Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chế tạo thành công

Tiểu thuyết gốc · 1541 chữ

Chương 21: Chế tạo thành công

Hoàng Long không để nàng thất vọng, hắn ôm lấy người nàng mà di chuyển, hông thì liên tục thúc mạnh vào sâu bên trong âm vật.

Vân Khuynh Nhan đang chìm đắm trong khoái cảm đã ra, song Hoàng Long lại tiếp tục khuấy động bên dưới, dương vật thúc mạnh, ngón tay ra vào liên tục, khiến nàng vốn đã chìm vào khoái cảm sâu hơn, đầu óc trống rỗng hoàn toàn.

Hoàng Long sau vài cú thúc mạnh cũng chẳng cố giữ lại, hắn phóng toàn bộ tinh dịch vào trong người Vân Khuynh Nhan, đợi một lúc phóng xuất toàn bộ Hoàng Long mới nâng Vân Khuynh Nhan đã mềm nhũn ra khỏi dương vật.

Hắn ôm nàng vào lòng tựa như một đứa trẻ đang ôm một con búp bê vậy, hắn khẽ hôn lên môi nàng. “Sướng chứ?”

Vân Khuynh Nhan không còn sức lực, khẽ cắn lên người hắn. “Long, nhìn em thấy này còn không rõ hay sao?”

Hoàng Long cười cười với lấy hộp giấy, hắn lấy ra mấy tờ cẩn thận lau mồ hôi cũng dịch nhờn trên người Vân Khuynh Nhan.

Nhìn hắn tỉ mỉ lau thân thể cho mình, Vân Khuynh Nhan chua chua nói. “Nhìn động tác thuần thục của anh có phải đã làm cho nhiều người rồi phải không?”

Hoàng Long hôn nhẹ lên môi nàng. “Em là người đầu tiên được tôi làm như vậy, những cô gái trước kia chỉ vì tiền và thỏa mãn bệnh của tôi, còn em hiện giờ là chất nghiện đối với tôi, giờ thì ngủ đi.”

Hoàng Long ôm Vân Khuynh Nhan vào trong phòng của nàng, rồi ôm nàng đi ngủ.

Sáng sớm hôm sau Vân Khuynh Nhan đã không dậy được, nên Hoàng Long chỉ có thể tự mình sang đánh thức Diễm Hà, trước đó hắn đã chuẩn bị cho nàng một bữa ăn sáng trên bàn.

Hoàng Long tuy từ nhỏ sống cùng toàn với một bọn đực rựa, nhưng bọn hắn cũng được học tập các quy tắc đạo đức của quý tộc, nên ứng nhân xử thế ra sao hắn vẫn biết. “Diễm Hà, dậy đi.”

Diễm Hà trong phòng giật thót khi nghe thấy tiếng gọi của Hoàng Long, nàng sợ hắn lao vào trong phòng vội mặc thêm một cái áo ngoài che phủ lấy cơ thể đầy sắc xuân của mình, nàng mở cửa vội chạy ra ngoài đã thấy Hoàng Long ngồi trên bàn ăn.

Hắn chỉ tay vào đồ ăn. “Ăn đi, rồi ra sân tiếp tục luyện tập.”

Hắn ngồi chờ Diễm Hà ăn xong, cẩn thận điều chỉnh bộ giáp cho nàng, ngày hôm nay hắn giao cho nhiệm vụ phải chạy 2 km bên trong không gian trọng lực với mức trọng lực gấp 2, bao giờ chạy xong có thể nghỉ.

Còn hắn thì xuống dưới phòng chế tạo đã xây ngày hôm qua, trong khối không gian lập phương của hắn chứa đầy những thiết bị mà hắn lấy được từ viện nghiên cứu, đây đều là những thiết bị mà hắn đã hỏi Vân Khuynh Nhan để chế tạo ưng máy 1 và ưng máy 2 cần những thiết bị gì.

Cứ thiết bị nào nàng chỉ hắn đều mang đi hết, may sao là những thiết bị để chế tạo ưng máy đều là những thiết bị nhỏ gọn không quá to lớn.

Sắp xếp các thiết bị một cách gọn gàng vào các góc liền nhau, hắn không rõ như thế có hợp lý hay không? Vì hắn đâu phải là Vân Khuynh Nhan, chỉ có đợi nàng thức dậy mới có thể sắp xếp lại lần nữa.

Việc của hắn là lắp đặt một phòng trọng lực hoàn chỉnh cho Diễm Hà tập luyện, mà hắn suy nghĩ cũng nên bắt Vân Khuynh Nhan tập luyện, vừa tốt cho nàng cũng vừa tốt cho hắn.

Quá trình xây phòng trọng lực có phần khó khăn hơn là chỉ thiết kế qua loa như bên ngoài, hắn vẫn luôn mang theo phòng trọng lực của mình bên trong không gian lập phương, để tùy thời có nghỉ ở đâu thì luyện tập ở đó, bốn khối Thiết Trọng Lực ngoài sân kia chỉ là một phần nhỏ của phòng không gian trọng lực của hắn.

Dù lắp đặt thuần thục nhưng phải mất đến ba giờ đồng hồ Hoàng Long mới lắp xong, hắn đã di chuyển bốn khối Thiết Trọng Lực bên ngoài sân vào để hoàn thành, cũng cho Diễm Hà tập luyện thử bên trong.

Sau khi dùng xong bữa trưa, Hoàng Long cùng Vân Khuynh Nhan dần thiết lập toàn bộ các thiết bị máy móc theo ý nàng, nguyên liệu để tạo ra chó máy, ưng máy 1 và ưng máy 2 đã được Hoàng Long chuẩn bị từ trước.

Nhìn những máy móc đang hoạt động trơn tru Vân Khuynh Nhan cảm thấy mừng rỡ, nàng tuy là tiến sĩ nghiên cứu trong viện nhưng do nhà chồng nàng cũng là chủ đầu tư của viện, nên vị trí trong viện của nàng không cao, nhiều lúc bị chèn ép vô cớ, dù chó máy cũng là bản nghiên cứu của nàng phác họa đầu tiên.

Ở trong viện nàng không phải là chính nàng, còn ở ngôi nhà này, nàng có thể tùy sức mà phô diễn tài năng của mình.

Nhìn Vân Khuynh Nhan tất bật, Hoàng Long tới trợ giúp nàng điều chỉnh những thứ mà nàng bảo, hắn tuy tay chân thô ráp nhưng không phải là đầu óc bã đậu, mọi việc Vân Khuynh Nhan dặn hắn chỉ làm một lần là nhớ.

Những mảnh giáp chẳng mấy chốc được chế tạo xong, được chuyển đến dây chuyền lắp ráp nhỏ bên cạnh, Vân Khuynh Nhan cầm một cái kẹp không rõ làm từ chất liệu gì mà có thể gắp được lõi Z.

Con chó máy được lắp lõi Z vào trong khoang năng lượng nó lập tức hoạt động, Vân Khuynh Nhan đã chuẩn bị sớm một ống máu nhỏ của nàng từ trước, nàng chậm rãi đổ nó một chút vào trong đầu của con chó máy.

Theo Vân Khuynh Nhan giải thích, rằng nếu thiết lập bằng lệnh A.I.S để điều khiển chó máy, thì rất có thể bị phản chủ thế nên nàng thiết kế ra một công nghệ điều khiển chó máy bằng A.D.N của nàng như vậy thì nó sẽ chỉ nghe theo nàng.

Hoàng Long thấy ý tưởng của nàng rất hay, chỉ là hơi tốn máu.

Nhìn con chó máy hoạt động bình thường, vũ khí trên người đều ổn định Hoàng Long dần an tâm, trong buổi tối hôm đó, con ưng máy 1 đầu tiên có số hiệu U.M.1 được Vân Khuynh Nhan chế tạo hoàn thiện.

Nàng vui như một đứa trẻ lay Hoàng Long đang ngủ trên ghế dậy. “Long, anh nhìn xem, ưng máy 1 chế tạo được rồi, vậy là ưng máy 2 cũng có thể chế tạo được, chúng ta có thể đến hành tinh cấp 3 sinh sống mà không cần sợ ai cả, chúng ta không cần sợ dị thú không gian nữa.”

Trái ngược với sự hưng phấn của Vân Khuynh Nhan, Hoàng Long vẫn ôm lấy nàng chúc mừng, không có gạt đi sự vui mừng của nàng vì hắn biết, nếu Vân Khuynh Nhan để lộ ưng máy ra thì hàng loạt người từ các hành tinh sẽ đến chiếm đoạt ưng máy của nàng.

Vân Khuynh Nhan hưng phấn nhảy nhót nhưng nàng cũng như hiểu ra điều gì đó. “Em nghĩ chúng ta chỉ nên dùng ưng máy bảo vệ bản thân khi có bất chắc thôi, nếu để lộ ra ngoài chỉ sợ…”

Hoàng Long ôm nàng vào lòng an ủi. “Em vẫn có thể chế tạo ra nếu em muốn nhưng đừng để lộ ra ngoài, em biết đấy, chỉ có mỗi bản vẽ chó máy thôi mà đã không yên ổn rồi.”

Vân Khuynh Nhan gật đầu, nàng rất nhanh trở lại vui vẻ, không công bố thì không công bố, nàng hiện tại chỉ muốn mỗi ngày ở bên Hoàng Long cùng con gái là đủ.

Hoàng Long vỗ vỗ mông nàng. “Đi ngủ đi, ngày mai em phải luyện tập với Diễm Hà.”

“Em cũng phải luyện tập, em là nhà khoa học mà.” Vân Khuynh Nhan kinh ngạc nói.

Hoàng Long siết lấy mông nàng. “Nhà khoa học yếu đuối quá, không đủ để thỏa mãn con quái thú này, với lại không muốn xuất hiện những nếp da nhăn nheo thì ngoan ngoãn luyện tập.”

Vân Khuynh Nhan ép sát vào người hắn, nàng như một cô bé mới lớn nhu thuận gật đầu.

Cứ như vậy Hoàng Long chìm trong ân ái với Vân Khuynh Nhan trong hai tháng, ban ngày thì hướng dẫn hai nàng luyện tập, buổi chiều thì chế tạo chó máy, buổi tối rảnh thì tu luyện không cũng tập thể dục với Vân Khuynh Nhan, hai tháng này hắn chưa từng tái phát bệnh một lần.

Bạn đang đọc Tinh Không Bạo Loạn sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.