Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

A Lại Gia

Tiểu thuyết gốc · 1801 chữ

Mười hai hồi trống vang lên, trống vừa dứt lệnh, từ bốn phương tám hướng tiếng tù và cứ thế tiếp nối nhau hào sảng bay lên trời xanh. Môn quy quy định, phàm là những việc cực kỳ quan trọng mới đánh đến mười hai trống lệnh như vậy. Nội môn và ngoại môn đệ tử đều bàn tán xôn xao:

“Chuyện gì vậy nhỉ, sao đánh đến mười hai trống lệnh để tập hợp thượng tầng của Trường Sinh Môn!”

Viên Quân mặc trường bào màu đen, đầu vấn ngọc quan phát ra khí chất cao quý cùng lãnh ngạo. Theo sau đó là Tam Lang – hài tử tầm mười tuổi dáng vẻ yếu ớt, khuôn mặt tràn đầy bất an vội vã đi sau. Hai người một trước một sau bước lên thềm đá lát hoa dẫn đến “Kiện Khang Điện” – đây là nơi các thượng tầng, trưởng lão tập trung để đàm đạo, hội bàn. Điện được xây hoàn toàn bằng gỗ Huỳnh Đàn, sang trọng mà trang nhã, trường tồn ngàn năm với đất trời. Bước vào điện, mùi Trầm hương tự nhiên, mộc mạc và linh thiêng cứ thoang thoảng làm cho tâm hồn người người đều được an lành thoải mái. Viên Quân nhanh chóng đưa Tam Lang vào chánh điện, hắn chỉ vào chiếc đệm nhỏ thêu chữ “Sinh” đặt ngay ngắn giữ trung tâm và nói:

“ Ngươi hãy ngồi xuống đó đi”

Chừng một khắc trôi qua, bảy vị trưởng lão lần lượt cưỡi gió xuất hiện, họ làm ấn thủ chào hỏi nhau rồi đứng nghiêm trang thành hai hàng. Gần một trăm năm nay chưa lần nào Trường sinh môn phải dùng đến mười hai trống lệnh như thế này. Các vị trưởng lão đưa mắt hướng về phí nhóc tỳ đang quỳ ngay ngắn giữa chánh điện, trong lòng tràn ngập những thắc mắc và tò mò.

Từ hai bên điện phụ Tứ đại hộ pháp thân cận bên cạnh chưởng môn lần lượt bước ra. Tứ hộ pháp bao gồm Tiên m, Tiên Kỳ, Tiên Vũ, Tiên Họa đứng thành hai bên cạnh trường kỷ của chưởng môn. Tiên Kỳ là nam nhân tóc dài màu lam khói, ngũ quan xuất chúng, trên tay là bàn cờ bằng phỉ thúy phát ra hào quang màu xanh nhạt, dõng dạc lên tiếng:

“Viên Quân! Ông là có chuyện gì mà đánh trống triệu bọn ta, đừng nói chỉ vì thằng nhóc này nhé! Chưởng môn đang bế quan, nếu không ông đánh đến mười ba trống lệnh mất!”

Viên Quân chấp tay chào hỏi các vị trưởng lão cùng tứ vị hộ pháp:

“Đã lâu không gặp các đạo hữu! Hựu bàn vỡ tan, chẳng hay các vị đã nghe chưa?

Tiên Kỳ lóe ánh mắt nghi hoặc hất cằm: “Bọn ta đã biết, nhưng tiểu tử kia là thế nào?”

“Tiểu tử chính nó đánh vỡ Hựu Bàn” Viên Quân trầm ngâm.

Cả bảy vị trưởng lão, cùng các vị chấp pháp đều trợn mắt ngạc nhiên đồng thanh nói:

“Là nó!”

Mấy ngày trước tin tức về việc Hựu Bàn ở Cổ Khê thành bị đánh vỡ đã được truyền về tông môn. Tất cả đều cho rằng kẻ đánh vỡ hựu bàn phải là thế ngoại cao nhân thân cao tám thước, người cao hơn trượng, mình đồng da sắt nào đó hoặc tu vi kẻ đó cao thâm ít nhất phải vào hạng thượng đạo trở lên. Không ngờ hôm nay Viên Quân lại mang một tên tiểu tử vắt mũi chưa sạch, thân ảnh nhỏ bé gầy gò đến đây, làm sao mà có thể tin cho được. Một vị trưởng lão chống gậy da dẻ hồng hào, đầu lão to hơn người thông thường rất nhiều, gặng hỏi:

“Viên Quân ông hồ đồ rồi sao? Thằng nhóc này theo cảm nhận ban đầu của ta thì cơ thể nó không có một chút đạo khí nào. Sao có thể đánh vỡ được Hựu Bàn. Chắc ông nhận lầm người chăng?”

Viên Quân khẳng khái:

“Nhã Hinh từ trước đến nay chưa bao giờ dám nói dối ta! Không những thế cả hai tên môn sinh canh Hựu Bàn cũng xác nhận chính là nó!”

Nhìn thái độ cứng rắn của Viên Quân các vị trưởng lão nhìn nhau một hồi rồi tiếp tục hỏi:

“Ông đã kiểm tra đạo khí nó chưa?”

Viên Quân gật đầu, xong rồi thở dài:

“Tên tiểu tử này không có đạo khí! Nhưng kỳ lạ là lúc ta truy đến nơi thì phát hiện ở đó có một luồng đạo lực mang theo bá khí rất mạnh. Cho nên ta nghĩ cần kiểm tra ký ức của tên nhóc này! Chỉ là…. ”

Nghe tới đây một nữ đạo nhân tay cầm phất trần tầm bốn mươi hoảng hốt lên tiếng:

“Ông định tiến vào A Lại Gia của nó? Việc này đối với phàm nhân cực kỳ nguy hiểm Tiểu tử này còn quá nhỏ, nhẹ thì tổn thương kinh mạch, nặng thì trở nên điên dại! Ông không thể làm việc cảm tính như vậy!”

“ Đúng vậy, Viên Quân à, ngươi điên rồi!”. Trưởng lão đầu to lắc đầu từ chối.

Mọi người ai cũng gật đầu đồng tình, hướng ánh nhìn về Viên Quân. Hắn đắn đo một hồi rồi tiếp tục:

“Ta biết chuyện này vô cùng nguy hiểm, sẽ làm thương tổn đến tiểu tử này, nhưng linh cảm mách bảo đằng sau nó còn có một thế lực nào đó kinh khủng hơn rất nhiều. Nó có thể ảnh hưởng đến cả Hạ giới!”

Nghe tới đây thì mọi người ai cũng trầm ngâm suy nghĩ rồi hướng về phía bốn vị chấp pháp xin ý kiến.

Tam Lang cúi đầu nghe mọi người bàn chuyện. Một lúc sau nó lén đưa mắt nhìn lên phía trên, nó phát hiện ra tiên nữ xinh đẹp phát kẹo hôm nào. Trong lòng nó mừng rỡ, ánh mắt sáng lấp lánh cứ mải mê nhìn Tiên m tỷ tỷ .

Từ sau lưng Tiên m, một giọng nữ tử nhẹ nhàng lên tiếng. Tiên Vũ tóc đen mềm mại, búi phi thiên cơ, trên đầu cài hoa lan nhỏ, dáng người thanh mảnh trong trẻo và xinh đẹp. Cái gọi là “Ngai như sơn thượng tuyết. Kiểu nhược vân gian nguyệt.” chính là nói về nàng:

“Nếu như là ảnh hưởng đến cả Hạ giới như lời Viên Quân trưởng lão thì ta tán đồng việc thâm nhập A Lại Gia của nó để kiểm tra! Chúng ta hãy cố gắng hết sức bảo về thần thức của nó! Hy vọng sẽ không có bất cứ điều tồi tệ nào xảy ra!”

Lại bàn về A Lại Gia. A Lại Gia là không gian thần thức chứa tất cả ký ức nhân sinh lẫn tiền kiếp của phàm nhân cũng như tu giả. Tuy nhiên đối với người tu đạo khí khi đạt đến cảnh giới Thượng Đạo sẽ có thể khám phá không gian A Lại Gia, đồng thời tu luyện biến nó thành vũ khí vô hình thao túng tâm trí kẻ khác.

Sau khi nghe Tiên Vũ nói như vậy thì tất cả mọi người đều trầm ngâm suy nghĩ một chút. Đây cũng là biện pháp cuối cùng để truy rõ căn nguyên chuyện này. Mọi người lặng lẽ gật đầu đồng ý. Viên Quân bước đến cuối người xuống nói với Tam Lang:

“ Tiểu tử này, bọn ta sẽ xâm nhập vào ký ức tiền kiếp của ngươi, tuy rằng có nguy hiểm, nhưng ta hứa sẽ cố gắng bảo vệ ngươi chu toàn. Ngươi có đồng ý không?”

“Tam Lang đồng ý, tất cả xin nhờ vào mọi người?” – Ánh mắt Tam Lang kiên định, sáng rực trong ánh chiều tà. Nó biết đây là cách duy nhất để biết được những chuyện kỳ quái xảy ra gần đây với bản thân sau khi cha giã từ cõi đời. Nó không thể sống trong mơ hồ như thế này mãi được. Tam Lang nhìn mọi người trong điện, khẳng khái gật mạnh đầu đồng ý.

Chuyện đã vậy, một vị trưởng lão với Thạch Bàn trên tay cũng phát ra ánh sáng màu xanh nhạt bước đến trước mặt Tam Lang đang quỳ. Lão bắt thủ ấn từ từ điểm chỉ truyền đạo khí vào pháp bảo đồng thời hét lớn:

“Lĩnh Ngộ Đạo: Trường Sinh Môn Hộ Thể Pháp trận”

Một vòng tròn lớn màu vàng như chiếc chuông đồng cổ dần dần bao phủ xung quanh người Tam Lang bảo vệ giúp cơ thể nó không bị vỡ nát kinh mạch. Tiên m vội nhét cho Tam Lang một viên đan dược màu trắng vào miệng. Viên đan dược màu trắng đó chính là đan dược được chế từ Thạch Tương quỳnh dịch hiếm có khó tìm, dịch nhũ trên đỉnh núi băng, trăm năm hấp thụ tinh hoa đất trời mới kết nhũ, lại qua khổ luyện trong bảy bảy bốn mươi chín ngày mới tạo được. Khi đan dược vào miệng liền hóa thành một luồng chân nguyên cực mạnh phối hợp với trận pháp bảo vệ toàn bộ kinh mạch cũng như thần thức của Tam Lang. Tam Lang nhắm nghiền mắt, cơ thể như được chiếc chuông đồng hút lên treo lửng lơ giữa không trung.

Vị nữ trưởng lão vận y phục đạo gia tràn đầy đạo cốt, trên tay phất trần xoay tròn trên không trung cũng bắt đầu niệm chú rồi điểm chỉ vào người Tam Lang hét lên:

“Lĩnh Ngộ Đạo: Trường Sinh Môn Hộ Cốt Chi khí”

Một luồng đạo khí màu trắng len lỏi khắp xương cốt Tam Lang nhằm tăng cường khả năng chống chịu của cơ thể nhỏ bé kia. Khí đạo như thực như vô cuộn thành sợi dây thừng, kéo tay chân Tam Lang thành hình chữ “đại”. Nữ đạo sĩ vận khí, phong bế ngũ quan thất khiếu lẫn bát mạch kỳ kinh của Tam Lang. Thân thể nhỏ bé run lên, dần dần thả lỏng rồi chìm vào giấc ngủ sâu.

“ Bày trận!”

Tám vị trưởng lão đứng phía dưới xoay tròn thành tám điểm tạo thành thế bát quái càn khôn. Mọi người tay bắt thủ ấn, bắt đầu vận khí. Đạo khí cuồn cuộn như làn khói mờ cuốn lấy cơ thể nhỏ bé của Tam Lang. Cuối cùng lão đầu to thổ mạnh gậy xuống đấy, khí đạo tụ lại thành con giao long xuyên thẳng vào đầu Tam Lang đang treo lơ lửng trên không trung, lão ồm ồm cất giọng:

“Lĩnh Ngộ Đạo: Trường Sinh Môn Truy Ức!”

Bạn đang đọc Tiên Ma Đạo sáng tác bởi LangC
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LangC
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.