Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Địch Nhân Trở Lại, Lợi Hại Hơn Xưa

Tiểu thuyết gốc · 2631 chữ

- Con bà nhà nó chứ. Tên này chết đi sống lại, thế nào còn lợi hại hơn xưa! Đã thế chẳng biết học từ đâu được một chút bản lĩnh liền không thèm xem ai ra gì. Tức chết cha đi mất!

Quá cay cú, thiếu đà chủ liên tục than ngắn thở dài, chỉ là nhất thời không biết phải làm thế nào. Hiện tại đám thủ hạ của gã đang bận truy đuổi những người khác, không tiện triệu tập trở về. Hơn nữa dù có kêu gọi toàn bộ lại đây cũng chưa chắc đã làm gì được tên này, ngược lại còn đẩy cả bọn vào vòng nguy hiểm.

Dưới bầu không gian vừa chật hẹp vừa tối tăm, không ai biết tiểu tử kia liệu có dở thủ đoạn hèn hạ nào giết chết tay chân của mình hay không. Nếu đám thủ hạ thiệt mạng mà bắt được người về thì còn đỡ, còn như bọn chúng chết mà người cũng không bắt được, về sau không cách nào ăn nói với phái chủ, bị cắt chức thì rõ là mất cả chì lẫn chài, được không bù mất.

- Sao rồi? Ngươi còn có thủ đoạn gì, mau mau dở nốt ra đi. Nhưng ta chân thành khuyên ngươi một câu, đừng sử dụng độc dược là tốt nhất.

Nhìn thấy thiếu đà chủ im lặng không nói, mặt mày đỏ ửng đến mang tai, đoán chừng đã tức muốn ói máu đến nơi. Lập Thiên nhân lúc cháy nhà thì đi hôi của, tiếp tục khiêu khích, đánh vào lòng tự trọng của đối phương, muốn chiếm lấy thế thượng phong về mặt tâm lý chiến.

- Không thể không nói, hang động này vừa kín vừa nhỏ, dùng độc rất chi lý tưởng. Bất quá hiện tại, dựa vào pháp môn Bình Chướng Thuật ta đã tu luyện, ngươi không thể đầu độc chết ta được, cũng không thể ngăn ta chạy thoát ra ngoài.

- Nếu ngươi không ngại, cũng có thể gọi thêm vài tên thủ hạ vào đây. Chỉ có điều ngươi phải suy nghĩ cho thật kỹ, một khi chém giết nổ ra, ở nơi tối tăm thế này, ngươi nắm chắc bọn chúng sẽ không giết nhầm lẫn nhau chứ?!

Bị Lập Thiên nói trúng tâm tư, thiếu đà chủ mặt mày tối thui, nhất thời cứng họng. Lời đối phương nói quả thực không sai, gã đúng là đang cân nhắc đến vấn đề này.

Nhớ ngày xưa ở Hắc Yêu Động, Lập Thiên chỉ là một tiểu tử thân cô thế cô, vậy mà đối diện nhiều nhân thủ Trường Sinh Phái tu vi cao cường vẫn thiếu chút chạy thoát ra ngoài. Mà khi đó hắn còn không có chút tu vi nào, cũng chưa tu luyện qua bất kỳ thần thông công pháp nào cả. Giờ thì khác rồi, tu vi đối phương đang ở cấp độ nào không ai biết rõ, hơn nữa còn thông thạo nhiều thuật pháp như vậy, muốn tìm biện pháp đối phó đã khó càng thêm khó.

Hang động này vốn dĩ đã không lớn lắm, sau khi bị giao long phá hoại thì không gian trống trải giảm đi khá nhiều. Một khi động đến độc dược, độc khí phát tán sẽ lập tức bao phủ toàn bộ, ngay cả người hạ độc không cẩn thận cũng sẽ trúng độc, thực lực đại giảm.

Một điều nữa là, đối phương có Viễn Li Thuật, có thể chạy đi. Tốc độ lan tràn độc khí có nhanh đến đâu cũng không nhanh bằng độn không chi thuật, cho nên độc khí không đảm bảo sẽ đầu độc được đối phương, huống chi đối phương còn có một tầng bình chướng bảo hộ bên ngoài.

Xét theo tình huống hiện tại, thiếu đà chủ chắc mầm rằng muốn nhanh chóng bắt được tên này là điều không thể, chí ít thì một mình gã làm điều đó là không khả thi. Nhưng nếu kéo dài thời gian đợi đám thủ hạ đi bắt người trở về thì có thể. Bởi vì chỉ cần bắt được đám người kia, có thể dùng tính mạng bọn họ uy hiếp tiểu tử này.

Nghĩ tới nghĩ lui, thiếu đà chủ dứt khoát hạ xuống quyết định. Gã xác định bản thân sẽ ở đây câu kéo thời gian, chờ đợi đám thủ hạ bắt người trở về. Bên cạnh đó, nếu có thể sử dụng chút mưu mẹo khống chế tên này luôn thì tốt, còn nếu không thì cầm chân hắn cũng được.

Để kế hoạch tăng thêm phần thuận lợi, thiếu đà chủ không ngại hạ mình một phen. Nếu không thể dùng thủ đoạn để chiến thắng, vậy thì thẳng thắn cùng tên này đánh tay đôi một trận ra trò. Dù sao thì từ khi ăn phải thiệt thòi ở Hắc Yêu Động đến nay, gã vẫn rất chăm chú tu luyện nâng cao tu vi. Mục đích chỉ có một, rửa mối nhục năm xưa Lập Thiên đã gây ra cho gã.

Thiếu đà chủ hoàn toàn không tin Lập Thiên có thể đánh bại gã, vì tu vi của gã đã đột phá cảnh giới Ngự Khí tầng năm gần đây. Bằng tu vi Ngự Khí tầng ba tầng bốn, gã quả thực không thèm để vào mắt. Đó là chưa kể lợi thế gã có được từ rất nhiều loại thần binh lợi khí có trong tay, càng tự tin chiến thắng hơn một phần.

Về phần lỡ như bại trận cũng không có gì. Chỉ cần bắt được đám người ngoài kia, nếu gã có bại thì cũng có đường rút lui. Cùng lắm là hai bên trao đổi con tin mà thôi, không mất mát gì. Nhưng nếu chiến thắng thì sẽ được rất nhiều, được phái chủ khen thưởng, còn được cả nội đan giao long và một đám thủ hạ biết nghe lời làm nội gián cho gã nữa.

Nghĩ mà không kìm chế được sung sướng, thiếu đà chủ hừ lạnh nói:

- Tiểu tử, ngươi không phải là người trong ma đạo, tại sao lại dùng thủ đoạn tà ma ngoại đạo còn thuần thục hơn cả chúng ta. Hôm nay, ta cho ngươi một cơ hội để ta và ngươi cùng chiến một trận phân cái cao thấp.

Lập Thiên đã đợi câu nói này từ lâu, nghe thiếu đà chủ nói thế thì liền hỏi lại:

- Lời ngươi nói có ý gì?

Thiếu đà chủ cười khà khà, giải thích:

- Chẳng phải ngươi luôn muốn biết què gia gia của ngươi chết như thế nào, người giết lão ta là ai sao?! Nếu ngươi thắng, tất cả những gì ngươi muốn biết ta đều sẽ nói cho ngươi biết, mạng của ta cũng do ngươi định đoạt.

- Còn nếu ta thua?

- Tương tự như thế, nếu ngươi thua, mạng của ngươi sẽ do ta định đoạt, ngươi cũng phải thành thật trả lời những gì ta muốn biết cho ta biết. Ngoài ra, nếu ngươi nghiêm túc thực hiện cam kết giữa hai bên, ta còn đảm bảo các đồng môn của ngươi được sống, thế nào?

Chỉ cần nghe đến đây, Lập Thiên không khó nghe ra ý đồ của thiếu đà chủ, bất quá hắn biết không dễ dàng gì mà đối phương đưa ra chủ ý như vậy, bèn thuận nước đẩy thuyền, nói:

- Nói đi, ngươi muốn đấu như thế nào?!

- Rất đơn giản, đường đường chính chính dùng thực lực đánh một trận, bên nào ngã xuống trước thì bên đó thua, điều kiện tùy ngươi định xuống.

Lập Thiên không cần suy nghĩ, lập tức trả lời:

- Để ta suy nghĩ một chút đã.

- Được thôi, ngươi cứ suy nghĩ cho thật kỹ, ta ngồi ở đây đợi là được.

Thiếu đà chủ nói xong thì lại ngồi lên tảng đá, thản nhiên chờ đời. Lập Thiên bên này chống cằm suy tư, cẩn thận xem xét đề nghị mà đối phương vừa đưa ra.

Khi xác định đây là cơ hội tốt, bản thân không có lý do từ chối thì tiếp tục tính toán điều kiện có lợi cho bản thân và phương án đối phó kẻ địch mạnh đang ở trước mắt.

Ngẫm nghĩ hồi lâu, đoạn nói:

- Điều kiện thứ nhất, không dùng độc dược.

- Ta đồng ý.

- Điều kiện thứ hai, không vận dụng quỷ thi, phù triện, pháp bảo, các loại trợ lực từ bên ngoài.

- Cũng được.

- Điều kiện thứ ba là, không dùng binh khí.

Nghe đến điều khoản thứ ba, thiếu đà chủ hơi giật mình, ngạc nhiên hỏi dò:

- Hả? Tại sao lại như vậy?

Lập Thiên bình tĩnh trả lời:

- Không có gì, binh khí thuận tay của ta lúc đấu với giao long đã hư hỏng cả, không thể sử dụng được. Huống hồ trong tay ngươi có nhiều thần binh lợi khí như vậy, dùng binh khí với ngươi chẳng phải ta phải chịu thiệt thòi ư?!

- Được, vậy hai ta dùng quyền cước so chiêu.

Nói xong câu, thiếu đà chủ mỉm cười niềm nở, tự nhủ thầm:

- Không dùng binh khí thì ngươi cũng bị đánh chết tươi thôi, không khác biệt gì.

Dứt lời, thiếu đà chủ chủ động ném binh khí sang một bên, túi trữ vật, giới chỉ, vòng tay đều bị tháo ra đặt ở một góc. Ý tứ đã rất rõ ràng, hai bên chỉ dùng quyền cước giao đấu, dùng thực lực chân chính dành chiến thắng, không dùng tới thủ đoạn.

Lập Thiên thấy thiếu đà chủ chấp thuận đề nghị của mình quá dễ dàng có phần nghi ngại, bất quá cũng nhận thức đây là cái giá phải trả. Dù sao nếu đối phương không có bất kỳ hy vọng thắng nào, làm sao có khả năng chấp nhận những quy định vô lý như thế.

Về phần mình, đây cũng là cơ hội ngàn năm có một. Mình có thủ đoạn, đối phương cũng có thủ đoạn. Nếu hai bên dốc toàn lực chém giết, thực sự chính mình không có nhiều cơ hội chiến thắng, cùng lắm là toàn mạng rời đi mà thôi. Đối phương làm ra lựa chọn này chính là đang cho mình cơ hội để thu thập hắn, lấy được thông tin trọng yếu từ trong miệng của hắn, cũng tính là có lợi.

Lập Thiên nhìn thiếu đà chủ làm rồi làm theo y hệt, toàn bộ đồ vật đều đặt ở một góc, ý chỉ ta cũng không thèm dùng ba thủ đoạn vặt vãnh đó. Nhưng đột nhiên Lập Thiên nhớ đến cái gì, vội vàng hô lớn:

- Khoan đã.

Thiếu đà chủ thấy Lập Thiên lên tiếng thì ngây ra, không biết tên này còn có yêu cầu gì, hỏi:

- Ngươi còn muốn nói gì?

Lập Thiên đáp:

- Ta nhớ hình như trên người ngươi còn một tấm bảo giáp, không ngại thì luôn tiện cởi nó ra đi. Hơn nữa, ta không tin tưởng ngươi, ngươi cũng không tin tưởng ta, cho nên ngoại bào vẫn nên cởi ra, tránh cho mỗi người lén lút giấu diếm thứ gì bên trong. Nơi này ngoài ba người chúng ta ra thì không có nữ nhân, yêu cầu này không tính là quá đáng chứ?!

Thiếu đà chủ cạn lời, thực sự là cạn lời rồi, cảm thấy trước mặt tên tiểu tử này chính mình khó mà chiếm được chỗ tốt nào đáng nói. Tiểu tử này tuổi trẻ nhưng tâm tư không trẻ, suy nghĩ không khỏi quá chu toàn rồi. Ngay cả bảo giáp gia truyền mới gặp một lần cũng nhớ như in vậy, đúng là tiểu ranh con.

- Được thôi, cởi thì cởi, bổn thiếu chủ lại sợ ngươi chắc.

Vừa nói, tay chân thiếu đà chủ thoăn thoắt cởi đồ, hết ngoại bào rồi đến bảo giáp, sau đó cẩn thận đặt chung một chỗ với những món đồ lúc trước. Lập Thiên cũng làm theo, cởi ngoại bào ra, sau đó đặt chung chỗ với túi trữ vật của mình.

Sắp xếp xong xuôi tất cả thì hai bên bày ra khí thế, chuẩn bị giao chiến. Lập Thiên toan tính theo cách của Lập Thiên, thiếu đà chủ toan tính theo cách của thiếu đà chủ, ai cũng tự tin bản thân nắm chắc phần thắng trong tay, nhưng không ai biết kết quả cuối cùng sẽ như thế nào!

Ầm ầm, chiến đấu bùng bổ, đạo ma tranh phong. Thiếu đà chủ và Lập Thiên lao vào nhau, tay đấm chân đá loạn xì ngầu, lực lượng bạo loạn xông ra tứ phía. Tuy nhiên vì là mới chạm mặt nhau sau nhiều ngày gặp lại, đợt công kích đầu tiên này cả hai đều không dốc toàn lực mà chỉ xuất ra ba thành lực lượng, chủ yếu để thăm dò sâu cạn của đối thủ.

Ngay vào lần chạm quyền đầu tiên, Lập Thiên và thiếu đà chủ đồng thời phát hiện ra bản thân đã quá xem thường đối thủ, phản lực từ quyền kình quá lớn khiến cánh tay của cả hai đều đau đến tê dại, không ngừng ôm quyền thổi phù phù.

- Tiểu tử, thù mới hận cũ, hôm nay bổn thiếu chủ không dạy cho ngươi một bài học nhớ đời, quyết không làm người.

Lập Thiên nhổ một bãi nước bọt rồi dùng chân chà đi chà lại, gằn giọng nói:

- Ngươi vốn dĩ không phải là người.

Thiếu đà chủ bị cạnh khóe, tròng mắt huyết quang vằn vện, lần nữa xông lên phía trước. Lần này, gã tăng gấp đôi lực lượng, muốn ép Lập Thiên phải xuất ra toàn lực. Đợi khi nhìn thấy thực lực của đối phương sẽ chính thức ăn thua đủ. Thấy đối phương muốn chơi lớn, Lập Thiên cũng không ngại ngần bồi tiếp một phen, quyền kình của hắn cũng nhân đôi lực lượng, thẳng tắp hướng thiếu đà chủ lao qua.

Ầm một tiếng, lần này cũng không khác lần trước, cả hai đều bị phản lực hất văng ngược trở lại đằng sau mấy trượng. Cũng may cả hai đều có tu vi hùng hậu, bản thân không xuất toàn lực nên không ai bị nội thương.

Chỉ bất quá, nội thương không có nhưng ngoại thương thì đã xuất hiện. Trên mu bàn tay thiếu đà chủ xuất hiện vết máu bầm rõ ràng, là biểu hiện của việc da thịt bị đánh bầm dập. Còn trên tay Lập Thiên thì đã xuất hiện máu đỏ chảy ra, chính là do lớp da bên ngoài bị rách ra do lực va chạm quá mạnh.

- Khốn kiếp, tiểu tử, đây là lực lượng mà tu sĩ tu vi Ngự Khí tầng bốn sơ kỳ nên có sao. Đừng nói với ta tu vi của ngươi đã biến thành Ngự Khí tầng bốn đại thành rồi đấy nhé.

Thiếu đà chủ như phát hiện ra cái gì, mặt mày hằm hằm nhìn Lập Thiên. Theo lý thuyết mà nói, lẽ ra với lực lượng cường đại bậc này, người tu vi chưa đạt đến Ngự Khí tầng bốn đại thành thì không chống đỡ nổi mới phải, đằng này tên tiểu tử trước mặt ngoài mu bàn tay bị chảy máu ra thì không bị gì, không khỏi quá vô lý đi.

- Ta chưa từng nói tu vi của ta là Ngự Khí tầng bốn nha.

Lập Thiên thản nhiên như không đáp lời.

- Được, vậy hôm nay ta muốn mổ bụng ngươi ra, xem ngươi rút cuộc giấu diếm bao nhiêu bí mật.

Bạn đang đọc Tinh Hà Vạn Giới Vĩnh Thế Đạo Thánh Chí Tôn sáng tác bởi Dao_Tien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dao_Tien
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.