Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần đầu

Tiểu thuyết gốc · 1508 chữ

Chương 26: Lần đầu

Hoàng Long gọi Diễm Hà lại gần, hắn kéo nàng ngồi xuống trên cơ thể hắn, khẽ hôn vào tai của Diễm Hà. “Sẽ đau đấy.”

Diễm Hà quàng tay ôm lấy cổ của Hoàng Long, ánh mắt nàng đầy mong chờ. “Thầy, em đã đợi nó một năm rồi, em sẽ không sợ.”

“Vẫn còn gọi là thầy sao?” Hoàng Long hôn lên chiếc cổ trắng ngần của nàng, hắn nhẹ nhàng kéo mái tóc của nàng lên rồi hôn ra sau.

Diễm Hà ánh mắt vũ mị. “Em nghĩ là thầy sẽ thích.”

Hoàng Long không vội đáp mà hôn lên đôi môi nhỏ của nàng, một tay thì nắn bóp ngực, một tay thì đưa vào trong âm hộ nhỏ bé của nàng.

Diễm Hà nhỏ giọng rên rỉ bên trong cơ cổ họng, nàng đã dần quen với việc bị Hoàng Long chơi đùa, nàng khẽ run giọng nói. “Thầy, em không chịu được nữa, thầy mau cho vào đi.”

Hoàng Long đưa dương vật tới trước miệng âm vật của Diễm Hà, hai bên mép âm vật co bóp khẽ nuốt đầu dương vật trong.

“Chà, cô bé nhỏ của chúng ta đang căng thẳng quá, thả lỏng ra nào.” Cảm nhận được sự căng thẳng của Diễm Hà cùng với âm vật đang mút chặt đầu dương vật của mình, Hoàng Long vuốt tóc Diễm Hà.

Diễm Hà nhăn mày, nàng cố ấn bản thân xuống phía dưới, sau một hồi cố hết sức, khóe mắt nàng không nhịn được mà rơi lệ. “Em cũng muốn, nhưng nó không chịu nghe lời.”

Hoàng Long mỉm cười. “Không cần cố sức, cứ thả lỏng bản thân ra, chúng ta nói chút chuyện đi, em thích anh từ bao giờ, chẳng phải trước đây em rất ghét anh sao?”

Diễm Hà mỉm cười. “Cho đến bây giờ em vẫn ghét thầy, em vẫn nhớ như in ngày hôm đó thầy hành hạ mẹ của em.”

Hoàng Long nhìn Vân Khuynh Nhan khẽ mỉm cười, hắn không từ chối, quả thật nếu khi đó đặt mình vào vị trí của Diễm Hà, hắn có liều chết cũng phải trả thù.

Diễm Hà khẽ hôn lên môi hắn. “Song em chẳng hiểu sao thầy lại đến ở cùng mẹ và em, em tưởng thầy lại muốn tiếp tục lợi dụng mẹ để thỏa mãn thầy, cho đến lúc thầy dạy em tu luyện, chúng ta cùng trải qua cuộc sống hằng ngày, em mới thấy mình chỉ hiểu được một phần nhỏ của thầy, em lại tò mò, em quan sát thầy, càng quan sát thầy em lại càng ghen tỵ với mẹ, em dần cảm thấy em thích được thầy quan tâm, thích được thầy nuông chiều giống như mẹ.”

Nhìn ánh mắt trong sáng không chút lừa dối của Diễm Hà, Hoàng Long chỉ có thể cười. “Giờ thì như em ước muốn.”

Nhờ phân tâm, mà dương vật của Hoàng Long không biết từ bao giờ đã chui vào sâu bên trong âm vật của Diễm Hà, đỉnh đầu của Dương Vật đã chạm tới màng mỏng bên trong, Hoàng Long nhẹ giọng nói. “Sẽ rất đau.”

Diễm Hà gật đầu, nàng nhắm tịt hai mắt ôm chặt lấy hắn chờ đợi.

Chiếc mảng mỏng manh quá dễ xuyên thủng, Hoàng Long chỉ cần khẽ thúc nhẹ là nó đã rách, hắn không tiếp tục di chuyển mà im lặng chờ đợi.

Máu từ bên trong chảy ra dương vật của Hoàng Long, Diễm Hà đau đến khóe mắt lăn dài, chỉ là nàng cắn răng cố không phát ra âm thanh đau đớn, dù lúc trước có luyện tập với robot bị đánh đến đau đớn cũng không khiến nàng đau đến mức này.

Hoàng Long dùng bàn tay to lớn xoa mái tóc cùng tấm lưng mảnh mai của nàng giúp nàng thả lỏng, bớt đau đớn hơn. “Đau thì cứ nói ra không cần nhịn.”

Được Hoàng Long an ủi, Diễm Hà bật khóc nức nở. “Thầy, đau lắm.”

Hoàng Long hôn nhẹ lên trán nàng, rồi đưa tay lên lau nước mắt cho nàng. “Cố gắng chút, nó sẽ qua nhanh thôi.”

Diễm Hà tựa vào ngực hắn, nhẹ giọng nói. “Thầy yên tâm, em còn chịu được, thật không hiểu sao thứ của thầy lại to như thế.”

Hoàng Long với vấn đề này từ chối giải đáp, hắn chỉ có thể nói là trời sinh, cùng với hắn là người hành tinh số no.7 cơ thể dĩ nhiên to hơn người các hành tinh khác nhưng để nói to nhất thì cũng không phải, vì vũ trụ trải rộng, sự đa dạng của hình dáng các loài là vô vàn.

Diễm Hà vuốt nhẹ ngực hắn. “Thầy, động đi.”

Hoàng Long thấy nàng đã ổn, hắn cũng phải chịu đựng khó tả, âm vật của Diễm Hà quá nhỏ, nó liên tục co bóp muốn làm dương vật hắn nổ tung, nếu không cho nó hoạt động thì chỉ sợ hắn sẽ ra mất.

Hoàng Long cực kỳ ôn nhu, hắn chậm rãi đưa dương vật vào trong, mỗi một đoạn vào sâu hơn hắn như cảm thấy hai thành thịt hồng của Diễm Hà cuốn chặt lấy dương vật của hắn không cho di chuyển.

Diễm Hà lần đầu bị khai phá dĩ nhiên đau không chịu nổi, nhưng nàng chấp nhận điều này, nàng cố gắng chịu đựng nỗi đau bên trong, hông nàng chậm rãi di chuyển để dương vật của Hoàng Long có thể vào sâu bên trong hơn, nàng không thể được để thầy thất vọng dù cho thầy có thể làm tất cả.

Hoàng Long thấy nàng cố gắng di chuyển, hắn vuốt tóc nàng nói. “Không cần, cứ để ta làm, em chỉ cần cảm nhận.”

Hoàng Long lại hôn lên môi nàng, hắn cũng không quá ôn nhu, vì đầu dương vật đã vào đến sâu nhất, hắn bắt đầu nhấp hông, dương vật chậm chạp ra vào bên trong âm vật của Diễm Hà.

Diễm Hà cảm nhận thứ to lớn bên dưới bắt đầu di chuyển, một chút đau đớn cùng một chút sung sướng lan tỏa khắp cả người nàng, khiến toàn thân nàng rung lên, cặp mông cong vút không nhịn được di chuyển.

Hoàng Long biết nàng đã cảm nhận được khoái cảm, hắn không khách khí nữa mà tăng tốc độ di chuyển dương vật, giống như một mũi khoan, hắn khoan vào nơi sâu nhất của Diễm Hà khiến nàng rên rỉ.

Từ bên trong âm vật ra đến hai mép âm vật non nớt bám chặt lấy dương vật của Võ Huyền khiến hắn hưng phấn cực độ, tốc độ càng ngày càng nhanh, cùng với đó thì Diễm Hà đổi sang từ rên rỉ thành tiếng khóc nỉ non vì sung sướng.

Nàng không có kinh nghiệm không biết cầu xin tha thứ từ Hoàng Long mà chấp nhận để hắn điên cuồng khai phá.

Sáng ngày hôm sau, Hoàng Long đã bị ánh sáng đánh thức, hắn cảm nhận được hai cánh tay của mình có chút nặng, ngoảnh mặt sang thấy Vân Khuynh Nhan cùng Diễm Hà mỗi người một bên đang gối đầu trên tay hắn, cả hai vẫn đang say giấc.

Có lẽ ngày hôm qua đã hơi quá sức với cả hai, nhất là Diễm Hà, cô nàng này cậy mình có thân thể rèn luyện tốt, cư nhiên dám thách thức hắn đến lần thứ ba mới chịu từ bỏ.

Nhẹ nhàng rút tay ra, hắn cẩn thận gối đầu hai nàng xuống gối còn mình đi ra bên ngoài.

Tiếng chim cùng muông thú kêu rả rích, chúng vui đùa bên dưới hồ, khung cảnh cực kỳ yên bình, do dưới hồ có con cá sấu nên chẳng có động vật ăn thịt nào dám mò đến, mà từ ngày Hoàng Long giúp nó tu luyện thì con cá sấu cũng chẳng thèm ăn những động vật nhỏ này nữa, nó hiện giờ chỉ hấp thu sức mạnh tinh quang.

Cho đến hôm qua, Hoàng Long mang về cho nó thịt của dị thú không gian, nó mới bắt đầu ăn thịt trở lại, sau khi ăn hết dị thú không gian, nó như một pho tượng ngồi im bên cạnh bờ sông, không có con thú nào dám đến gần nó mà chúng chỉ lô đùa xung quanh nó.

Con cá sấu thở nhẹ ra một hơi giống hệt với nhân loại, chỉ trong một tối, nó liền hấp thụ ba cái xác của dị thú không gian đấu sĩ cửu tinh mà Hoàng Long cho nó.

Tinh quang tan biến nó từ từ đứng dậy trở lại hồ nước, nó giống như không tồn tại, cũng không thể chạm tới đối với những con vật xung quanh.

Hoàng Long nhìn con cá sấu đi xuống nước trong mắt hắn thoáng xuất hiện sự đăm chiêu khó tả.

Bạn đang đọc Tinh Không Bạo Loạn sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.