Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cổ Khê Thành

Tiểu thuyết gốc · 1087 chữ

Tam Lang hai ngày qua bị hành hạ bởi vết sẹo trên đầu, nó phải dùng một tấm vải nhỏ để che lại tránh sự nhòm ngó của người xung quanh.

Trung niên thồ hàng được trưởng thôn gửi gắm nhanh chóng đưa Tam Lang đến chỗ ở của Quảng Trạch, tiếc rằng lão hiện tại vắng mặt ít hôm. Cả hai buộc chia tay tại đây, một mình Tam Lang phải tự lo cho bản thân đợi lão quay về. Người xa phu nhìn đứa bé một mình bơ vơ, hắn suy nghĩ một hồi rồi dúi vào tay Tam Lang ít bạc vụn, còn đưa cho nó hai nấm cơm trắng nhỏ đủ cho nhóc tỳ qua cơn đói trước mắt.

Tam Lang mặt mày lắm lem, đôi mắt tròn xoe nhìn mọi thứ xa lạ trước mắt đầy tò mò, hiếu kỳ.

Cổ Khê thành rộng lớn, được xây dựng cổ kính, tráng lệ mà vẫn mang nét phóng khoáng tự do, phong cảnh như tranh, non nước hữu tình. Hai bên đường hàng quán tấp nập, lồng đèn đỏ trẻ cao, từng hàng liễu đong đưa theo gió thả bóng xuống dòng kênh trong xanh như một bức tranh hoàn hảo, những tòa nhà được xây dựng với mái ngói đỏ rêu xanh càng tăng lên sự cổ kính của tòa thành. Phía trung tâm là hồ nước thơ mộng, rất nhiều người đang ngồi câu cá, các đôi nam nữ trao nhau ánh nhìn đầy tình ý.

Tam Lang đi về phía Tây của Cổ Khê thành men theo hương thơm thức ăn xộc vào mũi, làm bụng nó sôi lên từng hồi, nhìn những cánh gà đang chảy mở, những chiếc màn thầu ú nụ nhân, những xiên que nướng ngào ngạt… khiến cho thằng nhóc thèm nhỏ dãi. Nhưng với số tiền ít ỏi chỉ đủ mua thêm ít lương khô phòng hờ những ngày sắp tới. Nó quẹt miệng quyết tâm tránh xa khu ẩm thực sầm uất tiến về khu lễ hội vui chơi của Cổ thành.

Tam Lang luồn lách giữa dòng người, miệng nó không thể khép lại được, thấy thứ gì cũng tròn mắt quan sát, lâu lâu lại cảm thán thốt lên. Nhìn những cánh diều đủ màu sắc bay lượn khiến một đứa trẻ chịu nhiều tổn thương như nó cũng phải trầm trồ không ngớt.

Dường như chuyện xảy ra cách đây hai ngày đã tan biến đâu mất, Tam Lang nhảy chân sáo chạy theo lũ nhỏ thả diều. Bỗng cả đám hét lên:

“Tiên Âm! Tiên Âm tỷ tỷ! Đi xin kẹo thôi nào mọi người!”

Tam Lang đang ngây ngốc chưa hiểu chuyện gì thì người dân trong thành cũng bắt đầu ùa về phía trung tâm, nơi hồ nước lớn có một chiếc thuyền nhỏ. Phía trước là hai nữ nhân xinh đẹp trên tay là giỏ kẹo bánh được đan lát công phu, vô số cánh tay trẻ con, nam nữ thanh tú xòe ra dọc bên bờ sông để đợi phát kẹo may mắn. Những cây kẹo cũng thế từ từ trao đến từng người, lũ nhỏ leo trèo lên chỗ cao vừa hú hét:

Trường Sinh đệ nhất môn

Tiên Âm đệ nhất nhân

Cổ Khê Đệ nhất thành

Đông qua Xuân vừa sang

Mau mau đón Ngư Hoàng

Tam Lang từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ thấy lễ hội nào lớn như vậy. Mọi người tay trong tay, khuôn mặt ai cũng rạng ngời niềm hạnh phúc. Mỗi cây kẹo nhận được đều mang ý nghĩa may mắn cho năm mới khiến ai cũng háo hức.

Sau khi mọi thứ đã được phân phát xong, chiếc thuyền hoa liền neo lại chính giữa sông, nơi đó có một tế đàn lớn, chính giữa là cây cầu ước với vô số hồng hạc bằng giấy gửi gắm lời nguyện cầu của người dân trong thành.

Tam Lang lúc này cố gắng trèo lên cột phướn cao hướng về phía trung tâm, đám đông bắt đầu hú hét, đặc biệt là các nam thanh niên độ tuổi hừng hực sức xuân không ngừng huýt sáo phấn khích.

Một nữ nhân với đôi chân trần trắng như tuyết từ từ vén màn thuyền bước ra, nàng mặc bộ váy màu tím tôn lên các đường cong của cơ thể. Khuôn mặt lấp ló sau mạn che cũng khiến cho người nhìn thấy tim đập rộn ràng. Nữ nhân xinh đẹp từ từ bước về phía trung tâm lễ đàn. Liền theo phía sau là nam nhân với trang phục màu đen trên tay là Phượng Cầm chạm khắc tinh tế. Cả hai đều toát lên khí chất bất phàm khiến ai cũng chẳng thể rời mắt. Nam nhân từ từ an tọa nơi chính giữa tế đàn, bàn tay trắng ngần những ngón tay thanh khiết bắt đầu nhẹ nhàng lướt trên Phượng Cầm. Từng thanh âm du dương vang lên khiến đám đông ồn ào bắt đầu im lặng tận hưởng.

Tiên Âm cũng bắt đầu nhảy theo tiếng nhạc cầm, động tác của nàng uyển chuyển như hạc như mai, mùi hương cơ thể lan tỏa theo từng động tác khiến ai cũng như bị hút hồn vào nữ nhân băng thanh ngọc khiết kia.

Tiếng đàn bắt đầu được đẩy lên cao trào, Tiên Âm cũng xoay múa nhanh hơn. Cho đến khi dưới nước xuất hiện động tĩnh lạ. Nhìn kỹ lại thì một đàn cá nhỏ từ khi nào men theo tiếng nhạc bơi tập trung lại mạn thuyền. Đúng lúc nam tử đánh đàn dứt nhạc thì cũng là lúc một con cá lớn dưới hồ nước nhảy vọt lên không trung. Nữ nhân xinh đẹp cũng xoay người nhảy lên mình cá, tay nàng nắm lấy râu của nó tạo nên cảnh tượng như tranh vẽ. Mạn che cũng rơi xuống khiến nhan sắc của nàng hiển lộ trước đám đông, nàng nở nụ cười như tiên nữ nói lớn:

“Trường Sinh môn Tiên Âm đã hoàn thành nhiệm vụ câu dẫn Ngư Hoàng, chúc bá tánh Cổ Khê thành một năm bình an hạnh phúc. Xin cáo từ!”

Vừa dứt lời nàng cưỡi Ngư Hoàng chạy thẳng về thượng nguồn sông dần dần mất hút. Để lại trong ánh mắt của các nam nhân là sự mê hoặc đến tận cùng. Ai cũng suýt xoa vẻ đẹp không có bút từ nào có thể diễn tả hết được.

Bạn đang đọc Tiên Ma Đạo sáng tác bởi LangC
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LangC
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.