Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư Phụ Dạy Dỗ

Tiểu thuyết gốc · 1358 chữ

Lão tửu vẫn mặc nhiên chẳng rời bầu rượu, kết quả như vậy dường như nằm trong dự đoán của lão.

Lão dùng tay xoa vào hồ lô bên hông liền một tia lam khí xuất hiện, theo chú ấn dần dần xuất hiện mờ ảo một viên đan dược màu làm tỏa năng lượng thanh mát. Lão lại tiếp tục uống một ngụm rượu, tay nhẹ nhàng đẩy đan dược về phía các đệ tử, đồng thời ra lệnh cho chúng chăm sóc cho Tiếu Can. Sau đó, Hồng Tửu nghề ngà cất lời:

“Điền Thanh mau đưa kẻ phá phách đó lại đây sư phụ hỏi tội!”

Điền Thanh to cao vạm vỡ, nét mặt mang theo ý cười nhanh chóng tiến lên phía trước. Hắn chấp tay nhận lệnh hướng về phía trúc gian hướng Tây.

Sau khoảng thời gian ngắn, mọi người đều đổ dồn về nơi Điền Thanh vừa quay lại. Một thiếu niên nhỏ tuổi, ánh mắt có phần lạ lẫm, sợ hãi. Nó nấp sau tấm lưng to lớn của Điền Thanh hé mắt nhìn mọi người.

Điền Thanh xoay người túm cổ áo nó nhấc bổng đến trước mặt lão Tửu. Lão ợ lên một hơi nồng nặc rượu, rồi dùng thanh trúc từng gõ đầu Tam Lang đánh một cái:

“Bốp! Ngươi vừa tới đã phá nát trúc căn, gây thương tích cho đại sư huynh. Ta nên phạt ngươi thế nào đây hả?”

Tam Lang đưa hai tay xoa đầu, quỳ sụp trước mặt sư phụ, mắt rưng rưng mà than vãn:

“Kính bẩm sư phụ! Đệ tử lần đầu tiên cảm nhận được đạo khí chảy cuồn cuộn trong người. Trong giây phút vui mừng đã không kìm chế được mà gây tổn hại đến trúc căn. Còn phần đại sư huynh thì tại vì huynh ấy muốn thử đạo lực của con. Chỉ là con không ngờ huynh ấy yếu như vậy!”

Những lời này khiến toàn bộ đệ tử chứng kiến đều ồ lên:

“Trời ơi thằng nhóc ăn gan hùm! Dám chê đại huynh uy phong lẫm liệt của chúng ta là yếu! Chắc chắn là đại sư huynh chúng ta coi thường mất cảnh giác. Chứ nhìn bộ dáng của nó sao có thể đả thương được huynh ấy!”

Chỉ có Tiếu Can đang ngồi điều tức thì nghe Tam Lang nói xong muốn thổ huyết vì tức, nhưng đành nhắm mắt bịt tai coi như chưa nghe thấy.

Lão Tửu nhắm mắt làm như lơ đãng, đùi rung rung, cầm đùi gà nhai ngấu nghiến:

“Được ngươi dùng hết sức đánh ta một quyền tập trung toàn bộ đạo khí!”

Tam Lang nghe vậy thì sửng sốt, đầu dập ba vái:

“Sư phụ! Đệ tử sao có thể làm như vậy!”

“Bốp! Nói ngươi làm thì ngươi cứ làm! Nhiều lời ta lại gõ cho u đầu bây giờ!”

Lão Tửu hờ hững cất lời.

Tam Lang ngoái nhìn mọi người, ai cũng ái ngại thay cho hắn. Đây là lần đầu tiên sư phụ lại trực tiếp đối chiêu với đệ tử. Nhiều người còn xì xầm to nhỏ:

“Để xem bản lĩnh nó thế nào, nghe nói nó đánh vỡ cả Hựu Bàn. Được nhận vào trực tiếp làm nội môn đệ tử chỉ trong đúng một ngày…”

Tam Lang ngại ngùng đứng dậy, nó hít một hơi thật sâu. Việc này đối với nó bây giờ như tảng đá đè trước ngực, cảm giác lo lắng hơn rất nhiều so với lúc nó ra chiêu với sư huynh. Nó nhắm mắt vận sức, đạo khí cứ thế bắt đầu lưu chuyển quanh người tạo ra làn sương màu trắng nhạt. Tất cả những người chứng kiến đều cười xòa:

“Đạo khí chỉ màu trắng, cảnh giới của nó chỉ ở Sơ đạo. Ta biết ngay mà, đại sư huynh thấy nó còn nhỏ mà nương tay rồi!”

Tiếu Can nghe thấy chúng sư đệ bàn tán thì liền mở hé mắt, hắn trong lòng có chút ngờ hoặc tự nhẩm:

“Thế quái nào, rõ ràng lúc nãy đạo khí của nó màu xanh mà nhỉ! Hay đúng là ta chủ quan!”

“Sư phụ, đệ tử xin thất lễ!”

Tam Lang hét lên một tiếng liền dồn đạo lực vào tay thành quyền đánh về phía sư phụ. Lão thậm chỉ còn chẳng thèm nhìn vẫn ung dung uống rượu thưởng thức đùi gà. Quyền đạo của Tam Lang vừa áp sát thì lão Tửu phẩy tay giăng kết giới trong suốt, một quyền của Tam Lang như dội vào bức tường liền bật trở lại khiến nó ngã bật ra sau. Đám đệ tử lao nhao ôm bụng cười phá lên mỉa mai, khiến Tam Lang chỉ biết gãi đầu lúng túng.

Lão Tửu thấy đám đông ồn ào liền từ từ ngồi dậy, dùng gậy trúc gõ cộp cộp xuống đất:

“Im lặng, tiểu tử này vừa mới đến, đạo khí còn chưa được học căn bản. Chẳng phải lúc mới vào đây các ngươi đều như vậy cả sao. Cùng trong một tông môn phải giúp đỡ lẫn nhau chứ không phải ngồi đó cười cợt.”

Đám đông nghe xong thì im bặt, cúi đầu nhìn nhau, lão Tửu thở dài tiếp tục:

“Suốt mười năm qua, năm nào các ngươi cũng bị loại ngay vòng đầu của Trường Sinh Luận Đạo. Ta còn phải muối mặt đến bao giờ nữa!”

Tiếu Can nghe vậy thì nuốt ngụm nước bọt, hắn được coi là người đứng đầu mỗi kỳ Luận Đạo của Tửu môn, là nhân vật chủ lực đánh trận đầu tiên của mỗi vòng thi và kết cục thì ai cũng rõ. Chưa lần nào hắn vượt qua đối phương.

Lão Tửu nói xong lại thở dài một tràng rồi nhìn về phía Tam Lang, gương mặt say xỉn hồng hồng ửng lên, tuy nhiên ánh mắt quắc thước, sáng rõ của lão kèm theo tia vui mừng vẫy vẫy tay gọi:

“Tiểu tử lại đây, thử vận đạo khí của ngươi cho sư phụ xem nào!”

Tam Lang chấp tay tuân lệnh,tay phải nâng lên ngưng tụ khí lực, đạo khí khởi động lại tiếp tục tạo ra ánh sáng màu trắng nhạt lưu chuyển quanh thân.

Lão Tửu uống ngụm rượu liền phun về phía Tam Lang, khiến nó theo phản xạ dùng tay đỡ lại. Những giọt nước theo lực đạo tụ lại thành những hạt tròn lấp lánh xoay chuyển trong lòng bàn tay của Tam Lang , lão liền lên tiếng:

“Đạo khí trong người có thể điều khiển được vạn vật, dùng nó để sử dụng các nguyên tố ngũ hành tạo nên vũ kỹ biến ảo khôn lường để đối phó với đối thủ!”

Nói đoạn lão dùng ngón trỏ búng nhẹ, tự động hơi nước trong không khí cũng tụ lại thành những hạt tròn tương tự như Tam Lang sau đó ngưng tụ lại thành một quả thủy cầu to. Nhưng khác ở chỗ, khi lão truyền đạo lực vào thì thủy cầu biến thành những mũi dao găm sắc bén trong suốt lơ lửng trên không trung. Lão nhìn Tam Lang rồi tiếp tục chỉ dạy:

“Ngươi thấy chưa, điều khiển nguyên tố có thể tạo ra mọi thứ như bản thân mình mong muốn để đạt được múc đích cuối cùng. Nhìn kỹ đây!”

Lão hất tay những thanh thủy đao trong tay bay nhanh cắm vào thanh trúc phía xa. Ít giây sau nó liền bị chém thành nhiều đoạn. Tam Lang trố mắt khâm phục một hồi, nó ngay lập tức tập trung đạo lực để biến thủy cầu trong tay thành vũ khí như sư phụ. Nhưng sau thời gian ngắn, thủy cầu trong tay chỉ méo mó đi một chút.

Lão Tửu nhìn vậy thì uống ngụm rượu, miệng cười tươi:

“Được như vậy là khá lắm rồi, hôm nay tới đây thôi. Ngươi phải cố gắng hơn nữa, học đạo vô biên chỉ cần không ngừng cố gắng, thì ngươi sẽ sớm đạt được kết quả như mong cầu!”

Bạn đang đọc Tiên Ma Đạo sáng tác bởi LangC
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LangC
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.