Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoài thành Cự tượng

Phiên bản Dịch · 2284 chữ

《 tiềm long vũ suất 》 quyển thứ nhất biên cảnh chiến trường

----------------------

Chương 21: Ngoài thành Cự tượng

----o0o----

Tác giả: Thoại Thiệt

Converted by: 21302766

Thời gian: 00 : 46 : 54

dd: hiepcongtudaica

Chương 21: Ngoài thành Cự tượng

Tin tức trăm vạn đại quân Đế quốc Uyên Lâm tới gần Nhạn thành đã lan truyền khắp ngõ ngách đế quốc Hồng tín. Biên cảnh phương bắc, mấy chục toà thành thị dồn dập giới nghiêm, đặc biệt là phụ cận Nhạn thành cơ hồ cứ ba bước một đội lính canh, năm bước một trạm gác.

Nhưng hôm nay lại có hai chiếc xe ngựa được thông suốt, trong nháy mắt tiến thẳng vào Nhạn thành sau đó tạm nghỉ. Đi từ sáng hôm sau thẳng đến giữa trưa, xe ngựa mới rốt cục dừng trên con đường nhỏ ở ngoài thành Cự tượng.

Cửa xe rốt cuộc cũng mở ra Trịnh Luân từ từ đi xuống, hắn ta hít một hơi thật sâu, phát hiện không khí nơi này rõ ràng vẩn đục rất nhiều so với kinh thành nhất thời nhíu mày mấy cái.

Bất quá, sau khi ly khai đến Nhạn thành tâm tình của hắn vẫn luôn luôn tốt, cũng lười tính toán nhiều chuyện như vậy.

Bước nhanh tới trước cửa xe ngựa ở phía sau, Trịnh Luân khẽ gõ cửa xe mấy cái mỉm cười nói:

"Thất phu nhân, xe ngựa đã đến Cự tượng thành, người của ta đã vào thành thông báo, tin tưởng không bao lâu ngài và Yên Vũ muội muội có thể nhìn thấy Cửu thiếu gia rồi."

Cửa xe mở ra, Trâu Ngọc Tâm đưa mắt nhìn cổng thành cách đó không xa một chút, trong mắt nhất thời hiện lên vài phần kích động.

Mặc dù nóng lòng hy vọng có thể mau chóng nhìn thấy con trai đã mười năm không gặp, nhưng Trâu Ngọc Tâm rất rõ ràng tình thế trước mặt. Vì không muốn để cho con trai có thêm phiền phức, Trâu Ngọc Tâm suy nghĩ một chút nói:

"Nơi đây đã là chiến trường biên giới hai nước, trong thành khẳng định hiện tại nhiều việc bề bộn, ngươi đã phái người vào thành thông tri, vậy chúng ta ở nơi này chờ một chút. "

Trâu Ngọc Tâm dự định ở chỗ này chờ Viêm Phong ra nghênh tiếp, Trịnh Luân tự nhiên sẽ không có ý kiến gì, hắn chỉ quan tâm tới Thi Yên Vũ, chỉ cần Thi Yên Vũ còn ở nơi này, cho dù Trâu Ngọc Tâm muốn cho hắn vào thành đợi trước, hắn cũng sẽ tuyệt không đáp ứng.

Chỉ tiếc rằng, chú ý tới ánh mắt nóng bỏng của Trịnh Luân Thi Yên Vũ nửa điểm đều không có cao hứng nổi, ngược lại núp ở phía sau Trâu Ngọc Tâm, điều này làm cho Trịnh Luân đang đứng đối diện nhất thời buồn bực:

"Yên Vũ muội muội, Trịnh Luân ta coi như không nổi tiếng, cũng sẽ không kém hơn so với những tên thiên tài kinh thành chứ, ngươi cần gì phải lẩn tránh ta? "

"Hơn nữa, hôn sự của chúng ta được Thi gia các người tương đối tán thành, bây giờ trưởng lão hội Viêm gia cũng không có ý kiến, chúng ta sớm muộn cũng cùng một chỗ, ngươi cần gì phải trốn tránh hiện thực? Huống chi mấy năm nay, Yên Vũ muội muội hẳn phải cảm giác được thành ý của ta chứ. "

Hiện tại bốn tộc trưởng của tứ đại gia tộc là ai, có thể còn có người không biết, nhưng ba chữ 'Thi Yên Vũ' được nhắc đến thì không người nào không biết, đơn giản Thi Yên Vũ từ nhỏ đã xinh đẹp, dễ thương. Khi bé ngược lại thì tốt, nhưng đến tuổi xuân của nàng, mặc dù nàng cực kì khiêm tốn vẫn bị mọi người nhắc đến là một trong tứ đại mỹ nhân của kinh thành.

Mấy năm gần đây không biết đã có biết bao thanh niên tài tuấn, bởi vì ngưỡng mộ Thi Yên Vũ mà lần lượt đi tìm đến Thi gia, chỉ vì cầu được gặp mặt Thi Yên Vũ một lần.

Về sau nếu không có may mắn gặp được Trâu Ngọc Tâm, phu nhân đệ nhất nguyên soái Viêm Trung Tín đúng lúc rời khỏi Viêm gia không lâu, căn bản không dám chắc nàng sẽ có được an toàn.

Trịnh gia sau lưng Trịnh Luân tuy không đuổi kịp tứ đại gia tộc, nhưng cũng vượt qua Thi gia ở khoảng cách xa, có được cơ hội cùng Trịnh gia tổ chức đám hỏi, Thi gia tự nhiên cầu còn không được, làm sao còn không đồng ý?

Nhưng lúc đó Thi Yên Vũ đã dời đến nơi ở của Trâu Ngọc Tâm, bởi vì kiêng kỵ thân phận phu nhân Viêm gia Thi gia mới không dám tỏ rõ thái độ, để tránh đắc tội với Viêm gia, một nhà so với tứ đại gia tộc càng là tồn tại mạnh mẽ hơn.

Cũng vì ngại thân phận Trâu Ngọc Tâm, Trịnh Luân tự nhiên không dám thờ ơ, mắt thấy Trâu Ngọc Tâm kiên trì muốn tới Nhạn thành, hắn không thể làm gì khác hơn là mặt dày theo tới Nhạn thành.

Nhưng ngay cả Trịnh Luân cũng không nghĩ tới, lúc trước hắn vẫn lo lắng nhất là Viêm gia, lại không phản đối chút nào giữa hôn sự của hắn cùng Thi Yên Vũ. Đại biểu ý kiến trưởng lão hội tiếp đãi Trịnh Luân lúc trước chính là Nhị thiếu gia Viêm gia, biểu thị muốn tận lực thúc đẩy việc này.

Trâu Ngọc Tâm hiện giờ đã nhúng tay vào chuyện này, chỉ một mình Viêm gia thì nàng còn chống đỡ được, nhưng bây giờ Thi gia cùng Viêm gia đều nguyện ý thúc đẩy hôn sự, nàng đành dẫn Thi Yên Vũ rời xa kinh thành. Còn về Trịnh Luân, mắt thấy tâm nguyện gián tiếp được tác thành, dọc theo con đường này mặt mày tự nhiên phấn khởi trông thấy, tuy nói Thi Yên Vũ bản thân tựa hồ cũng không thích hắn lắm, nhưng hắn vẫn tự tin rằng mình muốn lay chuyển tâm hồn Thi Yên Vũ là chuyện rất dễ dàng.

Thi Yên Vũ đang trốn Trâu phía sau Ngọc Tâm kiều khuôn mặt nhỏ nhắn hiển hiện lên vẻ khổ sở cùng bất đắc dĩ.

Giữa lúc Trịnh Luân đang nghĩ làm thế nào để bắt Thi Yên Vũ vào tay, đột nhiên một âm thanh lạnh lùng từ nơi không xa truyền đến.

"Thi Yên Vũ bây giờ là muội muội của ta, muốn kết hôn với muội muội ta, có hay không phải hỏi ý kiến của ta trước đã?"

Thanh âm còn chưa dứt, đã nhìn thấy một con khoái mã vọt tới cạnh chiếc xe ngựa, tên thiếu niên nhìn qua bất quá mới mười sáu tuổi, ánh mắt lạnh lùng đảo qua từ trên xuống dưới Trịnh Luân, sau một lát quay đầu hướng Trâu Ngọc Tâm đang trên xe ngựa nhìn lại.

"Mẫu thân, hài nhi đến chậm!"

Người tới chính là Viêm Phong cùng với hộ vệ tới từ Cự tượng thành của hắn. Từ lúc buổi sáng biết được tin tức mẫu thân muốn đi qua đây, Viêm Phong không kịp chờ đợi muốn chạy tới Nhạn thành trước tiên.

Chỉ có điều Viêm Phong cũng không biết, ỷ vào thân phận Ngũ thiếu gia Trịnh gia, Trịnh Luân cỡi hai chiếc xe ngựa dọc theo đường đi đều thông suốt một đường, đã xuất hiện ngoài thành Cự tượng trước mấy. Cho nên Viêm Phong vừa chạy tới Nhạn thành lại biết được tin mẫu thân vừa rời đi, sau đó Viêm Phong ngựa không ngừng vó quay trở về, đến lúc này mới rốt cục đuổi kịp.

Mẹ con đều có cảm giác huyết mạch tương liên, tuy Viêm Phong từ nhỏ không hiểu được thế nào là thân tình, nhưng bây giờ đối mặt mẫu thân cảm nhận được tình yêu vô bờ bến của người mẹ nhất thời con mắt ướt.

Mà Trâu Ngọc Tâm làm sao lại không giống như vậy! Con trai còn chưa biết gì thì đã bị mang đi. Mười mấy năm luôn luôn qua quan sát cuộc sống nhi tử thông qua một vài lá thư, nhưng một vài lá thư làm sao có thể theo kịp nỗi nhớ mười mấy năm qua đối với con trai?

Mẹ con Viêm Phong gặp lại nhau tự nhiên rất đáng giá cao hứng, nhưng Thi Yên Vũ đang ở một bên lại có chút mất hứng. Ngoại trừ một đám hộ vệ ra, nơi đây có tổng cộng bốn người bọn họ, bây giờ mẹ con Viêm Phong gặp lại nhau, cũng chỉ còn lại có nàng cùng với tênTrịnh Luân đáng ghét mà thôi, Thi Yên Vũ thật sự không thích tên Trịnh Luân này, càng không muốn có bất kỳ quan hệ gì với hắn.

Sau một khắc, Thi Yên Vũ bất chấp mình có quấy rối nhân gia hai mẹ con hay không, bèn bất mãn trừng mắt Trịnh Luân một cái, sau đó lập tức ôm lấy cánh tay Trâu Ngọc Tâm, làm nũng giống như con nai nhỏ.

Viêm Phong đang chuẩn bị nhào tới trong lòng mẫu thân, lại phát hiện vị trí đáng lẽ của mình bây giờ đã bị chiếm giữ, hết lần này tới lần khác vẫn là muội muội của hắn. Hơn nữa bày ra khuân mặt xinh đẹp khả ái khiến người ta rất khó tức giận, trong lòng hắn nhất thời phiền muộn một hồi.

"Ngươi chính là Trịnh Luân?" Viêm Phong trong lòng đang buồn bực, ở trong đây chỉ có Trịnh Luân là ngoại nhân, dĩ nhiên trở thành đối tượng để hắn phát tiết.

" Thái độ của Viêm gia cùng Thi gia ta không có xen vào, nhưng nơi này là Cự tượng thành, lời nói của ta chính là phép tắc. Từ giờ trở đi, ngươi cùng người của ngươi không cho phép bước vào Cự tượng thành một bước, nếu không.... phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn cũng đừng trách ta không có nhắc nhớ trước đó."

Trịnh gia thực lực gần với tứ đại gia tộc, làm Ngũ thiếu gia Trịnh gia, Trịnh Luân đã bao giờ bị loại khinh thị này?

Trâu Ngọc Tâm dù sao cũng là trưởng bối, răn dạy hắn vài câu cũng không có gì đáng nói! Nhưng Viêm Phong so với hắn bối phận đều tương đồng, ngay bây giờ tên Viêm Phong lại răn dạy mình trước mặt người ngưỡng mộ trong lòng, điều này làm sao khiến hắn chịu được?

"Viêm Phong, đây là sự việc của ta cùng Yên Vũ muội muội, còn chưa tới phiên ngươi tới nhúng tay!"

Trịnh Luân vừa nói, vừa hướng phía Thi Yên Vũ đang trốn sau lưng Trâu Ngọc Tâm đi thẳng tới, đem khuôn mặt nhỏ của Thi Yên Vũ dọa sợ đến trắng bệch.

Không đợi Trịnh Luân tiến lên, Viêm Phong tung người xuống ngựa, thân ảnh chớp động trong nháy mắt chắn trước mặt Trịnh Luân.

Coi như hiện tại , trong cùng thế hệ, ngoại trừ vài trường hợp cá biệt ngoại lệ, thì chưa từng có người nào dám tùy tiện ngăn chặn lối đi của Trịnh Luân.

Trịnh Luân trong cơn tức giận không nói hai lời, một quyền đi qua.

Viêm Phong kinh nghiệm tranh đấu tuy không nhiều lắm, nhưng dù sao cũng trải qua chém giết tại chiến trường, nên phản ứng cũng không chậm chút nào. Trịnh Luân phẫn nộ trong nháy mắt ra tay thì hắn cũng không chậm trễ chút nào xuất thủ đánh trả.

Từng quyền đụng nhau, không trung truyền ra từng luồng âm thanh muộn hưởng, ngay sau đó hai bóng người đồng thời bị phản chấn năm, sáu bước.

Lại là Hậu thiên cao giai!

Nhận thấy được thực lực của đối phương, Viêm Phong không khỏi hơi sửng sờ, hiển nhiên hắn cũng không nghĩ tới tùy tiện gặp một cậu ấm Trịnh gia lại phát hiện thực lực của đối phương cũng không kém hắn là mấy.

Nhưng mắt thấy một kích đồng dạng không có kết quả, Trịnh Luân cũng thất kinh không ngớt.

Viêm gia cửu tử, mỗi người đều có thực lực Hậu thiên cao giai đây không tính là điều gì bí mật. Mà Trịnh Luân còn biết rõ ràng hơn nữa, Viêm Phong lúc này bất quá mới vừa tròn mười sáu tuổi, thực lực cũng chỉ vừa bước chân vào Hậu thiên cao giai mà thôi.

Trịnh Luân tuy không tính là thiên tài, nhưng trong cùng một thế hệ, người có thể thắng được hắn cũng không tính được vài người. Nhưng hắn hoàn toàn không ngờ tới, tên Viêm Phong vừa mới bước vào cảnh giới Hậu thiên cao giai, thực lực dĩ nhiên chênh lệch với hắn không có bao nhiêu.

Mà Viêm Phong ngay cả đối diện cao thủ Tiên thiên cũng dám đánh một trận, thì đương nhiên sẽ không để ý Trịnh Luân dù cảnh giới cao hơn mình một bậc nhỏ.

Hai người lại lao vào nhau giao thủ lần nữa, lần này hai người đều xuất ra toàn lực. Sau một khắc, hai người lại bị phản chấn, mỗi người đều thối lui mười bước, vẫn như cũ ngang tay!

Bạn đang đọc Tiềm Long Vũ Soái(Dịch) của Thoại Thiệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiepcongtudaica
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.