Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 3011 chữ

Tiêu Diệt Anh Hùng - Chương 16

Team Just T

Ở Samseong-dong, một vở kịch không đúng thời điểm diễn ra tại một văn phòng trong tòa nhà 25 tầng của trụ sở Guild Phượng Hoàng.

“Yong-kyu, nó giống như em trai của tôi vậy…”

Có 2 diễn viên chính.

Park Je-soon và Kim Woo-jin.

“Tôi đã nói với nó hết lần này đến lần khác là nó phải cẩn thận kia mà…”

Như là một diễn viên, Park Je-soon, vuốt lên thanh kiếm dài của Jeon Yong-kyu với đôi mắt đỏ đẫm lệ, Kim Woo-jin thì cố gắng an ủi hắn ta.

"Anh chắc hẳn đau lòng lắm."

Bầu không khí của cuộc trò chuyện trở nên bối rối vô cùng.

'Mình tự hỏi đó có phải lý do tại sao hay không?'

"Tôi xin lỗi. Tôi chỉ có vài suy nghĩ vớ vẩn trong đầu. Và cảm ơn cậu. Vì đã mang di nguyện của nó về cho tôi."

Park Je-soon cố gắng thay đổi bầu không khí.

"Không, không sao đâu."

Kim Woo-jin lắc đầu như thể cậu không xứng đáng với lời cảm ơn như thế.

Đến lúc này bầu không khí có phần nào đó thoải mái hơn.

"À, không biết, cậu có vô tình xem chi tiết của di nguyện không?"

Rồi, như thể đã chờ sẵn cho cơ hội này, Park Je-soon hỏi câu này.

Kim Woo-jin trả lời câu hỏi đó trong khi vẫn duy trì gương mặt cứng đơ.

"Tôi có nhìn sơ qua xem nó là gì. Tôi xin lỗi. Tôi sẽ không nhìn vào nếu tôi biết nó là di nguyện."

Thoáng chốc, Park Je-soon thể hiện chút phiền toái và cắn môi hắn ta.

Dĩ nhiên, đó chỉ là trong thoáng chốc.

"Không, không. Tôi vô cùng biết ơn vì cậu là người tìm ra di nguyện."

Park Je-soon, người vừa thả lỏng cơ mặt ra, đưa cho Kim Woo-jin thanh kiếm dài là di vật của Jeon Yong-kyu.

"Mong cậu sử dụng thanh kiếm này thật tốt."

"Vâng."

Kim Woo-jin nhanh thanh kiếm đó ngay lập tức.

Ngay bây giờ, vào thời điểm đó, hai người họ cũng chẳng còn lý do gì để nói chuyện thêm nữa.

Nên Park Je-soon mang đến một chủ đề mới.

"Liệu cậu có ý định gia nhập một tổ đội không?"

Sau khi nghe câu hỏi đó, Kim Woo-jin trả lời với gương mặt cúi sầm xuống như thể đang hổ thẹn.

"À, về chuyện đó… Tôi không rõ là anh có biết chuyện này hay không, nhưng giờ tôi không có tổ đội vì một vài sự cố. Thành thật mà nói, tôi cũng chưa từng nhận được lời mời vào một tổ đội nào cả."

"Sự cố nào vậy?"

"Chà..."

Kim Woo-jin, dường như hơi chần chừ khi tiếp tục cuộc trò chuyện, trông thật phiền muộn.

Park Je-soon ngay lập tức cho Kim Woo-jin một lời đề nghị mà không chút chần chừ.

"Vậy cậu có muốn gia nhập tổ đội của tôi không?"

"Thật ư?"

Kim Woo-jin trông như vừa giật mình, gần như cậu bị đấm một cú đầy bất ngờ vào bụng.

Park Je-soon cười mỉm với vẻ mặt đầy thích thú.

"Vẫn còn một chỗ trống trong tổ đội. Chỗ mà Yong-kyu dự tính sẽ vào sau khi nó dọn dẹp xong hầm ngục đó, nào ngờ đâu số phận thật trớ trêu. Nhưng đây có lẽ cũng là định mệnh."

"Nhưng các kỹ năng của tôi không đủ giỏi."

"Tôi không quan tâm kỹ năng của cậu có giỏi hay không. Ai lại cần đến tổ đội khi mà mọi người đều giỏi? Chỉ cần câu trả lời của cậu là được."

"Tôi đang đề nghị cậu vào tổ đội của tôi. Cậu chỉ việc trả lời có hoặc không."

Đối mặt với một sự lựa chọn như thế, Kim Woo-jin đưa ra quyết định của mình.

"Nếu anh cho phép tôi vào tổ đội của anh thì tôi sẽ cố gắng hết sức. Ngay cả khi phải hy sinh mạng sống này."

"Chúc mừng cậu gia nhập vào tổ đội của chúng tôi."

Park Je-soon đưa tay về phía Kim Woo-jin, và Kim Woo-jin bắt tay với cả hai tay.

Đó là cảnh tượng gợi nhớ đến một ông chủ và nhân viên mới của anh ta.

'Xong.'

Cuối cùng, Park Je-soon biết rằng viễn cảnh mà hắn ta vẽ ra đã hoàn tất.

'Việc đó sẽ được giải quyết gọn gàng.'

Hắn ta phần nào thở phào nhẹ nhõm.

"Cứ thoải mái yêu cầu tôi bất cứ thứ gì cậu cần. Tôi sẽ làm bất cứ việc gì miễn là giúp được cho cậu."

Park Je-soon, người chưa bao giờ giúp đỡ bất cứ người nào trên đời, nói một câu như thế chỉ vì tâm trí và thâm tâm hắn ta đã phần nào bớt căng thẳng.

"Bất cứ thứ gì cũng được sao?"

"Vâng, dĩ nhiên rồi. Tôi thậm chí sẵn sàng hy sinh mạng sống của tôi cho một thành viên trong tổ đội nếu cần thiết."

Kim Woo-jin, với vẻ mặt đầy ngưỡng mộ, đòi hỏi từ Park Je-soon.

"Vậy, có thể cho tôi mượn một ít tiền được không?"

"Huh?"

Chuyện đó được sắp xếp ổn thỏa.

Chỉ mất 3 ngày để Kim Woo-jin chính thức gia nhập tổ đội của Park Je-soon và mọi thứ được sắp xếp ổn thỏa.

'Một khoản vay 100 triệu won.'

Số tiền mà Kim Woo-jin mượn được từ Park Je-soon là 100 triệu won.

'Hầm ngục đó là loại… 1 tầng.'

Sau đó Kim Woo-jin nhận được một báo cáo về hầm nguc.

Một cuộc săn Troll.

Ngay khi Kim Woo-jin nhìn thấy báo cáo này, cậu ta mỉm cười.

'Một hầm ngục bất hợp pháp.'

Cơ thể của lũ quái vật săn được trong hầm ngục thường là phế phẩm.

Da hoặc thịt của lũ Orc và Goblin chẳng khác gì rác.

Tuy nhiên, cơ thể của một số loài quái vật lại đáng giá rất nhiều tiền.

Loài Troll là một ví dụ điển hình.

Máu Troll hữu dụng trong nhiều lĩnh vực do đặc tính hồi phục nhanh chóng của nó.

'Đối với lũ Troll cấp độ 20 xuất hiện ở tầng 1… giá chắc khoảng 10 triệu won cho một lít máu nhĩ?'

Vì thế, ngay cả máu của loài Troll cấp độ thấp nhất cũng đáng giá khoảng 10 triệu won cho 1 lít.

Ngoài ra, số lượng máu mà có thể thu thập được từ một con Troll ít nhiều gì cũng khoảng 15 lít.

Điều đó đồng nghĩa với việc mỗi con Troll có thể được bán với giá 150 triệu won.

Chỉ với cơ thể của 4 con Troll thôi là đáng giá hơn nửa tỉ won.

Đó không phải là một số tiền ít ỏi.

Hơn nữa, loài Troll không phải là nguồn thu nhập duy nhất. Nếu một vật phẩm ngon lành rơi ra thì có thể kiếm thêm được vài chục triệu won.

Nói cách khác, có thể kỳ vọng thu được ít nhất 500 triệu won từ hầm ngục này.

Đó là lý do tại sao Kim Woo-jin chắc chắn hầm ngục này là bất hợp pháp và được trao đổi bất hợp pháp không liên quan gì đến Guild.

'Làm gì có chuyện một hầm ngục như thế này còn sót lại trong Guild.'

Với trường hợp của những hầm ngục hấp dẫn như thế này, chúng sẽ biến mất ngay khi chính phủ ban hành thông báo.

Ngay từ đầu không phải cũng chẳng hề có một khoảng bồi thường nào cho một hầm ngục như thế sao?

Vì thế, những hầm ngục như thế này không bao giờ được báo cáo cho chính phủ.

Như đã đề cập ở trên, đây là giao dịch giữa các người chơi và bên môi giới.

'Chẳng còn nơi nào thích hợp hơn chỗ này để tạo ra các quỹ đen.'

Thực tế thì việc dọn dẹp một hầm ngục rồi nhận thù lao hoàn thành từ Guild không mang đến nhiều lợi ích cho các người chơi.

Nếu bạn dọn dẹp một hầm ngục dưới sự kiểm soát của một Guild, thì số lượng quái vật bắt giữ được và các vật phẩm người chơi nhận được, đều được ghi nhận lại. Chẳng có lý do gì để nhóm hỗ trợ viết khống vào báo cáo cả.

Ngoài ra, trong thỏa thuận của hợp đồng, bất cứ vật phẩm nào lấy ra được từ hầm ngục đều phải trao đổi thông qua Guild.

Điều này đồng nghĩa với việc thu nhập của người chơi cũng sẽ được ghi nhận lại.

Không ai thích đóng thuế ngay cả khi chính phủ có hạ thấp tỷ lệ thuế thu nhập cá nhân xuống bao nhiêu đi chăng nữa.

Tình hình này bất kể thế nào cũng sẽ tạo ra một thị trường chợ đen.

'Ngoài ra chính phủ cũng không can thiệp.'

Chính phủ phần nào đó cũng chấp nhận một thị trường chợ đen như thế.

Dù thu nhập của chính phủ từ việc dọn dẹp hầm ngục đã đủ, nhưng cũng thật hổ thẹn khi từ bỏ tất cả khoản hối lộ để che mắt người khác.

'Nhưng xem ra chúng lại nỗ lực dọn dẹp một loại hầm ngục như thế này ngay sau khi mình gia nhập…'

Với suy nghĩ này, Kim Woo-jin bị ấn tượng với khả năng bảo mật hầm ngục của Park Je-soon.

'Có vẻ như vẫn còn một thế lực lớn mạnh phía sau lưng hắn ta.'

Nói chính xác thì Kim Woo-jin bị ấn tượng bởi các mối liên kết với Park Je-soon mà cho phép hắn ta có được một hầm ngục như thế này.

'Không ngờ lại tóm được đuôi của một con mồi ngon như thế.'

Kim Woo-jin, đặt báo cáo hầm ngục xuống, trong thoáng chốc suy nghĩ về chuyện gì sắp diễn ra.

Tình thế này đã quá rõ ràng.

'Tất cả những gì còn sót lại là…'

Việc duy nhất còn sót lại là Park Je-soon sớm liên lạc với Kim Woo-jin, giải thích về hầm ngục đó, và khuyên cậu ta không nên nói với Guild về hầm ngục vì đó là bất hợp pháp và không nên để lại bất kỳ dấu vết gì.

Hắn ta cũng sẽ nói thêm về làm thế nào để hắn có được một hầm ngục hấp dẫn đến thế chỉ cho một tình huống cấp bách.

Vậy thì chỉ còn một việc duy nhất Kim Woo-jin cần phải làm.

Gật đầu và xem hắn ta như một vị cứu tinh của cậu.

'Màn kịch cuối cùng.'

Đối với Kim Woo-jin thì đó là vai diễn cậu giỏi nhất.

Cheongwon-gu, Chungcheongbuk-do.

Nơi này từng là trường dạy lái xe từ rất lâu về trước, nhưng giờ chỉ còn lại những đống phế liệu và những chiếc xe đã qua sử dụng vỡ nát.

Một chiếc xe Damas xuất hiện ở nơi này, nơi mà ngay cả khi có ai đó la hét lên khi bị giết cũng không ai hay biết.

TurTurTur, sự xuất hiện của chiếc xe và tiếng kêu rền vang của chúng gợi nhớ đến những con quái thú đang tiến vào tử địa của chúng.

Sau đó từng người bước ra khỏi xe của họ.

Họ xuất hiện với trang bị đặc biệt đầy đủ.

Không có ai trong một bộ trang phục bình thường cả.

Mọi người mặc bộ giáp da hoặc kim loại, trang bị những món vũ khí thời trung cổ như dao hoặc gậy, rìu và cung ở trên lưng hoặc treo 2 bên hông.

Thứ thậm chí còn bất thường hơn là món vũ khí mà họ đang cầm, là những khẩu súng, súng trường tự động.

"An toàn."

"An toàn."

Sau đó, những con người cảnh giác cầm súng của họ và quét toàn bộ khu vực, tất cả đều tập trung vào một nơi.

Họ nhận thấy một khoảng không gian méo mó, nằm giữa khu vực đỗ xe.

Đó là cánh cổng của hầm ngục.

"Huyng-nim, nó kia kìa."

"Yeah."

Người cuối cùng bước ra khỏi xe, Park Je-soon, cũng kiểm tra cánh cổng và gật đầu.

Rồi một người đàn ông đứng cúi đầu hỏi Park Je-soon với lời lẽ kính cẩn.

"Xin lỗi nhưng mà chẳng phải sẽ có nhiều lợi ích hơn khi canh gác ở đây và bắt một con Troll sao?"

Nghe câu hỏi đó, Park Je-soon cười nấc.

"Đừng quá tham lam chứ. Chúng ta sẽ mất rất nhiều nếu để một con Troll thoát ra ngoài đấy."

"Ah."

"Oh, mà lũ Troll cũng đâu có dễ bắt bằng súng. Chúng ta sẽ chẳng thể làm được gì khi để trượt nó dù chỉ một lần. Nên đảm bảo là xử lý cho bằng được khi mà vẫn còn có thể. Ngoài ra… mày cũng biết cần phải làm gì rồi đúng không?"

"Dạ tất nhiên."

Park Je-soon, người đang nói chuyện, bí mật quay nhẹ đầu.

Thanh niên, đang nói chuyện với hắn ta, cũng nhìn theo.

Họ nhìn vào chàng trai đang lo lắng như con linh cẩu nhìn thấy con nai đang bị thương. 'Bằng mọi giá, mình phải đảm bảo mọi thứ diễn ra đúng như kế hoạch.'

Park Je-soon, người đang nhìn về phía Kim Woo-jin, nghiến chặt răng.

'Má nó một trăm triệu won của mình.'

Thứ khiến hắn bực tức không gì hơn là 100 triệu won hắn cho Kim Woo-jin mượn.

Hắn chẳng thể làm gì khác ngoài việc cho cậu ta mượn số tiền đó.

Để xóa bỏ các mối nghi ngờ của Kim Woo-jin và chắc chắn cho việc tiễn cậu ta sang thế giới bên kia, thì một miếng mồi ngon lành là thứ cần thiết.

Tuy nhiên, bất kể người chơi có giỏi trong việc kiếm tiền đến mức nào đi chăng nữa, thì 100 triệu won vẫn là một con số không hề nhỏ. Ngay cả khi hắn sắp sửa săn lũ Troll.

Mặc dù lũ Troll là một nguồn tiền thu nhập tốt, nhưng vẫn quá khó để xử lý chúng bằng súng.

Sát thương vật lý gần như không hiệu quả, nhưng chúng có thể bị tiêu diệt bằng ma thuật lửa tầm gần của một pháp sư.

Nói cách khác, nguy hiểm thuộc về những người thu hút sự chú ý, chiến đấu trực diện và dụ dỗ lũ Troll sẽ tăng lên bội phần. Nếu Park Je-soon không phải một pháp sư và không phải lôi kéo sự chú ý của con Troll thì hắn ta sẽ không đời nào bước vào hầm ngục này.

'Mẹ kiếp.'

Sự thật là hắn ta cho một người mà hắn chuẩn bị giết mượn tiền khiến Park Je-soon cảm thấy đau đớn.

'Hãy coi đó như cái giá cho mạng sống của hắn ta.'

Park Je-soon cố hết sức kìm nén bản thân.

Kim Woo-jin đến trước hắn ta.

Kim Woo-jin cúi đầu chào trước.

"Cảm ơn anh. Nào ngờ anh lại giúp đỡ tôi nhiều đến thế này..."

Khi đó, Park Je-soon vỗ nhẹ lên vai của Kim Woo-jin.

"Thành viên trong tổ đội thì cũng như là thành viên trong gia đình. Không cần phải cúi đầu vì một chuyện nhỏ nhặt như thế này đâu."

"Không đâu, anh phải tìm đến một hầm ngục phi pháp cho tôi. Ngoài ra, anh còn cho tôi mượn rất nhiều tiền."

Một lần nữa, khi tiền bạc được nhắc đến, Park Je-soon gần như không thể giữ được gương mặt bình tĩnh.

"Lần này cố gắng làm tốt và sớm trả lại số tiền đó. Nếu hầm ngục này được dọn dẹp đúng cách, thì ít nhất 50 triệu won sẽ rơi vào túi của mỗi người."

"Cảm ơn anh. Tôi sẽ làm việc chăm chỉ và sớm trả lại số tiền đó."

Cách mà Kim Woo-jin nhìn Park Je-soon như thể là một tín đồ nhìn vào đấng cứu thế của cuộc đời mình từ thiên đàng xuống.

Mức độ kính trọng cao đến mức khiến Park Je-soon muốn chế giễu cậu ta.

'Dù gì mình sẽ lấy lại được khoảng 100 triệu won từ tất cả trang bị mà hắn ta rơi ra sau khi giết chết hắn.'

Kim Woo-jin hỏi Park Je-soon một câu.

"Mà mọi người có phàn nàn gì không? Khi làm cực khổ đến mức này chỉ vì lợi ích của mỗi mình tôi…"

Đáp lại, Park Je-soon lắc đầu.

"Không có chuyện như thế xảy ra đâu. Trái lại, mọi người sau khi lắng nghe câu chuyện của cậu đều đồng tình. Có phải đó là những gì đã xảy ra đúng không, Ilsu?"

Đáp lại, thanh niên cao to người gọi Park Je-soon bằng "huyng-nim" một lúc trước, gật đầu đồng ý. "Dù có thế nào thì đây chỉ đơn giản là giúp đỡ một thành viên trong gia đình, chúng tôi ít nhất cũng phải làm được chừng này chứ. Mọi người đều có cùng suy nghĩ này."

Ngay lập tức, đồng loạt những câu nói tán thành.

"Tôi cũng đồng ý. Ngay khi tôi nghe câu chuyện đó, tôi biết rằng mình phải ra tay giúp đỡ."

"Sau này chỉ cần mua chút bia cho tôi là được."

"Đúng rồi thành viên mới nhất phải mua bia chúc mừng nếu cậu ta sống sót trở về"

Tất cả những người vừa nói liếc nhìn Kim Woo-jin.

Đó là ánh mắt của con rắn nhìn vào con chuột đang bị dồn vào chân tường.

'Vậy là mọi người đều đồng ý, aight.'

Mặc cho việc nhận thấy những ánh mắt đó, Kim Woo-jin đáp lời với một nụ cười.

"Xin hãy chăm lo cho tôi, tôi rất hy vọng được làm việc chung với tất cả mọi người."

Chuyến săn lần thứ 4 trong hầm ngục của Kim Woo-jin chỉ vừa mới bắt đầu.

---

Team Just T

Bạn đang đọc Tiêu Diệt Anh Hùng - Kill The Hero của D-Dart
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 110

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.