Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chết Giả

Tiểu thuyết gốc · 1681 chữ

Chương 1: Chết Giả

Cánh cửa được đẩy ra, bên trong phòng tối đen như mực, người mở đứng từ bên ngoài vỗ vỗ hai tay vào với nhau phát ra âm thanh tương đối lớn nhưng lại đủ để vang vọng cả căn phòng.

Sau tiếng vỗ tay từng chùm ánh sáng bỗng chốc bật lên chiếu sáng cả căn phòng, người vừa vỗ tay nhìn sự hào nhoáng của căn phòng không khỏi cảm thán. “Đinh Thi, mày nhìn xem, phòng bọn điên này thằng nào thằng đấy xa hoa cực điểm, chỉ sợ so được với mấy người cấp lãnh chủ.”

Người tên Đinh Thi thì bĩu môi. “Xa hoa thì thế nào? Có mạng mà dùng không? Chẳng phải giờ thằng chủ căn phòng này giờ đang nằm phơi thây ngoài chiến trường hay sao? Hay là Lương Ngu mày cũng muốn, đợi tao quay về thưa với lãnh chủ cho.”

Lương Ngu bật cười đá Đinh Thi một cái vào mông. “Mày điên à? Bọn này là bị huấn luyện thành tử sĩ, tuy có tiền, có gái đẹp, có nhà sang nhưng sớm muộn là sẽ chết.”

“Biết thế còn lắm mồm! Mau vào trong làm việc đi.”

Lương Ngu và Đinh Thi cầm theo dụng cụ của mình đi vào trong, Lương Ngu đưa máy ảnh đang đeo ở cổ lên ngang tầm mắt, hắn đưa mắt vào trong ngắm nghía, rồi chụp vài cái.

Lương Ngu chụp vài tấm ảnh, quay ra bảo Đinh Thi. “Này, mày nhìn xem, trên bức tường này có đến hai nghìn cái hóa đơn nhà thổ, mà chỉ trong một tháng, bọn chó này điên thật.”

Lương Ngu lấy hai tấm hóa đơn trên cùng xuống.

[Tinh cầu no. 7 - nước Minh - thành phố Hoa Quang - phố 79/T5.

Công ty Diễm Hương.

Khách Vip: Hoàng Long.

Món hàng: Ngưng Thúy - 20 tuổi; Chủng tộc: Người thú - thỏ trắng; Hành tinh gốc: no. 34s900.

Giá tiền: 1000 tiền liên minh - đã thanh toán.

Ngày xuất hóa đơn: 19/09/2200.]

[Tinh cầu no. 7 - nước Minh - thành phố Hoa Quang - phố 79/T5.

Công ty Tinh Hà.

Khách Vip: Hoàng Long.

Món hàng: Dạ Chi - 30 tuổi; Chủng tộc: Người thú - rắn tinh; Hành tinh gốc: no. 35s97.

Giá tiền: 1000 tiền liên minh - đã thanh toán.

Ngày xuất hóa đơn: 20/09/2200.]

Lương Ngu đọc xong hai tấm hóa đơn không khỏi chửi rủa. “Đinh Thi mày nhìn, khách vip luôn, tổ cha nó, thằng này dùng hết tiền có được để chơi gái à?”

Đinh Thi chỉ vào màn hình máy tính. “Mày nhìn đi, thằng điên này, trên máy tính cũng chỉ toàn là những tấm hình nó chơi gái ở các nhà thổ, chậc, nhìn mấy em non tơ này mà ta chảy nước miếng.”

Lương Ngu nhìn mấy tấm hình ghen tị, hắn bực tức nói. “Thằng chó đẻ này đạt cấp tướng rồi, nếu không tao chỉ sợ hai quả thận teo bằng ngón út tao mất.”

Đinh Thi bông đùa nói. “Hay là mày ra chiến trường tìm xác nó đi, xong mổ ra xem có thật to được bằng đầu ngón tay không?”

Lương Ngu cười lớn. “Có thể phải đến đó xem thật.”

Lương Ngu cười chỉ thoáng qua, hắn bỗng chốc nghiêm mặt, lấy ra từ trong balo mang theo một tập đựng hồ sơ màu nâu, hắn cẩn thận cho những hóa đơn vào phong bì vào trong.

Hành động như đơn giản nhưng Lương Ngu lại làm một cách chậm chạp, hai tay rón rén như con gái mới về nhà lấy chồng, chẳng phù hợp với một thằng đàn ông mặt đầy râu như hắn cả.

Đinh Thi thì ngồi trên máy tính làm mau lẹ hơn, hắn chỉ cần dùng một vài thao tác chuyển toàn bộ dữ liệu trên máy tính vào một phần mềm có sẵn.

Trong lúc máy tính chuyển dữ liệu, hắn bật lên một app hình mắt người, sau vài cú ấn, toàn bộ camera trong căn phòng được hiện ra trên màn hình.

Hắn lấy ra một chiếc máy tính mới chỉ được cài qua hệ điều hành mới lấy từ chỗ tổ chức, dùng dây kết nối với điện thoại rồi chuyển toàn bộ dữ liệu vào bên trong.

Nửa giờ trôi qua, các dữ liệu cũng đã được sao lưu thành công, Đinh Thi thu gọn mọi thứ lại cho vào một hộp màu trắng.

Đinh Thi lại lục tung toàn bộ căn nhà tìm được một số vật phẩm cá nhân của chủ nhân căn nhà, hắn cẩn thận để hết mọi thứ vào trong.

Đinh Thi đi quanh căn nhà một lần nữa, xác định đã chẳng còn gì quan trọng nữa mới ấn nút bên cạnh hộp trắng, chiếc hộp trắng vốn chẳng có gì đặc biệt lại tỏa ra một luồng ánh sáng màu lam chiếu từ dưới đáy hộp quét lên, nó quét toàn bộ xung quanh hộp, đợi nó quét ba vòng thì dừng lại, các cạnh hộp dựng lên rồi đóng chặt hộp lại, một giọng nói máy móc từ bên trong phát ra.

“Bíp, bíp, bíp, xác nhận số 15 - Hoàng Long đã tử trận, thu lại toàn bộ vật phẩm cá nhân của số 15, hoàn tất, xác nhận lưu trữ vĩnh viễn thông tin về số 15.”

Chiếc hộp sau khi được Đinh Thi nhấn ngón tay chấp nhận thì trở lên ảm đạm như trước.

Đinh Thi bê chiếc hộp lên bảo Lương Ngu. “Xong rồi, đi thôi.”

Hai người cứ rời đi, cánh cửa căn phòng đóng lại, những bóng đèn chiếu sáng cũng tự động tắt đi, không gian trong căn phòng một lần nữa trở lên im lặng.

Từng tầng mây đen dày đặc lơ lửng trên bầu trời tựa như một con mãnh thú đau đớn do bị thương mà xù lông với kẻ đang tấn công nó.

Dưới mặt đất, xác chết hỗn tạp ngổn ngang nằm chất đống lên nhau, có xác người cao tới ba mét, có xác lại giống như nửa người nửa thú đang nằm ngửa mặt lên trời,...

Sự tang thương cùng đáng sợ ở nơi này là điều mà cư dân hành tinh no. 7 luôn muốn tránh xa, vì cứ trăm người đến đây chỉ một người có thể trở về hoặc không ai cả.

Đã đến nơi gọi là địa ngục sống này thì mấy ai mong trở về khi người giết người, người giết thú, người giết địch, đồng đội giết đồng đội,... tất cả chỉ vì tiền.

Tại một mỏm đá đã bị pháo quang học bắn vỡ, một thiếu niên da ngăm đen, khuôn mặt có phần nhã nhặn nhưng không thiếu sự cứng cỏi, thiếu niên đặc biệt cao lớn, cả thân mình hắn cao tới ba mét, trên thân hắn còn mặc chiến giáp công nghệ, khiến người ta cảm giác hắn tựa như một cỗ máy chiến đấu hình người.

Thiếu niên đưa cánh tay to lớn của mình lên nắn nắn lại cái cổ, hắn cau mày nhìn về một cái xác người, không, không tính là hẳn là người được, vì cái xác kia lại là mình ngựa thân người.

Thiếu niên đứng lên đi về phía cái xác đang nằm im kia, hắn gỡ bộ giáp đã vỡ do bị súng từ trường bắn trên người của nàng ta xuống, thì một bộ ngực trắng muốt đẫy đà xuất hiện trước mặt, hắn thở dài một tiếng thu giáp tay lại, bàn tay to lớn đặt hai tay lên bộ ngực đẫy đà ấn mạnh mấy lần, cảm giác nhịp tim đã ổn định trở lại, thiếu niên mới bỏ tay ra.

Lại nhìn vết thương do súng từ trường khiến phần bụng của nhân mã bị thương, thiếu niên thò tay vào trong bộ giáp lấy ra một bình dung dịch màu lam, hắn thoa đều ra tay rồi xoa lên vùng bụng cho nhân mã, dung dịch màu lam vừa bôi lên vết thương bị cháy sạm liền trở lại trắng như trước chỉ là còn một vài chấm đen khó thấy vẫn tồn tại trên da.

Thiếu niên giúp nhân mã bỏ mũ giáp ra, bên trong mũ giáp là khuôn mặt của một cô gái có khuôn mặt xinh đẹp, chiếc mũi cao thanh tú, bờ môi căng mọng, trên mặt nàng vốn cau mày đau đớn song đang dần dãn ra vì hiệu quả giảm đau của dược dịch, thiếu niên đưa tay gạt những ngọn tóc đang lổn nhổn trên mặt cô gái, hắn thở dài. “Còn trẻ như vậy, không nên tới hành tinh này.”

Nhân mã vốn thuộc ba hành tinh p. no. 89, no. 87, no. 88, no. 88s2, nhưng đến hành tinh số no. 7 có lẽ cô là người hành tinh số no. 88s2, một hành tinh nghèo nàn không đủ để sống.

Thiếu niên cẩn thận giúp cô cởi bộ giáp dưới thân xuống, vứt bỏ bộ giáp một bên, hắn phủ một tấm vải lên thân của cô giúp che đi những phần nhạy cảm.

Nhìn khuôn mặt xinh đẹp, trẻ trung đang nằm, thiếu niên trầm từ, trong lòng hắn rối ren khó tả, hắn sống trên hành tinh số no. 7 đã hai mươi ba năm, lên chiến trường này từ bảy tuổi, trải qua hàng nghìn trận đấu, may mắn chưa chết là một loại hạnh phúc hay dằn vặt.

Lòng nặng trĩu, thiếu niên đứng dậy đi xung quanh trên chiến trường tìm kiếm những bộ giáp cùng súng trường, dược phẩm còn sót lại trên người đồng đội và kẻ địch đã chết.

Tất cả những vật phẩm đều được thu vào một khối lập phương đeo trên cổ tay cậu, trên mặt khối lập phương có một chữ ‘Long’ được khắc sâu vào trong.

*Các bạn nếu thấy truyện hay hoặc chưa hay, xin cho mình thêm ý kiến để giúp mình có thể phát triển thêm.

Bạn đang đọc Tinh Không Bạo Loạn sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 100

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.