Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Ngoài Dự Liệu

Tiểu thuyết gốc · 2788 chữ

Đặt Vương sư huynh nằm tựa vào vách động, Lập Thiên không một động tác thừa, vừa rút ra lọ đan dược trị thương liền dốc toàn bộ vào miệng của gã. Trước đó hắn đã nhìn thấy một kích khủng bố của giao long, biết rõ thương thế trên người vị này thực sự rất nghiêm trọng, hiện tại không dám chậm trễ dù chỉ một giây một khắc.

Vốn dĩ Lập Thiên dự tính mang Vương sư huynh chạy thoát ra ngoài rồi mới tiến hành cứu chữa. Chỉ bất quá bằng loại thương thế này của đối phương, nếu không tiến hành chữa trị kịp thời chỉ e lục phủ ngũ tạng sẽ bị tổn thương, linh mạch phá hủy, căn cơ tu hành tích lũy bao nhiêu năm đổ sông đổ bể trong chốc lát.

Dù nói linh dược tông môn cấp cho các đệ tử tham gia chiến tu đều là linh dược trị thương loại tốt, dư sức bảo trụ một mệnh trong tình huống xấu nhất. Bất quá giữ được mạng sống mà căn cơ bị hủy, tu vi mất hết thì sống còn có ý nghĩa gì nữa đây? Cho nên bằng vào tình huống hiện tại, đi là đi không được, chỉ có thể tạm thời dừng lại tiến hành ổn định thương thế rồi mới nói.

Ý định trong bụng là như vậy, chỉ bất quá Lâm Bằng và Lục Phong thì nào có cho Lập Thiên thời gian để thực hiện ý đồ. Trong khi hắn đang tiến hành trị liệu thương thế cho Vương sư huynh thì đám người Lâm Bằng và Lục Phong quần ẩu với giao long vừa hay đã tiến sát đến vị trí của hai người.

Chính tại lúc đó, Lục Phong và Lâm Bằng không nói tự hiểu, sâu trong đáy mắt loé lên tầng tầng sát cơ, bất ngờ hai đạo lực lượng đột ngột chuyển hướng từ giao long công kích sang chỗ Lập Thiên và Vương sư huynh.

- Tiểu tử, đi chết đi cho ta.

Lập Thiên dù bận bịu chữa trị cho Vương sư huynh nhưng tâm lý phòng bị vẫn luôn duy trì, cảm ứng thấy không gian phía sau có dư ba bất thường phát sinh thì không chút nghĩ ngợi, Viễn Li Thuật tức tốc triển khai, loáng cái đã ôm theo Vương sư huynh tránh khỏi nơi đó ba trượng, vô tình tránh thoát hai đạo công kích của Lục Phong và Lâm Bằng.

- Chết tiệt.

Phát hiện bản thân bị ám toán, Lập Thiên dùng ánh mắt tràn đầy thù hận nhìn Lâm Bằng và Lục Phong. Sớm đã biết hai tên này có ý đồ xấu đối với mình nhưng không ngờ đối phương lại thiếu kiên nhẫn đến như vậy, chưa gì đã muốn dùng một kích trực tiếp giết chết mình.

- Hai người các ngươi muốn làm gì?

Lâm Bằng và Lục Phong đang còn chưa hiểu tại sao Lập Thiên tránh được một kích kia thì đã nghe thấy thanh âm chất vấn, tinh thần không tránh khỏi bàng hoàng thảng thốt. Bất quá do cả hai đã lập mưu từ trước cho nên rất nhanh đã khôi phục được sự bình tĩnh. Lâm Bằng trước tiên lên tiếng, nói:

- Tiểu tử, khá lắm. Không ngờ trong lúc dầu sôi lửa bỏng mà ngươi vẫn có thể tỉnh táo đến như vậy. Bất quá hôm nay, ngươi phải chết không thể nghi ngờ, hà tất đi hỏi những câu vô dụng như vậy.

Lục Phong đưa ánh mắt đầy sát ý quét qua chỗ Lập Thiên và Vương sư huynh, giọng điệu châm biếm nói:

- Xem ra mấy người chúng ta đoán không sai, ngươi và tên béo kia đúng là giao tình không tệ. Cũng tốt, vậy hôm nay ta để hai người các ngươi chết chung một chỗ, để cho các ngươi làm ma cũng có bạn.

Dứt lời, Lục Phong liên tục chém ra mấy kiếm, kiếm quang chớp động như từng tia lôi điện xé toạc hư không bay đi. Chỉ có điều những chiêu kiếm này không nhắm vào Lập Thiên mà lại nhắm vào thân thể Vương sư huynh đang nằm ngất đi trong tay hắn.

Vút một tiếng, Lập Thiên thi triển Viễn Li Thuật khẩn trương dịch chuyển đến một vị trí khác, giúp Vương sư huynh né tránh mấy đạo kiếm quang kia, tâm tình tệ đi trông thấy. Lâm Bằng và Lục Phong lợi dụng Vương sư huynh dẫn dụ hắn vào tròng, đến nay coi như đã đạt thành mục đích, vậy mà vẫn không chịu bỏ qua cho huynh ấy, hành vi không khỏi quá ác độc đi.

- Khốn kiếp, Lục Phong, Vương sư huynh đã đắc tội gì với ngươi, tại sao nhất định phải giết chết huynh ấy?

Lục Phong đinh ninh trả lời:

- Hắn không làm gì đắc tội ta, cũng không có lá gan đó. Bất quá không đắc tội không có nghĩa là không có tội. Cái tội lớn nhất của hắn chính là quen biết với tiểu tử thối nhà ngươi.

Hiểu rồi, nghe bao nhiêu đây đã là quá đủ để Lập Thiên hiểu ra toàn bộ chân tướng sự việc.

Ngay từ đầu, chấp nhận cho Vương sư huynh gia nhập nhóm là Lâm Bằng cố tình làm ra, muốn thông qua Vương sư huynh để mời chào hắn vào nhóm. Mục đích của việc làm này trước đó đã được bộc lộ, chính là lợi dụng hiểu biết của hắn đối với Đồ Ma Lĩnh để đi thu hoạch tài nguyên, cụ thể là Giáng Ma Thảo.

Sau đó, đám người Lâm Bằng không ngờ tình huống phát sinh ngoài dự liệu, chính mình vậy mà nẫng tay trên vô số lợi ích, khiến bọn họ tức không làm gì được, cho nên mới cố tình gây khó dễ cho Vương sư huynh, nhiều khi còn đẩy Vương sư huynh vào vòng nguy hiểm, chung quy đều vì muốn xả cơn giận trong lòng.

Nhưng nói thế vẫn chưa đủ. Bởi vì nếu đứng trên nhìn nhận của một vị nhóm trưởng để suy xét thì việc cho phép đám đồng môn tu vi thấp hơn gia nhập nhóm có mặt hại nhưng cũng có điểm lợi không thể chối cãi. Dù sao nếu một nhóm người chỉ hình thành từ những kẻ mạnh, phần lợi ích sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ phải chia đều, điều này có lợi cho đa số nhưng là bất lợi cho một số kẻ có tham vọng lớn.

Cho nên khi thành lập nhóm tham gia phù chiếu, người có tu vi cao cường sẽ thường lựa chọn những thành viên có tu vi thấp hơn mình nhập đội, mục đích tương đối dễ hiểu, đều là vì quyền quyết định tỷ lệ phân chia thành quả cuối cùng sẽ cao hơn những người khác một thành. Ở trong kế hoạch đó, hy sinh một số thành viên không có giá trị để tối ưu lợi ích là một phần không thể thiếu, rõ ràng đã được mỗi một vị nhóm trưởng cân nhắc tỉ mỉ từ trước.

Mà hôm nay, khi gặp được Lục Phong, Lập Thiên chợt nhận ra không chỉ mỗi Lâm Bằng có suy nghĩ này mà Lục Phong cũng vậy. Thiết nghĩ trong đầu Lục Phong sớm đã có dự tính hy sinh một số thành viên trong nhóm để làm lợi cho chính mình. Chẳng qua hiện tại đối phương đã tìm thấy hắn và Vương sư huynh, vừa hay hai người bọn họ cũng là cái gai trong mắt đám người Lâm Bằng, cho nên mới thống nhất biến hai người trở thành vật hiến tế.

Chung quy, dù có suy nghĩ lạc quan thế nào đi nữa thì quyết định nhốt giao long vào trong hang đá cùng với việc ép buộc Vương sư huynh phải tham gia quá trình tiêu diệt nó đều là hành vi có chủ đích, mà chủ đích đó hoàn toàn không phải chỉ vì mỗi nguyên nhân song phương có thù. Bằng không chẳng ai lại nhọc công chế tạo ra một cục diện giết người diệt khẩu hoàn mỹ không chút tì vết như thế cả.

Dưới hoàn cảnh này, chỉ cần hắn và Vương sư huynh mất mạng, không thể nghi ngờ toàn bộ trách nhiệm sẽ đổ lên đầu con giao long kia, một đống lý do đại loại như "hai vị sư đệ trong nhóm nôn nóng lập công, không biết tự lượng sức mình, bị giao long ngộ sát" sẽ truyền đi khắp tông môn.

Và rồi chiến tích tiêu diệt giao long, báo thù cho sư huynh đệ đồng môn sẽ đẩy người nắm trong tay long đan lên đỉnh cao của vinh quang vô hạn. Nghĩ mà biết tương lai của người này sẽ tốt đẹp bao nhiêu.

Hiện tại, Vương sư huynh bị giao long đả thương bất tỉnh nhân sự, còn chính mình thì đã bị dụ ra, coi như giá trị con mồi đã không còn, Lục Phong muốn giết người diệt khẩu là hành vi không khó hiểu, mà chính mình sợ rằng cũng khó lòng sống sót rời khỏi đây.

Lập Thiên càng nghĩ càng tức, hắn trước sau chưa từng nghĩ đến việc sát hại đồng môn làm lợi cho mình, thế mà đám người này lại không từ bất kỳ thủ đoạn nào đối phó hắn, đây là điều không thể chấp nhận được.

- Được lắm, đợi ta thoát khỏi đây, ta để các ngươi đẹp mặt.

Thấy Lập Thiên trầm ngâm không nói gì, Lục Phong cũng không muốn chờ đợi thêm nữa, dùng sức hô vang:

- Mọi người cùng xông lên giết chết hắn.

Mệnh lệnh của Lục Phong vừa vang lên, vô số công kích đã hướng phía Lập Thiên ồ ạt lao tới. Biết bản thân không thể chống đỡ nổi, Lập Thiên lần nữa thi triển Viễn Li Thuật, khẩn trương ôm theo Vương sư huynh chạy ra phía cửa hang.

- Mau chặn hắn lại!

Thấy Lập Thiên muốn bỏ trốn, Lâm Bằng gầm thét ra lệnh cho Viên Thiệu cùng đám tay chân bên dưới chặn đường rút lui. Tiếng hét vừa ra khỏi miệng thì ngay tức khắc lại xuất hiện vô số công kích hướng chỗ Lập Thiên vừa hiện ra đánh tới, nhất quyết không cho hắn thời gian nghỉ lấy hơi.

Ầm ầm ầm, hang động rung lên như động đất, hàng loạt công kích đánh hụt đập lên vách hang động khiến cho đá lớn trên vách hang cũng vỡ ra thành cát bụi. Nếu không phải hang động đục sâu vào núi lớn thì chỗ chấn động này sớm đã khiến cho hang động sụp đổ từ lâu.

Lập Thiên thi triển độn không thuật tích cực né tránh vô số đạo linh lực đang bay loạn khắp nơi. Hắn không dịch chuyển theo đường thẳng mà đi theo quỹ đạo bất kỳ, lúc bên phải, lúc bên trái, lúc ở giữa, lúc thì thụi lùi, tránh thoát không biết bao nhiêu là công kích của đám đồng môn máu lạnh đang gào thét xung quanh.

Nhìn thấy màn này, Lục Phong mí mắt giật giật, thâm tâm cảm thấy bản thân vẫn còn đánh giá thấp tiểu tử họ Khuyết này. Bằng vào khả năng vận dụng Viễn Li Thuật của đối phương, nhìn thế nào cũng không giống tu sĩ Ngự Khí tầng ba có thể làm được. Lời đồn thổi của đám đồng môn kia rõ ràng bộc lộ ra nhiều điểm không đáng tin cậy.

Càng nghĩ, tâm trạng của Lục Phong càng khẩn trương. Nếu sự thực tu vi Lập Thiên đã đạt đến tầng bốn, vậy thì càng không thể để đối phương sống sót rời khỏi đây. Bằng không mà nói, dựa vào tư chất cao tuyệt cùng với sự chiếu cố của chưởng môn, tương lai không xa địa vị của đối phương sẽ vượt trên cả mình. Đến khi đó, thù cũ hận mới, tin chắc ngày tháng sau này chính mình khó mà sống yên ổn.

Nghĩ đến đây, Lục Phong vội vàng hướng đám tay chân quát:

- Phạm vi mười trượng tính từ tiểu tử kia ra đến cửa động, liên tục tấn công cho ta.

Nghe thấy lời này, Lập Thiên đang cật lực đào mệnh cũng tức đến bầm gan tím ruột, bởi vì nghe ra một chiêu này của Lục Phong quá mức thâm hiểm đi. Đối phương rõ ràng quá am hiểu Viễn Li Thuật, vừa nhìn thấy mình sử dụng nó để bỏ trốn thì cũng ngay lập tức nhìn ra nhược điểm, sau đó tương kế tựu kế, tận dụng nhược điểm của Viễn Li Thuật để đối phó mình, cố tình ép mình vào đường cùng ngõ tận.

Phải biết rằng, bằng vào tu vi cảnh giới của Lập Thiên hiện nay, khoảng cách dịch chuyển tối đa đạt được sẽ không quá mười trượng. Nếu trong mười trượng phạm vi liên tục xuất hiện công kích, chỉ cần hắn kết thúc quá trình viễn độn sẽ lập tức trúng chiêu trong khi bản thân thậm chí còn chưa kịp làm ra bất kỳ phản ứng chống đỡ nào, chính là chết mà không biết mình chết ra làm sao.

Đổi lại nếu không dùng Viễn Li Thuật mà dùng Phi Kiếm Thuật đạp gió lướt đi thì kết quả cũng không khả quan hơn, thậm chí còn nguy hiểm hơn là đằng khác. Bởi vì vừa mang theo Vương sư huynh ngự kiếm phi hành vừa thi triển kiếm pháp phòng ngự thì rất khó ngăn cản được nhiều luồng công kích tới tấp như vậy. Nhưng nếu hắn lùi lại, đó cũng chính là thành toàn mong muốn của đối phương.

Nghĩ tới nghĩ lui, Lập Thiên hiểu rõ bản thân ngoại trừ chạy ngược vào bên trong hang động, tạm thời né đi mũi nhọn công kích của đám đồng môn máu lạnh này ra thì không còn phương án nào khả thi cả. Dù cách làm này có thể đẩy cả hai rơi vào vòng vây của kẻ địch nhưng trước mắt không có lựa chọn nào tốt hơn, chỉ đành nhắm mắt làm liều thôi.

Vù một tiếng, Lập Thiên ôm theo Vương sư huynh dịch chuyển ngược về phía trong hang mấy trượng, tránh được không biết bao nhiêu là công kích bay loạn của đám người Lục Phong và Lâm Bằng. Nhưng khi cả hai mới xuất hiện, còn chưa kịp định thần thì đầu giao long chẳng biết đã đợi sẵn ở đó từ bao giờ, một luồng hỏa quang đỏ rực từ trong miệng lao ra, đánh úp về phía bọn họ.

Phụt, hỏa quang từ miệng giao long phun ra tạo thành một đoàn lửa quanh co như mãng xà, nhiệt lực nung đốt không gian khiến cho bầu không khí trong hang nhất thời nóng ran. Hỏa xà to lớn nhanh chóng đánh trúng tầng bình chướng do Lập Thiên tạo ra, lực lượng mạnh đến nỗi đập tan nó đồng thời đánh bay hai người vào vách đá phía sau.

- Tiểu tử kia trúng chiêu rồi. Haha, hắn trúng chiêu rồi.

Viên Thiệu từ xa thấy Lập Thiên bị giao long đánh trúng người nhất thời cao giọng hô vang. Mà khi thấy được cảnh này, Lâm Bằng và Lục Phong đồng thời nhe răng cười lạnh, tức tốc phất tay ra hiệu cho đám tay chân nhanh chóng rời khỏi hang động.

- Mọi người nhanh chóng rời khỏi đây.

Nhìn thấy mọi người đều đã rời đi, cuối cùng Viên Thiệu mới chịu rời khỏi. Trong lòng Viên Thiệu, Lập Thiên chính là một con hồ ly đội lốt người, rất sợ sẽ lại xảy ra sai sót nào đó. Cho nên khi được lệnh rời đi, hắn ta cố tình nán lại thêm một lúc, xác định Lập Thiên vẫn còn ở bên trong thì mới chạy ra. Vừa chạy ra khỏi hang, Viên Thiệu vừa thi triển thuật pháp đánh loạn vào bên trong, còn hô hào đám sư huynh đệ xung quanh làm theo.

- Mọi người tiếp tục tấn công, phòng trừ trường hợp tiểu tử kia lén lút chạy thoát ra ngoài.

Nghe thấy thế, vô số công kích lại nhắm hướng bên trong hang động xông tới, đao quang kiếm ảnh chi chít dày đặc như sương khói, chỉ cần có người xông ra liền sẽ chém kẻ ấy thành trăm ngàn mảnh.

Bạn đang đọc Tinh Hà Vạn Giới Vĩnh Thế Đạo Thánh Chí Tôn sáng tác bởi Dao_Tien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dao_Tien
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.