Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mới vào tu chân giới

Tiểu thuyết gốc · 1371 chữ

Vô nhân sơn mạch, một bóng người thoáng lướt qua nhẹ nhàng như lá cây, mỗi lần chân chạm đất liền có thể nhẹ nhàng tung bay mấy mét.

Người này chính là Nguyễn Hùng, sau khi từ biệt phụ thân ngày đêm gắp rút lên đường hướng về Cửu Long tông.

Nơi đây là vô nhân sơn mạch, vượt qua vô nhân sơn mạch là Thiên Tháp thành, toà thành này chuyên hội tụ các tán tu xung quanh vô nhân sơn mạch.

Sở dĩ gọi vô nhân sơn mạch là vì toà sơn mạch này thường xuyên có yêu thù sinh sống, các tán tu hoặc đệ tử tông môn thường xuyên vào đây săn giết yêu thú.

Phàm nhân đến đây hầu như chỉ có con đường chết, nên mới gọi là vô nhân.

" rời nhà đã hai tháng, không biết phụ thân giờ này ra sao ", khẽ thở dài dẹp hết tạp niệm.

Tiên phàm khác biệt, một khi đã bước vào tu chân giới không biết bao giờ mới đoàn tụ được.

Đột nhiên một tiếng thét chói tai cắt đứt mạch suy nghĩ của Nguyễn Hùng.

Khẽ nhíu mày, vận khinh thân thuật đến gần nói phát ra tiếng kêu, trước mắt làm hắn không khỏi húp một ngụm khí lạnh.

Phía trước, một rắn một điêu đang dằn co với nhau, con rắn kia thoạt nhìn chỉ có một mét so với cự điêu thì không bằng một nữa của nó.

Thế nhưng đầu rắn kia phản kích vô cùng mạnh mẽ, né trái né phải, miệng phun nọc độc phản kích khiến cự điêu vô cùng chật vật.

Một màn này làm Nguyễn Hùng vô cùng kinh hãi, hắn trong vô nhân sơn mạch gặp rất nhiều mãnh thú nhưng đây là lần đầu tiên hắn gặp yêu thú.

"A" Nguyễn Hùng dụi dụi con mắt, lần nữa hướng nơi 2 con yêu thú nhìn lại.

Nguyên lai phía sau một xà một điêu khoảng mười mấy mét, đang đứng một chàng thanh niên áo trắng.

Người kia chân dẫm trên một mạnh mịt mờ ánh vàng, tay bóp những ấn quyết cổ quái đang tập trung nhìn chầm chầm đầu cự điêu kia.

Tựa như cảm ứng được Nguyễn Hùng đang nhìn hắn, người kia lại đột nhiên quay đầu nhìn về phía này.

" không tốt " Nguyễn Hùng không nghĩ thanh niên vậy mà như thế cảnh giác, chinhd mình chỉ hắn có một cái vậy mà để hắn phát hiện.

Nguyễn Hùng vội vàng vận khinh thân thuật đến cực hạn, hướng phương xa lao đi.

Nguyễn Hùng có ngốc cũng biết, đầu kia con rắn là thanh niên kia sủng thú, sau khi tiêu diệt đầu kia cự điêu người kế tiếp xui xẻo chính là mình.

Chính mình một ké tán tu, tu vi chỉ có luyện khí tầng 4 mà thiếu niên kia mình mảy may cũng không cảm ứng được tuvi của đối phương.

Đều này chứng tỏ điều gì, chứng tỏ là tu vi đối phương hơn xa bản thân, rất có thể là luyện khí hậu kì, thậm chí là luyện khí viên mãn.

Cũng không biết bay bao lâu, Nguyễn Hùng đi tới một vách núi phía trước, từ trên vách núi một đầu thác nước ầm ầm chảy xuống, Nguyễn Hùng chính là một đường dọc bờ sông chạy đến nơi này, nhìn phía trước vực sâu vạn trượng, Nguyễn Hùng khẽ nhíu mày.

Ánh mắt tìm kiếm bốn hướng, muốn tìm một con đường đi ra toà vực sâu vạn trượng này, đột nhiên phía sau gió nhẹ nhàng lay động, vội vàng xoay người, nhìn đến tình cảnh phía sau không khỏi làm hắn sắc mặt đaị biến.

Nguyên lai, tại sau lưng hắn cách xa mười mét chổ, đang đứng một người mười bảy, mười tám tuổi, thanh niên một thân áo trắng, làn da trắng noản, ngũ quan đoan chính, nhưng đôi mắt lộ mấy phần trêu tức, như cười như không nhìn Nguyễn Hùng.

" vậy mà là một luyên khí kỳ tầng bốn ". Không ngờ hôm nay đi săn đầu kia hắc điêu vậy mà để hắn gặp đầu này dê béo.

Theo sát Nguyễn Hùng cảm thấy một trận gió tanh xong vào mũi, thanh ảnh chớp động mấy lần rơi tại thanh niên bên cạnh, chính là đầu kia con rắn.

Nhìn đến đầu kia con rắn, Nguyễn Hùng không khỏi rùng mình, lúc nảy nhìn xa xa không thấy gì, bây giờ đầu rắn gần trong gang tấc, thân rắn dài hơn mét, dữ tợn đầu rắn cộng thêm cái lưỡi không ngừng phát ra thanh âm " tê tê " làm cho Nguyễn Hùng không khỏi tê cả da đầu.

Thanh niên cầm trong tay một cộng lông vũ ánh lên màu đen mịt mờ, miệng lộ ra vẻ tiếu dung.

" có đầu này hắc linh điêu chân vũ, ta có thể luyện chế thêm một kiện pháp khí chiến lực ắc sẽ tăng lên không ít "

" còn về ngươi hôm nay gặp ta xem như xui xẻo " nói xong thiếu niên khẽ lắc tay một cái đầu kia lông vũ đã không còn thấy nữa, ánh thanh niên thì nhìn không chớp mắt túi trữ vật đang đeo bên hông của Nguyễn Hùng.

Nguyễn Hùng cười khổ không thôi, hắn làm sao không biết được mình đã bị người ta xem như dê béo rồi.

Cái này túi trữ vật là của lão tổ Nguyễn Tiên để lại, sau khi biết Nguyễn Hùng ý định rời đi, phụ thân hắn Nguyễn Sơn đã đưa cho hắn.

Bên trong túi trữ vật cũng không có gì nhìu, một kiện sơ giai pháp khí trường đao, một cái bản đồ địa vực xung quanh Cửu Long tông, và mấy quyển công pháp, sơ giai pháp thuật và tâm đắt tu tiên của lão tổ đã từng trải qua.

Thanh niên kia vừa nói dứt lời, đầu kia con rắn đã mở ra miệng to miệng rắn lao nhanh về phía Nguyễn Hùng, một mùi tanh hôi khó tả phả vào mặt khiến hắn không một trận nôn nao.

Tâm tư khẽ động, cái kia sơ giai pháp khí trường đao hiện ra trong tay, không chút do dự chém vài đầu kia con rắn.

"Ầm" một tiếng bụi bay mù mịt, Nguyễn Hùng chỉ cảm thấy một luồng phản chấn vô cùng mạnh mẽ ập tới khiến hắn không khỏi lui lại mấy bước.

Nhưng hắn đang đứng bên bờ vực sâu vạn trượng, lùi một bước này chính là cảm thấy hụt chân, không cẩn thận rơi xuống vực sâu.

"A" thiếu niên kia không khỏi kinh hô một tiếng, lắc đầu tiếc núi, thu đầu kia con rắn vào túi linh thú, cỡi pháp khí rời đi.

Tên kia đã rớt xuống vực sâu vạn trượng, không chết cũng tàn phế, một cái nho nhỏ luyện khí tầng 4 tán tu, thân gia có được bao nhiêu, không đáng để hắn bỏ công lao xuống vực sâu thu chiến lợi phẩm.

Một bên khác Nguyễn Hùng đang rơi xuống vực hai tay cố gắng níu lấy cây cối xung quanh tìm chút hy vọng sống.

Đột nhiên, Nguyễn Hùng thấy trên vách đá phía dưới cắm lấy một thanh cổ quái trường đao, một nữa cắm vào vách đá, một nữa lộ ra ngoài.

Thấy cảnh này Nguyễn Hùng mừng rỡ không thôi, tập trung tinh thần, vận khinh thân thuật lao về phía trường đao.

Rất may mắn hắn vô cùng chuẩn xác cầm lấy chui đao, chưa kịp vui mừng đã nghe tiếng " răng rắc "

Không phải là âm thanh trường đao vỡ vụn, mà là âm thanh của vách đá, có lẽ do trường đao quá sắc bén, chịu tải sức nặng của Nguyễn Hùng đã có dấu hiệu rơi xuống.

"A" không có gì bất ngờ, trường đao rơi ra khỏi vách đá, Nguyễn Hùng mang theo trường đao rơi xuống vực sâu vạn trượng.

Là sống là chết chỉ có thể phó thác cho ông trời.

-----------

Bạn đang đọc Tiên Ma Chi Lộ sáng tác bởi yy99701589
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy99701589
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.