Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nạp Lan Yên Nhiên trợ công!

Tiểu thuyết gốc · 2104 chữ

Thải Lân chúng nữ đôi mắt đẹp nhất thời tràng đầy đều là mê luyến dị sắc, híp mắt nhìn chăm chú nam nhân của mình.

Vân Vận mang theo mê người hơi thở tiến đến bên tai Nham Kiều, yêu mị mà nỉ non "Phu quân...thiếp muốn nghe tiếp cố sự lần trước chàng nói...!"

"Ân...lão gia còn chưa nói đến tại sao Diệp Phàm tên kia lại có thể để cho nữ nhân của mình vì đuổi theo cuốc bộ của hắn mà tẩu hỏa nhập ma chết đâu?" Tiêu Ngọc hai mắt sáng lên, nhịn không được hối thúc.

"Đúng vậy...nàng ta thật đáng thương nha!" Tiêu Mị cùng đi theo gật đầu, khuôn mặt nhỏ mang theo thương cảm.

"Tốt...tốt" Nham Kiều vội vàng gật đầu.

Cố sự chính là hắn vì các kiều thê tăng thêm một chút thú vui mà đem ký ức một chút tiểu thuyết cho kể lại, hiện tại đã trở thành không thể thiếu trong lúc hắn cùng chúng lão bà nói chuyện phiếm.

"Nhưng...cổ họng vi phu có chút khô, các nàng nói xem nên làm sao bây giờ?" Nham Kiều hắng giọng một cái, ra vẻ đáng thương nói.

"Sắc lang...huynh nghĩ cũng đừng nghĩ!!" Thải Lân phong tình vạn chủng mà lườm Nham Kiều một chút, giận trách.

Tu luyện đến một bước này, phu quân làm sao lại còn bị khô cổ họng nha, rõ ràng trong lời nói mang theo ý khác!

Tiểu Y Tiên thì không có nghĩ nhiều như vậy, nàng tại chúng nữ bất đắc dĩ trong ánh mắt, ôn nhu mà ngoan ngoãn dâng lên đôi môi mộng nước thơm ngào ngạt của mình.

Nham Kiều nụ cười càng đậm mà một ngụm hôn tới, thuận lợi thưởng thức lấy ngọc dịch cùng mềm mại chiếc lưỡi của Y Tiên lão bà.

Nàng đã sớm nhu thuận đưa đến trong miệng của Nham Kiều đâu.

Qua thật lâu, tại chúng nữ giết người trong ánh mắt hai người mới chậm rãi tách ra môi, kéo theo một đạo ngân tuyến mê người.

"Hay là Tiên nhi lão bà thương ta!" Nham Kiều một ngụm hôn trên khuôn mặt trắng nõn tuyệt mỹ của Tiểu Y Tiên, ôn nhu nói.

"Phu quân...ngươi ưa thích chính là Y Tiên thích!" Tiểu Y Tiên hạnh phúc tựa trên đầu vai Nham Kiều, thỏa mãn mà nỉ non nói.

"Tiểu Y Tiên, ngươi thật là..." Thải Lân có chút bất đắc dĩ trừng mắt đẹp tới.

"Y Tiên phu nhân vẩn là như vậy nuông chiều lão gia đây" Hàn Nguyệt che miệng cười khúc khích, nàng đã vô cùng quen thuộc.

Vân Vận các nàng cũng đi theo cười khẽ đứng lên.

Tiểu Y Tiên chính là như vậy, một khi đã trao thân cho Nham Kiều, nàng đã xem Nham Kiều chính là tất cả của mình, là tồn tại duy nhất trong tâm trí của nàng.

Hằng ngày luôn vô cùng nhu thuận mà chăm sóc hắn, càng là thỏa mãn tất cả yêu cầu của Nham Kiều.

Một kiều thê hoàn mỹ!

"Ân...kế tiếp chính là..." Nham Kiều híp mắt lại, chậm rãi nói lên cố sự.

Cứ như vậy, tại nhẹ nhàng sơn phong mang theo hoa đào lượng lờ thổi qua đình viện.

Nham Kiều trên đùi ngồi lấy Vân Vận mê người thân thể, hai bên phân biệt ôm lấy Tiểu Y Tiên cung Thải Lân hai vị lão bà eo nhỏ.

Sau lưng thì hưởng thụ lấy Hàn Nguyệt cùng Hàn Tuyết tỷ muội chú tâm hầu hạ xoa vai.

Thỉnh thoảng lại ăn vào linh quả cùng uống vào linh tửu do Nhã Phi, Yêu Dạ, Tiêu Ngọc, Tiêu Mị bốn cái thiếp thân thay nhau nhu thuận dùng miệng nhỏ mê người đưa đến.

Cuộc sống như vậy...Nham Kiều nguyện ý kéo dài đến vĩnh hằng.

...

Hậu viện phía sau, nơi đây bởi vì rộng lớn linh tuyền tồn tại mà thiên địa năng lượng nồng đậm vô cùng, hóa thành sương mù lượng lờ.

Bên trong linh thảo cùng hoa dại thi nhau khoe sắc, tựa như tiên cảnh.

Tại Cổ Huân Nhi bất lực phản kháng bên trong, Nạp Lan Yên Nhiên đem nàng cho thoát quang y phục, cả cơ thể trần truồng mê người mị lực lộ rõ trước mặt mình.

Nhìn xem xuân cốc ẩn tàng bên dưới âm mao vẩn còn non mềm hồng hào vô cùng của Cổ Huân Nhi, Nạp Lan Yên Nhiên hài lòng vô cùng mà gật gật đầu, tựa như một tên sắc lang.

Mà nàng ánh mắt quái dị như vậy cũng làm cho Cổ Huân Nhi cảm giác là lạ nha.

"Nhanh đi xuống...nơi đây chính là phu quân vì chúng ta mà chú tâm tạo thành bảo địa, tiêu phí thời gian không ít đâu!"

Nạp Lan Yên Nhiên cũng đem trên người y phục cho cỡi hết, tùy ý lôi kéo Cổ Huân Nhi đi xuống linh tuyền.

"Ngô...nếu không phải Thải Lân tỷ không cho phép, ta đều muốn cả ngày ngâm mình ở đây nha" Tử Nghiên sớm đã ngâm mình đi xuống, chỉ lộ ra một cái đầu nhỏ mà nỉ non.

"Hừ...nơi đây năng lượng quá nồng đậm, ngươi lại muốn choáng đầu lần nữa sao?' Nạp Lan Yên Nhiên tức giận liếc mắt nói.

Linh tuyền năng lượng tuy vô cùng thuần túy, nhưng nếu cơ thể hấp thu quá nhiều cùng một lúc, có thể làm các nàng khó chịu.

Cổ Huân Nhi hai tay có chút ngại ngùng che đi hạ thể cùng nhũ phong của mình, nàng còn là lần đầu tiên trước mặt người khác khỏa thân đây.

"Ngô..." cả cơ thể vừa ngâm vào linh tuyền, nàng nhịn không được khẽ ngâm.

Thật sự vô cùng thoải mái, cơ thể yếu đuối cảm giác cũng ngay lập tức bị hòa diệu đi rất nhiều.

"Huân Nhi...ngươi về sau cứ cùng chúng ta ở lại đây!"

"Có phu quân quan tâm bảo bọc, trên đời lại không ai có thể làm hại ngươi!"

Nạp Lan Yên Nhiên thất thần nhìn thấy Cổ Huân Nhi cơ thể lộ ra mấy phần trắng bệch, tu vi lại là không còn.

Lại nghĩ đến nàng vừa đối mặt hiểm cảnh hung hiểm như vậy, nhất thời kiềm chế không được nội tâm mà nhẹ giọng nói.

Nàng ban đầu tuy có phần chán ghét Cổ Huân Nhi thật, nhưng đó cũng chỉ là một chút thú vị quấy phá mà thôi.

Vốn là đi qua thời gian hạnh phúc bên cạnh Nham Kiều, làm cho nàng tâm tính chuyển biến tốt đẹp hơn rất nhiều so với trước kia.

Lúc này đối mặt với thiếu nữ gặp nạn, nội tâm nàng cũng mềm xuống.

Cổ Huân Nhi nghe vậy thần sắc hơi động, nghĩ đến chính mình hiện tại chỉ có nơi này mới có thể che chở cho nàng.

Lại có thể cảm nhận được mấy vị nữ nhân bên cạnh sư phụ đều không có ác ý đối với mình, ngược lại quan tâm có thừa.

Nàng ánh mắt mang theo nhẹ nhõm, mềm mại nhìn về Nạp Lan Yên Nhiên mà nói nhỏ "Đa tạ sư mẫu!"

"Chết cười ta...ha ha ha...!" Tử Nghiên vốn đang lắng nghe, đột nhiên nghe Cổ Huân Nhi vậy mà hướng về Nạp Lan Yên Nhiên gọi sư mẫu, nhất thời nhịn không được cười đến run rẩy cả người.

Mà Nạp Lan Yên Nhiên khóe miệng cũng hơi kéo, bất đắc dĩ nói nói "Về sau gọi ta một tiếng Yên Nhiên là được, gọi sư mẫu luôn cảm giác quá già đi"

Huống chi nàng biết rõ Cổ Huân Nhi về sau nhất định cũng giống như mình trở thành Nham Kiều nữ nhân, cho nên trước để nàng quen thuộc nha.

Cổ Huân Nhi còn không biết ý nghĩ của Nạp Lan Yên Nhiên, chỉ cảm thấy gọi nàng là sư mẫu cũng hơi không tốt, vì vậy nhẹ giọng nói "Ân"

Hơi dừng lại, Cổ Huân Nhi nghiêm túc hướng về Nạp Lan Yên Nhiên hỏi "Bản nguyên năng lượng vô cùng trân quý có đúng không?"

Nàng tuy không tận mắt nhìn thấy sư phụ cho mình chữa trị quá trình, nhưng có thể đem nàng từ quỷ môn quan cho kéo trở về, như vậy cái gọi là bản nguyên năng lượng kia kinh khủng có thể nghĩ.

Phải biết phụ thân của nàng cũng vô pháp làm đến như vậy!

Nạp Lan Yên Nhiên vốn định nói bản nguyên năng lượng tuy cực kỳ trân quý, nhưng đối với phu quân lại không phải hiếm có cho lắm.

Nhưng nàng lời nói vừa ra miệng đã bị chính mình cứng rắn nuốt trở về.

Hơi trầm ngâm một chút, nàng trên khuôn mặt cố ý lộ ra ngưng trọng cùng nặng nề thần sắc mà nói "Việc này phu quân không muốn cho ngươi biết, cho nên ta cũng không thể nói!"

Nói xong, Nạp Lan Yên Nhiên không để lại dấu vết liếc nhìn về một bên trợn to mắt Tử Nghiên, ý bảo ngươi liệu đó mà im lặng.

Người sau nhịn không được rụt cổ một cái, triệt để đem tiểu khả ái đầu nhỏ cho chìm vào linh tuyền, nữ nhân này nguy hiểm như vậy nha!

Nhìn thấy Nạp Lan Yên Nhiên ngưng trọng như vậy đối đãi, Cổ Huân Nhi trong lòng không tự chủ nhíu chặt, cắn răng nói "Yên Nhiên, ngươi nói cho ta biết có được không!"

"Ta nhất định không để cho sư phụ biết việc này!"

Nạp Lan Yên Nhiên trong mắt hiện lên ý cười, nhưng ngoài mặt vẩn lắc đầu than nhẹ "Sự tình này ta không thể nói, phu quân sẽ giận ta!"

Cổ Huân Nhi bị làm cho càng khẩn trương, nắm lấy tay nhỏ của Nạp Lan Yên Nhiên mà nói "Yên Nhiên, ngươi nói cho ta biết sư phụ bỏ ra cái giá gì mới có thể cứu ta, cầu ngươi!"

Nạp Lan Yên Nhiên một bộ không đành lòng, sau đó nhỏ giọng nói "Ngươi phải hứa không được để phu quân biết là mình đã biết được sự tình này!"

"Ân...ân, Huân Nhi hứa" Cổ Huân Nhi chăm chú gật đầu.

Nạp Lan Yên Nhiên biểu lộ chuyển thành lo lắng vô cùng mà nói "Bản nguyên chi lực...đây chính là phu quân dùng vô số tâm huyết, tích góp hơn vạn năm mới có thể thu được một ít đặc thù năng lượng"

"Nó chính là thứ không thể thiếu để phu quân có thể đột phá...Đấu Đế chi cảnh!"

"Cái gì?" Cổ Huân Nhi nhịn không được mà kinh hô, trong mắt hiện lên rung động.

Sư phụ vậy mà cam tâm dùng thứ quan trọng như vậy, chỉ vì cứu sống một người xa lạ như nàng thôi sao?

"Như vậy sư phụ hắn...?" Cổ Huân Nhi trở nên gấp rút, muốn hỏi ảnh hưởng về sau.

"Vốn dĩ đã gần thành công đột phá, nhưng vì cứu Huân Nhi ngươi mà phu quân đã sử dụng toàn bộ bản nguyên!"

"Tuy không có ảnh hưởng đến phu quân căn bản, nhưng thiết nghĩ cần phải tích lũy lại từ đầu mà thôi!" Nạp Lan Yên Nhiên cố gắng khống chế tâm tình, nghiêm túc nói.

Cổ Huân Nhi lâm vào trầm mặt, nàng hai mắt hiện lên một chút khác lạ thần sắc.

Hắn...hắn vậy mà cam nguyện bỏ đi cơ hội bước vào Đấu Đế chỉ vì cứu nàng, tại sao chứ?

Nhìn xem khác lạ Cổ Huân Nhi, Nạp Lan Yên Nhiên nội tâm nhẹ thở ra.

Nàng làm như vậy cũng là vì phu quân suy nghĩ một chút, mà cũng là ý nghĩ của bản thân.

Làm người bên gối, nàng đương nhiên biết rõ phu quân của mình đối với Cổ Huân Nhi là có ý định, nhưng với tính cách của phu quân, nếu Cổ Huân Nhi nội tâm không chủ động dựa vào, như vậy hắn cũng sẽ không đi ép buộc.

Mà chính nàng cũng sẽ không thể nhìn Cổ Huân Nhi sau từng đó sự tình đi qua, lại tiếp tục hướng về Tiêu Viêm tên khốn kia.

Cho nên nàng mới nghĩ ra một chút tiểu mưu kế này!

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 43
Lượt đọc 1042

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.