Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Từ hôn (2)

Tiểu thuyết gốc · 2514 chữ

Bất đồng với tâm trạng chờ mong của Nạp Lan Yên Nhiên, sau khi nàng nói xong, thiếu niên trước mặt thân thể kịch liệt run rẩy, chậm rãi ngẩng đầu, khuôn mặt thanh tú non nớt bây giờ dữ tợn đến mức đáng sợ.

Tuy ba năm lúc nào cũng chịu sự châm chọc, bất quá trong lòng Tiêu Viêm cũng có giới hạn của chính hắn, hành động cao cao tại thượng này của Nạp Lan Yên Nhiên vừa lúc dẵm lên trên phần tôn nghiêm còn lại ở trong lòng Tiêu Viêm.

-"A…" Bị Tiêu Viêm dữ tợn bộ dáng làm hoảng sợ, Yên Nhiên lui về sau một bước, vị anh tuấn thanh niên bên cạnh rút ra trường kiếm, ánh mắt âm lãnh nhìn Tiêu Viêm.

"Ta… Thực sự rất muốn giết ngươi" Răng nghiến lại, lộ ra sát ý lẫm nhiên nói, Tiêu Viêm nắm chặt tay, đen nhánh con ngươi thiêu đốt ngọn lửa bạo nộ.

Nhưng mọi người đang không chú ý có một kẻ tay nhanh hơn não đã tấn công thẳng về hướng Tiêu Viêm.

"Viêm nhi, không thể vô lý" Tiêu Chiến ngồi trên thủ vị cũng hoảng sợ vì hành động của Tiêu Viêm, vội vàng quát. Tiêu gia hiện nay, không đắc tội nổi Vân Lam tông a.

Mọi người lúc này mới bàng hoàng thì lưỡi kiếm đã đến sát cổ Tiêu Viêm rồi. Nhưng dị biến xảy ra, một cây thiết phiến màu đen đỏ được phóng ra xoay một vòng hoàn hảo đánh bay làm lệch đường kiếm ra.

"A..." lúc này mọi người mới hoàn hồn nhìn về phía cây quạt này bay về. Lúc này ánh mắt của mọi người nhìn chằm chằm vào hắn, cáu quạt cũng quay về tay của hắn, hắn liền từ từ mở mắt ra đứng dậy phe phẩy cái quạt nói.

"Đất có Thổ Công, sông có Hà Bá, đây là Ô Thản Thành Tiêu Gia không phải là ở sân nhà Vân Lam Tông các vị, mong biết giữ mình một chút" hắn ta nói rồi trừng ánh mắt tỏa ra sát khí nhìn vào thiếu niên vừa mới xuất kiếm kia.

Tên kia có vẻ lần đầu bị dính sát khí mãnh liệt như vậy, không trụ được mà ngồi bệt xuống đất mặt trắng bệch không còn tí huyết sắc nào, hắn cảm nhận được như có một con quái vật đang nhìn mình và chuẩn bị đến xé xác hắn vậy.

"Vân Minh đừng làm bậy mau lui về sau đi" Cát Diệp cũng bàng hoàng nói.

Tên thanh niên y như con robot đứng dậy đi về phía sau Cát Diệp, nhìn hắn run sợ. Hắn cũng từ từ ngồi xuống trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nhìn lại thì thấy Tứ Lão đang âm thầm dơ ngón tay cái về phía hắn, hắn thấy vậy cũng chỉ gật đầu mỉm cười.

Đại sảnh vang lên tiếng xì xào bàn tán về hắn nhưng hắn cũng cóc quan tâm.

Nắm tay hung hăng nắm lại, Tiêu Viêm khẽ cúi đầu, một lúc sau lại nhẹ nhàng ngẩng lên, chỉ có điều, sắc mặt khủng bố lúc trước đã trở thành bình tĩnh. Trong ba năm, tuy chịu hết kì thị cùng châm chọc, bất quá cũng đoán tạo ra lòng ẩn nhẫn vượt xa người bình thường.

Lúc này một giọng nói như muốn đổ thêm dầu vào ngọn lửa sắp tắt vang lên.

"Tiêu Viêm, tuy không biết vì sao hành động của ta làm ngươi phẫn nộ như vậy, bất quá, ngươi, vẫn giải trừ hôn ước đi" Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Nạp Lan Yên Nhiên từ bên trong hoảng sợ bình tĩnh lại, khuôn mặt trầm xuống nói.

-"Hãy nhớ kỹ, lần này đến Tiêu gia, là do lão sư của ta, Vân Lam tông tông chủ tự mình cho phép" Liếm liếm miệng, Nạp Lan Yên Nhiên ngẩng đầu, có chút bất đắc dĩ này:

-"Ngươi có thể xem hành động này là uy hiếp, bất quá, ngươi cũng rõ ràng, sự thật chính là như vậy, không có gì là tuyệt đối công bình. Tuy không chưa so sánh, nhưng ngươi cũng biết rõ chênh lệch của chúng ta..... Cơ bản là không có gì hy vọng"

Nghe thiếu nữ như thần linh thẩm phán, khóe miệng Tiêu Viêm tràn ra một trận cười lạnh đáp

-"Nạp Lan tiểu thư… Ngươi nên biết, tại đấu khí đại lục, bên nữ hối hôn sẽ làm đối phương có bao nhiêu khó chịu, ta da mặt dày, thật ra không sao, nhưng phụ thân của ta. Hắn là tộc trưởng một tộc, hôm nay nếu đáp ứng yêu cầu của ngươi, sau này sẽ quản lý Tiêu gia như thế nào? Còn có mặt mũi sống ở Ô Thản thành?"

Nhìn thiếu niên khuôn mặt tràn ngập tức giận, Nạp Lan Yên Nhiên khẽ nhíu mày, khóe mắt liếc qua thủ vị, nhìn khuôn mặt đột nhiên trở nên già đi của Tiêu Chiến, trong lòng cũng có chút xin lỗi, cắn nhẹ môi, trầm ngâm một chút, đôi mắt linh động chuyển động một chút, bỗng nhiên nhẹ giọng nói:

-"Việc ngày hôm nay, thực sự là do Yên Nhiên có chút lỗ mãng, hôm nay, ta có thể tạm thời thu hồi yêu cầu giải trừ hôn ước, bất quá, ngươi phải đáp ứng ta một ước định"

-"Ước định gì ?" Tiêu Viêm nhíu mày hỏi.

-"Yêu cầu hôm nay, ta có thể hoãn lại ba năm, ba năm sau, ngươi đến Vân Lam tông khiêu chiến ta, nếu thua, ta sẽ giải trừ hôn ước trước mặt mọi người. Lúc đó, ngươi cũng đã tiếng hành gia tộc trưởng thành nghi thức. Nên dù có thua, cũng sẽ không làm Tiêu thúc thúc quá mức mất mặt, ngươi có dám tiếp nhận" Nạp Lan Yên Nhiên nhàn nhạt nói.

"Đến lúc đó thua, đích xác sẽ không làm phụ thân mất đi thanh danh, nhưng đối với mình, có lẽ cả đời sẽ phải mang theo sự sỉ nhục của thất bại, nữ nhân này thật sự là độc ác"

Trong lòng bi phẫn cười, khuôn mặt Tiêu Viêm, tràn ngập châm chọc.

-"Nạp Lan tiểu thư, ngươi không phải không rõ ràng tình trạng của Viêm nhi, ngươi bảo nó lấy gì để khiêu chiến ngươi? Vũ nhục nó như vậy, có ý tứ gì?" Tiêu Chiến tay đập tại trên bàn, cực kỳ tức giận.

-"Tiêu thúc thúc, việc hối hôn này, phải có một bên gánh vác trách nhiệm, nếu không vì bảo toàn mặt mũi của ngài, Yên Nhiên bây giờ sẽ mạnh mẽ giải trừ hôn ước. Sau đó công bố với mọi người" Vài lần bị ngăn cản, Nạp Lan Yên Nhiên cũng có chút không kiên nhẫn, quay đầu lại nhìn Tiêu Viêm quát lạnh:

-"Ngươi đã không muốn là Tiêu thúc thúc mất mặt,vậy thì tiếp lấy ước định. Ba năm sau cùng bây giờ, ngươi chọn cách trước hay cách sau ?"

-"Nạp Lan Yên Nhiên, ngươi không cần làm ra cường thế tư thái như vậy, ngươi muốn thối hôn, không phải cho rằng Tiêu Viêm ta là một phế vật, không xứng với thiên chi kiêu nữ như ngươi. Nói thật, ngươi ngoại trừ xinh đẹp, các thứ khác căn bản không lọt nổi vào mắt ta. Vân Lam tông đích xác rất mạnh, nhưng ta vẫn còn trẻ, thứ ta có chính là thời gian, ta mười một tuổi trở thành một đấu giả, mà ngươi, Nạp Lan Yên Nhiên, lúc mười một tuổi, ngươi có mấy đoạn đấu khí. Đúng vậy, bây giờ ta là phết vật, ba năm trước ta có thể sáng tạo kì tích, vậy sau này, ngươi cho rằng ta không thể sáng tạo"

Thiếu nữ nóng nảy khí thế, Tiêu Viêm đang trầm mặc rốt cục bùng nổ, khuôn mặt lạnh lùng, một câu nói làm cho tất cả mọi người đều sững sờ. Không ai có thể nghĩ, thiếu niên ngày thường trầm mặc ít nói lại có thể nói ra những câu lợi hại như vậy.

Nạp Lan Yên Nhiên mấp máy môi, tuy bị đánh giá của Tiêu Viêm làm tức giận đến khuôn mặt cứng đờ, bất quá cũng không thể chối, lời Tiêu Viêm nói đều là sự thật, cho dù hắn bây giờ là phế vật, trước kia mười hai tuổi trở thành một đấu giả cũng chính là sự thật, mà Nạp Lan Yên Nhiên lúc đó cũng chỉ có tám đoạn đấu khí mà thôi.

-"Nạp Lan tiểu thư, xem tại mặt mũi của Nạp Lan lão gia tử, Tiêu Viêm khuyên ngươi vài câu, ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, mạc khi thiếu niên cùng" Tiêu Viêm lạnh lùng lời nói, làm Nạp Lan Yên Nhiên thân thể run lên.

-"Hay, hay cho một câu mạc khi thiếu niên cùng! Con của Tiêu Chiến ta, quả nhiên bất phàm" Trên thủ vị, Tiêu Chiến hai mắt sáng ngời, hai tay đập mạnh lên mặt bàn, làm nước trà đổ ra.

Cắn răng nhìn thiếu niên đang cười lạnh trước mặt, Nạp Lan Yên Nhiên hàng năm đều được người khác yêu quý, chưa từng bị bạn cùng lứa tuổi giáo huấn qua, lập tức tức giận đến đầu phát ngất, non nớt thanh âm cũng có chút bén nhọn:

-"Ngươi dựa vào cái gì để giáo huấn ta. Cho dù thiên phú của ta không bằng ngươi trước kia, nhưng bây giờ, ngươi chính là một cái phế vật. Tốt, Nạp Lan Yên Nhiên ta sẽ chờ ngày ngươi mạnh hơn ta, việc giải trừ hôn ước hôm nay ta có thể hoãn lại, bất quá ba năm sau, ta ở Vân Lam tông chờ ngươi, để ta xem trình độ của ngươi đã đến thế nào! Nếu ngươi có thể đánh thắng ta, Nạp Lan Yên Nhiên ta kiếp này sẽ làm nô tỳ của ngươi, mọi việc đều nghe lời. Đương nhiên, nếu ba năm sau ngươi vẫn là một phế vật, vậy thì ngoan ngoãn giao ra khế ước giải trừ hôn ước"

Nhìn thiếu nữ sắc mặt hắng giọng, Tiêu Viêm cười nhạo mở miệng:

"Không cần đợi ba năm sau, ta đối với ngươi không có nửa điểm hứng thú!"

Nói xong, cũng không thèm nhìn Nạp Lan Yên Nhiên khuôn mặt băng hàn, xoay người, bước nhanh đến trước bàn, cầm bút viết.

Giấy hết, bút dừng!

Tiêu Viêm tay phải rút ra đoản kiếm trên bàn, mũi kiếm sắc bén cứa lên tay trái, xuất hiện một đạo huyết khẩu…

Bàn tay nhiễm máu, tại trên giấy trắng, lưu lại huyết ấn chói mắt!

Nhẹ nhàng đọc lại phần khế ước này, Tiêu Viêm cười lạnh một tiếng, lúc di đến trước mặt Nạp Lan Yên Nhiên, bàn tay đập mạnh tờ giấy trên mặt bàn.

"Đừng nghĩ Tiêu Viêm ta để ý đến thiên tài lão bà như ngươi, tờ khế ước này, không phải là khế ước giải trừ hôn ước mà là bổn thiếu gia đem ngươi trục xuất Tiêu gia hưu chứng, từ nay trở đi, ngươi, Nạp Lan Yên Nhiên cùng Tiêu gia ta không có quan hệ"

-"Ngươi… ngươi dám hưu ta ?" Nhìn khế ước trên bàn, hai mắt Nạp Lan Yên Nhiên trừng lớn, không dám tin nói. Bằng mỹ mạo, thiên phú cùng bối cảnh của nàng, lại bị phế vật của một tiểu gia tộc trực tiếp đuổi. Loại đột biến tình huống này làm nàng cảm giác quá không chân thật.

Lạnh lùng nhìn Nạp Lan Yên Nhiên kinh ngạc bộ dáng, Tiêu Viêm đột nhiên xoay người, quỳ xuống đối với Tiêu Chiến lạy một cái, cắn chặt môi, quật cường không nói một lời. Mặc dù trong gia tộc, trên danh nghĩa là đem Nạp Lan Yên Nhiên trục xuất gia tộc, nhưng việc này truyền ra người khác cũng sẽ không cho rằng như vậy. Người không biết sẽ cho rằng Nạp Lan Yên Nhiên lấy bối cảnh mạnh mẽ làm Tiêu gia thối hôn, dù sao, lấy thiên phú, xinh đẹp, bối cảnh của Nạp Lan Yên Nhiên, phối với một phế vật thiếu gia là tuyệt đối xước xước có thừa, không ai cho rằng Tiêu Viêm sẽ có phách lực đến Vân Lam tông là chưởng đà nhân. Mà như vậy, Tiêu Chiến sẽ phải chịu vô số châm chọc.Nhìn Tiêu Viêm quỳ dưới đất, hiểu được hắn vô cùng xin lỗi, Tiêu Chiến lạnh nhạt cười nói:

-"Ta tin tưởng con của ta sẽ không phải cả đời phế vật, mấy lời đồn nhảm, sau này sự thật trước mặt không công mà phá". Phụ thân, ba năm sau, Viêm nhi sẽ tự mình đến Vân Lam tông, vì ngài rửa sạch mỗi nhục hôm nay" Khóe mắt có chút ướt át, Tiêu Viêm lạy thật mạnh một cái rồi đứng dậy.

Về màn kịch mang tinh cốt truyện này main ta đếch thèm quan tâm, thứ hắn quan tâm là nhiệm vụ hai và ba thế đếch nào để hắn hoàn thành được đây nhỉ.

Lúc này một giọng nói phá tan đi bầu không khí hỗn loạn này.

-"Ta muốn thách đấu ngươi" tên Vân Minh kia chỉ tay vào hắn quát lớn. Sau khi đứng dậy tên Vân Minh không biết tại sao lại sợ hắn làm cho tâm trí của hắn rối tung rối mù nên tên Vân Minh này quyết định phải đánh hắn để có thẻ giải tỏa tâm lý.

-"Vân Minh đừng làm càn" Cát Diệp quát lớn.

Hắn làm sao có thể để cơ hội trời cho này vụt mất kia chứ nhưng làm gì cũng phải bình tĩnh, hắn nhẹ nhàng đứng dậy tiếp lời.

-"Tùy thời phụng bồi thôi, nếu Vân Minh huynh đệ đây không ngại thì ta cũng trao đổi bàn luận một tí chứ" hắn lúc này bồi thêm một câu.

-"A không biết ta có thể mời Yên Nhiên cô nương bàn luận cùng với Vân Minh huynh đệ được luôn không, đừng nói là cô sợ nha" câu nói của hắn lập tức phủ luôn đường từ chối của Yên Nhiên. Đùa sao ngươi vừa mạnh miệng tuyên bố đả bại con nhà người ta thì giờ bị một kẻ cảnh giới thấp hơn khiêu chiến lại run sợ.

"Ngươi muốn chết ta cho ngươi toàn thây" Yên Nhiên một bụng tức chửi thầm nhưng miệng tươi cười nói.

-"Miễn là ngươi không ngại"

"Hey Javis, chuẩn bị huy chương đi, ta chuẩn bị cân hai này" hắn hướng tới Javis cười cợt nói.

"Đây cũng là một dịp chiến đấu thực chiến cho ngài đấy, mong ngài hãy thể hiện cho tốt, còn huy chương thì ta đã chuẩn bị sẵn cho ngài cái cúp luôn rồi" Javis cũng hầm hố đáp.

Bạn đang đọc Tiêu Dao Vạn Giới Hệ Thống sáng tác bởi Talàkẻlangthang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Talàkẻlangthang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.