Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Học cách vung đao

Tiểu thuyết gốc · 916 chữ

A Trình tiếp lời Diệp Thiên: "Đi vào hoang dã không tránh khỏi phát sinh xung đột, thấy máu là bình thường, đôi lúc sẽ vì một vài vật ngoài thân mà mất mạng cũng không lạ gì."

Diệp Thiên nghe những lời này, trong lòng không khỏi chấn động. Hắn im lặng suy nghĩ một lúc, ánh mắt dần trở nên kiên định. “Ta phải làm sao để có thể bảo vệ bản thân và người khác?” Diệp Thiên tự hỏi. Hắn nhìn A Trình, người thanh niên trẻ nhưng đầy kinh nghiệm, từng động tác đều vững chắc và mạnh mẽ. Hắn biết, để tồn tại trong thế giới khắc nghiệt này, hắn cần phải học hỏi và rèn luyện nhiều hơn.

"Liệu ta có thể yêu cầu A Trình dạy mình không?" Diệp Thiên suy nghĩ, lòng đầy do dự. Hắn không muốn bị xem thường, nhưng đồng thời cũng hiểu rằng, để tiến bộ, hắn cần sự giúp đỡ của người có kinh nghiệm. Hắn nuốt khan, cảm thấy tim mình đập mạnh. Ánh mắt hắn lướt qua thanh đao trong tay A Trình, rồi lại nhìn vào đôi mắt lạnh lùng nhưng sâu thẳm của anh ta.

Cuối cùng, sau một lúc đấu tranh tâm lý, Diệp Thiên quyết định nói. "A Trình," hắn lên tiếng, giọng nói ngập ngừng nhưng đầy quyết tâm. "Ngươi có thể dạy ta cách sử dụng đao không?"

A Trình ngẩng đầu lên, nhìn Diệp Thiên với ánh mắt ngạc nhiên. "Ngươi muốn học đao pháp sao? Không phải ai cũng có thể học được đâu."

Diệp Thiên cảm thấy tim mình thắt lại, nhưng hắn không lùi bước. "Ta biết điều đó," hắn đáp, ánh mắt đầy quyết tâm. "Nhưng ta muốn thử. Ta muốn mạnh mẽ hơn, để bảo vệ bản thân và những người ta yêu thương."

A Trình im lặng, ánh mắt lạnh lùng nhưng không thiếu phần suy tư. Hắn quan sát Diệp Thiên một lúc, như muốn đánh giá quyết tâm của người thanh niên trước mặt. "Ngươi có biết học đao pháp khó khăn như thế nào không?" A Trình hỏi, giọng nói trầm lắng nhưng chứa đựng sự nghiêm túc.

Diệp Thiên gật đầu. "Ta biết. Nhưng ta không sợ khó khăn. Ta sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách."

A Trình thở dài, ánh mắt thoáng vẻ cảm thông. "Ngươi có thực sự hiểu ý nghĩa của việc sử dụng đao không? Đao không chỉ là vũ khí, mà còn là trách nhiệm. Ngươi phải học cách kiểm soát nó, cũng như kiểm soát bản thân mình."

Diệp Thiên gật đầu, ánh mắt kiên định. "Ta hiểu. Và ta sẵn sàng học."

A Trình nhìn Diệp Thiên một lúc lâu, rồi cuối cùng thở dài. "Được rồi, nếu ngươi đã quyết tâm như vậy, ta sẽ chỉ cho ngươi bước đầu tiên. Nhưng nhớ, đây chỉ là khởi đầu, còn rất nhiều khó khăn phía trước."

A Trình đưa cho Diệp Thiên một thanh đao gỗ, nhẹ nhưng chắc chắn. "Trước hết, hãy học cách vung đao và thu đao," A Trình nói, giọng nghiêm túc. "Đứng thẳng, hai chân rộng bằng vai, giữ thăng bằng. Cầm đao chắc chắn nhưng không quá căng thẳng. Khi vung đao, hãy tưởng tượng như ngươi đang chém vào một mục tiêu trước mặt, đừng vung quá mạnh, mà phải kiểm soát được lực. Sau khi vung đao, thu đao về vị trí ban đầu, giữ thăng bằng và sẵn sàng cho đòn tiếp theo."

A Trình thực hiện mẫu vài lần, mỗi động tác đều chính xác và mạnh mẽ. Diệp Thiên quan sát cẩn thận, rồi bắt đầu làm theo.

Lúc đầu, động tác của Diệp Thiên còn lúng túng, không đều đặn và thiếu sự linh hoạt. Nhưng A Trình kiên nhẫn chỉ dẫn, sửa từng động tác nhỏ cho hắn. Diệp Thiên dần dần nắm bắt được kỹ thuật cơ bản, nhưng vẫn còn nhiều khó khăn.

"Không chỉ là vung đao, mà còn là kiểm soát đao," A Trình nhấn mạnh. "Ngươi phải cảm nhận được đao, như thể nó là một phần của cơ thể ngươi. Mỗi lần vung đao, hãy chắc chắn rằng ngươi không mất thăng bằng, không để lộ sơ hở."

Diệp Thiên kiên trì luyện tập, mồ hôi thấm ướt lưng áo, nhưng hắn không dừng lại. Mỗi lần thất bại, hắn lại đứng lên và tiếp tục. Những lời chỉ dẫn của A Trình vang vọng trong đầu hắn, từng động tác dần trở nên quen thuộc và chính xác hơn.

Cuối cùng, khi ánh nắng chiều bắt đầu tắt dần, Diệp Thiên cảm thấy mình đã tiến bộ đáng kể. Đôi tay hắn rã rời, nhưng trong lòng lại tràn đầy quyết tâm.

"Hôm nay đến đây thôi," A Trình nói, giọng có phần nhẹ nhàng hơn. "Ngươi đã làm tốt, nhưng đừng quên rằng đây chỉ là bước đầu. Con đường phía trước còn dài và đầy chông gai."

Diệp Thiên gật đầu, ánh mắt sáng ngời: "Cảm ơn ngươi, A Trình. Ta sẽ không bỏ cuộc."

Ánh hoàng hôn nhuộm đỏ cả bầu trời, phản chiếu trên mặt đất đầy cát bụi. Diệp Thiên đứng đó, tay cầm đao gỗ, ánh mắt nhìn về phía trước. Hắn biết rằng mình đã bắt đầu một hành trình mới, một hành trình đầy thử thách và khó khăn, nhưng cũng đầy hy vọng và quyết tâm.

Bạn đang đọc Tiên Tôn Tỉnh Mộng. sáng tác bởi tam_vy_yeu_ho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tam_vy_yeu_ho
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.