Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đền bù

Tiểu thuyết gốc · 1545 chữ

Chương 17: Đền bù

Hai giờ đồng hồ trôi qua, Vân Khuynh Nhan không rõ mình đã ra bao nhiêu lần, nàng toàn thân xụi lơ ghé trên người Hoàng Long, nàng cảm nhận được dương vật của hắn vẫn cắm trong người nàng.

Vân Khuynh Nhan ghé mắt lên đã thấy Hoàng Long thanh tỉnh, ánh mắt hắn đang phức tạp nhìn nàng, nàng khẽ giọng nói. “Xin ngươi, đừng động, tôi còn rất đau.”

Hoàng Long gật đầu, hắn không cử động mà ngồi im. “Cô cần gì phải làm thế, cô đã có gia đình, việc này sẽ ảnh hưởng đến cô.”

Vân Khuynh Nhan nhẹ giọng nói. “Tôi và anh ta đã ly hôn mười năm năm trước, gia đình anh ta là một gia tộc lớn trên hành tinh này, còn tôi chỉ là một cô gái có chút học thức trong một gia đình bình thường, họ không chấp nhận tôi và con gái của tôi, nên anh không cần lo.”

Vân Khuynh Nhan mười năm năm mạnh mẽ, lúc này cư nhiên lại khóc, nàng cầu xin. “Cậu có thể đưa tôi và con gái của mình rời khỏi hành tinh này được không?”

“Nếu cô muốn.” Hoàng Long đang nghĩ cách đền bù cho người phụ nữ này, nghe thỉnh cầu của nàng hắn liền chấp nhận.

Vân Khuynh Nhan đỏ mặt nói. “Rút ra đi.”

Hoàng Long gật đầu rút dương vật ra, hắn giúp Vân Khuynh Nhan mặc lại quần áo.

Diễm Hà lúc này cũng từ xa chạy đến, nàng gạt tay Hoàng Long ra, ánh mắt căm hận nhìn hắn. “Không cần ngươi giúp.”

Hoàng Long không tức giận gật đầu, hắn muốn tìm Diệp Cương, hắn nói với Vân Khuynh Nhan. “Sửa soạn xong thì sang bên kia tìm tôi.”

Vân Khuynh Nhan kéo lấy tay hắn. “Đừng vội đi, các anh chẳng phải đến tìm bản vẽ chó máy sao? Ở đây tôi còn hai bản vẽ khác có lẽ anh sẽ thích chúng, Diễm Hà đỡ mẹ đến bàn.”

Diễm Hà tức giận trừng mắt nhìn Hoàng Long, nàng đỡ Vân Khuynh Nhan tới bàn, theo lời Vân Khuynh Nhan, Diễm Hà giúp nàng lấy ra hai bản vẽ.

Vân Khuynh Nhan nói với Hoàng Long. “Hai bản vẽ này là tôi bí mật chế tác, theo mô phỏng thì đã thành công, thứ trong hai bản vẽ này hợp sức lại có thể giết chết dị thú không gian cấp hạo vương nhưng cần có lõi D.Z, tôi cho cậu hai thứ này gọi là tiền lộ phí.”

Hoàng Long kinh ngạc nhìn hai bản vẽ, hắn không ngờ người con gái nhỏ bé trước mặt này lại dám chơi đùa với lõi D.Z.

Lõi Z là một vật chất nằm sâu trong lòng đất, nó là tích xúc của năng lượng trên hành tinh mà hình thành nhưng so với lõi D.Z thì lõi Z chỉ là đồ vật vứt đi, lõi D.Z nằm sâu gần lõi hành tinh, nó là năng lượng tinh khiết mà hành tinh ngưng kết lại qua nhiều năm.

Nhiều năm qua người ta đã nghiên cứu về lõi D.Z, nó được khai thác với số lượng lớn nhưng cho đến bây giờ chưa có nghiên cứu nào đề cập đến sử dụng lõi D.Z để chế tạo, hắn không ngờ thiếu phụ này có thể làm được.

Hắn nghiêm túc hỏi. “Có ai biết chuyện này không?”

Vân Khuynh Nhan lắc đầu. “Thứ này tôi chỉ mới làm mô phỏng trên máy, chưa kịp báo cáo lên cấp trên.”

Hoàng Long chỉ vào chiếc máy tính. “Là nó.”

Vân Khuynh Nhan vô thức gật đầu.

Hoàng Long không do dự đặt tay lên máy tính, một luồng sấm sét màu tím xuyên thẳng vào trong máy khiến cho toàn bộ máy tính cùng cây máy bị hỏng, hắn nhỏ giọng nói. “Không có sức mạnh, mang ngọc sẽ có tội, rời đi khỏi đây, hãy quên nó đi, những máy móc cần thiết để chế tạo bản vẽ thì thu vào đây.”

Vân Khuynh Nhan hiểu ý tốt của Hoàng Long, nàng gật đầu nhìn hắn rời đi, nàng nói với Diễm Hà. “Con phụ giúp mẹ dọn dẹp ít đồ, chúng ta rời khỏi đây.”

Diễm Hà nắm lấy tay Vân Khuynh Nhan. “Mẹ, tên kia vừa mới… chúng ta có thể tin được hắn không?”

Vân Khuynh Nhan vỗ vỗ tay Diễm Hà. “Hắn so với bố của con còn đáng tin hơn, nhanh chuẩn bị đi.”

Hoàng Long sang bên phòng gặp Diệp Cương, thấy Diệp Cương đang nhìn bản vẽ trên bàn, hắn hỏi. “Bản vẽ chó máy hả?”

Diệp Cương gật đầu, hắn nhỏ giọng nói với Hoàng Long.

Hoàng Long vỗ vai Diệp Cương. “Cẩn thận một chút, nếu bọn họ biết, cậu phải chết không nghi ngờ.”

Diệp Cương thấy Hoàng Long không phản đối thì vui mừng. “Cảm ơn người anh em tốt.”

Hoàng Long mỉm cười. “Không có việc gì, người phụ nữ kia muốn rời đi khỏi nơi này cùng con gái của mình, tôi sẽ đưa cô ấy đến hành tinh no.300s23, và ở đó một thời gian, cậu dẫn mọi người trở về báo cáo.”

Diệp Cương biết Hoàng Long trong lòng áy náy với người phụ nữ kia, nên mới ở lại bảo vệ cô ta một thời gian, hắn hiểu tính cách của anh em của mình.

Vân Khuynh Nhan đi lại có chút khó khăn nhưng được Diễm Hà đỡ, nàng di chuyển tuy không tiện nhưng vẫn có thể đi lại được.

Thấy mọi chuyện đã xong, Hoàng Long dẫn đám binh lính đi ra khỏi viện nghiên cứu, vô số họng súng chĩa vào bọn hắn, hắn nhấc người cấp lĩnh chủ đang hôn mê lên. “Nhận ra hắn chứ, để bọn ta rời đi, ta sẽ để hắn sống.”

Người chủ trì bên phía cảnh sát âm trầm nhìn người cấp lĩnh chủ kia, sao hắn lại không nhận ra, đó là em trai của thủ tướng nước Z.K, người kia mà bị làm sao thì bọn hắn xong đời, hắn hô lên. “Buông súng.”

Hoàng Long liền dẫn đám người đến dãy xe trên phố, hắn bảo tất cả mọi người lên xe rời đi.

Mất nửa giờ, Hoàng Long dẫn đoàn đã đưa mọi người tới khu rừng, vứt bỏ xe ở bên ngoài, tất cả cùng đi vào rừng.

Vân Khuynh Nhan và Diễm Hà đi quá chậm, Hoàng Long không do dự mà ôm lấy hai người vào trong ngực, phi như bay về hướng phi thuyền.

Đến một trăm người, về còn năm mươi ba, chiến dịch này xem như đã thành công, Hoàng Long sắp xếp cho Vân Khuynh Nhan và Diễm Hà ngồi vào một góc còn trống.

Người lái phi thuyền lập tức khởi động phi thuyền rời khỏi hành tinh no.300.

Nhìn phi thuyền đã bay ra bên ngoài không gian, Hoàng Long liền đánh thức người cấp lĩnh chủ kia dậy rồi cho hắn lên phi thuyền, phóng hắn ra bên ngoài không gian hướng về hành tinh no.300.

Nhìn phi thuyền báo sắp tới hành tinh no.300s23, Hoàng Long dặn dò Diệp Cương cùng đám binh lính một số truyện rồi tự mình lái một phi thuyền trở hai mẹ con Vân Khuynh Nhan xuống hành tinh no.300s23.

Phi thuyền nhanh chóng đáp xuống một mảnh đất trống hành tinh no.300s23, Hoàng Long đầu tiên cầm điện thoại đăng ký cho ba người ba danh phận giả trên hành tinh no.300s23, rồi hắn thu phi thuyền lại.

Vân Khuynh Nhan kinh ngạc nói. “Cậu không đi?”

“Tôi sắp xếp cho hai người ổn thỏa rồi sẽ rời đi.” Hoàng Long nói, hắn đưa cho Vân Khuynh Nhan điện thoại. “Căn nhà này được chứ?”

Vân Khuynh Nhan nhìn căn nhà hiện đại với thiết kế ba tầng với cửa kính, cùng với một sân vườn rộng rãi, có thể nói là một căn nhà đẹp.

Nàng nhìn giá nhà phía dưới cư nhiên tận 1000 tiền liên minh. “Chọn căn khác đi, căn này đắt quá.”

“Không việc gì, cô thích là được.” Hoàng Long dẫn hai người ra đường lớn, hắn vẫy tay gọi một chiếc xe đưa ba người tới căn nhà hắn đã mua.

Diễm Hà một đường không nói chuyện mãi khi về đến nhà cô mới nói Hoàng Long. “Anh không được ở trong nhà.”

“Được.” Hoàng Long đáp.

Vân Khuynh Nhan và Diễm Hà cùng kinh ngạc, Vân Khuynh Nhan vẫn là phản ứng nhanh nhẹn hơn, nàng nói. “Cậu không cần đi, không cần để ý đến lời của con bé.”

Hoàng Long theo thói quen làm với Diệp Cương, hắn vỗ vai Vân Khuynh Nhan. “Tôi ở ngoài sân, cô không cần lo.”

Chợt hắn nhận ra bờ vai mềm đang run rẩy, không khỏi rụt tay lại, ánh mắt hướng nàng xin lỗi, rồi xoay người đi ra ngoài.

Vân Khuynh Nhan trách Diễm Hà. “Con không nên nói như vậy, cậu ấy mặc dù có lỗi với mẹ nhưng cũng là do mẹ tự nguyện và cậu ấy cũng đã giúp chúng ta.”

Bạn đang đọc Tinh Không Bạo Loạn sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.