Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần đầu giao phong

Tiểu thuyết gốc · 954 chữ

Ngày thứ hai sau khi bắt đầu tập luyện, Diệp Thiên dậy từ rất sớm. Ánh sáng ban mai chỉ vừa ló dạng, khẽ chiếu lên mặt đất, làm mờ đi màn sương mỏng manh. Hắn nhanh chóng thay y phục và bước ra ngoài.

Khung cảnh buổi sáng vùng hoang dã thật yên bình. Những tán cây rừng cao vút, những ngọn cỏ còn đọng sương lấp lánh dưới ánh sáng dịu nhẹ. Diệp Thiên hít thở sâu, cảm nhận hơi thở mát lành của thiên nhiên. Mỗi nhịp thở như hòa quyện với tiếng chim hót, tiếng gió xào xạc qua lá cây. Hắn cảm nhận được sự sống mãnh liệt của vùng hoang dã này, như thể thiên nhiên đang mời gọi hắn trở thành một phần của nó.

Diệp Thiên bắt đầu buổi tập luyện, tay cầm đao gỗ, từng động tác vung đao được thực hiện một cách cẩn trọng. Mỗi lần vung đao, hắn cảm nhận được sự phản ứng của thiên nhiên xung quanh. Khi đao lướt qua không khí, những cành cây rung rinh, lá rơi lả tả như hòa nhịp với từng động tác. Mồ hôi bắt đầu thấm đẫm lưng áo, nhưng hắn không ngừng lại, tiếp tục vung đao, thu đao, từng động tác đều đặn và chính xác.

Bỗng nhiên, từ một góc khuất, Diệp Thiên nghe thấy tiếng động lạ. Hắn dừng lại, lắng tai nghe kỹ. Tiếng động phát ra từ một bụi rậm gần đó, như tiếng bước chân nhẹ nhàng nhưng gấp gáp. Diệp Thiên cẩn thận tiến lại gần, lòng đầy cảnh giác. Khi đến gần, hắn phát hiện một con chồn lông đen đang ở đó, ánh mắt đỏ ngầu, toàn thân run rẩy.

Con chồn lông đen dường như bị kích thích bởi điều gì đó, trông rất hung dữ. Khi phát hiện ra Diệp Thiên, nó ngay lập tức nhảy xổ về phía hắn, răng nanh sắc nhọn nhe ra. Diệp Thiên nhanh chóng lùi lại, cầm chắc đao gỗ trong tay. Hắn biết, đây là thử thách đầu tiên trong cuộc hành trình của mình.

Con chồn lao tới với tốc độ nhanh như chớp, móng vuốt sắc bén chực chờ tấn công. Diệp Thiên nhanh chóng né sang một bên, dùng đao gỗ đỡ lấy cú tấn công của nó. Tiếng va chạm vang lên, đao gỗ rung chuyển trong tay hắn. Con chồn quay lại, tấn công lần nữa, lần này nhanh hơn và mạnh mẽ hơn. Diệp Thiên giữ vững thăng bằng, cố gắng quan sát chuyển động của con chồn.

Cuộc chiến diễn ra căng thẳng, từng phút trôi qua như một cuộc đấu tranh sinh tử. Diệp Thiên liên tục né tránh, đỡ đòn và tìm cơ hội phản công. Hắn cảm nhận được sự nguy hiểm trong từng cú tấn công của con chồn, nhưng đồng thời cũng thấy mình càng lúc càng trở nên quen thuộc với thanh đao gỗ trong tay.

Ban đầu, Diệp Thiên bị đánh bật lùi nhiều lần, cơ thể đầy vết thương nhỏ do móng vuốt của con chồn. Mỗi lần bị thương, hắn lại càng thêm căng thẳng và sợ hãi. Mồ hôi hòa lẫn với máu, nhỏ xuống đất thành từng giọt. Hắn cố gắng tập trung, nhớ lại những gì A Trình đã chỉ dạy.

Khi Diệp Thiên cố gắng phản công, thanh đao gỗ trong tay hắn trở nên vụng về, các động tác thiếu sự chính xác. Con chồn tiếp tục tấn công, đẩy hắn vào thế khó. Mỗi lần đỡ đòn, tay hắn run lên, cảm giác tê dại lan tỏa từ bàn tay lên đến cánh tay. Nhưng Diệp Thiên không bỏ cuộc. Hắn hiểu rằng, chỉ cần một chút sơ suất, hắn có thể mất mạng ngay lập tức.

Dần dần, Diệp Thiên bắt đầu làm quen với nhịp điệu của trận chiến. Hắn nhận ra rằng, không chỉ sức mạnh, mà còn cần sự kiên nhẫn và tập trung cao độ. Con chồn tấn công lần nữa, nhưng lần này hắn đã chuẩn bị sẵn. Hắn né tránh một cách gọn gàng, đồng thời vung đao chém xuống.

Tuy nhiên, cú chém của hắn chưa đủ lực, chỉ làm con chồn thêm phẫn nộ. Nó gầm lên, lao tới tấn công dữ dội hơn. Diệp Thiên cảm thấy tim đập thình thịch, mồ hôi lạnh toát ra. Hắn biết, nếu không tập trung hơn, hắn sẽ không thể trụ vững.

Con chồn lông đen càng lúc càng hung hãn, từng cú tấn công của nó mạnh mẽ và nhanh như chớp. Diệp Thiên lùi lại, tay nắm chặt đao gỗ, ánh mắt đầy quyết tâm. Hắn biết rằng, đây là cơ hội để chứng minh bản thân, và hắn không thể bỏ lỡ.

Trận chiến lên đến cao trào, cả hai đều đã mệt mỏi nhưng không ai nhường bước. Diệp Thiên cảm thấy sức lực trong người đang dần cạn kiệt, nhưng hắn vẫn kiên trì, không ngừng chống đỡ và tìm kiếm cơ hội phản công. Con chồn lông đen cũng đã thấm mệt, hơi thở dồn dập, nhưng ánh mắt nó vẫn đầy sát khí.

Trong khoảnh khắc căng thẳng, Diệp Thiên nhìn thấy cơ hội. Hắn hít một hơi thật sâu, rồi dùng hết sức mạnh còn lại, vung đao gỗ lên. Nhưng trước khi đao kịp chém xuống, con chồn đã nhào tới, móng vuốt sắc nhọn chực chờ tấn công.

Cả hai lao vào nhau, không ai nhường ai. Trận đấu đến đây chưa có hồi kết, để lại một cảnh tượng đầy căng thẳng và kịch tính giữa con người và thiên nhiên hoang dã.

Bạn đang đọc Tiên Tôn Tỉnh Mộng. sáng tác bởi tam_vy_yeu_ho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tam_vy_yeu_ho
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.