Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 3126 chữ

Tiêu Diệt Anh Hùng - Chương 7

Team Just T

Tại Cổng Hầm Ngục của công viên thành phố, một chàng trai xuất hiện từ bên ngoài cánh cổng.

“Chúc mừng, Ngài Kim Woo-jin.”

Đó là Kim Woo-jin.

Sau sự xuất hiện của Kim Woo-jin, cánh cổng bị biến dạng và sau đó biến mất khỏi thế giới.

“Wooah!”

“Kết thúc rồi!”

Tất cả binh lính thấy cảnh tượng đó từ đằng xa, đều vui mừng cổ vũ và vỗ tay.

Khi cánh cổng biến mất, nhiệm vụ của họ giờ cũng kết thúc.

Đó là điều tự nhiên khi họ hạnh phúc đến vậy.

Do đó, Kim Woo-jin không đặt nhiều suy nghĩ về những ánh mắt ngưỡng mộ và sự cỗ vũ của những người lính.

Theo một ý nghĩa khác, cậu đã quen với việc nhận được sự cổ vũ nhiều hơn mọi người khác rồi.

Với Guild Messiah, mọi hành động dưới ngọn cờ của họ đều được cổ vũ cuồng nhiệt và hết lòng bởi toàn thế giới.

Thật không may, không phải ai cũng nhìn Kim Woo-jin theo cách này.

Đó là Bang Ju-seop và nhóm của hắn ta.

‘Thế là hắn ta còn sống.’

Trong khi những binh lính nhìn Kim Woo-jin như một vị anh hùng, 4 người bọn họ đang nhìn cậu ta như một con quái vật.

Điều đó cũng chẳng kỳ lạ gì đối với họ cả.

‘Tên khốn đó, hắn là thứ gì?’

‘Chẳng phải họ nói đây là hầm ngục đầu tiên của hắn? Hắn vẫn đủ khả năng tự dọn dẹp nó một mình sao?’

‘Mình không biết gì hết. Mình quá sợ hãi…’

Trong khi họ đang chiến đấu với vài con Goblin và vật lộn đấu tranh tư tưởng suốt hai ngày trong vô vọng, thì người mà họ nghĩ là con đỉa đói, là thứ gánh nặng, lại giết tất cả những con Goblin với chỉ một mình cậu ta.

Dĩ nhiên, với Kim Woo-jin, kiểu tin đồn như thế có lợi cho danh tiếng của cậu.

Tuy nhiên, ngay bây giờ, điều đó không quan trọng.

“Anh đã nghe báo cáo về những gì diễn ra ở phía bên kia chưa?”

Kim Woo-jin hỏi Koo Sung-hoon, thành viên của đội hỗ trợ, người đáp lời sau khi gật đầu. “Tôi đã nghe rồi. Họ chỉ nói là hầm ngục đột ngột được hoàn thành…”

Biểu cảm của Koo Sung-hoon cũng không tốt lắm.

“Làm cách nào mà cậu làm được vậy?”

Vì là thành viên của đội hỗ trợ, đó là nghĩa vụ của anh ta phải viết báo cáo về cách hầm ngục đã được dọn dẹp. Để anh ta viết được báo cáo như vậy, những người chơi ở trong hầm ngục đó phải giải thích cách mà nó được thực hiện.

Sau khi bước ra khỏi cánh cổng, tuy nhiên, Bang Ju-seop và đồng đội của hắn chỉ nói rằng hầm ngục đột nhiên được hoàn thành.

Hơn nữa, họ không nói gì thêm nữa về chuyện gì đã xảy ra trong hầm ngục.

Điều đó thật sự rất khó hiểu từ góc nhìn cá nhân của Koo Sung-hoon.

‘Dựa trên tình trạng hiện tại của tổ đội của Bang Ju-seop, thì có lẽ họ đã không thể chiến đấu đúng cách.’

Theo quan điểm của mọi người, Bang Ju-seop và đồng đội của hắn mới là những người chơi chính, chủ đạo cho đợt tấn công này.

Kim Woo-jin chỉ như một phần quà miễn phí đính kèm theo tổ đội đó và nhờ vào sự hiện diện của Bang Ju-seop và đồng đội của hắn nên Guild Phượng Hoàng mới có thể cho phép Kim Woo-jin tham gia vào đợt tấn công này.

Tuy nhiên, dựa vào tình trạng hiện tại của cả nhóm, thật khó để nói liệu họ có phải là một phần của đợt tấn công hay không nữa.

‘Nhưng điều đó có nghĩa một mình Kim Woo-jin phải tiêu diệt tất cả những con quái vật…’

Nói cách khác, Kim Woo-jin một mình cậu ta tự dọn dẹp hầm ngục này.

Kim Woo-jin giải thích chiếc lược của cậu ta cho Koo Seong-hoon.

“Bằng cách làm tốt.”

“Hả?”

Koo Seong-hoon bối rối trước lời giải thích của Kim Woo-jin.

‘Cậu ta làm sao cơ…’

Anh ta không biết làm gì khác ngoài hốt hoảng.

Kiểu này thì, liệu anh ta có định viết vào báo cáo là Kim Woo-jin bắt tất cả lũ Goblin “bằng cách làm tốt” không?

Kim Woo-jin, tuy nhiên, dường như không quan tâm lắm đến hoàn cảnh của Koo Sung-hoon.

“Tôi đã bắt được gần như tất cả bọn chúng. Nên xin hãy nói với họ là gửi 90% phần thưởng cho việc dọn dẹp hầm ngục vào tài khoản của tôi.”

Trong khi nói, Kim Woo-jin liếc nhìn tổ đội của Bang Ju-seop.

Ánh mắt của Koo Sung-hoon cứ dõi theo Kim Woo-jin.

Bang Ju-seop và nhóm của hắn ta theo bản năng tránh đi ánh mắt của cậu và nhìn đi chỗ khác.

“Nếu họ phản đối yêu cầu của tôi, xin hãy chuẩn bị một phòng nơi tôi có thể ở một mình với họ trong một lúc.”

Đối mặt với tình huống như thế, Koo Seong-hoon không biết phải nói gì.

Người đang đứng trước anh ta thật đáng sợ mà thậm chí cả nhóm của Bang Ju-seop đều phải tránh mặt.

“Nếu không còn gì, tôi cần nghỉ ngơi chút.”

Một người như Koo Sung-hoon sẽ không dám đối mặt với Woo-jin chỉ để lấy thông tin từ cậu ta.

‘Chết tiệt, trưởng nhóm sẽ mắng mình nữa mất thôi.’

Ngay lúc này, Koo Sung-hoon chuẩn bị tinh thần để bị ăn chửi bởi sếp của anh ta.

Trong khi nhìn Koo Sung-hoon, Kim Woo-jin nghĩ thầm.

‘Mình có thể sẽ nói chuyện với trưởng nhóm sau khoảng 30 phút nữa.

Kim Woo-jin đi ngang qua Koo Sung-hoon và tiến về phía một trong những phòng chờ tạm thời dựng lên bằng lều.

‘Mình đoán là mình có thể xem danh mục trong khi chờ đợi.’

“Danh mục.”

Ngay khi cậu ra lệnh, một cuốn sách mỏng xuất hiện trước mặt Kim Woo-jin.

Cuốn sách nhỏ này bự hơn bàn tay một chút, làm từ vật liệu tương tự như giấy da, và dày khoảng 5mm.

Nó nhìn như một cuốn sách nhỏ bình thường.

Tuy nhiên, với người chơi, đây là loại sách quý giá nhất trên thế giới.

Đó là vì bên trong danh mục là các sự lựa chọn về vật phẩm và kỹ năng.

Một trang trong danh mục theo nghĩa đen chứa đựng các lựa chọn hoặc là một vật phẩm, hoặc là một kỹ năng.

Khi bạn xé trang giấy đó, bạn có thể nhận được thứ bạn thấy trên trang giấy.

‘Màu sắc của nó là…’

Đặc điểm quan trọng nhất của danh mục là màu sắc của ánh sáng phát ra bởi trang giấy. Đó là thứ giúp xác định được độ hiếm của vật phẩm hoặc kỹ năng.

Loại bình thường (Normal) không phát ra ánh sáng nào hết nhưng loại hiếm (Rare) phát ra ánh sáng màu bạc, loại độc nhất (Unique) phát ra ánh sáng màu vàng, và với loại huyền thoại (Legendary) hoặc thần thoại (Mythical) thì kết cấu của trang giấy bản thân nó sẽ thay đổi.

Đồng nghĩa với việc, nếu ai đó đủ may mắn, họ có thể nhận được một vật phẩm ở cấp độ Huyền Thoại.

‘Danh mục này chỉ có màu trắng.’

Dĩ nhiên, những thứ rơi ra phi thường sẽ không bao giờ xảy ra với Kim Woo-jin một cách dễ dàng.

Kim Woo-jin, một Sứ Giả Của Địa Ngục, không thấy bất cứ ánh sáng nào phát ra từ danh mục của cậu ta cả. May mắn của Kim Woo-jin với các danh mục thường không cao lắm ngay cả trong quá khứ.

Kim Woo-jin lướt qua danh mục từ từ mà không nghĩ nhiều về nó.

Danh mục mà Kim Woo-jin nhận được có tổng cộng 3 trang.

‘Tất cả đều là kỹ năng.’

Cả 3 trang giấy đều là 3 giấy kỹ năng.

Hai kỹ năng đầu tiên thậm chí còn chẳng đáng để nhìn vào.

Tia Năng Lượng là kỹ năng thường được dùng để tạo ra những mũi tên ma thuật bằng cách tiêu thụ Mana. Bom Năng Lượng là kỹ năng cơ bản mà cho phép người sử dụng ném những quả bom có năng lượng ngưng tụ trong đó.

Những kỹ năng này tăng sức mạnh khi cấp bậc của kỹ năng tăng lên và càng nhiều năng lượng hay Mana được tiêu thụ tùy thuộc vào cấp độ của kỹ năng.

Đây thậm chí không phải là những kỹ năng mà Kim Woo-jin cần xem xét đến.

‘Lính Xương…’

Tuy nhiên, kỹ năng Lính Xương thì khác.

‘Mình lại gặp phải những hồi ức đau đớn.’

Đó là vì một trong số những kỹ năng đặc trưng của Johann Georg, Vua Undead, là Lính Xương.

Những binh lính xương của hắn ta giống như hiện thực hóa của nỗi sợ.

Cảnh tượng hàng ngàn người chơi lao đến chiến đấu với hàng trăm binh lính xương của Johann Georg, rồi cuối cùng trở thành hàng ngàn binh lính xương; đó là thứ gì đó thậm chí không thể thấy ở địa ngục.

‘Đó là cơn ác mộng.’

So với cảnh tượng đó, hành động của Kim Woo-jin chống lại lũ Goblin chẳng khác gì ngoài trò trẻ con.

Dĩ nhiên, cũng có những bất lợi với kỹ năng Lính Xương.

‘Chúng ta sẽ tránh chiến đấu với hắn ta ở khu vực có nhiều xác chết.’

Kỹ năng Lính Xương cũng chỉ cho phép người sử dụng dùng những xác chết từ những thực thể bị giết bởi chính người đó.

Trên hết, các kỹ năng triệu hồi Chiến Binh Tử Thần (Death Warrior), Hiệp Sĩ Tử Thần (Death Knight), Lich, được xem như phiên bản tốt hơn của Lính Xương và có thể sử dụng ở mọi lúc mọi nơi. Tuy nhiên, kỹ năng Lính Xương luôn cần có vật tế để sử dụng được.

Đó là khuyết điểm chết người của hắn ta.

‘Nếu không có giới hạn đó, thì có lẽ sẽ không thể nào giết được hắn ta.’

Bằng cách tận dụng điểm yếu này, Kim Woo-jin chiến đấu với Vua Undead một mình và cuối cùng cũng giết được hắn ta.

‘Mình thật sự rất may mắn.’

Sau khi hồi tưởng về ngày cậu chiến đấu với Vua Undead, Kim Woo-jin bắt đầu suy ngẫm.

Bây giờ với Kim Woo-jin, chọn một trong 3 kỹ năng này là rất quan trọng, và Kim Woo-jin phải tập trung.

Thật sự thì cũng chẳng cần phải suy nghĩ nhiều.

‘Mình thà bắn tên thật hay ném bom thật hơn là sử dụng tia hoặc bom năng lượng.’

Tại thời điểm này, thực sự sẽ hữu ích và hiệu quả hơn nếu Kim Woo-jin ném đá thay vì dùng tia và bom năng lượng.

‘Mặt khác, Lính Xương thì…’

Không giống hai kỹ năng kia, kỹ năng Lính Xương có thể được tận dụng tốt bởi Kim Woo-jin.

‘Ít nhất, nó có thể câu kéo chút thời gian.’

Dĩ nhiên, cậu không đặt quá nhiều kỳ vọng.

Việc duy nhất những binh lính xương có thể làm cho Kim Woo-jin là câu kéo cho cậu một vài giây.

Tuy nhiên, Kim Woo-jin biết rõ hơn ai hết tầm quan trọng của một vài giây. Ngoài ra, cậu có khả năng tận dụng tốt một vài giây đó.

Jjiig!

Nên Kim Woo-jin xé giấy kỹ năng Lính Xương từ danh mục mà không chút do dự.

Sau khi cậu xé trang giấy, kỹ năng Lính Xương đã học được.

Kim Woo-jin, người vừa hoàn thành việc kiểm tra các kỹ năng của mình, kiểm tra cổ tay trái của cậu.

Cậu đang xem giờ.

‘Cũng đã đến lúc anh ta đến rồi…’

Đúng lúc đó.

“Xin lỗi…”

Koo Sung-hoon có một biểu cảm xin lỗi. Anh đưa điện thoại của anh ta cho Kim Woo-jin rồi nói.

“Xin lỗi cậu nhưng trưởng nhóm muốn nói chuyện với cậu về một số thông tin liên quan đến báo cáo…”

Kim Woo-jin mỉm cười với những lời nói đó.

‘Mình đoán mình đã khiến mọi thứ trở nên lộn xộn.’

Cánh cổng hầm ngục chẳng khác gì một quả bom.

Không ai trên thế giới này biết khi nào quái vật trong đó sẽ xuất hiện.

Điều gây ra phiền toái là những người chơi xử lý quả bom đó, cũng bất ổn như lũ quái vật.

Kể từ lúc hình thành nên Guild Phượng Hoàng, những người chơi thường gây ra sự cố gần cổng hầm ngục thay vì cư xử đúng mực và làm gương tốt cho mọi người.

Những đội hỗ trợ chịu trách nhiệm về hầm ngục đó, cũng là người chịu trách nhiệm xử lý những sự cố đó.

Vì thế, Jung Woo-suk, trưởng nhóm của đội hỗ trợ hầm ngục của Guild Phượng Hoàng, đã không bối rối khi anh ta nhận được báo cáo hầm ngục từ Koo Sung-hoon.

‘Lại thêm một tên khốn kỳ quặc nữa tham gia gần đây rồi.’

Anh ta chỉ nghĩ về việc đó như là có thêm một thứ kỳ quái để anh ta quản lý.

“Ah, Ngài Kim Woo-jin.”

Dĩ nhiên, anh ta sẽ không thể hiện bộ mặt thật của mình.

“Tôi gọi vì bản báo cáo. Như cậu biết, sự hợp tác của cậu trong việc viết ra báo cáo là cực kỳ quan trọng. Hơn nữa vì Ngài Kim Woo-jin là người chơi với thành tích đáng nể và nổi bật nhất trong việc dọn dẹp hầm ngục này, và chúng tôi đang rất cần bản tường thuật của cậu cho vấn đề này.”

Anh ta khéo léo cố gắng làm việc với kẻ lập dị này.

“Tôi biết rằng nó phải rất mệt mỏi nhưng xin hãy hợp tác với chúng tôi. Việc này cũng giúp ích rất nhiều cho chúng tôi khi đánh giá thành tích của cậu.”

‘Mình lại tâng bốc quá rồi.’

Dĩ nhiên Jung Woo-seok biết rõ.

‘Mình sẽ không cần phải gọi cho cậu ta ngay từ đầu nếu cậu ta có thể được thuyết phục chỉ bằng lời nói.’

Anh biết rằng cuộc trò chuyện này sẽ không kết thúc ở đây.

‘Những người gần đây trở thành người chơi thường có xu hướng có tính cách khốn nạn hơn.’

Đó là lời nhận xét về giống loài được biết đến như người chơi.

Có những người chơi nghĩ rằng họ được lựa chọn bởi Thần, cũng như xem những người bình thường khác là tiện dân.

Họ là loại người nghĩ rằng đó chỉ là điều hiển nhiên khi mọi người khác phải thể hiện sự tôn trọng đối với họ.

‘Chỉ cần bợ đít là được thôi chứ gì.’

Lý do tại sao Jung Woo-seok nói với một thái độ thuyết phục là để thể hiện anh đã chịu đựng đủ lắm rồi khi tự đấm vào cái tôi của anh ta.

‘Nếu cậu ta không muốn hợp tác, chúng ta cũng chẳng có lý do gì để hợp tác với cậu ta.’

Nếu Kim Woo-jin bỏ qua điều này và không hợp tác, Jung Woo-seok cũng quyết định sẽ không hợp tác.

Chỉ khi Jung Woo-seok nghĩ rằng Kim Woo-jin vẫn sẽ không hợp tác...

‘Hả?’

Thật bất ngờ, phản ứng của Kim Woo-jin không nằm trong sự mong đợi của Jung Woo-seok.

‘Cái, cái quái gì vậy?’

Nó không chỉ là nằm ngoài phạm vi mong đợi của anh ta, mà nó còn vượt cực kỳ xa khỏi sự mong đợi đó.

“Không, hoàn toàn không.”

Jung Woo-seok đang bối rối một lúc.

“Cảm ơn cậu vì đã giúp tôi với việc báo cáo.”

“Không, chúng ta nên hỗ trợ lẫn nhau như vậy. Nhờ có đội hỗ trợ, nên những người chơi như tôi mới có thể tập trung hoàn toàn vào việc dọn dẹp hầm ngục.”

Với những lời cảm ơn đó, biểu cảm của Jung Woo-seok tan biến.

‘Cậu ta cũng được đấy chứ.’

“Rất vui khi cậu nói thế. Nếu có bất cứ thứ gì tôi có thể giúp, hãy nói cho tôi biết nhé.”

Anh ta cực kỳ sẵn lòng hợp tác với những người cũng sẵn lòng hợp tác lại.

“Dĩ nhiên, đó là công việc của chúng tôi khi tìm một hầm ngục cho người chơi mà, không khó lắm đâu.”

Nên khi một yêu cầu đơn giản cho sự hợp tác được đưa ra, Jung Woo-seok không thật sự lo lắng lắm.

Nghe yêu cầu của Kim Woo-jin, Jung Woo-seok bắt đầu gõ phím.

Rồi, một kết quả hiện ra ngay lập tức.

“Oh, có 1 cái tại Seongnam. Dọn dẹp Bộ Tộc Goblin Siek, dưới Level 10, độ khó là Rank B…”

Jung Woo-seok thấy nó và trả lời.

“Nhân tiện thì cậu cần phải có được đơn chấp thuận từ Guild cho hầm ngục có độ khó Rank B. Đúng không?”

Với câu hỏi đó, Kim Woo-jin đã trả lời.

“Tôi đoán là tôi phải làm thật tốt ở việc báo cáo để có được chữ ký cho việc chấp thuận.”

Jung Woo-seok cười to khi trả lời.

“Haha, tôi đoán là cậu nói đúng rồi đó.”

Đánh giá của người chơi là một phần trong báo cáo.

Lúc này đây, Jung Woo-seok đã quyết định.

‘Nhìn vào bảng đăng ký cho hầm ngục này, thì đã có 3 tổ đội đăng ký rồi, nên có được thẩm quyền triển khai một cuộc dọn dẹp hầm ngục là dễ dàng. Các thành viên còn lại chỉ việc kéo cậu ta theo. Cũng không tệ cho mình khi để một người chơi chưa có kinh nghiệm tham gia và để cho họ có được chút kinh nghiệm.’

Jung Woo-seok sẽ sẵn sàng cho Kim Woo-jin một ưu đãi đặc biệt bằng cách sử dụng tư cách của anh ta như là một trưởng nhóm của đội hỗ trợ.

“Cậu chỉ việc gửi cho tôi báo cáo, thì tôi sẽ đăng ký cho cậu ngay bây giờ. Mặc dù cũng chưa chắc là cậu có được chấp thuận hay không.”

Kim Woo-jin trả lời.

Thế là cuộc gọi kết thúc.

Jeong Woo-seok, người đặt điện thoại xuống, mỉm cười hài lòng.

‘Từ trước đến giờ, mình chưa từng gặp người chơi nào tốt bụng, làm việc chăm chỉ và còn chịu hợp tác như vậy.’

---

Team Just T

Bạn đang đọc Tiêu Diệt Anh Hùng - Kill The Hero của D-Dart
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 92

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.