Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đập Vỡ Hựu Bàn

Tiểu thuyết gốc · 1331 chữ

Chiều tà dần xuống, phố lên đèn khiến Cổ Khê càng trở nên sống động. Mọi người từng cặp đôi nhày múa hát ca đón chào mùa xuân sang.

Tam Lang dò hỏi nửa ngày cuối cùng cũng đến được Trường Sinh Hựu Bàn. Nơi đây nhìn vô cùng trang nghiêm, phía ngoài cổng là hai người canh gác của tông môn. Trang phục giống hệt với nữ nhân chữa bệnh ngoài kia.

Phía bên trong cũng có rất nhiều người đang đến đây chủ yếu là mua y dược vì Trường Sinh môn nổi tiếng với những đan dược cực kỳ nổi tiếng và hiếm có. Họ còn tạo ra các phương thuốc chữa trị độc đáo không những Cổ Khê thành mà rất nhiều tông phái khác cũng phải trầm trồ thán phục.

Tam Lang mặt mày lấm lem, cố gắng lấy nắm cơm nuốt thật nhanh để hồi chút sức lực trước khi thử sức ở Hựu Bàn. Hai tên môn sinh gác cổng nhìn nhóc tỳ thì mặt khinh khỉnh, coi thường hỏi cho xong nhiệm vụ:

“Nhóc con, đừng nói mày đến đây để kiểm tra đạo khí nhé?”

Tam Lang nghe đối phương nói đúng mục đích thì vui ra mặt hào hứng trả lời:

“Đúng rồi đại ca, tiểu đệ tới đây là muốn thử Hựu Bàn!”

Nghe nó nói vậy tên kia liền quẹt mũi coi thường:

“Nhóc tỳ đừng làm mất thời gian của ta, nhìn nhóc bẩn thỉu, quần áo vá chằng chịt như vậy chắc hẳn là xuất thân thấp kém. Thì đừng mơ đến có đạo khí, phàm những ai có thể tu đạo đều ít nhất là con cháu của tu giả có quyền cao chức trọng trong tông phái. Người thông thường hiếm khi có được vận may đó. Như ta đây, cha của ta là nội môn đệ tử của Hoa Vân tông, nói cho nhóc chắc cũng không biết. Thôi mau biến khỏi đây đi!”

Tam Lang coi đây như là cơ hội của mình, nên những gì tên kia nói đúng là khiến nó cảm thấy buồn một chút. Nhưng chưa thử thì sao biết được, cha nó thường dạy phàm việc khó mà chưa thử đã bỏ cuộc, thì kẻ đó mãi chẳng thể nào tiến về phía trước.

Tam Lang chống nạnh ánh mắt cương quyết:

“Xin mời hai đại ca hướng dẫn đệ vị trí Hựu Bàn! Đệ muốn thử!”

Hai tên gác cổng nhìn nhau lắc đầu, đang định giống trống thì bỗng từ xa có tiếng nói:

“Ta thử trước!”

Tam Lang nhìn lại thì đây là một thiếu niên tầm mười lăm tuổi, toàn thân toát ra khí chất bất phàm.

Tên môn sinh vừa thấy liền xoa tay hạ thấp người tươi cười nói:

“Vân Hy thiếu gia, không phải cha người đã sắp xếp vị trí nội môn đệ tử trong Hoa Vân tông rồi sao?”

Nam thanh niên lạnh lùng trả lời:

“Trường Sinh y thuật bá đạo, tu giả muốn gia nhập nhiều vô số. Nhưng có mấy ai đáp ứng được yêu cầu của tông môn! Ta cũng không ngoại lệ! Mau dẫn đường!”

Phải nói thêm đối với tu giả tu luyện thì sử dụng đan dược nâng cao nâng lực chiến đấu, và kéo dài tuổi thọ là vô cùng quan trọng. Ở Hạ Giới duy nhất chỉ có Trường Sinh tông là nắm giữ được các bí kỹ về nó. Cho nên có rất nhiều người của các tông phái khác muốn gia nhập, thâm chí là các tán tu đạo khí cao thâm cũng xin được đầu quân cho tông môn. Nhưng chẳng có mấy người đáp ứng được yêu cầu đặt ra.

Tam Lang tức giận vì mình tới trước nhưng hai gã kia lại cho tên công tử vào, đang tính phân bua thì một giọng nữ vang lên:

“Hừ! Không phải thằng nhóc này tới trước sao. Các người lạm quyền ta sẽ báo cáo lại cho Viên Quân sư thúc, lúc đó đừng trách ta không nói trước!”

Hai tên kia nghe đến Viên Quân sư thúc thì bủn rủn chân tay:

“Ý! Nhã Hinh sư tỷ! Sao hôm nay lại có nhã hứng tới Trường Sinh Hựu Bàn vậy. Không phải tỷ đang đi cùng sư phụ bế quan sao?”

Nữ tử hai tay ôm quyền, khuôn dung thanh lệ, mái tóc đen dài được búi gọn gàng, điểm kết trâm hoa bằng gỗ mộc. Nàng mặc áo ngắn màu hồng, tay dài bó, vạt áo thêu hoa trà nổi bật, váy dài màu đỏ càng thêm vạn phần xinh đẹp. Nhã Hinh - Người cũng như tên, hương thơm bay xa, hòa nhã thanh cao. Nàng hất hàm nhìn về phía hai tên đang đứng gác:

“Hôm nay sư tỷ Tiên Âm đón Ngư Hoàng đây là ngày vui của Cổ Khê thành sao ta có thể bỏ qua được. Ta thấy rõ ràng là tên nhóc con này đến trước , hai ngươi sao lại làm trái môn quy? Mau cho tên nhóc kia vào thử đi!”

Tam Lang nghe vậy thì nhìn nữ nhân chấp tay, miệng lí nhí cảm tạ, nhưng Nhã Hinh cũng chẳng để ý, nàng tiêu sái hướng thẳng vào khuôn viên. Thiếu niên công tử ánh mắt ẩn nhẫn nhìn theo hướng nàng rời đi, trong lòng muôn phần khó chịu.

Hai tên môn sinh gác cổng đứng trước một cái trống thật lớn, cả hai cùng nhìn nhau một lượt rồi bắt đầu giống trống. Năm hồi trống từng nhịp vang cả Cổ Khê thành. Mọi người đang vui lễ hội cũng dừng lại, hướng ánh mắt nhìn về phía Trường Sinh môn, vì cứ mỗi lần nghe tiếng trống tức là có người thử thách Hựu Bàn. Ai cũng tò mò, không biết cao nhân phương nào lại đến đây để thử thách, vì vậy đám đông chen chúc bắt đầu đổ về phía phát ra âm thanh.

Sau khi dứt hồi trống, Tam Lang được đưa lên đài cao xây bằng đá vôi trắng. Xung quanh đài chạm khắc tứ thánh thú Thanh Long, Bạc Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ trấn ngự. Giữa đài là một khoảng trống lớn.

Hai tên môn sinh dừng lại phía dưới bục, một tên thúc Tam Lang tiến lên phía trước. Tam Lang kiên định tiến bước vào trung tâm đài, bỗng nhiên xung quanh mờ ảo như có làn sương trắng bao phủ, tứ thánh thú lắc mình chuyển động, một vầng sáng vàng lóe lên, Hựu bàn mờ ảo dần dần xuất hiện.

Trước mặt Tam Lang là thạch bàn màu xám hình bát quái rộng tầm một bộ, ở giữa có khắc hoa văn cổ làm từ thạch anh tím to khoảng một xích, tỏa sáng lung linh, xung quanh có rất nhiều tinh thể đang xoay không ngừng. Đây được gọi Trường Sinh Hựu Bàn, chỉ cần người có đạo khí hữu duyên với Trường Sinh môn thì nó sẽ lập tức phản ứng. Còn không thì sẽ chẳng có gì xảy ra.

Tam Lang ngây ngốc nhìn thạch bàn uy nghiêm trước mặt. Vân Hy công tử đang chấp tay ngước nhìn tên nhóc trước mặt ánh mắt hắn không một chút dao động cảm xúc. Tam Lang đang vô cùng hồi hộp bởi bây giờ phía dưới đài có vô số ánh mắt và lời bàn tán của dân chúng trong thành khiến nhóc tỳ mười tuổi chột dạ.

Vân Hy lạnh lùng nói:

“Ngươi còn đứng thần ra đó làm gì, mau tung quyền vào trung tâm Hựu Bàn đi!”

Tam Lang xoa xoa tay chuẩn bị thử, Nhã Hinh cũng quan sát. Toàn bộ người dân trong thành khi nhìn thấy trên đài chỉ là đứa trẻ nhỏ xíu, quần áo khắc khổ thì ai cũng lắc đầu ngao ngán vì họ cũng tin sẽ chẳng có gì xảy ra.

Bạn đang đọc Tiên Ma Đạo sáng tác bởi LangC
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LangC
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.