Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Năng Lực Tiềm Ẩn

Tiểu thuyết gốc · 3340 chữ

- Chết tiệt, quên mất đám người Lâm Bằng là đệ tử Thổ Sơn Phong.

Ầm một tiếng, Lập Thiên toàn lực dùng một quyền nện lên cửa đá. Không ngoài dự liệu, cửa đá này đủ cứng rắn để chống chịu lực công kích của hắn, đừng nói cảnh tượng nứt vỡ không xuất hiện, ngay cả sự rung động do va chạm cũng nhỏ bé không đáng kể, ước chừng muốn phá vỡ cần mời giao long xuất thủ tương trợ, chứ bằng sức một mình thì chỉ đành bó tay chào thua.

- Không đánh vỡ được, xuyên qua thì thế nào?

Đứng xuất thần trước cánh cửa đá, Lập Thiên đăm chiêu suy nghĩ đối sách. Bất quá giao long thì không chút chậm trễ, chưa gì đã đuổi sát lưng quần, cái đuôi lớn lùi về phía sau lấy đà, rất nhanh đã hướng chỗ hắn và cửa động đập tới.

Nhìn thấy cảnh này, Lập Thiên không chút nao núng, lập tức đề lên linh khí toàn thân, chuẩn bị độn không chạy ra. Bằng tu vi hiện nay, mượn Viễn Li Thuật xuyên qua ngọn núi là vô vọng, nhưng xuyên qua vách đá dày mấy tấc thì không khó.

Huống hồ với năng lực hiện có của đám người Lâm Bằng, muốn dựng lên vách đá đủ dày để ngăn cản hắn độn không chạy ra là không có khả năng, nhiều nhất sẽ chỉ dùng một số phương pháp gia cố độ bền vững cho nó mà thôi, cách làm này hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến khoảng cách viễn độn của Viễn Li Thuật.

- Chỉ cần ta xuyên qua cánh cửa đá này, giao long mất đi mục tiêu sẽ liều mạng tấn công thạch môn. Dựa vào tu vi và độ rắn chắn của lớp vảy, việc giao long đánh sập cửa đá chỉ là vấn đề thời gian, không thể nghi ngờ. Đến khi nó xông được ra ngoài, thực không biết mọi chuyện sẽ phát triển thành cái dạng gì đây.

Nghĩ mà phấn khích, dục vọng báo thù đám người Lâm Bằng Lục Phong trong đầu Lập Thiên càng gia tăng một cách mạnh mẽ. Giết người xả giận là việc hắn chưa từng làm, cũng không thích làm, nhưng dùng một số phương pháp gián tiếp thì rất là thuận tay luôn.

Chắc nịch như vậy, khi nhìn thấy đuôi giao long quất tới phía mình, Lập Thiên chẳng buồn né tránh. Hắn tin tưởng với trình độ Viễn Li Thuật của bản thân chắc chắn sẽ tránh được một kích này của nó. Dù sao tốc độ tấn công của giao long có nhanh mấy cũng không nhanh bằng tốc độ độn không được.

Nhưng bất ngờ thay, chính tại thời điểm Lập Thiên chủ quan nhất thì biến cố ngoài dự liệu đột ngột nảy sinh. Ngay khi quá trình viễn độn sắp hoàn tất thì bỗng nhiên gánh chịu một cỗ lực lượng trói buộc vô hình nào đó khiến cho vách không gian không thể mở ra, linh lực trong thân bị chặn lại, nhao nhao chạy loạn khắp nơi khiến cho khí tức nội thể không ổn định, nhất thời mất đi khả năng vận dụng tu vi.

- Không tốt.

Lập Thiên chỉ kịp thốt lên một tiếng, còn chưa kịp quay đầu lại nhìn xem tình huống phía sau thế nào thì chiếc đuôi của giao long đã nhanh thoăn thoắt quật lên người của hắn một kích rõ mạnh.

Ầm một tiếng, Lập Thiên bị giao long đánh bay, mạnh mẽ va đập vào cửa đá. Một loạt Bảo Mệnh Phù dán trên lưng bị một kích của giao long phá hủy toàn bộ, thế nhưng vẫn chưa đủ để hoá giải toàn bộ lực lượng ẩn chứa trong một kích trời giáng đó.

- Con bà nó. Quá mạnh rồi.

Lập Thiên đập mặt vào cửa đá rồi ngã nhào xuống đất, ôm ngực nôn ra một búng máu. Cơn đau bộc phát từ các đốt sống lưng khiến thân thể hắn co lại như con giun, ý thức trở nên lu mờ hẳn đi. Lúc này bản thân Lập Thiên mới chính thức minh bạch thực lực của giao long, cũng gián tiếp nắm bắt được phần thương thế mà Vương sư huynh đang gánh chịu.

Vương sư huynh tu vi thấp hơn hắn, trên người cũng không có Bảo Mệnh Phù, cả hai đều ăn một đòn chí mạng của giao long, mà bây giờ chính mình còn đau muốn đứt ruột đứt gan, tay chân bủn rủn, cảm tưởng như gân cốt muốn đứt thành từng đoạn, thì có thể nghĩ lúc Vương sư huynh bị giao long đánh trúng thống khổ phải chịu đựng to lớn đến nhường nào.

Trước đó, khi quyết định đến đây cứu Vương sư huynh, Lập Thiên đã dùng toàn bộ số Bảo Mệnh Phù còn lại dán lên người đề phòng bất trắc. Hắn có chết cũng không nghĩ tới vừa mới xuất hiện thì phù một tiếng, giao long chỉ thổi một hơi liền phá hỏng một đống Bảo Mệnh Phù nằm trước ngực. Giờ lại đùng một cái, một đám Bảo Mệnh Phù khác sau lưng cũng bị đập cho nổ vỡ tan tành.

- Thứ nghiệt súc này quả nhiên đáng sợ, ta đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng trước khi tiến vào đây, vậy mà dù đã dở ra đủ loại thủ đoạn cũng không mảy may đả thương được nó, ngược lại còn hại chính mình lâm vào hiểm cảnh.

Nhìn vào giao long, Lập Thiên mơ hồ nghĩ đến biến cố vừa xảy ra, mờ mờ ảo ảo lý giải nguyên nhân bên trong, khó nhọc hít sâu vào một hơi.

- Xem ra là ta đã đánh giá thấp đám người Lục Phong. Bọn chúng vậy mà lại sở hữu pháp bảo phong ấn không gian, còn cố làm ra vẻ chật vật không chịu nổi, rõ ràng muốn đánh lừa ta đây mà.

Lập Thiên cay đắng nhận ra suy đoán của mình so với tầng tầng lớp lớp mưu mô xảo quyệt của đám người Lâm Bằng Lục Phong bày ra thì còn thiếu sót quá nhiều. Dùng cả Định Sơn Phù lẫn pháp bảo định trụ không gian ngăn cản hắn chạy trốn, vốn liếng bỏ ra cũng không nhỏ nha.

Lập Thiên vừa nghĩ vừa tự trách bản thân chỉ vì một giây phút chủ quan mà bị giao long đánh trọng thương, bây giờ ngay cả năng lực bảo mệnh cũng đánh mất tiêu.

- Xong rồi, hết thật rồi. Bằng thương thế trên người lúc này, muốn thi triển Viễn Li Thuật cũng thi triển không ra rồi. Chiến đấu với đầu giao long này ta hoàn toàn không có bất kỳ phần thắng nào, sợ rằng nó đứng nguyên một chỗ mặc người đánh giết thì giết cũng không chết nữa là.

Cùng với cơn đau đang xâm lấn tâm trí, Lập Thiên không ngừng than ngắn thở dài, đầu óc thì căng ra hết cỡ, tích cực suy nghĩ biện pháp thoát khỏi sự đuổi giết của giao long.

Xét theo tình hình trước mắt, hẳn không có biện pháp nào rời khỏi cái hang này, cho nên phải nghĩ cách làm sao cùng giao long chung sống mà thôi.

Trong khi ở gần đó, giao long thấy một kích đánh trúng mục tiêu, trong mắt sự kích động hiện lên thấy rõ. Chiếc đuôi của nó không chút chậm chạp mà rụt lại đằng sau, lại muốn đánh ra kích thứ hai.

Nhận thấy giao long muốn tấn công mình, dù toàn thân đau đớn dữ dội nhưng bản năng cầu sinh vẫn khiến Lập Thiên làm ra phản ứng chống cự, thân thể nặng nề ngồi dậy, chuẩn bị khom người bỏ chạy.

- Súc sinh, muốn ăn thịt ta sao? Không dễ như vậy.

Lập Thiên lùi chân lấy đà, một cước dẫm mạnh lên mặt đất, muốn tận dụng chút sức lực còn sót lại đẩy thân hình phóng đi.

Nhưng khi hắn vừa mới duỗi thẳng lưng ra, một chuỗi thanh âm rôm rốp rõ to vang lên, rõ ràng là tiếng xương khớp va chạm với nhau tạo thành.

- Ahhh...

Lập Thiên lảo đảo thân hình, chợt phát hiện thương thế của bản thân trầm trọng hơn chính mình tưởng tượng nhiều. Không những khí tức loạn chuyển, ngay cả xương khớp cũng có vẻ không nghe lời hắn nữa rồi. Chỉ tiếc rằng giao long thì không vì thương thế của hắn nặng hay nhẹ mà thủ hạ lưu tình, đòn công kích chí mạng vẫn cứ thẳng tắp một đường quét tới.

Ầm một tiếng, lại một kích giao long đánh trúng đích, hông của Lập Thiên bị nó quất một cái, thân thể không tự chủ được bị đập bay, da thịt chà xát trên mặt đất tạo thành vệt dài cuối cùng mới đụng vào vách hang động, hại một mảng Bảo Mệnh Phù khác dán bên hông ầm ầm rách toác ra.

Lần này, Lập Thiên thực sự không cách nào gượng dậy nổi nữa. Xương cốt dù không bị giao long đập gãy thành từng khúc nhưng chấn động mãnh liệt từ cú va chạm khiến cơ bắp lẫn phần khớp xương đều mềm nhũn ra như con bún, muốn nhúc nhích còn khó huống chi là vận động.

Hơn nữa từ lúc đi vào cho đến bây giờ, vì mang theo Vương sư huynh liên tục sử dụng Viễn Li Thuật đã khiến tu vi hao hụt phần lớn. Lúc này có muốn dùng tu vi bản thân áp chế thương thế cũng không được, muốn tiếp tục thi triển Viễn Li Thuật chạy trốn cũng không xong.

- Ma bắt quỷ vật đều không chết, không ngờ lại chết dưới cái đuôi của một con giao long, nói ai mà tin đây.

Bên trong điển tịch yêu vật dị bản có ghi chép rằng, giao long bản chất là loài rắn có huyết mạch long tộc, thói quen giết chết con mồi trước khi ăn thịt chính là bản năng trời sinh đất dưỡng, muôn đời vẫn vậy.

Trước khi xác định con mồi đã chết hẳn, thông thường nó sẽ không lập tức nuốt xuống bụng mà dùng nhiều phương pháp khác nhau để bức tử con mồi đồng thời khiến thân thể con mồi mềm ra, thuận tiện cho việc cắn nuốt về sau, mà hành vi cuốn lấy con mồi rồi siết chặt đến chết là cách làm phổ biến nhất.

Chỉ là con giao long này đã mở ra linh trí nên thông minh hơn, cách làm có vẻ cẩn thận hơn bình thường khá nhiều. Chính vì thế khi trông thấy Lập Thiên nằm im một chỗ, giao long không hề có động thái há miệng chồm tới cắn nuốt hay dùng đuôi quấn lấy mà có xu hướng quy tụ lực lượng toàn thân chuẩn bị tung ra đòn tấn công tiếp theo.

Động thái này cho thấy nó vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng con mồi đã bị hạ gục, muốn dùng thêm những đợt công kích khác để nghiệm chứng xem tình hình thực tế có đúng như những gì nó đang nhìn thấy hay không.

Lập Thiên thì ngược lại, nhìn thấy chiếc đuôi giao long đang nhằm vào mình đánh tới nhưng bản thân lại không thể làm ra bất kỳ hành động chống cự nào, tự biết một kiếp này bản thân khó mà tránh khỏi.

Thực lòng mà nói, những gì cần làm hắn đều đã làm cả rồi, chỉ có điều đối đầu với loại yêu thú công thủ toàn diện như thế này, hắn căn bản không có lấy một phần ưu thế, chiến bại giống như là kết cục trời định sẵn vậy.

- Ông trời ơi, yêu thú kiểu gì mà vừa trâu vừa khỏe lại vừa thông minh thế này, tạo hóa cũng không khỏi quá bất công rồi đi.

Nhìn cảnh này, Lập Thiên cũng không biết nói gì hơn nữa. Hắn càng không thể tin nổi tại sao tông môn có thể ban ra một loại phù chiếu bất khả thi như thế này.

Nếu so sánh tu vi tuyệt đối giữa hắn và Lục Phong hay Lâm Bằng, hắn thừa nhận có phần thua kém. Thế nhưng nói về năng lực và kinh nghiệm chiến đấu, hắn tin tưởng bản thân còn vượt xa đối phương.

Thế mà bây giờ thì sao, từ khi gặp phải đầu giao long này, hắn một đường bị nó đuổi giết, không có bất kỳ cơ hội hoàn thủ nào. Nếu không phải nhờ có Viễn Li Thuật cùng vô số Bảo Mệnh Phù hỗ trợ, chỉ e cái mạng đã rơi rụng từ lâu, nói chi chèo chống tới hiện tại.

Một sự tình mà chính mình dốc toàn bộ vốn liếng cũng không có khả năng hoàn thành thì chỉ bằng đám người Lâm Bằng Lục Phong, nếu không tìm ra biện pháp áp chế thực lực của nó mà nói, kết cục cũng chỉ có đường chết thôi, nhân thủ đông hơn nữa cũng vô dụng.

- Què gia gia, Tiểu Thiên đến với người đây!

Lập Thiên lẩm bẩm một câu, sau đó từ từ nhắm chặt mắt lại, chờ đợi cái chết đến với mình. Hắn không sợ chết, chưa từng sợ chết. Hắn chỉ tiếc mơ ước còn dang dở, tâm nguyện chưa kịp hoàn thành, mối thù sâu đậm chưa có cơ hội tương báo.

Quá mệt mỏi, Lập Thiên muốn buông tay rồi. Nhưng hình như ông trời cũng đồng cảm với hoàn cảnh hắn, không muốn hắn chết dễ dàng như vậy. Cho nên trong khoảnh khắc sinh tử cận kề, kỳ tích bất ngờ xuất hiện.

Giống như bản năng, Lập Thiên rất nhanh đã cảm ứng thấy sự biến đổi mãnh liệt của linh khí nội thể đang phát sinh, chợt rùng mình kinh hãi. Đúng thế, luồng khí tức quỷ dị ấy đã xuất hiện, chỉ khác ở chỗ lần này nó xuất hiện với cường độ càng nhanh và mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.

Nó vừa xuất hiện, vô hình chung toàn bộ linh khí rối loạn trong thân thể bị nó đè ép xuống, mà tu vi của bản thân bị hao hụt mất tám phần chỉ trong nháy mắt liền khôi phục một nửa, nhất thời khiến Lập Thiên lâm vào mê man.

- Chuyện gì đang xảy ra? Tại sao có thể như vậy? Rõ ràng tu vi của ta đã cạn kiệt, tại sao bây giờ lại phục hồi năm phần được chứ?

- Lẽ nào, lẽ nào cỗ khí tức kia ngoài năng lực hấp thu linh khí bên trong phế đan còn có tác dụng chuyển hóa lực công kích của kẻ thù biến thành tu vi của chính mình hay sao?

- Nói như vậy, nói như vậy, ta được cứu rồi. Haha haha

Trong lúc sắp chết tìm thấy cơ hội sống sót, Lập Thiên mừng rơn như thằng chết trôi vớ được cọc, chỉ hận không thể nhảy cẩng lên đập bàn cụng ly ăn mừng.

Không chút chần chừ, đối diện với lần công kích thứ ba của giao long, Lập Thiên liều mạng thi triển Viễn Li Thuật lần nữa. Lần này hắn không dại dột xuyên qua thạch môn mà chạy ngược vào bên trong, cố né tránh công kích của giao long, tranh thủ thời gian ổn định thương thế trên thân.

Thực tế không làm hắn thất vọng, chỉ cần không miễn cưỡng xuyên qua cửa đá, Viễn Li Thuật vẫn có thể vận chuyển trơn tru, dễ dàng kéo lại sinh mệnh của hắn từ bàn tay tử thần trở về thêm một lần nữa.

- Không biết liệu cỗ khí tức này quỷ quái này có thể chữa trị thương thế ngoài thân được không nhỉ? Thử một cái xem nào.

Lập Thiên khoa tay múa chân, muốn thăm dò xem vết thương trên da thịt có biến chuyển tốt đẹp hay không. Chỉ bất quá mới cử động một cái thì đã á lên một tiếng đau đớn.

Lúc này hắn mới phát hiện ra cỗ khí tức cổ quái kia chỉ chữa trị được thương tổn bên trong cơ thể chứ hoàn toàn không thể phục hồi thương thế liên quan đến nhục thân.

Nói cách khác là, một khi chẳng may bị giao long đánh trúng, cỗ khí tức quỷ dị kia sẽ chuyển hoá lực công kích của giao long trở thành tu vi của bản thân.

Chỉ cần không bị giao long đánh chết tươi, như vậy nội thương sẽ không tồn tại, ngược lại tu vi càng lúc càng dư dả, có thể tùy thời đánh nhau hết ngày này sang tháng nọ mà không cần dùng tới phế đan bổ sung linh khí.

Nhưng điểm hạn chế là, nếu bị đánh trúng, vết thương lưu lại trên da thịt hoàn toàn chỉ trông cậy vào sức chịu đựng của thân thể và một số loại thuốc trị thương tông môn cấp phát cho mà thôi. Nếu bị đánh trúng chỗ hiểm, căn bản sẽ bị đánh chết ngay lập tức, tu vi thừa mứa cũng vô dụng.

Đổi lại, nếu có thể chèo chống trong khoảng thời gian dài, bằng vào năng lực kỳ diệu của cỗ khí tức kia, hoàn toàn không cần lo lắng bản thân rơi vào cảnh dầu cạn đèn tắt, mà giao long khí cường lực đại đánh hoài đánh mãi cũng có lúc tu vi khô cạn, lúc đó chuyện lật thuyền trong mương là điều hiển nhiên phải thế.

Nghĩ thông suốt mọi chuyện, Lập Thiên lắc đầu cảm thán không ngớt. Đến giờ phút này hắn mới hiểu được lý do tại sao đại trưởng lão cứ lặp đi lặp lại tầm quan trọng của việc tu luyện Phá Thể cảnh giới đến như vậy.

Bằng vào tình huống hiện tại, nếu thể lực tràn trề, gân cốt cứng rắn, cộng thêm Bảo Mệnh Phù hỗ trợ, khả năng bị giao long đánh chết là vô cùng nhỏ, thậm chí bị đánh đến mức không bò dậy nổi cũng không phải chuyện dễ dàng. Mà chỉ cần thân thể còn nguyên vẹn, tu vi dồi dào sẽ giúp một người dư sức chèo chống qua cửa ải khó khăn này.

Nhưng nhìn lại chính mình mà xem, xưa nay cứ cho rằng xương cốt như vậy đã đủ cứng cáp rồi, nào có để tâm vào chuyện tu luyện Phá Thể cảnh giới. Hiện tại mới ăn hai kích của giao long mà đã đứng không vững, thử hỏi còn làm nên trò trống gì đây.

Đó là còn chưa kể đến việc có Bảo Mệnh Phù ngăn cản phần lớn lực công kích. Chứ nếu hai bên hai bên thả tay chiến một trận, đen ăn đen đỏ ăn đỏ, đoán chắc chỉ cần trúng một kích thôi là hồn vía quy thiên khỏi phải bàn.

Nói gì thì nói, Lập Thiên và giao long thực lực chênh lệch đến hai cấp, nói một trời một vực cũng không oan, dùng phương pháp bình thường là hoàn toàn không có khả năng chiến thắng.

Bây giờ thì khác, có thêm luồng khí tức này hỗ trợ, cục diện tổng thể đã xảy ra biến hoá nghiêng trời lệch đất, cũng kiến tạo ra cơ hội để hắn dành được chiến thắng chung cuộc.

Chỉ cần câu kéo đến khi tu vi giao long kiệt quệ, cơ hội giết chết nó không phải không có. Dù nó da dày thịt béo, thế nhưng không phải không có điểm yếu, ví như đôi mắt chẳng hạn. Không giết được thì đánh cho nó gần chết lại tính tiếp cũng không muộn.

Bạn đang đọc Tinh Hà Vạn Giới Vĩnh Thế Đạo Thánh Chí Tôn sáng tác bởi Dao_Tien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dao_Tien
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.