Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thả lòng

Tiểu thuyết gốc · 2103 chữ

Mỹ Đỗ Toa cơ thể hơi cứng ngắt lại một chút, sau đó mới thả lỏng bản thân, mặc cho hắn vuốt ve lấy bụng ngọc mềm mại của mình.

Bởi vì hôm nay nàng chỉ mặc lấy lụa mỏng y phục, cho nên hơi ấm từ bàn tay của hắn không chút nào bỏ sót mà truyền đến nàng da thịt, một cảm giác lạ thường lan tràn toàn thân thể của nàng.

Mỹ Đỗ Toa cảm nhận được hắn ôn nhu đối đãi với mình, nội tâm nhịn không được thở dài bất đắc dĩ, vừa có ấm áp cùng an tâm lại không thiếu phiền muộn cảm xúc đan xen đi vào.

Nam nhân này, về thực lực hay tính cách đều vô cùng phù hợp để nàng ở tại bên cạnh, quả thật là một chỗ dựa rất tốt cho mẫu nữ các nàng về sau nương tựa vào.

Hắn tuy bên ngoài lạnh lùng, đối với ngoại nhân cũng là cao cao tại thượng nhìn xuống, nhưng tại bên trong lại vô cùng ôn nhu đối đãi với người bên cạnh hắn, là một người có thể để nàng triệt để tin tưởng mà nương thân đi vào.

Nhưng trong cơ thể của mình cái kia sinh mạng lại một mực là một vách ngăn, nó ngăn cản nàng có thể làm ra quyết định cuối cùng bấy lâu nay.

Tuy nam nhân này không quan tâm chút nào sự tồn tại của sinh mạng này, nhưng từ sâu trong nội tâm của Mỹ Đỗ Toa lại là một mực canh cánh lấy, khó mà xem như không có chuyện gì.

Đợi đến lúc thoát ra khỏi suy nghĩ miên man trong đầu, nàng lại bất ngờ phát hiện mình mềm mại cơ thể vậy mà không biết từ lúc nào đã nằm gọn trong lồng ngực rộng lớn của hắn, nhất thời khuôn mặt nổi lên hà sắc, sẵn giọng nói "Ngươi vô sỉ...mau thả ta ra...ta...ta..."

Mỹ Đỗ Toa trên miệng cố gắng ăn Nham Kiều một chút tiện nghi, nhưng cơ thể giãy giụa sức lực lại là không có bao nhiêu rồi.

Nham Kiều ôm nàng là không chút nào dùng sức đấy, nhưng tiểu mỹ nhân ngạo kiều này lại 'ra sức' giãy giụa nửa ngày đều không ra khỏi đâu, thậm chí vì vậy còn làm cơ thể của nàng càng thêm dán chặt lấy nam nhân lồng ngực.

Càng nhìn giống như là nũng nịu ý vị chiếm phần hơn, mà có lẽ cùng không phải 'giống như' a, nữ nhân này ngoài miệng chỉ là ngạo kiều mà thôi.

Tử Nghiên đem hết tất cả nhìn tại trong mắt, nhịn không được bĩu môi lầm bầm "Hừ...chỉ được cái mạnh miệng!"

Nhưng tại Mỹ Đỗ Toa như muốn giết người đưa mắt nhìn tới, nha đầu này lại vội vàng ngậm miệng lại, đôi mắt xoay tròn một lúc, nàng vậy mà nhanh chóng ôm lấy trên bàn đá số lớn linh quả rồi biến mất.

Đây là chạy về nơi do Mỹ Đỗ Toa chuẩn bị cho nàng nơi ở lại đi.

Khi đi, nha đầu nghịch ngợm này còn để lại một câu "Thải Lân tỷ...ngươi thật tốt cùng hắn ôm ấp a...ta phải quay về rồi!"

Thanh âm của của Tử Nghiên vang vọng ở lại, làm cho Mỹ Đỗ Toa khuôn mặt càng thêm đỏ bừng, nàng đang muốn tránh thoát khỏi vòng tay ấm áp này, thì bên tai lại truyền đến Nham Kiều bất đắc dĩ giọng nói "Ngoan nào!"

Sau đó nàng vậy mà cảm nhận được trên bờ mông đẫy đà của mình truyền đến tê dại cảm giác, hắn...hắn vậy mà tại trên mông của nàng đánh đòn lấy.

Mỹ Đỗ Toa nhất thời ngơ ngác tại nơi đó, nàng chưa từng nghĩ sẽ có một ngày lâm vào tình cảnh này, bị một nam nhân bá đạo đặt trong lòng mà đánh trên mông.

Nhất là vì tại đây quen thuộc, cho nên trên thân nàng nội y hoàn toàn không có xuyên qua a, cái này không khác nào cơ thể của nàng bị hắn có thưởng thức lấy.

Nhưng không biết tại sao, nàng vậy mà lại không tự chủ ngoan ngoãn yên tĩnh trở lại, dần dần thả lỏng toàn thân mà ôm lấy nam nhân bá đạo này.

Nàng híp lại tuyệt mỹ đôi mắt, tùy ý cho hắn trên lưng ngọc của mình ôn nhu vuốt ve lấy, từng tất da thịt mỹ miều đều bị hắn cho tham lam thưởng thức.

"Tham lam...sắc lang!"

Nhớ đến nam nhân này đã có Vân Vận cùng Nạp Lan Yên Nhiên hai vị tuyệt sắc gia nhân hầu hạ bên cạnh, nhưng vẫn đối với mình lại nhớ mãi không quên, Mỹ Đỗ Toa mang theo mềm mại giọng nói mà trách móc.

"Ha ha, ta Nham Kiều chính là rất tham lam như vậy...nhưng so với từ bỏ các ngươi...ta tình nguyện trở thành một tên tham lam hết thảy đại ác ma đâu" Nham Kiều nhẹ hít một hơi mái tóc của nàng u hương mê người, cười ha hả nói.

Mỹ Đỗ Toa nghe hắn tùy ý như vậy nói lời tâm tình, buồn cười nhẹ đánh hắn một cái trên rộng lớn lồng ngực, đôi mắt lung linh kiều mị lườm nam nhân này một mắt, than nhẹ "Về sau...chỉ mong ngươi đối tốt với hai mẫu nữ chúng ta là đủ...ta sẽ không cùng Vân Vận hai nàng tranh thủ tình cảm cái gì"

Nói xong, Mỹ Đỗ Toa hai tay chủ động vòng lấy eo hổ của Nham Kiều, cả cơ thể mê người thật chặt rút vào vòng tay âm áp vô cùng này, cảm giác an toàn chưa bao giờ có bao phủ lấy nội tâm của nàng.

Nham Kiều cũng không có trả lời, bởi vì lời nói từ miệng rất dể nói ra, nhưng chỉ có hành động về sau mới có thể chứng minh hết thảy tấm lòng của hắn.

Hắn nhìn xem yếu ớt tựa vào ngực mình mỹ nhân khuôn mặt tuyệt sắc, chậm rãi cúi đầu hôn lấy đôi môi mọng nước của giai nhân khuynh thành này.

"Hô..." Mỹ Đỗ Toa lúc này đã hạ quyết tâm chấp nhận ở bên cạnh Nham Kiều, cho nên cũng không ngại ngùng gì nữa.

Nàng một bên ôm thật chặt nam nhân về sau sẽ là tất cả của mình này, một bên mở ra đôi môi mềm mại, tùy ý để cho đầu lưỡi của hắn tìm vào mà quấn lấy chiếc lưỡi ngọt ngào của mình.

"Bại hoại...bản vương muốn chủ động...!"

Qua thật lâu, hai người mới nhẹ tách ra, Mỹ Đỗ Toa hai mắt ngập nước nhu tình mà nhìn thật sâu Nham Kiều khuôn mặt, ngạo kiều nói nhỏ.

Sau đó nàng lại chủ động dâng lên môi thơm của mình cho hắn thưởng thức, hai người cứ như vậy lại một lần nữa chìm đắm vào nhau.

Về sau nàng lại không cần vì lo nghĩ nhiều chuyện mà phiền lòng, chỉ cần an an ổn ổn bồi bạn bên cạnh hắn là đã đủ.

Có nam nhân yêu thương mình, về sau lại có nữ nhi để mà dạy bảo, cuộc sống như vậy Mỹ Đỗ Toa đã nhịn không được mà hướng tới.

Càng nghĩ, nàng này càng thêm động tình mà dán chặt lấy Nham Kiều tham lam đòi hỏi hắn sủng ái lấy, như thể muốn tìm về tất cả mất mát cùng ủy khuất khi xưa.

Nham Kiều đối với nàng ngạo kiều như vậy tính cách cũng bất đắc dĩ, một bên thưởng thức giai nhân tận tình hầu hạ, một bên ôm lấy nàng cơ thể mê người thật chặt vào lòng mình.

Nhất thời cả đình viện đều lâm vào im lặng, chỉ có âm thanh du dương của từng cơn gió nhẹ nhàng thổi qua đỉnh núi, mang theo lấy vô số cánh hoa đào phiêu đãng ở trong gió.

Phong cảnh hữu tình, giai nhân trong ngực tùy ý khinh bạc...nhân gian tiên cảnh chính là lúc này đây!!!

...

Lại quay về phía trước một chút, Tử Nghiên vừa rời đi Nham Kiều nơi đó, đã thấy được đang chậm rãi tiến đến Tiểu Y Tiên.

Nữ nhân này trên thân một thân bạch y nhẹ nhàng tung bay, lộ ra một cỗ như tiên tử xuất trần thánh khiết, người ngoài nhìn vào khó mà biết được nàng trước kia lại là một vị dùng độc đại cao thủ, nổi danh tàn nhẫn khi xưa 'Độc Nữ', tông chủ Độc Tông.

"Y Tiên tỷ tỷ, ngươi hiện tại tốt nhất đừng đi vào rồi" Tử Nghiên thấy nàng hướng về mình nhẹ gật đầu, nhịn không được nhắc nhở một chút.

Nghe vậy, Tiểu Y Tiên thần sắc hơi đổi, nghi ngờ mà hỏi "Tại sao a?"

Nàng tại đây sinh sống cũng đã một thời gian không ngắn, ra vào đình viện của vị kia đại nhân cũng không phải ít lần, chưa từng phát hiện được vị kia có chuyện gì cần che giấu các nàng cả.

"Hừ...là Thải Lân tỷ tỷ đang bị người kia cho 'ăn' rồi chứ sao!" Tử Nghiên bĩu môi nói.

"Ăn?" Tiểu Y Tiên nghe nha đầu nói như vậy, nháy mắt lâm vào ngẩn người.

Nàng ý nghĩ đầu tiên chính là vị kia Đấu Thánh lão quái bản thể nguyên lai là một đầu ma thú, cho nên rốt cuộc nhịn không được để lộ nguyên hình mà đem xà nhân nữ vương kia cho ăn mất.

Nhưng lại thấy Tử Nghiên một bộ không biểu tình gì, nàng lập tức lắc đầu xóa đi ý nghĩ hoang đường mà chính bản thân nàng cũng không thể nào tin nổi này.

"Ân, Thải Lân tỷ miệng đều bị gặm thật lâu đâu...hừ giữa ban ngày như vậy mà...ta xem một chút nữa đều bị lột trần như nhộng mà thôi!" Tử Nghiên thản nhiên nói ra lời kinh người, hoàn toàn không chút nào kiêng kỵ hay ngượng ngùng.

Tới đây, Tiểu Y Tiên đương nhiên nghe ra nơi đó bây giờ đang diễn ra chuyện gì, khuôn mặt của nàng hơi nổi lên yên hà mê người, liếc nhìn nha đầu này một chút, gắt giọng "Tuyệt không thục nữ...chuyện này sao có thể nói như vậy thẳng thừng...như vậy!"

Hơi dừng lại, Tiểu Y Tiên lại nhìn xem trong tay Tử Nghiên ôm lấy số lớn linh quả, bất đắc dĩ nói "Ngươi hiện tại ở nơi đây sinh sống, về sau đều sẽ không thiếu linh quả cho ngươi ăn, đâu cần thiết như vậy?"

"Mặc dù biết là vậy...nhưng bản năng vẩn muốn tích trữ thật nhiều đâu..." Tử Nghiên bĩu môi nói nhỏ.

Tiểu Y Tiên định nói thêm cái gì, từ đình viện lại truyền ra Mỹ Đỗ Toa lười biếng mềm mại thanh âm "Đừng nghe nàng nói bậy...để cho nàng quay về nghỉ ngơi trước...Y Tiên ngươi tiến vào một chút"

Nghe Thải Lân tỷ tỷ thanh âm vang lên, lại nhớ đến lúc trước nhìn nàng đôi mắt nguy hiểm kia, Tử Nghiên rụt cỗ mà vèo một cái mang theo trên tay linh quả biến mất tại chỗ.

Chỉ để lại một bộ bất đắc dĩ Tiểu Y Tiên.

...

Vừa đi vào đình viện bên trong, Tiểu Y Tiên liền bắt gặp ngày thường lạnh lùng cùng xa cách Mỹ Đỗ Toa đang tại vị kia trong lồng ngực vị kia mà nũng nịu nói nhỏ, một bộ nữ nhân tiểu tư thái hiển lộ không bỏ sót.

Trên thân thể mê người của nàng ta hiện tại đều là lụa mỏng y phục xốc xếch, tùy ý xuân quan lộ rõ trong mắt vị kia, nơi tư mật trên dưới càng là tại nam nhân trong tay bị đùa bỡn lấy.

"Hừ...vậy mà ngay cả nội y cũng không mang lấy...thật sự biết câu dẫn nam nhân..." Tiểu Y Tiên nội tâm nhịn không được hừ lạnh.

Tuy nói vậy, nhưng trong nội tâm nàng cũng chỉ hơi bất ngờ một chút mà thôi, rất nhanh lại cảm thấy đây là chuyện bình thường nên xảy ra, nàng từ đầu cũng đã có chỗ đoán trước.

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 46
Lượt đọc 1306

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.