Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2866 chữ

Tiêu Diệt Anh Hùng - Chương 38

Team Just T

Có hai lý do chính về lý do tại sao những người chơi mua các hầm ngục từ những tên môi giới.

Lý do đầu tiên là người chơi có thể bị bắn nếu họ cố vào một hầm ngục thuộc sở hữu của tên môi giới mà không được cho phép. Lý do thứ hai là việc dọn dẹp bằng chứng là cực kỳ quan trọng sau khi hầm ngục đó được hoàn thành.

Dĩ nhiên điều mà hầu hết các tên môi giới hầm ngục lo lắng về là lý do đầu tiên.

Có nhiều tên môi giới thậm chí còn đặt cả mìn để bảo vệ hầm ngục của chúng. Tuy nhiên, chỉ có vài tên môi giới thật sự quan tâm đến việc dọn dẹp mọi thứ sau đó.

Tuy nhiên, Oh Se-chan thì khác.

Hắn ta đặc biệt chăm chỉ dọn dẹp mọi thứ sau khi hầm ngục đã được hoàn thành.

Đây là bằng chứng khi nhìn vào cảnh tượng của cánh đồng bỏ hoang mở ra trước mắt Kim Woo-jin. Cậu bước ra khỏi cánh cổng sau 6 ngày.

‘Sạch sẽ.’

Cánh đồng trông rất bình thường.

Chẳng có dấu hiệu gì của con người hay quái vật ở đây cả.

Đó là điểm mà không ai có thể chứng minh được rằng ở đây từng có một cánh cổng hầm ngục nếu Kim Woo-jin rời đi với chiếc túi shopping ở trên đất.

Kim Woo-jin nắm lấy bằng chứng cuối cùng, thứ là chiếc túi shopping của cậu.

Bên trong đó là những đồ cá nhân của Kim Woo-jin, radio, và một chai nước nửa lít.

‘Đây thật sự là hàng tài sử dụng được à.’

Cái radio tương tự như cái mà đã được dùng bởi Kim Woo-jin tại bệnh viện.

Kim Woo-jin vặn chiếc radio ngay lập tức.

Trong giây lát, cậu nghe một giọng nói.

Đó là giọng của Oh Se-chan.

Kim Woo-jin trả lời câu hỏi với giọng điềm tĩnh.

“Chẳng có vấn đề gì.”

Dĩ nhiên, đó là lời nói dối.

Cậu đã biết được sự thật về việc biến những sự hy sinh cao cả của đồng đội cậu trở thành cái chết của một con chó. Đương nhiên cậu chẳng vui vẻ gì.

Tuy nhiên, Kim Woo-jin buộc phải giữ kín thông tin như thế và chuyển nó thành ý định giết người.

“Có gì đặc biệt diễn ra trong khi tôi vắng mặt không?”

Cậu tiếp tục cuộc trò chuyện với giọng điệu điềm tĩnh.

Tất cả chúng đều là mặt đầu tiên của tin tức.

Sự hợp tác của Guild Great One (Vĩ Nhân) vừa lên vị trí thứ 5 trên thế giới sau khi nhận được sự hỗ trợ bởi chính phủ Hoa Kỳ và Guild Frontier (Ranh Giới) là một sự kiện khổng lồ. Con Rồng Vàng (Kim Long) mà đã bị Thợ Săn Rồng săn được cũng là con quái vật mà Kim Woo-jin muốn biết thêm thông tin. Balmung đâm vào ngực của hắn và quyết định của Chính Phủ Trung Quốc chỉ tập trung hỗ trợ Guild Kunlun (Côn Lôn) cũng cực kỳ chấn động.

‘Giờ thì những hành động vốn đang ngầm diễn ra đã bắt đầu trồi lên bề mặt rồi.’

Đó là dấu hiệu mà các hành động bị che giấu cho đến giờ lại diễn ra một cách công khai.

Tuy nhiên, giới chính trị không là lĩnh vực duy nhất có những sự kiện đặc biệt xảy ra.

“Thay vì những câu chuyện về các Guild, có điều gì đặc biệt xảy ra với nền kinh tế không?”

Nền kinh tế cũng đầy những biến động đặc biệt.

Trong thực tế, nền kinh tế là lĩnh vực đã trải qua nhiều sự thay đổi nhất do sự ra đời của các hầm ngục. Sự xuất hiện của hầm ngục và quái vật giống như sự gia tăng thêm rủi ro mà không thể lý giải được cho tất cả các công ty trên thế giới. Trong quá trình đó, vô số công ty đã bị phá sản hoặc bị bán lại.

Trái lại, có nhiều trường hợp các công ty sử dụng nguồn tài nguyên mới từ các hầm ngục và lũ quái vật để nhanh chóng xây dựng quyền lực và tầm ảnh hưởng của họ.

‘Đó là khoảng thời gian giá cổ phiếu của Công ty Công Nghệ Pandora tăng lên chóng mặt.’

Công ty Công Nghệ Pandora là một ví dụ điển hình.

‘Một con quái vật sử dụng một lượng tiền ảo khổng lồ để nuốt chửng các doanh nghiệp.’

Công ty Công Nghệ Pandora là một công ty kiếm được số tiền khổng lồ bằng cách đầu tư vào tiền ảo trong thời kỳ bùng nổ tiền ảo.

Sau khi mua bán và sát nhập những công ty thất bại trong việc thích nghi với một thế giới bị chuyển thành một trò chơi dựa trên năng lực công nghệ và cơ sở hạ tầng của họ, công ty bắt đầu chế tạo ra những vật phẩm dựa trên nguồn tài nguyên từ các hầm ngục, và trở thành một trong những công ty dẫn đầu trong lĩnh vực này.

Dĩ nhiên, nếu chỉ có thế thì Kim Woo-jin sẽ không bao giờ nhớ đến sự tồn tại của Công ty Công Nghệ Pandora.

‘Và khi họ đứng về phía Johann Georg.’

Thực tế là đến một thời điểm, họ chọn về phe với Vua Undead.

‘Mình nghĩ tên chủ tịch là Gorbachev?’

Đó là lý do tại sao tên của công ty và cả người đứng đầu được nhớ bởi Kim Woo-jin.

‘Mình cũng không quan tâm nhiều về phần đó.’

Oh Se-chan phản hồi với câu hỏi của Kim Woo-jin với phản ứng rõ ràng.

Như một tên môi giới, hắn bắt đầu nói về việc mua bán và ủy quyền.

“Trước đó, để tôi hỏi cậu một câu?”

“Cậu có thể tin tưởng tôi không?”

Một hợp đồng yêu cầu thêm 25% doanh thu hầm ngục.

Tuy nhiên, thu thập đó có thể bị giấu đi miễn là Kim Woo-jin muốn giấu nó đi.

Từ góc nhìn của người môi giới đó, thì đó như một cơn đau ở cổ.

Tuy nhiên, phản ứng của Oh Se-chan bình thản đến mức đáng ngạc nhiên.

Oh Se-chan nói thêm vài lời không cần thiết vào lúc cuối, nhưng ít nhất hắn dường như không nghi ngờ gì những lời nói của Kim Woo-jin.

‘Đến giờ đá luân lưu rồi.’

Với những lời phản hồi từ Oh Se-chan, Kim Woo-jin nói ra những gì cậu đã chuẩn bị.

“Tôi có thể hỏi cậu thêm một câu nữa không?”

Giọng của Oh Se-chan bắt đầu lớn hơn.

“Tại sao cậu lại bảo tôi cẩn thận với Guild Đầu Lâu?”

Tuy nhiên, giọng của Oh Se-chan trở nên yên lặng khi Kim Woo-jin hỏi một câu.

“Chẳng có lý do gì để tôi không tin tưởng cậu.”

Có một khoảng ngừng trong câu trả lời đó, và Oh Se-chan chậm rãi nói.

Với lời giải thích bắt đầu, Kim Woo-jin trả lời.

“Đó có thể là Nhật Bản.”

Kim Woo-jin điềm tĩnh chấp nhận thử thách của Oh Se-chan.

‘Hắn ta biết các khuôn mẫu hành vi của mình đến một mức độ nhất định rồi.’

Oh Se-chan biết Kim Woo-jin là một cá nhân cực kỳ độc đáo, và hắn đã gián tiếp nói cho Kim Woo-jin biết rằng hắn có thông tin như thế.

“Chúng nguy hiểm đến mức nào?”

Với lời nhận xét đó, Kim Woo-jin cố nén tiếng cười thầm.

“Ai cũng nguy hiểm hết.”

“Cảm ơn lời khuyên của cậu.”

Với lời cảm ơn của Oh Se-chan, Kim Woo-jin lấy ra chai nước nửa lít từ túi shopping.

“Cho một sự giới thiệu à?”

Rồi có dấu hiệu chỉ ra rằng đó chỉ dành cho sự giới thiệu.

Cậu nghe âm thanh Oh Se-chan hằng giọng.

“Tôi sẽ gọi lại cho cậu sau nếu cậu có một.”

Chig!

Rồi radio tắt.

Một lát sau, radio mở lên lại.

Kim Woo-jin ngậm chặt miệng trong khi mỉm cười với một sự hướng dẫn vô lý đến thế. Cậu để cái radio lại vào túi shopping và rời đi chỉ với những thứ của cậu.

Rồi cậu lấy điện thoại ra và mở nguồn.

Cậu nhìn thấy một dòng tin nhắn.

Nụ cười xuất hiện trên môi của Kim Woo-jin khi cậu kiểm tra dòng tin nhắn.

‘Chúng tự chạy đến mình luôn à.’

Chẳng lâu sau đó, Kim Woo-jin gọi điện cho số mà cậu nhận được tin nhắn từ số đó.

Cũng mất một khoảng thời gian để người đó nhấc máy.

Kim Woo-jin tận dụng khoảng thời gian gián đoạn đó và hét lên.

“Danh mục.”

Cậu mở danh mục mà cậu nhận được từ việc hoàn thành hầm ngục.

Ngay lập tức một danh mục xuất hiện trong tay cậu.

‘Loại hiếm à?’

Một danh mục phát ra ánh sáng màu bạc ngay khi cậu mở nó ra.

Tay Kim Woo-jin dừng lại ở một trang.

“Xin chào, tôi là Kim Woo-jin. Anh cần gì ở tôi thế?”

Cậu nói chuyện trong khi kiểm tra kỹ năng.

Park Yong-wan ở phía bên kia của cuộc gọi.

Biệt thự của Park Yong-wan nằm tại Hannam-dong.

Nội thất sang trọng xa xỉ chứa đầy những đồ vật đắt tiền khiến cho căn biệt thự thậm chí còn xa xỉ hơn thế nữa.

Ngoài những tác phẩm nghệ thuật đáng giá hàng tỷ won, còn có một số lượng lớn những đồ vật đắt tiền khác. Tuy nhiên, Kim Woo-jin người ghé đến nơi đó, không có đôi mắt có thể đánh giá những tác phẩm tuyệt đẹp và những món đồ vật vô giá.

Thay vậy, cậu từ từ đọc tài liệu mà cậu nhận được.

Chẳng lâu sau khi đọc xong tài liệu, Kim Woo-jin để tài liệu lên bàn và nói.

“Tóm lại là anh muốn tôi đi vào hầm ngục 2 tầng này với Guild Đầu Lâu và giết những ai chúng gửi đến để lấy mạng tôi?”

Park Yong-wan gật đầu trước những lời nói của Kim Woo-jin.

“Còn muốn nói ngắn gọn hơn nữa thì chúng ta chỉ đang câu cá thôi.”

“Thế chúng ta nhận được gì từ việc đó?”

“Cậu không nên cố bắt con cá lớn ngay từ đầu. Chậm rãi thả mồi, đợi chút thời gian, đợi chờ những con cá lớn cắn câu. Hơn nữa, cậu đâu có muốn khiến cho Guild Đầu Lâu trở thành mục tiêu bị công chúng chỉ trích đâu nhĩ? Hmm? Thế sao không tặng cho chúng một đấm, đúng không?”

Kim Woo-jin không trả lời.

Thay vậy, cậu nhìn vào báo cáo trong khi nhìn cực kỳ nghiêm túc.

“Tìm kiếm gì thế?”

“Chỉ là tôi thấy không vui vẻ gì về việc lần đầu vào một hầm ngục 2 tầng lại quá nguy hiểm.”

Kim Woo-jin nói trong khi nhìn vào trang đầu tiên của báo cáo một lần nữa.

Trong khi xem báo cáo, biểu cảm của Kim Woo-jin càng lúc càng căng thẳng.

“Đó giờ cậu chưa bao giờ chiến đấu với lại một con Người Thằn Lằn đúng không?”

“Phải, chưa bao giờ kể từ khi sinh ra. Tuy nhiên, tôi biết rằng chúng cực kỳ phiền toái để săn được. Hơn nữa, nó từ một hầm ngục 2 tầng, đúng không? Thành thật mà nói thì tôi thậm chí còn thấy sợ khi bước vào hầm ngục 2 tầng.”

“Tôi biết là cậu sẽ rất sợ.”

Mặc dù hắn nói thế, gương mặt của Park Yong-wan vẫn cực kỳ bình tĩnh.

Kim Woo-jin đã đúng.

Ngay cả khi tài năng và khả năng của cậu có ở mức phi thường, thì vẫn cần một sự quyết tâm và can đảm nhất định để tiến vào hầm ngục 2 tầng mà chẳng có kinh nghiệm gì trước đó cả.

Trong thực tế, chẳng phải đã có vô số người chơi sáng giá thất bại khi không thể vượt qua được bức tường mà tên hầm ngục 2 tầng và rồi biến mất sao?

“Thử hỏi sẽ như thế nào khi để một con quái vật mà tôi chưa bao giờ săn ở phía trước trong khi có những người chơi khác muốn giết tôi ở phía sau lưng thì thật là…”

Hơn nữa, Kim Woo-jin không chỉ vào đó để dọn dẹp hầm ngục thôi đâu.

Park Yong-wan sẽ không sử dụng cậu ta như là mồi nhử để dụ Guild Đầu Lâu nếu cậu ta cứ khăn khăn đòi vào hầm ngục 2 tầng.

Nói cách khác, Park Yong-wan đã đoán được phản ứng này từ Kim Woo-jin.

“Thế, cậu nói rằng nếu tôi cho cậu đủ tự tin để giết một con người thằn lằn thì cậu sẽ chấp nhận lời đề nghị của tôi?”

Dĩ nhiên, hắn ta đã chuẩn bị trước biện pháp đối phó với phản ứng đó của Kim Woo-jin.

“Có thể ư?”

Kim Woo-jin nhìn vô cùng ngạc nhiên.

Park Yong-wan nói với Kim Woo-jin.

“Thế thì cậu cứ nói tên những vật phẩm cậu cần tôi sẽ cung cấp nó cho cậu.”

“Nếu như là vật phẩm tôi cần thì…”

“Bất cứ vật phẩm nào trong kho của tôi, cậu thậm chí có thể lấy nguyên bộ nếu muốn.”

Đó là một lời đề nghị gây sốc óc.

“Kho?”

Kho chứa của Park Yong-wan, người là một trong những người chơi giỏi nhất Hàn Quốc, giống như một hầm kho báu.

“Thẳng thắn mà nói thì đến thời điểm này, tôi cũng kiếm đủ tiền để thay vì bán đi, tôi giữ lại tất cả những vật phẩm của mình. Tôi sẽ cho cậu bất cứ thứ gì cậu muốn từ đó. Một bộ vật phẩm Độc Nhất cấp độ 20 sẽ được chuẩn bị. Còn bao gồm cả trang sức.”

Cậu có thể lấy được bất cứ thứ gì từ đó ư?

Một lời đề nghị mà cậu không thể từ chối được.

“Giờ thì chẳng còn bất cứ vấn đề gì khi dọn dẹp một hầm ngục chỉ có 2 tầng thôi, đúng không?”

Biểu cảm của Kim Woo-jin thay đổi sau khi nghe lời đề nghị đó.

Cậu cũng hỏi một câu với sự quyết tâm rõ rệt trên gương mặt.

“... Thế còn kế hoạch là gì?”

Park Yong-wan mỉm cười và nói.

“Nó tương tự như lần trước. Tôi sẽ tung tin rằng cậu sẽ vào hầm ngục này. Tuy nhiên sự khác biệt duy nhất ở lần này là chúng ta sẽ để cậu vào trong với vài người vệ sĩ.”

“Vệ sĩ là bao nhiêu người?”

“5 người.”

“Vậy đó là hầm ngục 10 người, thì bên đó là 4 còn bên ta là 6 bao gồm cả tôi. Thế thì cơ hội chiến thắng của chúng ta là bao nhiêu?”

“Chúng cũng sẽ có ưu thế của riêng chúng.”

“Ưu thế?”

“Yeah, ưu thế trong việc săn những người chơi. Những chuyên gia PK có tiếng.”

Với câu đó, Park Yong-wan quăng tài liệu như một cái boomerang cho Kim Woo-jin.

Nó chứa đựng hồ sơ của những người vệ sĩ cho Kim Woo-jin.

Nó chứa đầy những người có những kỹ năng và kinh nghiệm nhất định.

Tuy nhiên, Kim Woo-jin không cần phải đọc tài liệu đó một cách cẩn thận.

‘Mình biết chúng.’

Tất cả những gương mặt trong hồ sơ đều là những người mà Kim Woo-jin đã thấy ít nhất một lần.

‘Có vẻ như Guild Đầu Lâu thật sự muốn giết mình rồi.’

Đó chẳng đâu xa xôi chính là từ ký ức của Park Yi-yeon.

Kim Woo-jin phải chiến đấu một mình chống lại tất cả mọi thứ trong hầm ngục đó.

‘Tốt.’

Nó không quá khó khăn.

“Okay. Tôi sẽ thử.”

“Tuyệt.”

Jjag! Jjag!!

Park Yong-wan vỗ tay nhẹ.

Rồi Kim Woo-jin liền hỏi.

“Thế thì tôi được trả bao nhiêu tiền?”

Câu hỏi đó ngừng tiếng vỗ tay của Park Yong-wan lại.

“Trả tiền?”

“Phần thưởng cho việc làm mồi nhử và mạo hiểm mạng sống của tôi. Đừng nói là anh định để tôi làm môi nhử không công nha?”

Park Yong-wan nhìn Kim Woo-jin một lúc với biểu cảm đơ cứng trên gương mặt hắn.

Đó là lần đầu tiên Park Yong-wan bị xin tiền theo một cách công khai như thế.

“Cậu bạn này thật sự ấn tượng. Cực kỳ ấn tượng.”

Rồi hắn ta nói với nụ cười gượng gạo.

“Okay, tôi sẽ cho cậu 1 tỷ won nếu cậu còn sống sót trở về sau việc này. Tôi sẽ đưa cho cậu tiền mặt ngay tại chỗ luôn.”

Kim Woo-jin cúi đầu sau khi đứng dậy từ chỗ ngồi.

“Tôi sẽ cố hết sức để sống sót.”

Park Yong-wan nở một nụ cười còn gượng gạo hơn cả lúc nãy.

“Thế thì hãy đi đến kho.”

Với việc cúi mình đó, Park Yong-wan không còn mỉm cười nữa.

---

Team Just T

Bạn đang đọc Tiêu Diệt Anh Hùng - Kill The Hero của D-Dart
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 160

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.