Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đeo huy chương

Tiểu thuyết gốc · 2288 chữ

Lúc này những âm thanh huyên náo tại Tiêu Gia đấu trường bên trên đài quan sát thì ngoài Tiêu tộc trưởng, Tiêu Viêm, Tiêu Huân Nhi và bốn vị trưởng lão thì còn có cả Cát Diệp quan sát. Khán đài thì không ít tiêu gia tộc nhân cũng đến xem.

-"Tứ Lão à rốt cuộc thì gan của cháu ngươi to đến cỡ nào mà hắn dám thách thức cả hai kẻ có tu vi Đấu Giả vậy, theo lời ngươi nói hắn cũng chỉ có thực lực Thất đoạn đấu khí mà thôi" Tam lão thúc vai Tứ Lão nói.

-"Hahaha, ngươi đừng xem thường tên tiểu tử này, tu vi chỉ là một phần thôi, hắn chủ tu luyện thể có vẻ đây là thứ còn sót lại của tộc nhân tên tiểu tử này" Tứ Lão vuốt râu bình tĩnh đáp.

Nghe vậy mọi người cũng chỉ im lặng nhìn xuống khán đài quan sát một thân ảnh màu đen cùng hai thân ảnh đối diện nhau.

"Ây da đông người xem thiệt ha Javis" hắn nói với Javis người thì đang khởi động để chuẩn bị chiến.

"Mong ngài sẽ biểu hiện tốt lần này" Javis đáp.

Một gã to con với tu vi Ngũ tinh Đấu Sư đi lên võ đài đứng giữa hai bên, cất tông giọng khổng lồ của mình nói:

-"Ta là trọng tài của trận đấu này Tiêu Lăng, luật rất đơn giản chỉ cần không hại đến tính mạng nhau là được" nói rồi hắn quay qua hỏi hai người bên Vân Minh và Nạp Lan Yên Nhiên.

-"Các ngươi đã sẵn sàng hết chưa"

Bên phía Vân Minh cùng Nạp Lan Yên Nhiên đồng loạt rút kiếm ra đáp:

"Tùy thời phụng bồi"

-"Còn ngươi" Tiêu Lăng quay qua hắn hỏi.

-"Hahaha, ta bắt đầu lúc nào cũng được" hắn cười nói chân nhảy nhảy cà tưng như cương thi nhìn như một tên bị tăng động vậy. Thấy cảnh này Tứ Lão cũng che mặt lại.

Tiêu Lăng khẽ nhíu mày rồi cũng nói lớn:

-"TRẬN ĐẤU BẮT ĐẦU"

Sau lời nói của Tiêu Lăng vẫn không thấy bên nào chuyển động. Nạp Lan Yên Nhiên lên tiếng nói.

-"Ngươi muốn đánh với ai trước"

-"Cả hai ngươi lên hết đi, cần gì phải xoắn" hắn cười tự tin ngoắc tay khiêu khích tay phải thì bỏ sau lưng.

Tên Vân Minh không nói không rằng rút kiếm xông lên trước.

"Thanh Phong U Vận" Vân Minh chém lấy hai phần kiếm khí lao về phía hắn.

Hắn cũng chỉ nhẹ nhàng bật đi tránh né, lúc này Nạp Lan Yên Nhiên cũng xông lên.

"Phong Thanh Tế Tuyệt" cô nàng áp sát xoay kiếm từ trên chém xuống phía hắn.

Hắn ta cũng né nốt đồng thời không quen nghịch ngu.

-"Ái da" Nạp Lan Yên Nhiên kêu lên một tiếng.

Hắn chạy ra ở đằng xa tay còn phe phẩy mấy cọng tóc hắn vừa nhổ được của Nạp Lan Yên Nhiên.

-"Ngươi.... Tên hổn đản" Yên Nhiên tức giận lao đến chém hắn.

"Thanh Phong Thổ Tuyết" cô nàng chém một luồng gió lao về phía hắn.

Hắn nhẹ nhàng né tránh hết thảy. Vân Minh và Nạp Lan Yên Nhiên dù có cố gắng như thế nào hắn vẫn luôn giữ khoảng cánh và né tránh không hề đánh trả.

-"Này tên tôn tử của ngươi định làm gì vậy sao mãi không đánh thế" Nhị trưởng lão hướng đến Tứ Lão hỏi.

-"Hắn chủ tu là thể thuật bào mòn sức của đối thủ theo kiểu này cũng là chuyện thường thôi, ai chỉ tránh hai đứa nhỏ kia không biết được âm mưu của hắn hahaha" Tứ Lão khoái chí cười nói.

Lúc này mọi người cũng kinh ngạc khi lời Tứ Lão nói là thật sau một thời gian nhây và chọc tức Vân Minh và Nạp Lan Yên Nhiên thì hai người đã có sự xuống sức rõ rệt bằng chứng là một số kĩ năng họ chẳng thể thi triển được nữa.

Cát Diệp một bên cũng toát mồ hôi hột khi nhìn thấy cảnh này, thầm chửi Tiêu Gia sao lại dấu kĩ con bài này chẳng lẽ muốn đối nghịch với Vân Lam Tông sao.

-"Tên khốn ngươi có ngon thì đánh ta đi, chạy như con chó vậy không thấy nhục sao" Vân Minh bực tức quát lớn.

-"Ây da vị huynh đài này nói vậy là sai rồi đó hả, tránh né cũng là một nghệ thuật đó mà" hắn đóng ngay quả giọng HongKong để chọc tức thêm tên Vân Minh.

-"Ngươi....." Vân Minh á khẩu chả thể đáp lại hắn, mặt đỏ bừng vì mệt mỏi và tức giận.

-"Nếu vị huynh đài đã nói vậy ta cũng không chạy nữa, xin phép xuất chiêu vậy" nói rồi hắn đứng lại hai tay đưa ra.

Lúc này một con rồng lửa quấn quanh lấy hắn đưa hắn bay lên cao khoảng năm mét, hắn mở mắt ra nhắm đến phần nền giữa Vân Minh và Nạp Lan Yên Nhiên.

-"Fianl Vent: Cuồng Long Giáng Thiên" hắn nói rồi đầu rồng nhập vào chân phải của hắn lao đến phần đã nhắm xuống đá mạnh xuống khiến sàn đấu thủng một lỗ lớn còn kình phong thì hất tung Vân Minh và Nạp Lan Yên Nhiên xuống sàn đấu.

Mọi người xung quanh đều ngơ ngác không biết chuyện gì đã xảy ra, lúc đầu chỉ thấy hắn chạy và né chiêu cứ nghĩ hắn ăn chay, nhưng rồi bùm một phát hắn cho cả hai đối thủ của mình bay xuống sàn.

"Đây chẳng lẽ là Địa cấp công pháp sao" Đại trưởng lão vỗ vào thành ghế truyền âm qua cho qua Tứ Lão.

"Ta nói rồi hắn ta tu thể thuật gia truyền nhà hắn, dù không biết ở cấp độ gì nhưng ta nghĩ thân phận thật của dòng họ tên tiểu tử này cũng không kém cô quý tiểu thư kia đâu" Tứ Lão truyền âm lại.

Đại trưởng lão nghe vậy cũng im lặng. Từ khi nào mà Tiêu gia của bọn hắn trở thành trại trông trẻ vậy.

-"Người...người...người thắng là Tiêu Long" Tiêu Lăng cũng bất ngờ lắp ba lắp bắp nói.

"Này Javis trận này nhàm chán thế nhỉ" hắn ta cũng cảm thấy chán với trận đấu chả có tí khiêu chiến nào.

"Keng, vì ngài đang được buff quá nhiều chứ sao, nên ngài bớt ở đó kiêu ngạo đi vì còn những kẻ trên cơ ngài nữa cơ, nên đừng chủ quan" Javis tặng luôn cho hắn một thác nước lạnh.

"Rồi rồi ta hiểu mà" hắn ta cũng gãi đầu đồng ý.

Lúc này tên Cát Diệp cũng xuống đỡ lấy Vân Minh và Nạp Lan Yên Nhiên.

-"Cảm ơn hai vị đã chỉ bảo cho ta rất nhiều" hắn chắp hai tay cung kính cảm ơn nói.

Đáp lại hắn là ánh mắt thù hận của Vân Minh và Nạp Lan Yên Nhiên. Cát Diệp thấy vậy cũng trả lời lại.

-"Tiêu Gia cũng dấu kỹ lắm, không ngờ lại có một thiên tài như ngươi, ta chưa từng nghe qua chút gì về ngươi cả"

-"Tiểu bối cũng chỉ là được luyện một chút thể thuật gia truyền của cha tiểu bối thôi nên mới có thể câu giờ để chiếm thế thượng phong, chứ còn đánh tay đôi thì có thể tiểu bối đã thua rồi" hắn cung kính đáp rồi bị "tiêu hao quá nhiều sức lực" ngã rạp xuống đất người run run.

Thấy vậy Tứ Lão cũng đến đỡ hắn dậy.

-"Thành thật xin lỗi vì đã thấy cảnh này thực sự đòn này tiêu hao đấu khí quá nhiều mong Cát Diệp tiên sinh bỏ qua cho" người hắn run run tựa như sắp xuống lỗ đến nơi rồi nói với Cát Diệp.

Trong lòng Cát Diệp thầm nghĩ tên tiểu tử này vừa mồm mép, hiểu chuyện đặc biệt là ẩn dấu rất sâu nếu có thực lực, hắn là một kẻ rất nguy hiểm, nhưng nếu lôi kéo được thì.....

-"Không sao hôm nay ta cũng được mở mang tầm mắt của mình, Vân Lam Tông là một nơi rất kính trọng nhân tài nếu ngươi không ngại thì..."

-"A hahaha, được Vân Lam Tông để ý đến đúng là phúc ba đời tích đức của tiểu bối, nếu sau này có gia nhập Vân Lam Tông mong Cát Diệp tiên sinh nói đỡ vài lời, còn hiện ta vẫn muốn ở lại nơi thanh bình này làm chút chuyện" hắn ta cũng cung kính trả lời.

-"Tốt, tốt, tốt Vân Lam Tông luôn đón chào một nhân tài như ngươi chỉ cần ngươi muốn ta lập tức giúp ngươi một tay" nói rồi Cát Diệp sờ vào giới chỉ rồi lấy ra một hộp Tụ Khí Tán lúc nãy đưa cho hắn.

-"Cầm lấy tu luyện cho thật tốt dù gì Vân Lam Tông cũng không thiếu những thứ này, nên nhớ Vân Lam Tông luôn chào đón ngươi, hiện tại ta cũng có việc rồi cáo từ" Cát Diệp nói rồi quay lưng định rời đi thì hắn lúc này cũng lôi từ giới chỉ ra khiến Cát Diệp cũng chú ý tới, một thanh kiếm tỏa ra thanh sắc khí tức theo như cảnh giới nơi đây thì nó thuộc hàng Huyền Cấp Thượng Phẩm.

-"Đây là..."

-"Đây là quà ta muốn gửi tặng Vân Lam Tông chủ vì sự thất thố của mình, mong rằng Cát Diệp tiên sinh sẽ dâng tận tay cho Vân Lam Tông chủ" hắn ta quỳ xuống hai tay đỡ kiếm đưa lên ngang đầu.

-"Thanh kiếm này ngươi từ đâu mà có" Cát Diệp tò mò hỏi.

-"Nó là thanh kiếm gia truyền của mẫu thân ta để lại tên là Thanh Phong Sát Kiếm mong quà ra mắt này hợp mắt với Vân Lam Tông chủ " hắn từ tốn nói.

-"Tốt, tốt, tốt" Cát Diệp cũng cầm lấy và đưa nó vào giới chỉ vỗ vãi hắn rồi cũng nói mấy câu rồi nhanh chóng rời đi để cho hai đứa đệ bớt quê, hai người Vân Minh và Nạp Lan Yên Nhiên cũng lẽo đẽo theo sau.

"Chậc gì mà kiếm gia truyền éo gì chứ nợ hệ thống cả 20k điểm tích phân mọe rồi" hắn thầm chửi nếu mà không phải muốn hoàn thành 3/3 nhiệm vụ còn lâu hắn mới chịu đồng ý mua.

-"Tên tiểu tử ngươi đúng là ẩn dấu rất sâu nha" Tứ Lão híp mắt nhìn hắn nói.

-"Ta có tìm thấy chiếc nhẫn đen được dấu ở trong cột nhà này, nó có khắc tên có lẽ là của ta" hắn đưa chiếc nhẫn cho Tứ Lão xem ông chỉ nhìn nó rồi thở dài nói.

Nhẫn này là một hôm hay đập đá test skill sau đó bị phản phệ văng vào gãy cột nhà mới thấy được, ngoài một số giấy tờ về luyện đan hay mấy mảnh tàn đồ nào đó ra thì chẳng có gì khác cả.

-"Ta không thể mở được nó, nên đã dấu đi chờ ngươi trưởng thành rồi đưa cho ngươi, không ngờ ngươi đã khám phá ra từ sớm rồi"

-"Họ có thể là người sinh ra ta, nhưng lão mới là người nuôi lớn ta, nói cho công bằng thì công của lão lớn hơn cả cha mẹ ruột ta rồi" hắn ta cũng cười đáp lại.

Lúc này một đám người xuất hiện liền phá vỡ bầu không khí tình cảm này.

-"Hảo tôn tử nhờ có ngươi mà không những Tiêu gia không bị Vân Lam Tông ghi thù còn có được hào cảm của họ nữa làm tốt lắm" Đại trưởng lão vỗ vai hắn cười nói.

-"Chuyện nên làm mà thưa Đại trưởng lão, à hiện ta có việc cần phải đi gấp, xin cáo từ" hắn ta nói định rời đi nhưng liền dừng lại đưa cho Đại trưởng lão Tụ Khí Tán vì vật này đối với hắn chả có tác dùng nhiều, thay vì đó hắn muốn đổi tiền tệ để mua đồ thì hơn.

-"Hiện tại ta không cần cái này, việc tu luyện của ta chắc Tứ Lão cũng đã nói cho các trưởng lão và tộc trưởng biết rồi, thứ này ta không cần dùng chỉ mong được một ít kim tệ mà thôi" hắn gãi gãi đầu cười.

-"A được, được, được chứ trong nạp giới này có hai mươi ngàn kim tệ ngươi có thể lấy để sử dụng" Đại trưởng lão cười tươi như được mùa đưa cho hắn nạp giới. Đùa sao đây chẳng phải là hàng ngon từ trên trời rơi xuống sao.

-"Đa tạ, tiểu bối còn có việc phái làm xin phép lui ra trước " hắn chạy được một đoạn thì có một giọng nói kêu hắn.

-"Tiểu tử thối số kim tệ mà ngươi gửi ta cầm giờ ta trả lại cho ngươi này" nói rồi Tứ Lão ném cho hắn.

Hắn xoay một vòng tuyệt hảo vừa chụp được nhẫn vừa tăng tốc đi, hắn kiểm tra sơ qua thì hắn có gần cả một trăm ngàn kim tệ tính cả chiếc nhẫn hắn lấy được của Đại trưởng lão, với số tiền này hắn tha hồ có thể sắm đồ luyện đan, luyện khí rồi. Hắn phấn khích bước chân sáo đi ra khỏi Tiêu gia, không để ý có một ánh mắt thù hằn nhìn mình và ánh mắt còn lại là sự tò mò.

Bạn đang đọc Tiêu Dao Vạn Giới Hệ Thống sáng tác bởi Talàkẻlangthang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Talàkẻlangthang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 138

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.