Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ý định

Tiểu thuyết gốc · 2062 chữ

"Tiên Nhu, nhanh tham kiến thánh nữ cùng chư vị tiên tử!"

Thanh Y mỹ phụ chú ý tới Tô Uyển Tình chúng nữ biểu tình đã có chút không được kiên nhẫn, cũng biết rõ nguyên nhân trong đó.

Nàng vội kề sát bên tai của Vương Tiên Nhu, nhẹ giọng nhắc nhở.

Vương Tiên Nhu nghe vậy cũng hơi gật mình, sau đó cố gắng ổn định lại cảm xúc của bản thân, ánh mắt mang theo cung kình cùng sùng bái hướng về phía trên nhìn lại.

Nơi đó có thật nhiều sinh đẹp tuyệt trần các vị tỷ tỷ đang nhìn hướng này.

Nàng tuy không hiểu rõ thân phận của La Tiểu Thiến xa lạ chúng nữ, nhưng lại là nhận biết Tô Uyển Tinh vị này thánh nữ đại nhân.

Nàng cũng đã nghe Thanh Y nhũ nương mọi người nói qua, chính là vị này thánh nữ mang tới tuyệt thế cường giả kịp thời cứu viện, cũng từ đó mới có thể bảo toàn cho Khuynh Thành các vị sư tỷ cùng trên dưới Hồ Điệp Các đệ tử tính mạng.

Vương Tiên Nhu trong nội tâm vô cùng biết ơn đối với Tô Uyển Tình, nếu không có những vị này xuất hiện tại đây, nàng cả đời đều phải sống trong hối hận cùng tự trách.

Nàng tiến lên một bước, vô cùng nhu thuận mà hướng về Tô Uyển Tình chúng nữ hành lễ "Tiên Nhu tham kiến Thánh Nữ đại nhân cùng chư vị tiên tử!"

Nhìn xem nàng yếu ớt cơ thể trãi qua khổ cực quảng đường mà trở nên gầy yếu đi rất nhiều, hiện tại cần nhất chính là nghĩ ngơi cho thật tốt.

Tô Uyển Tình chúng nữ tuy rất muốn vì Nham Kiều tìm hiểu bí mật của Tà Huyết Giáo, nhưng các nàng cũng không tiện hỏi thêm điều gì vào lúc này.

Nếu không...sẽ lộ ra quá mức băng lãnh!

Tô Uyển Tình khuôn mặt mị hoặc hiện lên ôn hòa thần sắc, nhẹ gật đầu nói "An toàn quay lại được là tốt!"

"Về sau thời gian này, ngươi không cần lo lắng như trước kia, có lão gia tại đây trông nôm, không ai có thể đối với ngươi gây thêm bất lợi!"

Vương Tiên Nhu ánh mắt hiện lên kinh nghi, vị này thánh nữ đại nhân trong giọng nói thật sự quá mức tự tin.

Không lẽ là vì vị kia đại nhân vật mang lại?

Nàng nội tâm suy nghĩ ngàn vạn, nhưng bên ngoài lại vô cùng nhu thuận mà nói nhỏ "Tiểu Nhu đã biết, thưa thánh nữ!"

"Ân, hiện tại trước đi theo Khuynh Thành các nàng mà cố gắng ôn dưỡng cơ thể cùng nghĩ ngơi cho tốt, sau đó mới để các nang mang ngươi đi gặp một chút lão gia!"

Vương Tiên Nhu nghe ra vị này thánh nữ là thật tình quan tâm đến mình, nội tâm có chút xúc động mà nói "Tiên Nhu đa tạ thánh nữ quan tâm, sau đó ta sẽ đem tất cả những gì mình biết nói cho mọi người"

"Ân...thật tốt nghĩ ngơi!" To Uyển Tình khoát tay, chậm rãi rời đi đại điện.

Nàng thật sự không muốn rời đi bên canh lão gia một chút nào, hiện tại chỉ muốn thật tốt an ổn bồi bên cạnh hắn mà thôi!

...

Nhìn xem bóng lưng của Tô Uyển Tinh nhóm người biến mất, Vương Tiên Nhu không tự chủ nhẹ thở ra một hơi.

"Nhu nhi, bọn tỷ mang muội đi dưỡng hảo cơ thể!" Mộ Dung Khuynh Thành mỉm cười mà nắm lấy Vương Tiên Nhu một đầu cánh tay.

Vương Tiên Nhu bình an quay về, lo lắng cuối cùng trong lòng của nàng cũng theo đó tan biến.

Nụ cười nhẹ nhàng trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng lúc này là vô cùng tự nhiên, chính xuất phát từ nội tâm cao hứng cùng an ổn của thiếu nữ.

Vương Tiên Nhu nhu thuận nhẹ gật đầu, sau đó như lo lắng điều gì mà khiếp khiếp nói nhỏ "Sư tỷ, muội...muội quay về nơi đây, nếu tin tức truyền ra..."

"Muội là lo lắng Tà Huyết Giáo sẽ tìm tới cửa?" Mộ Dung Khuynh Thành lập tức hiểu tiểu nha đầu này đang nghĩ đến điều gì, nhịn không được cười hỏi.

"Ân" Vương Tiên Nhu mềm yếu nhẹ gật đầu, nhưng trong mắt vẫn còn rất nhiều lo nghĩ hiện rõ.

Thánh nữ mang đến vị kia cường giả, nghe đồn là vô cùng cường đại, mà xuất thân cũng là từ Vân Lam Tông cái này đại lục bá chủ.

Nhưng nàng trong nội tâm một mực lo sợ...sợ rằng Tà Huyết Giáo thực lực sẽ không chỉ có như vây, hoặc là Vân Lam Tông chưa chắc sẽ giống như vị đại nhân kia, vô căn cứ mà đối đầu Tà Huyết Giáo.

Nếu vì nàng nương nhờ mà mang đến vô tận phiền phức cho vị đại nhân kia, đến khi đó thánh nữ cũng có thể vì bảo hộ nàng mà làm cho vị kia chán ghét...nàng cũng biết, thánh nữ tình cảnh trước kia cũng không quá tốt đẹp.

Nếu là vì mình mà ảnh hưởng xấu đến nhiều người, tội lỗi của nàng nhưng là lớn lắm.

"Nhu nhi, ngươi cứ yên tâm!"

"Hiện tại chúng ta nơi đây rất an toàn...ai đến ai chết, cho dù là Đấu Thánh chân chính đến đây đều là như vậy!" Thanh Y mỹ phụ hiểu rõ nội tâm của nàng, khuôn mặt biến thành trịnh trọng mà nói.

"..." Vương Tiên Nhu lập tức kinh hãi.

Đấu Thánh đều sẽ chết?

Thanh di xưa nay làm việc vô cùng thận trọng, nếu nói ra chắc chắn phải có nắm chắc mới đúng...không lẽ vị kia, không chỉ là theo lời đồn Bán Thánh chi cảnh hay sao?

Nếu chỉ có như vậy, Thanh di làm sao có thể tự tin nói ra lời này nha?

"Thanh di nói là sự thật đấy...vị đại nhân kia thân phận, muội tuyệt đối không thể ngờ tới được!" Mộ Dung Khuynh Thành cũng đi theo cười nói.

"Tiểu Nhu, ngươi trước hết an tâm dưỡng thương mới phải, mọi chuyện chúng ta tự có cân nhắc chu toàn!"

Yên Trần tôn giả nhìn thấy thiếu nữ vì một mực chạy đông chạy tây mà sinh ra chim sợ cành cong quán tính, ánh mắt lộ ra thương sót mà chăm chú nói.

Vương Tiên Nhu gặp mọi người tự tin đến mức mù quán như vậy, nội tâm của nàng cũng lập tức kinh nghi.

Không lẽ vị đại nhân kia, tại Vân Lam Tông bên trong cũng là tồn tại rất đặc thù?

Nếu thật sự là như vậy...

Vương Tiên Nhu bàn tay nhỏ yếu nhịn không được bắt lấy treo trên cổ của mình một đạo ngọc bích âm u, đây là phụ thân của nàng trước khi chết giao cho nàng mang đi.

Mà nó cũng là nguyên nhân chân chính, để cho Thanh Vân Môn trên dưới hơn vạn người gặp phải thảm án.

Nếu Khuynh Thành sư tỷ mọi người đã đối với vị kia tin tưởng như vậy, nàng cũng không cần do dự mà giao lại cho hắn!

Chỉ cần làm tổn hại to lớn cho Tà Huyết Giáo, nàng cũng xem như vì phụ thân cùng mọi người trả thù!

Cứ như vậy, tại Vương Tiên Nhu nội tâm tràn ngập nghi hoặc, nhỏ nhắn cơ thể đã bị Mộ Dung Khuynh Thành bọn người mang đi nghĩ ngơi.

...

Hậu viện bên trong một tòa đình viện.

Bên cạnh từ to lớn cổ mộc tạo thành nơi nghĩ ngơi, chính là một thác nước hùng vĩ từ ngàn thước cao đổ xuống mặt hồ, ùng ùng thanh âm tạo nên từng trận sương mù lượng lờ.

Bên cạnh bờ hồ, La Thiên Tuyết cùng Cơ Tuyết Nhạn một bên tẩy rửa linh quả, một bên đang cùng nhau tâm sự lấy điều gì...vô cùng thân mặt.

Chỉ là ánh mắt của hai vị tuyệt mỹ giai nhân này, thỉnh thoảng lại ngượng ngùng nhìn về Nham Kiều một mắt, sau đó lại vội vàng thu hồi, tiếp tục nhẹ giọng nói lấy cái gì đó.

"Lão gia~ Tiên Nhu nàng ta tuy không biết bí mật gì quan trọng, nhưng trên người của nàng lại mang theo một thứ đồ vật!"

"Đó là di vật mà phụ thân của nàng giao phó lại...cũng chính nó, mới là nguyên nhân gây nên Tà Huyết Giáo kiêng kỵ đến như vậy!"

Tô Uyển Tình trên thân phủ lấy hồng sắc cung trang phiêu dật, mái tóc tùy ý tung bay, da thịt trắng nõn như ngọc như ẩn như hiện bên dưới lựa mỏng, tuyệt sắc mê người.

Nàng hai cánh tay mềm mại linh hoạt, hết sức ôn nhu cho Nham Kiều xoa nắn lấy bả vai.

Tại La Tiểu Thiến tức giận trong ánh mắt, nàng môi đỏ kề sát bên tai của Nham Kiều mà mềm giọng nói, thuận thế khẽ cắn lấy hắn bên tai, yêu mị vô tận.

"Có lẽ bên trong đó, chứa lấy thông tin về lai lịch của Tà Huyết Giáo cũng không chừng!" La Tiểu Thiến tại một bên còn lại ôm lấy Nham Kiều một cánh tay, nghe vậy cũng nhẹ gật đầu.

"Lão gia, có nên để Vương Tiên Nhu đến gặp người?" La Ngọc ở bên cạnh ôm lấy Nham Kiều cánh tay còn lại, nhẹ giọng hỏi.

Nham Kiều hiện tại trong ngực cũng đang ôm lấy mềm mại cơ thể Tử Nghiên, khẽ tựa vào ghế dài sau lưng mà cười nói "Để cho nàng ta nghĩ ngơi trước, ta cũng không cần gấp như vậy!"

"Phu quân, chúng ta không định tham dự vào chuyện của Tà Huyết Giáo cùng đám liên minh kia hay sao?" Tử Nghiên trong miệng thích ý nhai lấy ngọt ngào linh quả, hài lòng hưởng thụ lấy Nham Kiều ôm ấp, bất chợt nghi hoặc hỏi.

Hiện tại, cỗ liên minh do mấy thế lực từ Trung Vực mà đến cùng với Tây Vực ngũ đại bá chủ tạo thành, đang không ngừng tại Thiên Tinh Thành xung quanh vài ngàn dặm mà đối với Tà Huyết Giáo vây quét.

Mà từ biểu hiện gần đây đến xem, cỗ liên minh này nhìn vào thì đang chiếm được thượng phong, liên tục diệt sát vô số Huyết Nô của Tà Huyết Giáo.

"Cứ để bọn hắn tự đánh nhau là đủ, dù sao việc này cũng có lợi cho Vân Lam thương hội của chúng ta về sau tại Tây Vực mở rộng!" Nham Kiều ôn nhu cho Tử Nghiên lau đi trên khóe miệng mảnh vụn linh quả, mỉm cười thản nhiên nói.

"Một đám ếch ngồi đáy giếng mà thôi, bọn hắn bị lòng tham làm cho che mắt rồi!"

"Nếu như không phải bị Cổ tộc truy lùng gắt gao, dẫn đến tầng cao nhất cường giả bị kiềm chế không thể xuất thủ, Tà Huyết Giáo làm sao lại lâm vào tình cảnh như vậy!" La Tiểu Thiến hai mắt đều là ý cười, thích ý ăn vào lão gia đưa tới tựa như ngọc bích một dạng linh quả, giọng nói mơ hồ không rõ.

Nàng thế nhưng là từ lão gia nơi này biết được Tà Huyết Giáo kinh khủng nội tình, cỗ liên minh kia hiện tại hùng hổ cách làm, chỉ là đang đùa với lửa mà thôi.

Một khi trêu đến Tà Huyết Giáo quá gấp, hậu quả kia cũng không phải đơn giản như vậy có thể gánh vác.

La Ngọc hiện tại vô cùng trân trọng thời gian được gần gũi với Nham Kiều như thế này, cho nên nàng lúc này chỉ hài lòng híp lại yêu diễm mỹ mâu, hai tay gắt gao ôm lấy lão gia một cánh tay đặt trong khe ngực mềm mại ấm áp của mình, im lặng không nói.

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 32
Lượt đọc 609

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.