Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ý nghĩ!

Tiểu thuyết gốc · 2108 chữ

Cổ Nguyên hài lòng gật đầu, thân hình cũng chậm rãi biến mất.

Hắn muốn nhanh nhất có thể quay về Cổ giới, tập hợp toàn bộ Cổ tộc sức mạnh tìm ra thế lực đã âm mưu hại nữ nhi của mình.

Nữ nhi đau đớn cùng thống khổ phải chịu đựng, hắn thân là phụ thân nhất định phải trả lại gấp trăm ngàn lần cho đối phương.

Mà hôm nay có Tiêu Dao Thánh Giả ký danh đệ tử cái này thân phận tại, về sau Huân Nhi nếu có quay về Cổ tộc thăm hắn, cũng sẽ không nhận lấy ủy khuất gì.

Để nàng ở lại bên cạnh Nham Kiều, so với tại bên cạnh mình càng thêm an toàn!

Cổ Nguyên rời đi, chỉ để lại Nham Kiều cùng bên cạnh Cổ Huân Nhi.

"Ngươi lúc trước rất chán ghét ta?" Nham Kiều nhìn xem yếu ớt thân ảnh đứng bên cạnh mình, nhịn không được cười hỏi.

Cổ Huân Nhi vốn hơi trắng bệch khuôn mặt nháy mắt hơi hồng, nàng không tự chủ cúi xuống cái đầu nhỏ, chột dạ nói "Huân Nhi...Huân Nhi không có!"

Tốt nha...tiểu mỹ nhân này thật sự không biết nói dối.

"Quay về thôi...chờ ôn dưỡng hảo hảo cơ thể, vi sư sẽ giúp Huân Nhi tu luyện trở lại, có được không?" Nham Kiều buồn cười lắc đầu, ôn nhu vuốt lấy mái tóc mượt mà của nàng mà nói.

Nghe vậy, Cổ Huân Nhi nhịn không được ngẩn đầu nhìn xem vị này tuy bề ngoài vô cùng lạnh lùng, nhưng lại đặc biệt đối với nàng ôn nhu sư phụ.

Nàng ánh mắt mềm yếu khẽ nhúc nhích, nhu thuận nói nhỏ "Huân Nhi tất cả đều nghe theo sư phụ an bài"

Người này tại nàng thời khắc đen tối nhất trong cuộc đời, tựa như một vòng thái dương kịp thời xuất hiện mà sưởi ấm lấy.

Ngay cả tính mạng của mình đều do người này cứu trở về, nếu không tin hắn, nàng còn có thể tin ai khác cơ chứ?

Nham Kiều hài lòng hơi phất tay, thân ảnh của hai người biến mất tại chỗ sâu không gian loạn lưu.

...

Vân Lam Tông nơi sâu nhất, hoa hoa thảo thảo thi nhau khoe sắc giữa vô số linh thụ, trong không khí lượng lờ hương thơm nhẹ nhàng.

Nham Kiều tại Cổ Huân Nhi hơi kinh ngạc trong ánh mắt, đang phải đối mặt với tình cảnh khá là nguy hiểm.

Chỉ thấy Thải Lân cùng Tiểu Y Tiên phân biệt ngồi tại hai bên của Nham Kiều.

Thải Lân thân thể mềm mại gắt gao dán chặt lấy hắn, yêu mị mà cười nói "Phu quân ngươi tốt đào hoa nha, vừa đi ra ngoài một lúc...lập tức mang về một cái tuyệt thế vưu vật giai nhân đây"

"Lại còn là công chúa của Cổ tộc, thật sự làm cho bọn thiếp bất ngờ đâu!"

Nàng vừa nói, tay ngọc của mình đã bất động thanh sắc đặt tại Nham Kiều bên hông thịt mềm, dùng sức một véo.

"Tê..." Nham Kiều nhịn không được nhẹ hít một hơi, vội vàng đem nàng vòng eo mềm mại cho vòng lấy, kéo nàng vào lồng ngực mình.

Hơi cuối đầu hôn giai nhân này một ngụm, nhẹ giọng chê cười nói "Tốt lão bà...ngươi cho phu quân một chút mặt mũi...Huân Nhi nàng còn ở đây đâu!"

"Hừ...bắt chàng không có cách nào!" Thải Lân kiều hừ một tiếng, sau đó đưa mắt nhìn về đang bị Vân Vận cùng Nạp Lan Yên Nhiên mấy người cho quấn lấy Cổ Huân Nhi.

Đối với kiều thê dạng này vung kiều phương thức, Nham Kiều biểu thị vừa đau vừa sướng lấy.

Tiểu Y Tiên lại khác hẳn so với Thải Lân, nàng lúc này hai mắt đều hàm chứa yêu thương mà tựa ở Nham Kiều đầu vai, yên lặng hưởng thụ lấy ở bên cạnh hắn cảm giác.

Chỉ cần được yên tĩnh ở bên cạnh hắn, được hắn ôm ấp yêu thương...đối với nàng như vậy là quá đủ!

Nữ nhân này...chính là đơn thuần cùng dễ thỏa mãn như vậy!

So với bên trong thể nội thế giới Mộ Kiếm Ly, hằng ngày đều thích ở bên cạnh hắn hưởng thụ yên tĩnh thời gian, thật sự không khác nhau một chút nào.

Nham Kiều thật sự chờ mong Tiểu Y Tiên cùng Mộ Kiếm Ly cùng nhau tựa ở hai bên đầu vai của mình, chậm rãi ngắm hoa rơi tràng cảnh.

...

Tại đối diện không xa.

Nạp Lan Yên Nhiên ngồi tại bên canh Cổ Huân Nhi, thấy nàng ngốc manh trạng thái mà nhìn Nham Kiều bị Thải Lân 'vung kiều' cảnh tượng, nhịn không được cười nói "Về sau đều quen thuộc đi...Thải Lân tỷ các nàng chính là muốn phu quân nhiều một chút dỗ dành mà thôi!"

Vận Vận ở bên cạnh ánh mắt hơi mềm nhìn về Cổ Huân Nhi cơ thể yếu đuối.

Các nàng đã từ phu quân nơi đó biết được thiếu nữ này đối mặt tình cảnh.

Cho nên đối với Cổ Huân Nhi xuất hiện tại đây cũng không có phản cảm, ngược lại bởi vì cùng là nữ hài với nhau, ngay cả Nạp Lan Yên Nhiên đều thông cảm với nàng nổi đau.

Vân Vân sau đó hơi dừng lại một chút, nhìn thấy Cổ Huân Nhi tái nhợt khuôn mặt, nắm lấy tay nàng mà cau mày hỏi "Rất đau sao?"

Bị rút đi bản mệnh huyết mạch là như thế nào cảm thụ nàng thật không thể biết, nhưng cảm giác kia tuyệt đối vô cùng thống khổ...là về cả linh hồn cùng thể xác!

Cổ Huân Nhi thu hồi tầm mắt của mình, hơi nhớ lại giây phút bản mệnh huyết mạch của mình bị cưởng ép rút ra cảm giác.

Nàng khuôn mặt mềm mại hơi trắng hơn một chút, yếu đuối nói nhỏ "Sư mẫu...Huân Nhi khi đó...thật sự rất đau!"

Vân Vận đau lòng vổ vổ tay nhỏ của thiếu nữ, nhẹ giọng nói "Phu quân đã có cách cứu lấy tính mạng của ngươi, như vậy về sau cũng có thể để ngươi khôi phục như lúc ban đầu!"

Hàn Tuyết bưng lấy một ly dược thủy đưa đến Cổ Huân Nhi trước mặt, sau đó tiếp tục trở lại cùng tỷ tỷ tại sau lưng cho lão gia xoa vai, tự tin nói "Đúng vậy nha, lão gia một khi ra tay tất nhiên có thể để Huân Nhi tiểu thư hồi phục như trước!"

Đối với nha đầu này mù quáng tự tin, Nham Kiều chỉ bất đắc dĩ cười cười, thật sự không uổng công hắn thương hai tỷ muội các nàng như vậy nha.

"Phu quân...ngươi tại sao không dùng biện pháp khi đó lại sử dụng một lần, nói không chừng có thể để Huân Nhi càng nhanh hồi phục!"

Vân Vận đi đến bên cạnh Nham Kiều, không nhìn lấy Thải Lân cái kia bất đắc dĩ cùng tức giận trong ánh mắt, cả cơ thể yểu điệu đều chen vào hắn lồng ngực.

Cảm thụ một chút phu quân lồng ngực cảm giác, nàng nỉ non hỏi.

Thải Lân bị chen đến một bên, tức giận trên bờ mông vểnh lên của Vân Vận vổ một cái, cau mày "Không biết chật chội a ngươi!"

Nghe Vân Vận nói lên vấn đề, vốn đang đối với Cổ Huân Nhi an ủi Nhã Phi cùng Yêu Dạ các nàng cũng đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn tới.

Nham Kiều trong lồng ngực đều bị ba vị mỹ lệ kiều thê cho chen đầy, hài lòng nhìn xem Cổ Huân Nhi nhu thuận ngồi tại trước mặt, mỉm cười nói

"Huân Nhi ngươi nghĩ như thế nào?"

Cổ Huân Nhi khẽ nhìn hắn một chút, nhu thuận nói "Sư phụ tất nhiên có suy nghĩ của riêng mình, nhưng Huân Nhi biết sư phụ cũng đều là vì tốt cho Huân Nhi mới làm như vậy"

Nham Kiều vui vẻ cười to, xem ra lần này hiểm cảnh thật sự làm kiêu ngạo khi xưa Cổ tộc tiểu thư triệt để thu liễm tính tình rồi.

"Cười cái gì nha...nhanh nói, nhân gia quần đều thoát mà chờ đây!" Tử Nghiên lòng hiếu kỳ bị kéo lên, nhịn không được nhã rãnh một câu.

Hung hãn lời nói lập tức gây nên chúng nữ cười khanh khách liên tục.

Nham Kiều tức giận trừng nha đầu này một chút, sau đó chậm rãi giải thích.

"Khi đó vì đem tính mạng của Huân Nhi cho bảo toàn, ta chỉ có thể lợi dụng số lớn bản nguyên chi lực, cường ngạnh đem nàng sinh cơ cùng linh hồn cho chữa trị nhanh chóng!"

"Mà cũng vì diễn ra quá đột ngột...cho nên cơ thể của nàng vẩn lưu lại một chút nguy hiểm tiềm ẩn"

"Hiện tại phải đợi ta tự mình chãi chuốt lại bản nguyên sức mạnh trong cơ thể của nàng, triệt để tiêu trừ ám tật, khi đó mới có thể tiếp tục sử dụng phương pháp kia!"

Cổ Huân Nhi ánh mắt khẽ nhúc nhích, nàng lúc này mới biết sư phụ vì nàng mà suy nghĩ nhiều đến như vậy.

Nạp Lan Yên Nhiên nghi hoặc hỏi "Phu quân, như vậy đạo kia linh tuyền có thể giúp nàng sao?"

"Ân, có thể...muội bình thường có thể mang theo Huân Nhi đi ngâm mình một chút, đối với nàng thương thế có lợi" Nham Kiều híp lại ánh mắt, tựa lưng về sau mà nhẹ giọng nói.

Thấy Cổ Huân Nhi ánh mắt nghi hoặc nhìn tới, Nạp Lan Yên Nhiên nhãn thần lập tức sáng lên nói "Đi, ta mang ngươi đi ngâm mình, nơi đó rất tốt đâu, cố gắng về sau nhanh một chút hồi phục!"

Nói xong, nhanh tay lôi kéo Cổ Huân Nhi hướng về hậu viện chậm rãi phi hành mà đi.

"Yên Nhiên tỷ...chờ ta một lát nha...nhân gia cũng muốn đi vào!" Tử Nghiên vội vàng đuổi theo, nàng cũng siêu ưa thích bên trong linh tuyền ngâm mình đâu.

Nhìn xem Cổ Huân Nhi bị Nạp Lan Yên Nhiên kéo đi, Thải Lân nhíu lại mày ngọc nói "Phu quân...thế lực kia ngay cả Huân Nhi nàng đều dám ra tay, ta sợ đằng sau có một âm mưu cực lớn nào đó tồn tại!"

Tiêu Y Tiên cùng khó được mà nhẹ nói "Bỏ ra đại giới lớn như vậy, thiếp sợ đằng sau mưu đồ có thể gây ảnh hưởng đến Vân Lam thương hội thu thập tài nguyên con đường!"

Lúc trước nghe đến hai tên Đấu Thánh đều trở thành vật hi sinh vì cướp đi Cổ Huân Nhi huyết mạch, các nàng kém một chút không tin vào lổ tai mình đâu.

Nham Kiều hơi nhắm mắt suy tư một chút.

Chuyện này hắn ẩn ẩn cảm giác được, việc này có liên quan đến trước đó nghe qua Hấp Huyết sự tình ở Tây Vực.

Vân Vận nhu mì cho hắn xoa lấy thái dương, chờ đợi phu quân suy tính.

"Dạ nhi, các ngươi để cho Vân Lam thương hội hướng về Tây Vực tăng thêm nhân thủ, đem tất cả động tĩnh thời gian gần đây cho dò xét tất cả" Nham Kiều hướng về Yêu Dạ nói.

"Còn nữa, trước liên hệ một chút Thanh Vân môn tại Tây Vực!"

"Lão gia là nghi ngờ hai chuyện này có liên quan với nhau?"

Yêu Dạ hơi giật mình, sau đó nhu thuận gật đầu nói "Chúng thiếp sẽ hướng về đó tăng thêm cường giả!"

Hiện tại Yêu Dạ cùng Nhã Phi các nàng nắm trong tay Vân Lam thương hội đã phát triển rất lớn mạnh, cường giả đã có không thiếu.

"Không cần suy đoán nhiều rồi...đợi ta đích thân tiến đến, ngưu quỷ xà thần gì đều không có ý nghĩa!" Nham Kiều thản nhiên cười nói.

Nhìn xem hắn thản nhiên lời nói nhưng lại xen lẩn không thể chất vấn tự tin khuôn mặt, ở đây chúng nữ đều không tự chủ dùng ánh mắt mê luyến nhìn tới.

Nam nhân này thật sự vô tình ở giữa đều làm các nàng lún sâu đi vào!

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 35
Lượt đọc 909

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.