Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cổ quái trường nhận

Tiểu thuyết gốc · 714 chữ

Thuỷ hàm cốc, hơn mười dặm bên ngoài, một đầu suối xanh biếc từ trong cốc chảy ngang mà qua, cách đó không xa bên dòng suối, trên một tảng đá đang nằm một người, trên tay còn nắm chặt một thanh màu máu trường nhận.

Sau một lúc lâu, người kia nhẹ nhàng động đậy, nổ lực chống lên thân thể, nhìn xung quanh một cái, nôn ra mấy ngụm nước suối, tinh thần mới nhẹ nhàng buông lỏng, xoay người ngồi trên tảng đá.

Người này chính là Nguyễn Hùng vừa nhảy vực mà xuống.

Sau hai canh giờ điều tức, cảm thấy cơ thể mấy phần khôi phục mới nhẹ nhàng thở ra.

Không nghĩ tới, chính mình nhảy vực sâu vạn trượng mà còn sống, thật sự là may mắn.

Nghĩ lại thanh niên kia sâu không lường được, mà đâu kia con rắn theo Nguyễn Hùng cảm nhận cũng khoảng luyện khí tầng 5, mặc dù mình yếu hơn nó nhưng không đến một chiêu đã bại.

Cuộc chiến vừa rồi, để hắn sâu sắc cảm nhận được tu chân giới tàn khốc, và kinh nghiệm thực chiến là quan trọng cở nào.

Nếu không phải hắn là gà mờ, sẽ không giao thủ khi đứng sát bên bờ vực như vậy, ít nhất tiếp đến mấy chiêu chưa chắc đã bại bởi con rắn kia, đương nhiên thanh niên kia ra tay thì hắn cũng chỉ có con đường nhảy vực mà thôi.

Nhìn vào trong tay, một thanh màu máu trường nhận, cười khổ không thôi, người ta nhảy vực được cường giả lưu lại động phủ, được linh thảo vạn năm, thậm đi đường dấp phải cái bình cũ nát, cũng là vô thượng chí bảo.

Còn Nguyễn Hùng thì nhặt được thanh này rỉ sét trường nhận, chỉ thấy thanh này trường nhận, toàn thân màu máu, quanh thân kiếm còn khắc vô số ký hiệu màu vàng, những ký hiệu này vô cùng cổ quái, Nguyễn Hùng chưa bao giờ thấy tương tự ký hiệu này bao giờ.

Đổi lại thanh này màu máu trường nhận vô cùng sắc bén, nhớ lại cảnh lúc chụp thanh này trường nhận, bàn tay khẽ động, huy nhận chém về tảng đá bên cạnh.

" ầm " tảng đá từ một phân làm hai, vị trí vết cắt vô cùng bóng loáng, không một tia tì vết, chứng tỏ thanh này trường nhận vô cùng sắc bén.

Nguyễn Hùng thử rót linh khí vào trường nhận, nhưng linh khí vào trường nhận như muối bỏ biển, không hề có một tia phản ứng.

Nghĩ đến cái này cỏ thể là pháp bảo, mà pháp bảo theo như nhật ký của lão tổ, là phải nhỏ máu nhận chủ, cắn rắng quyết định, Nguyễn Hùng cắn chót lưỡi phun ra một ngụm tinh huyết vào trường nhận.

Ngưng thần nhìn trường nhận hồi lâu, khiến cho hắn thất vọng là trường nhận vẫn như thế không một tia phản ứng, nhìn một hồi Nguyễn Hùng cũng mất hết hứng thú.

Theo hắn, thanh này màu máu trường nhận chỉ là phàm binh, không phải pháp khí, cũng không phải pháp bảo, chỉ là một thanh phàm binh hơi chút sắc bén mà thôi.

Đã này thanh trường nhận một thân huyết sắc, vậy thì kêu nó là " huyết nhận " đi.

Tâm niệm vừa động ý định cất huyết nhận vào túi trữ vật, làm cho Nguyễn Hùng bất ngờ là không thể đem huyết nhận vào túi trữ vật, thử mấy lần đều không được.

Cổ quái như vậy, làm Nguyễn Hùng tấm tắt kêu kì lạ, qua một hồi dằng co, Nguyễn Hùng bỏ ý định để huyết nhận vào túi trữ vật.

Lấy bên trong túi trữ vật ra một cái áo, đây là y phục trước khi đi hắn đã chuẩn bị, bên trong túi trữ vật còn rất nhiều.

Xé áo thành mảnh vải dài, sau đó quấn quanh huyết nhận rồi đeo lên vai, bên ngoài nhìn vào có mấy phần giống đao khách trên giang hồ.

Đứng dậy quan sát xung quanh, xác định phương hướng một phen, Nguyễn Hùng nhắm ngay phương hướng cửu long bay nhanh mà đi.

----------

Bạn đang đọc Tiên Ma Chi Lộ sáng tác bởi yy99701589
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy99701589
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.