Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử Nghiên

Tiểu thuyết gốc · 2151 chữ

Trong đại sảnh chỉ có Tử Nghiên là cái mũi nhỏ hơi nhíu nhíu, khuôn mặt hiện lên kinh hỉ, nội tâm tự nhủ "Là mùi hương của Thải Lân tỷ tỷ, tỷ ấy ở bên trong nơi này!"

"Hì hì, ta biết đi tới đây sẽ gặp được tỷ ấy mà, xấu Tiêu Viêm lại nhẫn tâm bỏ rơi tỷ ấy, hiện tại một mình ta đi tìm tỷ ấy vậy" nàng ánh mắt liếc nhìn đang tập trung tại nơi khác Tiêu Viêm, khóe miệng lộ ra ranh mãnh ý cười.

Thân hình kiều tiểu của nàng lợi dụng lúc này mọi người lực chú ý đều tập trung ở nơi khác, bước chân nhỏ nhắn nhẹ nhàng đi ra nơi này.

Vừa ra khỏi đại sảnh, Tử Nghiên dựa theo khứu giác vô cùng bén nhạy của mình mà nhẹ hít hít một chút, sau đó khuôn mặt đáng yêu hiện lên ý cười càng đậm, chạy một mạch đi đến một căn phòng khách quý của Thiên Dược Phường nơi xa.

Thân hình nhỏ nhắn của nàng không quan tâm hết thảy mà đẩy lấy cửa phòng, không kịp chờ đợi mà hô "Thải Lân tỷ, ta tốt nhớ ngơi đâu..."

Nhưng lời nói còn chưa dứt, nàng thanh âm bổng nhiên dừng lại, ánh mắt hiện lên hoảng sợ cùng bối rối, thân thể cứng đờ tại chỗ.

Xuất hiện trước mắt nàng là bốn vị bao lấy hắc y áo bào nhân, trên thân mỗi một người khí thế đều vô cùng đáng sợ, làm cho nàng nội tâm hơi lộp bộp một chút.

Nếu không phải tại trên thân một người trong đó ngửi thấy mùi hương quen thuộc, nàng sớm đã trực tiếp chạy mất, quá dọa người, à không là quá dọa ma thú mới đúng.

Nhìn nàng khiếp sợ như vậy vẻ mặt, một người trong đó đưa tay lấy xuống mũ chùm, lộ ra một khuôn mặt tuyệt mỹ lại pha lẫn một chút lạnh lùng ý vị.

"Ngươi a, vẩn hấp tấp như vậy" Mỹ Đỗ Toa nhìn xem Tử Nghiên đáng yêu thân thể hơi run, trên khuôn mặt hiện lên nụ cười ôn nhu.

"Oa, thật sự là Thải Lân tỷ, làm ta sợ muốn chết đâu" Tử Nghiên trông thấy Mỹ Đỗ Toa, vốn là e ngại khuôn mặt lập tức đổi thành hưng phấn, một phát nhào vào trong lòng vị tỷ tỷ này.

"Thải Lân tỷ, ta thật sự rất nhớ ngươi a" Tử Nghiên khuôn mặt tại nhũ phong mê người của Mỹ Đỗ Toa chà sát, nỉ non nói.

"Tô Thiên lão gia hỏa kia mang ngươi tiến đến?" Mỹ Đỗ Toa vuốt ve một chút mái tóc của nha đầu trong lòng này, nhẹ hỏi.

Nghe vậy, Tử Nghiên không trả lời nàng ngay, mà ánh mắt hơi chút sợ hãi nhìn xem ba người còn lại.

Nàng rất rõ ràng, tại ba người này bên trong, có một vị vừa mới cường hoành đè ép Tô Thiên lão gia tử kia đâu.

"Nha đầu này thân phận không đơn giản nha" Ngọc trưởng lão kéo xuống áo bào, híp mắt nhìn lấy Tử Nghiên.

Nàng có thể phát hiện một chút huyết mạch của Tử Nghiên vô cùng cường hoành, thân thể tố chất càng là cao đến khiếp người, cái này xuất hiện trên thân một cô bé như vậy làm nàng hơi kinh ngạc.

Mà bị nàng nhìn như vậy, Tử Nghiên thân thể nhịn không được hơi co lại, thật chặt dán lấy Mỹ Đỗ Toa thân thể.

Nàng tại trên người lão giả này cảm nhận được áp lực rất lớn, có lẽ chính là người này lúc nãy đem Tô Thiên lão gia tử cho đả thương.

"Ngọc lão, nàng ta không phải nhân loại?"

Lúc này hai người khác cũng lấy xuống áo bào, lộ ra chính là Nạp Lan Yên Nhiên cùng Tiểu Y Tiên khuôn mặt, hai người đều hiếu kỳ nhìn xem Tử Nghiên kiều tiểu thân thể.

"Ân, còn về là bộ tộc gì thì ta không thể nhận ra!" Ngọc trưởng lão nhẹ cười nói.

"Tốt, không cần lo lắng" Mỹ Đỗ Toa buồn cười nhẹ trấn an nha đầu trong ngực mình, sau đó hướng về những người còn lại nói "Đừng làm nàng sợ"

Nghe vậy, Tử Nghiên mới nhẹ thở ra một hơi, giọng mềm mại nói "Ân, ta có linh cảm lần này chuyến đi có thể gặp lại tỷ, cho nên mới năn nỉ lão già kia mang theo, hừ hừ phải năn nỉ thật lâu đâu!"

"Thải Lân tỷ, ngươi không đi gặp Tiêu Viêm?" dừng lại một chút, nàng hơi nhỏ giọng hỏi.

"Chúng ta hiện tại đã không còn như trước kia, có thể nói là đã trở thành kẻ thù, tốt nhất không nên gặp mặt rồi" Mỹ Đỗ Toa trong mắt lóe lên hàn quang, lạnh lẽo nói.

Từ lúc Tiêu Viêm quyết định vì đại nghiệp mà từ bỏ nàng, như vậy trước kia hai người vô số kỷ niệm cũng xem như triệt để chìm vào dĩ vàng.

Về sau một khi gặp nhau, chỉ có vì lập trường riêng biệt mà đối đầu sinh tử mà thôi, mọi chuyện đã không thể vãn hồi.

Tử Nghiên cảm nhận được Thải Lân tỷ nói là sự thật, nhịn không được rụt cổ một cái, nàng vốn không hiểu rõ cong cong nhiễu nhiễu trong chuyện này, cho nên không tốt nói cái gì.

Ánh mắt hơi xoay chuyển, nàng nhẹ lôi kéo Mỹ Đỗ Toa tay áo, cười hì hì nói "Thải Lân tỷ, nơi đây thật nhiều đồ ăn ngon đâu, ngươi mang ta đi cướp một ít nha, mấy này nay ta đều không ăn được thứ gì tốt"

Vì để Tô Thiên mang nàng theo, Tử Nghiên đã hứa không thể tùy ý làm bậy, cho nên thời gian này nàng nhịn đến khổ cực đâu.

Nghe vậy, Mỹ Đỗ Toa bị chọc cười, biết rõ nha đầu này ăn hàng bản chất, thời gian này xem ra không ít chịu khổ.

Nàng từ nạp giới lấy ra một loại như ngọc bích linh quả đưa đến, nhẹ nói "Trước tiên ăn trước cái này, từ từ một chút"

"Oa, thật là thơm quá" Tử Nghiên khi nhìn xem trên tay Mỹ Đỗ Toa linh quả, hai mắt sáng lên đưa tay bắt lấy, chỉ ngửi nhẹ sau đó nhịn không được kinh hô.

Bản năng nói cho nàng biết, chỉ cần ăn cái này màu sắc ôn hòa lạ lẫm dược liệu, thể chất cùng cảnh giới của nàng cũng sẽ nhanh chóng tăng lên.

Một ngụm nhanh chóng đem một miếng linh quả cho ăn vào miệng, sau khi gấp gáp nuốt mất, Tử Nghiên hai mắt càng thêm sáng lên "Thật ăn ngon, năng lượng bên trong vậy mà so với trước đó ta ăn qua dược liệu đều cao hơn nhiều, thật sự rất ngon a Thải Lân tỷ"

Vừa nói, nàng càng không kịp chờ đợi ăn thêm một ngụm, hạnh phúc híp lại đôi mắt thưởng thức dư vị của nó.

Mỹ Đỗ Toa nhẹ mỉm cười ôn nhu vuốt lấy mái tóc Tử Nghiên.

Đây là nàng từ vị kia thường ăn vặt linh quả bắt tới một số, đương nhiên không phải trước kia Tử Nghiên ăn qua dược liệu có thể so với.

Mà có thể để vị kia đặt trên thân, đương nhiên tuyệt không đơn giản, tuy chỉ là quà ăn vặt của hắn, nhưng nàng trước đó chỉ ăn một quả thì cảnh giới đã đột phá đến Đấu Tông lục tinh, hiệu quả tu luyện càng thêm kinh khủng vô cùng.

Nghĩ đến chuyện này, Mỹ Đỗ Toa lại nhịn không được nhớ đến vị kia trên thân đủ loại thiên tài địa bảo bị Nạp Lan Yên Nhiên dọn dẹp đi ra, linh quả này chỉ là số ít trong đó mà thôi.

Nhìn xem Tử Nghiên thoải mái ăn lấy ăn để, Nạp Lan Yên Nhiên khuôn mặt hơi kinh dị nói "Nàng ta vậy mà có thể ăn nhanh như vậy? rõ ràng chỉ mới bước vào Đấu Hoàng cảnh giới mà thôi a!"

Nàng nhớ kỹ, chính mình tuy có 'sư phụ' trợ giúp, nhưng tuyệt không thể một lúc ăn nhanh như vậy, phải biết nàng hiện tại đã là một cái hàng thật giá thật Lục Tinh Đấu Hoàng đây.

Tiểu Y Tiên cũng kinh nghi nhìn xem bộ dáng hạnh phúc hưởng thụ của Tử Nghiên, nàng lúc trước ăn vào linh quả này cũng cần một chút thời gian mới có thể luyện hóa hết dược lực bên trong nó, không thể giống nha đầu này ăn một cách đơn giản như vậy được.

"Xem ra thân phận nha đầu này tuyệt không chỉ là bình thường ma thú hóa hình đây" Ngọc trưởng lão nhẹ hớp một ngụm trà, ánh mắt thăm thúy lẩm bẩm.

Ngay cả nàng khi được Vân Vận tông chủ ban thưởng một số linh quả này, khi ăn cũng không phải dễ dàng hấp thu dược lực bá đạo trong đó được, mà nha đầu này thản nhiên như vậy, cái này quá kinh khủng.

"Oa, tốt no bụng" Tử Nghiên sau khi đem linh quả cho ăn sạch sẽ, hai tay xoa lấy nhô lên bụng nhỏ, khẽ hô.

"Nha đầu ngốc, đã kêu ăn chậm thôi" Mỹ Đỗ Toa buồn bực nói.

Tuy nha đầu này thân phận không đơn giản, nhưng linh quả này cũng không dễ dàng hấp thu như vậy.

"Thải Lân tỷ, ta muốn ngủ một chút rồi" Tử Nghiêm hai mắt hơi nhập nhèm, nhẹ ngáp một tiếng, lẩm bẩm.

Nàng biết đây là do hấp thu một lúc quá nhiều năng lượng dẫn đến, cho nên nàng cần ngủ lấy một thời gian mới có thể hoàn toàn luyện hóa cỗ khổng lồ dược liệu này.

Nội tâm Tử Nghiên cũng vô cùng nghi hoặc, Thải Lân tỷ vậy mà có thể lấy ra loại này linh quả cho nàng? có thể nói từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên nàng phải ngủ lấy mới có thể luyện hóa dược liệu mình ăn được.

...

Đợi cho Tử Nghiên an ổn tại trong ngực Mỹ Đỗ Toa ngủ thật say, bên ngoài cửa phòng vang lên một tiếng nhẹ nhàng gõ cửa.

"Vào đi" Ngọc trưởng lão dễ dàng cảm nhận ngoài kia là ai, nhẹ giọng nói.

Diêu phường chủ thân hình yểu điệu cẩn thân đi vào, hai mắt hơi nhìn xem nơi đó Nạp Lan Yên Nhiên nhóm người một chút, sau đó vội vàng khom người nói

"Thiên Dược phường phường chủ Diêu Mạn, xin ra mắt chư vị đại nhân, không thể tiếp đãi chu đáo mong chư vị không trách tội"

Nàng thần sắc vô cùng cung kính, so với trước đó tiếp đãi Tô Thiên bọn người càng thêm cẩn trọng rồi.

Bởi vì nàng đã nghe thuộc hạ báo lại, đây chính là gần nhất làm ra động tĩnh lớn Vân Lam Tông, một thế lực vô cùng kinh khủng tại xa xôi Gia Mã đế quốc.

So với nó, Hắc Hoàng Tông lại không đáng chú ý chút nào, dù sao nhân gia vừa mới một lần đem bốn cái không kém hơn Hắc Hoàng tông thế lực cho diệt đi đâu.

Không nói cái khác, chỉ việc Vân Lam tông có sáu vị Đấu Tông tọa trấn đã vô cùng kinh người.

"Chúng ta hôm nay gặp Diêu phường chủ, là có một việc cần hợp tác!" Nạp Lan Yên Nhiên ra hiệu nàng ngồi xuống gần đó, nhẹ gật đầu nói.

"Không biết chư vị có gì cần phân phó, chúng ta Thiên Dược phường nhất định sẽ hết sức mà hoàn thành" Diêu Mạn khuôn mặt lộ ra vui mừng, vội vàng nói.

Chỉ cần có thể cùng hợp tác với thế lực này, như vậy về sau Thiên Dược phường tiền đồ càng phải mở rộng rồi.

"Ân, ta nghe nói tại Hắc Giác vực này, Thiên Dược phường của Diêu phường chủ, về việc thu thập dược liệu đều xem như nổi danh a?" Nạp Lan Yên Nhiên cười nhẹ mà hỏi.

"Không giấu chư vị, chúng ta vũ lực tuy không quá mạnh mẽ, nhưng quả thật có thể xếp hàng đầu trong việc tìm kiếm dược liệu hiếm có" Diêu Mạn thần sắc hiện lên tự tin mà nói.

Bởi vì trong chuyện này nàng quả thật vô cùng có sức lực.

....

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 34
Lượt đọc 906

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.