Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xung Đột Nội Bộ

Tiểu thuyết gốc · 3970 chữ

Thời gian chậm chạp trôi qua, từng đám phong yêu lần lượt gia nhập vòng chiến, khí thế không hề giảm sút. Thấy đồng đội từng cái từng cái bỏ mạng, số còn lại càng thêm điên cuồng, liên tục tấn công tới tấp, ép cho Lập Thiên nhiều lúc không thở nổi.

- Không xong, sức chịu đựng của ta sắp đạt đến giới hạn, e rằng khó mà gắng gượng thêm nữa. Nhưng mà ngoài kia vẫn còn mấy đám phong yêu chưa tham chiến, ta phải làm sao bây giờ?!

Lập Thiên vuốt ngực thở dốc, tâm tư không ngừng xoay chuyển, toàn lực suy nghĩ đối sách. Chợt trong đầu hắn lóe lên một ý tưởng rất hay, nghĩ thầm:

- Nếu ta giả vờ thua thế bỏ chạy thì sao nhỉ, có phải đám phong yêu kia sẽ toàn lực truy sát hay không? Nếu có thể thành công kéo mấy đám phong yêu còn lại gia nhập vòng chiến, hành vi mạo hiểm này xem chừng rất là đáng giá nha.

Dám nghĩ dám làm, sau khi xác định việc đứng im một chỗ không thể thu hút toàn bộ phong yêu tập trung về phía mình, Lập Thiên lựa chọn phương án ngự kiếm rời đi, khiến cho phong yêu tưởng nhầm hắn muốn đào tẩu mà toàn lực truy đuổi.

Bất quá khi hắn triển khai thuật ngự kiếm, tầng bình chướng bảo hộ thân thể gặp phải sức cản cực lớn từ đám phong yêu xung quanh, tốc độ phi hành chậm chạp như rùa bò, mất cả buổi mà khoảng cách dịch chuyển mới được một đoạn ngắn.

- Con mẹ nó, chuyện này đúng là ta chưa tính tới.

Đột nhiên tách một tiếng, bỗng có một đầu phong yêu hung hãn từ bên ngoài húc thẳng vào tầng bình chướng rồi chọc thủng nó. Lớp vỏ cứng của đầu phong yêu bị lực lượng bảo hộ đánh cho vỡ nát, vừa xuyên qua rào chắn thì thi thể cũng rơi xuống đất trước khi kịp làm ra bất kỳ phương thức công kích nào.

Dù thế, Lập Thiên cũng bị tràng cảnh này doạ sợ hết hồn. Cho dù đầu phong yêu chưa chạm được vào người hắn, thế nhưng biến cố ấy gián tiếp nói lên lực lượng của tầng bình chướng đang rơi vào giai đoạn suy thoái. Cứ cái đà này, chỉ e không bao lâu nữa, sẽ không chỉ có một đầu phong yêu lọt vào mà thôi.

Không đợi Lập Thiên kịp hoàn hồn thì một tình huống hy hữu khác lại phát sinh. Tại vị trí tầng bình chướng bị đầu phong yêu đâm thủng, linh khí trong khoảng thời gian ngắn chưa kịp phục hồi như cũ thì đã bị một đầu phong yêu khác phá vỡ lần thứ hai. Lần này, do lực lượng của tầng bình chướng không đủ lớn nên đầu phong yêu này không bị giết chết, vừa xông qua đã hướng hắn lao tới.

- Không tốt.

Mọi chuyện phát sinh quá nhanh khiến Lập Thiên không thể làm gì, chỉ kịp thốt lên hai chữ không ổn. Trong lúc ý thức đang mơ mơ màng màng thì đầu phong yêu hung dữ kia đã dùng mấy cái chân nhỏ bấu vào y phục của hắn, ngòi độc nhô ra chuẩn bị đâm sâu vào da thịt trước khi bơm chất độc từ trong thân sang người kẻ thù.

May mắn Lập Thiên đã chủ động phòng bị từ trước, trên người sớm đã dán rất nhiều Bảo Mệnh Phù. Ngay khi ngòi độc của phong yêu sắp đâm vào cơ thể, lực lượng ẩn chứa trong một tấm Bảo Mệnh Phù dường như cảm ứng được yêu khí tiếp cận đột ngột bộc phát uy năng, đùng một tiếng đánh cho đầu phong yêu này nổ thành từng mảnh nhỏ, chết bất đắc kỳ tử.

- Quá nguy hiểm rồi. May mà ta lo xa, bằng không cũng giống như Vương sư huynh, bị đốt đến hôn mê bất tỉnh rồi. Đám phong yêu này thật là cứng đầu, xem ra nếu ta không sử dụng một chút vũ lực thì bọn chúng sẽ không biết điều.

Xuy xuy, từ bên trong bình chướng bất ngờ có mấy đạo kiếm quang bắn ra, ngay lập tức đánh bay một đám phong yêu ở phía đông. Lại xuy xuy mấy tiếng, một loạt kiếm quang khác lại bắn ra, chém chết một đám phong yêu ở phía tây.

- Đốt nữa đi, các ngươi đốt nữa cho ta xem. Khốn kiếp, bổn đại gia một kiếm giết sạch các ngươi.

Xuy xuy, lại một loạt kiếm quang khác phóng ra, đánh rụng một đám phong yêu ở phía bắc. Nhờ vào mấy loạt kiếm quang vừa rồi, số lượng phong yêu cản đường giảm đi đáng kể, khiến cho tốc độ phi hành nhanh hơn một chút.

Lập Thiên bên trong bình chướng liên tục sử dụng kiếm thuật công kích phong yêu ở bên ngoài, tích cực xua đuổi chúng rời xa bình chướng một đoạn, thúc đẩy tốc độ phi hành nhanh dần lên, tương đương với một người bình thường bỏ chạy.

Kết quả đúng như dự đoán, mấy đám phong yêu đứng bên ngoài quan chiến khi thấy kẻ thù đang càng lúc càng rời xa sào huyệt của mình thì không còn bàng quan được nữa, từng đám từng đám lần lượt đuổi theo. Bọn chúng đều cho rằng kẻ thù muốn đào tẩu, cả đám tự động hiểu ý, toàn lực tấn công vào một chỗ, muốn triệt hạ kẻ thù nhanh nhất có thể.

Thấy cảnh này, Lập Thiên mừng muốn chảy cả nước mắt, biết rằng thời cơ đến rồi. Khi thấy đám phong yêu cuối cùng rục rịch hành động, sắp sửa tiếp cận phạm vi năm trượng quanh thân, trong tay hắn bất chợt xuất hiện một xấp hỏa phù.

- Hừ, bổn đại gia đợi các ngươi lâu lắm rồi. Đám súc sinh lắm gai, đi chết đi.

Phành phạch, một nắm Viêm Hỏa Phù bị Lập Thiên bất ngờ quăng ra, vừa chạm vào lớp bình chướng liền bị lực lượng ẩn chứa trong nó kích thích, sau khoảng ba giây tích tụ đột ngột bộc phát uy năng dữ dội.

Ầm, ầm, ầm, vô số hỏa phù liên tiếp nổ tung, một khoảng không gian rộng lớn bị hỏa quang bao phủ, đốt cho một trời sáng lực như hỏa tinh rơi xuống. Mà bên trong vầng hoả quang đó, hàng vạn phong yêu khí thế sục sôi vẫn chưa hay biết thế cục hiện tại đã chuyển biến sang chiều hướng bất lợi đối với chúng.

Đám phong yêu bị hoả diễm bao vây, rất nhanh toàn thân đã bén lửa. Cánh mỏng và chân nhỏ là hai thứ đầu tiên bị linh hỏa đốt cháy, sau đó lớp vỏ cứng bên ngoài hay yêu khí trong thân cũng bị linh hỏa thiêu đốt, đốt cho tu vi khô kiệt, da dẻ cháy đen. Càng bị thiêu đốt thì phong yêu giãy dụa càng mạnh, giữa bầu trời tạo thành từng đoàn hỏa quang bay múa, trông giống như một bầy hỏa phượng hoàng đang chơi đùa.

Mặc dù hiệu quả của Viêm Hoả Phù chỉ tồn tại trong giây lát nhưng hoả diễm bùng cháy lại kéo dài khá lâu. Có điều này là do yêu khí trên người đám phong yêu bắt lửa khiến cho linh hỏa ẩn chứa trong Viêm Hỏa Phù nhận được dinh dưỡng đầy đủ, càng về sau càng bốc cháy dữ dội hơn.

Cuối cùng, khi yêu khí trong thân bị đốt cháy hết, đám phong yêu chẳng khác nào một đám pháo hoa tàn lụi, rơi rụng lả tả trên mặt đất. Tiếng da thịt bị nướng chín phát ra âm thanh xì xèo, chân và cánh bị đốt cháy bốc mùi khét lẹt.

Đến khi hỏa diễm trên người phong yêu dập tắt, con nào con nấy thi thể đã đen nhẻm như hòn than, phủ lên mặt đất một lớp dày đến mấy thước. Có con còn chưa chết hẳn, nhung nhúc cựa quậy như đuông dừa, nhìn sởn cả da gà.

- Haiza, ta thực là quá lợi hại đi mà. Vung tay một cái, tiễn chúng yêu về miền cực lạc.

Nhìn thi thể hàng vạn phong yêu la liệt nằm đó, Lập Thiên xác định thực lực bản thân hiện nay quả nhiên phi thường mạnh mẽ. Mấy tháng trời chăm chỉ khổ tu, bất quá chưa từng giao thủ cùng ai, cho nên thực lực mạnh yếu chỉ nằm trong trí tưởng tượng chứ không có hiểu biết cụ thể.

Bây giờ thì khác, cùng đám phong yêu hung dữ đối chiến, trải qua không biết bao nhiêu hiểm nguy nhưng vẫn dành được thắng lợi cuối cùng, thành tích này đã đủ để hắn tự hào, chí ít là vì sự nỗ lực của bản thân những ngày tháng qua không hề uổng phí.

- Đám người Lâm Bằng có chết đi sống lại chắc cũng không nghĩ đến tình huống này đâu nhỉ. Người mà bọn họ xem thường nhất lại là người đoạt được chiến công đầu. Bất quá không cần giải thích với bọn chúng làm gì. Thứ ta chờ đợi vẫn ở phía sau, hết thảy mọi việc đều mới chỉ bắt đầu.

- Haiz, hiện tại vẫn là nên nhanh tay thu lại đám phong sào này trước, tránh cho đám người kia chạy tới lại nói không rõ ràng.

Vù một tiếng, Lập Thiên lấy ra túi trữ vật, một tay khác thi triển Khống Linh Thuật, loáng cái đã thu hết mấy chục cái phong sào vào bên trong.

Cách đó mười dặm, đám người Lâm Bằng đang thương thảo kế hoạch tiêu diệt phong yêu, chợt thấy nơi xa có hỏa quang sáng chói xông thẳng lên trời, bất tri bất giác trố mắt nhìn lên.

- Mọi người nhìn thấy gì không? Lửa, lửa đâu ra mà lớn như vậy? Chẳng lẽ có nhóm nào đang chém giết cùng yêu thú cao giai hay sao?

Một người khác nói:

- Không đúng, phạm vi mấy chục dặm quanh đây đã giao cho mấy người chúng ta rồi, kẻ nào dở hơi tình nguyện thay chúng ta làm việc chứ.

- Ấy, nơi đó hình như là vị trí của phong sào thì phải? Mọi người nhìn kỹ lại xem.

Một tên trong nhóm hồ nghi nói nhỏ, nhưng câu hỏi này lại khiến cho những người còn lại chết điếng hồn, phát giác ra có điều gì đó không đúng lắm.

Lâm Bằng đang căng mắt nhìn về nơi hỏa quang bùng cháy, cố suy diễn tình huống vừa phát sinh, nghe thấy thế thì như hiểu ra chuyện gì, sắc mặt đại biến.

- Không xong, là vị trí của phong sào. Nhanh trở lại đó.

Thế là ngay sau đó, mặc kệ kế hoạch còn chưa tính toán rõ ràng, đám người Lâm Bằng cũng không quản được nhiều như vậy, liều mạng hướng vị trí phong sào chạy tới.

- Đây, đây là đã xảy ra chuyện gì?

Người tên Viên Thiệu lên tiếng hỏi, tên này là thủ hạ đắc lực của Lâm Bằng, trong đám tay chân tu vi không phải cao nhất nhưng địch ý với Lập Thiên thì lớn bằng cả đám cộng lại. Hắn cũng giống như những người khác, đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hồn bạt vía, bất tri bất giác thốt lên mấy câu hỏi không có chủ đích.

- Không thể nào! Tại sao mọi chuyện có thể biến thành như vậy được chứ?

Lâm Bằng đảo mắt nhìn quanh, thấy thi thể phong yêu cháy đen nằm đầy đất, phong sào trên vách đá thì không cánh mà bay, tinh thần bỗng lâm vào khủng hoảng. Nghĩ thế nào cũng không thể tin nổi mọi chuyện đã nằm trong lòng bàn tay làm sao tự nhiên lại vượt xa khỏi tầm kiểm soát đến như vậy.

Trước đó, khi thoát khỏi phong yêu truy sát, Lâm Bằng đã nghĩ đến một vài trường hợp có thể xảy ra. Trường hợp thứ nhất là Lập Thiên và Vương sư huynh bị phong yêu vây khốn, lành ít dữ nhiều, có khi đã bỏ mạng tại đó. Mà trường hợp thứ hai khó xảy ra hơn là hai người bắt tay với nhau, âm thầm dở trò sau lưng bọn họ hòng chiếm đoạt chiến công đầu về tay.

Tuy nhiên, sau khi bàn bạc một hồi, cả đám đều thống nhất cho rằng khả năng xảy ra trường hợp thứ hai gần như bằng không, cho nên khi tiến hành thảo luận việc tiêu diệt phong yêu, tiến độ cũng rất chậm rãi khoan thai. Hơn nữa, bọn họ cũng không có ý định quay lại giúp đỡ vì cho rằng tu vi của hai người thấp kém, trong chuyến phù chiếu tác dụng không lớn, việc hai người sống hay chết vốn chẳng quan trọng gì mấy.

Ngược lại nếu để hai người cùng phong yêu liều mạng, không thể nghi ngờ có thể giúp bọn họ tiêu hao bớt một phần lực lượng của chúng. Sau đó bọn họ đến dọn dẹp tàn cục, làm ngư ông đắc lợi thì quả là chuyện tốt không gì bằng. Tương lai khi phù chiếu kết thúc, càng ít người sống thì mức độ cạnh tranh các vị trí quan trọng cũng ít đi, một mũi tên mà trúng đến hai ba đích.

Đương nhiên, đó chỉ là viễn cảnh trước khi bọn họ nhìn thấy tầng hỏa quang bốc cao tận trời kia mà thôi. Còn bây giờ đây, tận mắt chứng kiến tình cảnh toàn bộ phong yêu bị chết cháy cùng với lượng lớn phong sào bị đoạt đi, và sát cạnh đó, vị tiểu sư đệ mà bọn họ cho là tu vi thấp kém, sớm đã bị phong yêu giết chết thì đang ngồi xếp bằng trên một mỏm đá, toàn thân không một vết xước, hai mắt nhắm hờ, có vẻ như đang tập trung tu luyện, tất cả mộng cảnh tươi đẹp đều đổ vỡ một cách hoàn toàn sạch sẽ.

- Tiểu tử, tại sao ngươi lại ở đây? Nói, chuyện gì đã xảy ra với đám phong yêu ở đằng kia?

Ngay khi phát hiện ra Lập Thiên, Viên Thiệu là người đầu tiên tiến lên phía trước, song quyền nắm chắc, khí thế ngang tàng bá đạo, dùng giọng điệu hùng hổ như chủ nhân quát nạt đầy tớ mà nói. Tiếng quát hỏi oang oang bên tai khiến Lập Thiên vô cùng khó chịu, buồn bực hé mắt ra nhìn.

Hắn đã phát giác ra sự hiện diện của đám người này từ lâu, bất quá không buồn chú ý tới, chỉ muốn toàn lực thúc đẩy Loạn Đả Cân Kinh chuyển hóa linh khí bên trong phế đan hồi phục tu vi bản thân. Đợi một lúc, khi thấy những người còn lại cũng đã tiến lại gần chỗ mình, Lập Thiên hời hợt mở mắt, đứng dậy uốn éo vài động tác thể dục buổi sáng cho tỉnh táo, biểu tình đầy vô tội nói:

- Các vị sư huynh nhanh chân quá, ta và Vương sư huynh đuổi theo không kịp, cho nên... Haiz

Lập Thiên chỉ nói đến đây rồi ngừng, vừa ngừng lại thì liền thở dài một hơi, thở dài một hơi xong lại lắc đầu nguầy nguậy như ông cụ non, hại đám người Lâm Bằng sư huynh không hiểu đầu đuôi mô tê gì, vội đến cuống tay cuống chân, xuýt xoa không ngừng.

- Cho nên cái gì? Thế bây giờ họ Vương kia đang ở đâu?

Lập Thiên không nhanh không chậm đáp:

- Vương sư huynh bị phong yêu đốt vào mông, trúng độc bất tỉnh nhân sự. Ta đã mang huynh ấy đến nơi an toàn, cho uống Tiêu Độc Hoàn, hiện tại thương thế không còn đáng ngại nữa.

- Thế còn đám phong yêu kia thì sao? Tại sao bọn chúng lại chết?

Lập Thiên liếc mắt nhìn đám phong yêu chết cháy kia một cái, thật thà nói:

- À, chuyện đó sao. Khiến các vị sư huynh chê cười rồi, là sư đệ lỡ tay giết chết bọn chúng đấy.

- Hả?!

Câu nói mang đầy tính ngây thơ vô số tội này của Lập Thiên nhất thời khiến cho đám người Lâm Bằng sư huynh mắt chữ a mồm chữ ô, cả buổi không thốt nên lời. Cái gì gọi là lỡ tay giết chết một đám phong yêu? Nếu lỡ tay mà giết được đám phong yêu này, bọn hắn còn cần phải chạy đi bàn bạc kế sách sao?

Dĩ nhiên không có ai tin lời Lập Thiên nói, Lâm Bằng cũng không ngoại lệ. Chỉ bất quá trong tình huống chiến công đầu có khả năng tuột khỏi tầm tay, Lâm Bằng hầu như chẳng thèm quan tâm chuyện gì đã xảy ra, chỉ quan tâm đến kết quả cuối cùng, hướng Lập Thiên hỏi:

- Lập Thiên sư đệ, ngươi nói đám phong yêu kia là do ngươi giết, như vậy phong sào có phải hiện đang ở trong tay ngươi hay không?

Lập Thiên gật đầu thừa nhận.

- Đúng là đang ở trong tay ta.

Lâm Bằng nói:

- Vậy thì tốt, mau đưa ra đây.

Nghe xong câu này, Viên Thiệu và đám lâu la mới chính thức hiểu ra dụng ý của Lâm Bằng, không ai nói gì mà chỉ nhìn nhau cười thầm. Chẳng trách trước biến cố to lớn mà vị này vẫn bình chân như vại, hoá ra đều đã có tính toán cả.

Suy nghĩ một chút, bọn họ đều cho rằng hành động này của Lâm Bằng sư huynh là vô cùng đúng đắn, không hề thấy yêu cầu vừa rồi có gì bất hợp lý. Chung quy chiến công đầu sinh ra là để dành cho nhóm trưởng, đây là quy tắc ngầm, dù không nói ra nhưng bất kỳ ai cũng phải tự mình hiểu lấy.

Dù sao chức vị nhóm trưởng cũng không phải bầu ra cho có, mà đằng sau đã chứng minh thực lực của một người. Người có thể làm nhóm trưởng dĩ nhiên phải dành được sự tín nhiệm của phần đông thành viên, mà trong giới tu hành, để làm được điều này, tu vi và thân phận là hai yếu tố quan trọng nhất.

Hôm nay, Lâm Bằng sư huynh trở thành nhóm trưởng đã đủ nói lên thực lực của y là mạnh nhất nhóm, địa vị trong tông môn cao quý không kém. Hơn nữa chuyến phù chiếu chiến tu này ẩn chứa vô vàn nguy hiểm, không một người nào dám nói bản thân có thể tự bảo vệ mình chu toàn, cho nên việc dùng chiến công đầu để đổi lấy sự bảo hộ của nhóm trưởng trong suốt thời gian lịch luyện là điều dễ hiểu.

Bất quá đó là suy nghĩ của những người khác thôi, chứ Lập Thiên thì chưa từng nghĩ như thế, hắn làm ra vẻ hết sức ngạc nhiên, hỏi lại:

- Hả? Tại sao ta phải đưa ra? Không phải nói ai làm nấy hưởng hay sao? Hình như tông môn cũng không có quy định thành viên trong nhóm phải nhường chiến công đầu cho nhóm trưởng nha?!

Bị Lập Thiên dùng ngôn từ châm biếm hỏi vặn lại, gương mặt Lâm Bằng bỗng nhiên cứng ngắc, nhất thời không thể tiếp nhận được câu nói vừa rồi. Ngay cả y cũng không biết từ khi nào mệnh lệnh của một vị nhóm trưởng quyền cao chức trọng đối với thành viên trong đội lại nhỏ bé đến như vậy nữa.

Chỉ mới đó thôi, mọi chuyện còn đang tốt đẹp là thế, vậy mà đùng một cái, vị tiểu sư đệ tuổi tác nhỏ nhất nhóm, tu vi thấp kém nhất nhóm, trong mắt y chẳng tính là gì tự ý hành động vượt quyền, trước sau không hỏi ý kiến của y đã một mình tiêu diệt phong yêu, sau đó còn ngang nhiên chiếm đoạt cái chiến công đầu đáng lẽ phải thuộc về y. Bây giờ, tên này còn dám cả gan chống đối mệnh lệnh của y trước mặt tất cả mọi người, đây khác nào đem mặt mũi của y ném thẳng vào bãi phân chó đâu cơ chứ.

Lâm Bằng không hiểu, cũng không muốn hiểu vì sao mọi chuyện lại thành ra như vậy. Y chỉ biết uy quyền của bản thân đang bị người khác thách thức một cách cực kỳ nghiêm trọng. Bằng mọi giá y phải làm ra một hành động gì đó thật cứng rắn để đòi lại tôn nghiêm của mình, tôn nghiêm của một vị nhóm trưởng nên có.

Lâm Bằng nhắm mắt ngẫm nghĩ, hơi thở mỗi lúc một gấp gáp, từ khí tức trên người toả ra bất kỳ ai cũng dễ dàng nhận ra y đang rất tức giận. Không khó hình dung được, sau khi y mở mắt, rất có khả năng một cuộc đánh giết sẽ nổ ra giữa các sư huynh đệ đồng môn với nhau, mà kết cục của trận chiến này rất khó lường tính trước.

Viên Thiệu đứng bên cạnh quan sát hồi lâu, thấy Lâm Bằng sư huynh bị Lập Thiên chọc giận đến mức muốn tẩu hoả nhập ma, thâm tâm nảy sinh một tia ý nghĩ bất thiện, đáy mắt hàn quang chớp động, ngay lập tức bắt lấy cơ hội ngàn năm có một để lấy lòng. Hắn ta bước lên vài bước, ngón trỏ chỉ thẳng mặt Lập Thiên, quát:

- Tiểu tử, ngươi đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Lâm Bằng sư huynh là nhóm trưởng, huynh ấy nói cái gì thì ngươi phải nghe theo cái ấy. Chiến công đầu trời sinh đã thuộc về nhóm trưởng, không phải thứ mà hạng tôm tép như ngươi có thể tranh giành. Khôn hồn thì mau giao ra đây, nếu không thì đừng trách ta không khách khí.

Đối diện Viên Thiệu uy hiếp, tâm tình Lập Thiên vẫn bình tĩnh như thường. Hắn giả vờ làm ra dáng vẻ không phục, cự cãi:

- Vậy lúc mấy người các ngươi bỏ chạy, không thấy mặt ta và Vương sư huynh tại sao không quay lại giúp đỡ. Bây giờ ta liều mạng mới tiêu diệt được đám phong yêu này, dựa vào cái gì phải đưa phong sào cho các ngươi. Phong yêu là do ta giết, phong sào tự nhiên cũng là của ta. Về sau khi gặp Mặc Nghiên sư huynh ta sẽ tự tay giao nộp lên, không cần các vị sư huynh phí sức đâu.

- Tiểu tử, ngươi được lắm. Nếu vậy, đừng trách sư huynh ta thủ hạ bất lưu tình.

Viên Thiệu nói ngắn gọn một câu, ý tứ đã rất rõ ràng. Nếu Lập Thiên không chịu giao ra thì hắn ta sẽ dùng vũ lực chiếm đoạt. Dù sao trước khi làm ra hành vi này, hắn ta đã dò xét ý tứ của Lâm Bằng sư huynh rồi. Chính vì đối phương không ngỏ ý phản đối, hắn ta thừa biết chính mình nên làm như thế nào.

Thấy Viên Thiệu muốn làm ra hành động, những người khác cũng chuẩn bị tư thế sẵn sàng. Chỉ cần có hiệu lệnh sẽ lập tức xông lên khống chế Lập Thiên, đoạt lại phong sào từ trong tay hắn.

Bạn đang đọc Tinh Hà Vạn Giới Vĩnh Thế Đạo Thánh Chí Tôn sáng tác bởi Dao_Tien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dao_Tien
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.