Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc sống thư thái

Tiểu thuyết gốc · 1529 chữ

Chương 10: Cuộc sống thư thái

Thoải mái bơi lội xung quanh hồ, Hoàng Long giống như kình ngư, hắn ngoi lên lặn xuống từ đầu hồ bên này sang đầu hồ bên kia bằng tốc độ chóng mặt.

Bơi một hồi lâu, Hoàng Long lại thả lòng người để mặc thân mình bồng bềnh theo sóng nước, cảm giác cả người trần trụi với thiên nhiên hắn chưa bao giờ cảm nhận được như một cơn nghiện bao phủ lấy hắn.

Dưới đáy hồ nước trong vắt, một sinh vật với đôi mắt lớn được bao phủ với một lớp màng mỏng màu trắng, thân khổng lồ chậm rãi quẫy đuôi về phía Hoàng Long, nó di chuyển một cách nhẹ nhàng thậm chí những con cá nhỏ bơi qua nó cũng chẳng buồn để ý.

Nó chậm rãi tiếp cận Hoàng Long, khi chỉ còn mấy mét nó bắt đầu gia tốc, nó như một quả thủy lôi phi thẳng đến Hoàng Long, cái hàm lớn mở rộng, bên trong là chi chít những cái răng sắc bén như lưỡi dao cạo.

Sinh vật khổng lồ há miệng rộng hết sức bình sinh để có thể tạo ra một cú đớp chí mạng cho Hoàng Long.

Một cú đớp làm mặt nước bắn lên tung tóe, sinh vật khổng lồ có một lớp da dày đen kịt, trên thân mọc ra một số gai nhọn, sau cú đớp trượt, sinh vật khổng lồ lặn ngay xuống nước, ánh mắt nó quan sát lại trên mặt hồ xem Hoàng Long ở đâu?

Khi nó còn đang quan sát trên mặt hồ, một cú đấm như trời dáng vào đầu nó khiến nó trở lên choáng váng, cái mõm dài uy mãnh của nó bị tóm chặt bị lôi lên khỏi mặt nước.

Hoàng Long cứ thế lôi nó lên trên bờ, nhìn hình dáng của sinh vật khổng lồ, hắn thầm đoán. “Con cá sấu này ít cũng phải dài mười mét, thực lực có thể so với đấu sĩ cửu tinh không sai.”

Con cá sấu dù choáng váng bởi cú đấm của Hoàng Long, nhưng từ lúc bị Hoàng Long lôi lên bờ nó đã sớm tỉnh, chẳng qua nó không dám cử động, nó có thể coi là sinh vật sống lâu nhất trên hành tinh no.23s9, tuy bị hạn chế trí khôn bởi là sinh vật bò sát nhưng nó lại hiểu rõ quy luật mạnh yếu.

“Sao lại im lặng thế, lúc nãy hung hăng lắm mà? Chẳng lẽ cũng xuất hiện một ít linh trí rồi.” Hoàng Long gõ lên đầu con cá sấu.

Con cá sấu gật đầu thừa nhận mình đã có một ít linh trí, chỉ là nó không biết nói.

“Đi đi, trở về đi, từ nay ta sống ở phía trên kia, thi thoảng sẽ xuống đây tắm, đừng có làm phiền ta đấy.” Hoàng Long chẳng có ý định giết con cá sấu khổng lồ này, nó cũng coi là một biểu tượng của thiên nhiên, nó không gây nguy hại được tới hắn, hắn cũng lười đi giết nó.

Hoàng Long mặc lại quần áo, đi về hướng thác nước, hắn bật nhảy một cái đã lên đến quá nửa thác nước, lại đạp nhẹ vào vách đá thì cũng đã lên trên đỉnh thác nước.

Con cá sấu nhìn Hoàng Long rời đi thì ngước mặt thật lâu nhìn về phía đỉnh thác nước, rồi nó cũng bò lại xuống dưới nước.

Hoạt động mạnh xong khiến cái bụng của Hoàng Long cồn cào lên tiếng, hiện tại hắn chẳng muốn săn giết động vật xung quanh, chỉ có thể tìm trái cây dại cùng một lương khô bên trong lập phương không gian bỏ ra ăn.

Do khu vực này không có người đi đến, trái cây rừng có thể nói là nhiều không xuể, không những thế Hoàng Long còn tìm được ba cây nhân sâm to bằng cổ tay hắn, nhân sâm nhỏ thì nhiều không đếm xuể, nhưng Hoàng Long chỉ lấy một cây nhân sâm lớn về để dùng còn mọi vật vẫn để nguyên bản, có chăng thì đánh dấu chúng lại khi nào ăn hết củ nhân sâm to này sẽ lại tới lấy.

Cầm củ nhân sâm to bằng cổ tay của mình, Hoàng Long không khỏi mừng rỡ, với những người tu luyện như hắn, dùng dược vật bồi bổ là điều tất yếu.

Trong những dược vật hiệu quả nhất với cơ thể thì nhân sâm luôn đứng đầu, nó giúp tăng khí huyết trong cơ thể, giúp tu luyện khá nhanh.

Lúc hắn làm tướng lĩnh trong quân đội của nước Minh thì thường xuyên được sử dụng dược vật do bên trên cung cấp, phải biết dược vật ở nước Minh cực kỳ quý hiếm do hầu hết cả hành tinh số no.7 đã đều là nhà và không gian bên ngoài cũng đã ô nhiễm, dược vật không thể phát triển, hầu hết dược vật đều được nhập từ bên ngoài về.

Mà nhân sâm hắn phục dụng đâu được to như thế này, chúng chỉ to cỡ nửa ngón tay út của hắn, cho vào miệng gần như đã tan ra tăng chẳng được bao nhiêu khí huyết.

Rửa sạch củ nhân sâm cùng quả dại tìm được, hắn để lên một phiến lá chuối rừng, lại đi hắn kiếm một gốc cây đã hư mục, chỉ còn lại bộ dễ cầm dao trong tay mất vài phút gọt đẽo Hoàng Long đã cho ra được một cái thớt gỗ.

Hắn thái một lát mỏng nhân sâm ra ăn trước, vừa ngậm vào trong miệng một vị đắng ngọt không tan, cả người Hoàng Long nóng lên bừng bừng, ba viên ngọc bên trong cơ thể hắn cũng như bốc lửa cảm giác khí huyết bên trong cơ thể không ngừng sinh sôi, cạnh ba viên ngọc đang nóng bừng, một viên ngọc nhỏ như móng tay cũng đang mạnh mẽ hấp thu dược lực.

Qua một hồi lâu, Hoàng Long thở ra một hơi thật dài. “Nhân sâm rừng quả nhiên chứa dược lực mạnh hơn nhân sâm tự trồng nhiều, lại thêm củ nhân sâm vương này, chỉ một lát mỏng mà dược lực nó đem lại đang giúp ta hình thành viên ngọc thứ tư nhưng không thể lạm dụng được, mỗi ngày ăn một lát mỏng là đủ, vẫn đợi tới tối hấp thu sức mạnh tinh nguyệt vẫn là tốt hơn.”

Gặm quả đào rừng trong tay, Hoàng Long vừa bỏ điện thoại ra xem tin nhắn Liên Mị gửi đến, đại khái cô nàng này truyền đạt ý nghĩ của Mộc Linh và hoàn cảnh của nàng ta, mới có hành động như vậy, phía cuối cô mong Hoàng Long có thể trở lại dinh thự sống cùng với cô.

Hoàng Long đọc xong tin nhắn thì hơi trầm ngâm, hắn ấn trả lời tin nhắn. “Hiện tại anh chưa muốn trở lại, có lẽ phải đợi một thời gian nữa, đợi mấy ngày nữa anh sẽ gửi cho em ba con chó máy.”

Hắn hiện tại vừa tìm được cuộc sống vui thú mới lạ mà hắn chưa bao giờ trải nghiệm, làm sao vừa mới bắt đầu đã kết thúc, hắn chẳng quá quan tâm Mộc Linh hay người trong dinh thự ra sao, nhưng Liên Mị thì thật sự làm hắn quan tâm, dù mới tiếp xúc trong thời gian ngắn, nói hắn thích Liên Mị là không sai, nhưng yêu thì chưa, vì hắn còn chẳng rõ yêu là mùi vị như thế nào.

Và lý do quan trọng nhất hắn không muốn trở về là do ở tại nơi này có thể giúp hắn thuận lợi đột phá cấp lãnh chủ.

Bỏ qua chuyện của Liên Mị, trước tiên hắn cần xây một căn nhà để sống tạm trước đã, dù cuộc sống hòa mình với thiên nhiên, hắn chẳng ngại cuộc sống nắng mưa, nhưng dù sao bị ảnh hưởng bởi giáo dục ‘mưa phải biết chạy vào nhà’ nên hắn cũng đi tìm một số cây gỗ để xây một căn nhà nhỏ.

Liên Mị đứng trong phòng khám của Mộc Anh, cô cầm điện thoại đọc tin nhắn của Hoàng Long gửi đến, cô mừng như một đứa trẻ, miệng liên tục cười thầm.

Mộc Anh không có bệnh nhân cũng rảnh rỗi, thấy Liên Mị cứ nhìn điện thoại cười một mình, cô nhớ đến chuyện sáng nay, cô mới hỏi Liên Mị. “Người đàn ông của cô quay sẽ chấp nhận quay về sao?”

Liên Mị lắc đầu nói. “Anh Long tạm thời không quay về nhưng anh ấy nói sẽ gửi cho chúng ta ba con chó máy.”

Mộc Anh nghi hoặc đáp. “Chó máy?”

Liên Mị trong lòng vui sướng, tất nhiên là giải thích cho Mộc Anh. “Chó máy là robot chuyên canh phòng ở hành tinh số no. 7”

Mộc Anh có chút thất vọng. “Chỉ để canh phòng có ổn không, đám sát thủ kia đều là đấu sĩ.”

Bạn đang đọc Tinh Không Bạo Loạn sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.