Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giai nhân!

Tiểu thuyết gốc · 2447 chữ

P/s: Hôm nay nghĩ bệnh ở nhà, cố đánh được 2 chương =))))

Có đều về sau tốc độ ra chương không còn 1c/ ngày nữa nha các bác, có lẽ một tuần tầm 4 chương, ân có lẽ tầm đó!

Một ngày một chương, đuổi theo tốc độ này khoảng thời gian này hơi đuối thật các bác, gượng không nổi =)))

................................................................................................

Ngôn lão thân thể gầy gò im lặng tại một bên quan sát hết thảy, cũng không tỏ thái độ gì về chuyện này.

Hắn là Già Nam học viện thủ hộ giả một trong, nhiệm vụ duy nhất chỉ là đảm bảo lấy Già Nam học viện không bị kẻ thù mạnh mẽ cho diệt đi là đủ, lúc bình thường luôn lâm vào bế quan thời gian dài.

Lần này, nếu không phải Tô Thiên tên tiểu bối này hết lòng mà nài nỉ hắn xuất quan trợ giúp, lại cộng thêm nhìn trúng tiềm năng của Tiêu Viêm có thể hồi báo cho học viện.

Nếu không, lấy hắn tính cách cũng sẽ không vi phạm quy tắc viện trưởng đề ra mà ra tay lần này.

Cho nên những mâu thuẫn hiện tại của Già Nam học viện với Tiêu Viêm, là chuyện của Tô Thiên cùng Hổ Kiền bọn người nên tự thân giải quyết cho tốt, hắn cũng không muốn quan tâm đi vào.

Nhìn xem một lát bao quát nơi đây hết thảy, thân thể của Ngô lão mang lấy thương thế khắp người mà biến mất tại chỗ, quay về thủ hộ điện tịnh dưỡng thương thế.

Trận chiến kia, hắn tuy có thể cảm nhận được Địa Ma lão quỷ cùng thần bí cường giả khác không biết vì nguyên nhân gì mà không có ra tay toàn lực, nhưng như vậy cũng đủ làm hắn cùng Tô Thiên, Dược Trần ba người chật vật không chịu nổi.

Hắn cùng Tô Thiên còn tạm ổn một chút, nhưng Dược Trần lúc này đã phải quay về giới chỉ bên trong mà tịnh dưỡng, nếu không linh hồn lực có thể dặp tắt đâu.

...

Tiêu Viêm cảm nhận được một số ánh mắt chán ghét chăm chú tại trên thân của mình, hai tay hắn không khỏi nắm thật chặt thành nấm đấm, khuôn mặt vô cùng âm trầm.

Lúc trước hắn mỗi khi bước vào nội viện, bên trong vô số mê muội học viên đều vô cùng sùng bái mà đuổi theo, các trưởng lão lúc nào cũng khách khách khí khí đối với một vị Lục phẩm luyện dược sư như hắn.

Không ngờ chỉ trong một thời gian ngắn, tình cảnh của hắn tại Già Nam học viện lại bết bát đến như vậy, cái này làm hắn khó mà tiếp thu.

Khuôn mặt âm trầm, lại cộng thêm hắn trên thân thương thế vô cùng thê thảm, tạo thành một hình tượng vô cùng khó coi cùng chật vật.

"Hô...Ma Viêm Cốc đoàn người xem ra không có đuổi đến đây...chúng ta đi vào rồi nói tiếp" Hổ Kiền thấy Ngôn lão biến mất cũng không có bất ngờ.

Hắn lại nhìn xem bầu không khí lâm vào quỷ dị nơi đây một chút, sau đó nhẹ nhắc nhở lấy Tô Thiên.

"Đúng vậy, tại nội viện này cho dù là Địa Ma lão quỷ cũng là kiêng kỵ vô cùng, hắn thời gian ngắn sẽ không ra tay với Già Nam học viện!" Tô Thiên cũng thở dài một chút, nhẹ gật đầu nói.

Mọi chuyện đều đã đi đến một bước này, hắn cũng chỉ có thể đánh cược tới cùng mà thôi.

Nội tâm hắn cảm thấy, chỉ cần Tiêu Viêm triệt để trưởng thành, khi đó bỏ ra cái giá này về sau sẽ thu được thành quả càng lớn.

Hắn cũng chỉ hi vọng thu được thành quả, có thể khiến cho mấy vị ngoan cố lão nhân kia thấy được, đến khi đó lại tự mình hạ thấp thân phận mời bọn hắn trở lại cũng không muộn.

"Ân..." Tiêu Viêm lúc này cũng không thể hăng hái như lúc trước mà đáp trả những ánh mắt làm hắn chán ghét kia, chi có thể nhẹ gật đầu, bàn tay hơi vuốt trên tay nạp giới xưa cũ.

Sư phụ của hắn hiện tại lại phải tại bên trong đó dưỡng thương một lần nữa, nhưng may mắn có thể tranh thủ một chút thời gian để hắn mang theo số lớn cường giả của Tiêu Môn chạy đến nơi này.

Nháy mắt, dưới sự dẫn đầu của Tô Thiên mà đoàn người Tiêu Viêm chậm rãi tiến vào nội viện.

Chỉ là dọc theo con đường tiến vào nội viện, vô số học viên bên trong nhìn xem Tiêu Viêm cùng Tiêu Môn chúng cường giả ánh mắt đã không giống như xưa sùng bái, thay vào đó là lạnh nhạt cùng xa cách, thậm chí là oán hận.

Thiệt hại lần này của Già Nam học viện đã vô tình được truyền ra, với con số trưởng lão vẫn lạc tại Phong Thành, đã làm cho rất nhiều người đối với hắn mang tới liên lụy đã khó có thể tiếp tục chấp nhận!

...

Tại Tiêu Viêm đoàn người ở Già Nam học viện tạm nghĩ lại.

Cách nội viện không xa khu vực, Địa Ma lão quỷ cùng Sát Lang trưởng lão bọn người đang tại đây dừng lại, ánh mắt nhìn xem nơi xa nội viện mang theo một mặt cười lạnh.

"Mục đích của chư vị chúng ta đã hoàn thành, mong rằng tiếp sau đó hành động, chư vị có thể chú tâm hỗ trợ chúng ta" Địa Ma lão quỷ ánh mắt lắp lóe nhìn nơi xa một lúc, sau đó hướng về bên cạnh Sát Lang bọn người chấp tay mà nói.

Theo như thỏa thuận giữa hai bên, bọn hắn Ma Viêm Cốc liên minh cần thay ba người thần bí này diệt đi số lớn trưởng lão của Già Nam học viện tại Phong thành, bên cạnh đó cũng cần cố ý tạo cơ hội cho Tiêu Viêm có thể chạy trốn về Già Nam nội viện.

Thay vào đó, về sau tại nội viện đại chiến bên trong, ba người thần bí này sẽ giúp Ma Viêm Cốc liên minh chặn lại mấy vị Đấu Tông của Già Nam học viện thủ hộ giả.

"Cái này là tất nhiên, đến khi đó tấn công vào nội viện, chúng ta sẽ ngăn lại Tô Thiên cùng Ngôn lão nhũng người kia"

"Còn về từ tay Tiêu Viêm cướp đoạt dị hỏa cùng chí bảo, cái đó thì cần dựa vào chư vị thực lực, chúng ta cũng không tiện xen đi vào!" Sát Lang bọn người khuôn mặt tại phía dưới áo bào đen hiện lên một vòng giễu cợt ý cười, nhưng ngoài miệng vẫn trầm giọng nói.

"Thời gian là ngày mai, chư vị có thể tịnh dưỡng một thời gian, chúng ta người đã chuẩn bị cho chư vị chu đáo nơi nghĩ chân" Địa Ma lão quỷ nghe vậy, mang theo hưng phấn chi ý mà nhẹ gật đầu.

Nhưng hắn đáy mắt cũng hiện lên một chút kiêng kỵ cùng lo lắng.

Hắn mục đích lần này không chỉ cướp đoạt chí bảo mà Tiêu Viêm nắm giữ, mà dị hỏa trên người Tiêu Viêm cũng là thứ hắn muốn có, một khi cướp được hai loại dị hỏa kia, thực lực của hắn sẽ đại tăng.

"Ngươi thấy mục đích của bọn hắn thật sự là gì?" Đợi cho Sát Lang lão quái đám người rời đi, Địa Ma lão quỷ hướng về bên cạnh Hàn Phong mà hỏi.

Đối với ẩn ẩn đến từ Trung Châu siêu cấp thế lực Sát Lang tổ ba người, hắn trong lòng cũng rất kiêng kỵ cùng lo nghĩ.

"Dựa theo yêu cầu trước kia họ đưa ra, ta nghĩ giữa bọn hắn cùng Mang Thiên Xích tại Trung Châu có mâu thuẫn cực sâu, cho nên mới chú tâm nhằm vào Già Nam học viện như vậy!" Hàn Phong hai mắt lắp lóe trí tuệ quang mang, lạnh nhạt nói.

Trong tiềm thức của hắn đã cho rằng Sát Lang ba người là từ Trung Châu mà đến, cho nên cũng chỉ có nguyên nhân như vậy mới làm cho ba người này tự thân chạy tới xa xôi Hắc Giác Vực mà nhằm vào Già Nam học viện cái này thế lực.

Nghe vậy, Địa Ma lão quỷ nhẹ thở ra một hơi, hắn đích thật không muốn cùng mấy vị này thần bí nhân nổi lên va chạm, nếu mục đích khác biệt như vậy thì không gì tốt hơn.

"Sau khi thành công, Dung Hồn Thảo ta sẽ nhường cho ngươi!" Địa Ma lão quỷ trầm ngâm một lát, hướng về Hàn Phong mang theo giọng khàn khàn mà nói.

Dung Hồn Thảo đối với hắn tác dụng thua xa Ma Hạch cùng Dị Hỏa, đưa cho Hàn Phong đổi lấy trợ lực cũng không có cái gọi là.

"Đa tạ Địa Ma tiền bối hào phóng" Hàn Phong cũng âm thầm thở ra một hơi, chấp tay bái tạ.

Dung Hồn Thảo đối với trạng thái lúc này của hắn là nhất định phải được, chỉ có tăng cường linh hồn lực thì hắn mới có thể triệt để nắm giữ cỗ này cơ thể, khi đó lại không sợ bị bài xích mà dẫn đến linh hồn tan biến.

...

Trong khi đó, tại Vân Lam Tông nơi sâu.

Nham Kiều lúc này thích ý hơi ngả lưng về phía sau, nhàn nhã hưởng thụ lấy phía sau vị này khuynh thành giai nhân hầu hạ.

Nàng mang lấy màu đỏ lụa mỏng váy dài, ánh mắt phức tạp tại phía sau ôn nhu cho hắn xoa nắn lấy bả vai.

Đôi mắt Nham Kiều thỉnh thoảng nhìn xem bên cạnh bàn đá, nơi đó một tiểu nha đầu đang gậm lấy gậm để trên bàn linh quả, mỗi khi bị hắn nhìn đến lại rụt lại kiều tiểu thân thể một chút, nhưng nhất quyết lại không bỏ trong tay bảo dược.

"Đại nhân thật hết ý đâu...Vân Vận cùng Nạp Lan Yên Nhiên hai nữ nhân kia hiện tại đều chưa thể tĩnh lại đây...!" phía sau lưng cho Nham Kiều hầu hạ chính là Mỹ Đỗ Toa cái này nữ vương, nàng hơi híp mắt có ý riêng mà nói.

Nham Kiều thật không biết đáp lời thế nào cho phải, vốn hắn đang tại trên giường bồi lấy ngủ say Vân Vận cùng Yên Nhiên hai sư đồ này, nhưng đột nhiên Mỹ Đỗ Toa lại mang theo Tử Nhiên nha đầu này tìm đến.

Hắn đành phải chu đáo giúp hai vị giai nhân kia đắp kỹ chăn mền, tiếp đó là muốn nhìn xem Mỹ Đỗ Toa tìm hắn là có chuyện gì, nhưng khi nhìn xem tiểu nha đầu khiếp khiếp kia, hắn lập tức liền biết.

"Khục...như vậy mục đích của ngươi, là muốn ta cho nàng tại nơi đây ăn chực thời gian dài?" Nham Kiều nhìn xem gồ lên miệng ăn lấy ăn để Tử Nghiên, thú vị hỏi.

"Nào có ngài nói khó nghe như vậy?" Mỹ Đỗ Toa buồn cười tại trên vai hắn hơi nhẹ đánh một cái, sau đó mới hơi ngẩn người ra.

Nàng không biết tại sao mình lại có thể thản nhiên làm vậy với một vị siêu cấp cường giả Đấu Thánh, có lẽ do hắn thái độ đối với các nàng mà từ từ dẫn đến?

Nhìn thấy Nham Kiều như thường thần sắc, Mỹ Đỗ Toa hơi nghĩ lại từ lúc tiếp xúc với hắn tất cả.

Nam nhân này tại ngoại giới đều là một bộ cao cao tại thượng, lạnh lẽo thần sắc, cho dù Ngọc lão vị kia gần với Đấu Tôn cảnh giới tồn tại, nhưng tại nam nhân này trước mặt đều không dám thở mạnh một chút.

Nhưng hắn đối với các nàng lại vô cùng ôn nhu cùng nhẹ nhàng, dần dần làm cho ở bên cạnh hắn các nàng không tự chủ quên đi thân phận ngăn cách của hắn, từ đó thản nhiên mà có thể đối diện với hắn hơn.

Nam nhân này, thật sự làm cho người ta khó mà rời bỏ đâu.

Hơi lấy lại tinh thần, Mỹ Đỗ Toa hai bàn tay ngọc càng thêm ôn nhu cho hắn xoa vai, nhẹ giọng nói "Ta biết ngài có lẽ nhìn ra được thân phận của nàng bí ẩn, nếu không tiện...xin tha thứ Đỗ Toa lỗ mãng"

"Ha ha...nha đầu này thân phận tuy không thấp...nhưng đối với ta lại không tính là gì!" Nham Kiều hơi dựa đầu về phía sau, hai mắt nhắm lại mà hưởng thụ giai nhân tỉ mỉ động tác, dừng lại một chút lại ôn nhu nói tiếp

"Huống chi...cho dù thân phận của nàng khó giải quyết đi nữa...nhưng một khi ngươi đã mở miệng, thì đó cũng không còn là vấn đề!"

Mỹ Đỗ Toa hai tay một trận, khuôn mặt có phần lãnh diễm thẩn thờ nhìn xem nam nhân đang thích ý tựa đầu vào lòng mình này, nhất thời vậy mà quên đẩy ra hắn đang tựa vào ngực sữa của mình đầu, cứ thế ngơ ngác cúi người nhìn hắn.

Thật lâu sau, Mỹ Đỗ Toa mới khôi phục lại, tay ngọc nhẹ vuốt lấy mái tóc màu trắng của hắn, lẩm bẩm "Thân thể của ta vốn đã không còn trong sạch, không đáng ngài vì ta hao tâm tổn trí như vậy!"

"Ta không quan tâm!" Nham Kiều vẩn cứ híp mắt tựa đầu vào lòng nàng, giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại mang theo chân thành mà nói.

Thấy hắn tham lam tựa vào người mình, Mỹ Đỗ Toa nội tâm buồn cười vô cùng, trong mắt ý cười càng thêm đậm.

Nhưng mặt ngoài nàng lại sẵn giọng "Ta không tin ngài không nhìn ra trên người ta đang hình thành sinh mệnh kia, ngay cả nữ nhân có mang ngài cũng không e ngại?"

Nham Kiều một tay hơi đưa ra sau, trên bụng mềm của nàng nhẹ vuốt "Một sinh mệnh rất mạnh khỏe...nhưng cái này có ảnh hưởng gì đến ngươi tại bên cạnh ta?"

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 51
Lượt đọc 1106

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.