Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tin vui

Phiên bản Dịch · 2320 chữ

《 tiềm long vũ suất 》 quyển thứ nhất biên cảnh chiến trường

----------------------

Chương 20: Tin vui

----o0o----

Tác giả: Thoại Thiệt

Converted by: 21302766

Thời gian: 00 : 38 : 58

dd: hiepcongtudaica

Chương 20: Tin vui

Năm đại quân tiên phong của Đế quốc Uyên Lâm gặp tổn thất lần lượt quay trở về doanh trại, sĩ khí giảm mạnh một cách triệt để. Chủ tướng không thể không buông tha kế hoạch này chuyển sang phương pháp khác, định điều quân một hơi chạy tới trước mặt Nhạn thành, thừa cơ phát động thế công trực diện đánh vào trong thành.

Bên ngoài Nhạn thành, tại một khu đất xuất hiện một doanh trướng, có một lão nhân ăn mặc quái dị, tay chống gậy tập tễnh tiến đến.

Làm người ta kỳ quái chính là căn lều vải nơi này tầng tầng hộ vệ phòng vệ sâm nghiêm, thời điểm hộ vệ nhìn thấy vị lão nhân này không chỉ không có ngăn cản lão nhân đi vào bên trong, trên khuân mặt thậm chí lộ ra vẻ cung kính, chủ động thay lão nhân mở màn trướng đi vào.

Xuất hiện bên trong lều vải là người trẻ tuổi khoác trường bào, đang ngưng trọng nhìn chăm chú vào tấm bản đồ trên bàn. Lều vải bất chợt bị vén lên khiến hắn nhất thời cau mày ngẩng đầu nhìn lại.

Nơi này chính là cấm địa trong quân, không có thông báo của hắn ai dám tự tiện xông tới? Hắn lúc này chuẩn bị răn dạy mấy câu, nhưng khi nhìn thấy người vừa tới, sự bất mãn vừa nãy trên khuân mặt trong nháy mắt biến mất tiêu.

"Đại quốc sư, sao ngài lại đích thân tới đây?"

Đỡ lão nhân ngồi xuống, tên thanh niên phất tay cho người hầu lui xuống, nhàn nhạt hỏi.

"Bệ hạ, tướng quân Bắc Đường Ngạo đã thất bại, biến số lớn nhất cũng đã xuất hiện, đế quốc chúng ta lúc này nếu cứ kiên trì dẫn binh tổng tiến công Nhạn thành, sợ rằng sẽ không còn thích hợp nữa. "

Lão nhân cũng không hề để ý đến sự lãnh đạm của người trẻ tuổi, bởi vì lão nhân rất rõ, người trẻ tuổi chính là điện hạ Đế quốc Uyên Lâm. Từ thời còn làm vương tử, dù đứng trước mặt tiên đế hay làm đế vương, cho tới bây giờ khuân mặt đều là bộ dạng không nóng không biểu tình thì lạnh nhạt.

Người cầm đầu trong đại trướng này chính là Viên Phong Chính hoàng đế của Đế quốc Uyên Lâm hiện nay, mà vị lão nhân còn lại đó là đại quốc sư Đế quốc Uyên Lâm, cũng là ân sư của tiên đế Viên Chính, Viên Thiên Ân.

Viên Thiên Ân địa vị phi phàm, càng tinh thông mệnh số. Năm năm trước, Viên Phong Chính đã có ý định dẫn dắt toàn bộ chiến lực của đế quốc chinh phạt Nhạn thành, cùng lúc đó thì vị quốc sư cũng bắt tay trù mưu thành hay bại cho lần xuất chinh lần này.

Mà kết quả thực sự đúng như vậy tính toán của quốc sư, bất kể là bảy cao thủ Tiên thiên đứng đầu cử ra đánh lén, hay Bắc Đường Ngạo suất lĩnh năm đại tướng tiên phong, mỗi người đều lĩnh quân xuất phát thanh tẩy năm tòa thành, những kế hoạch hành quân lần này đều xuất phát từ tay vị lão nhân này.

Từ năm năm trước, Viêm Thiên Ân đã từng gieo quẻ cát hung trước khi giao chiến hai nước, nhưng kết quả cuối cùng lại khiến cho Viêm Thiên Ân cả đời nghiên cứu số mệnh cũng không nghĩ ra !

Năm năm lặng lẽ trôi qua, mặc dù gieo quẻ không có kết quả nhưng lão nhân rất minh bạch, số mệnh sở dĩ hỗn loạn bất kham ngay cả hắn đều không thấy rõ ràng, tất cả mọi chuyện đều dính đến một người, mà người này sẽ ảnh hưởng đến kết quả chiến tranh biên giới hai nước.

Mà vô luận là bảy tên cao thủ tiên thiên đánh lén thất bại hay Bắc Đường Ngạo tử vong, hai chuyện vừa vặn đều dính đến một người. Đó chính là thành chủ Cự tượng thành hiện giờ, nhi tử của đệ nhất nguyên soái Viêm Trung Tín, Viêm Phong.

Nếu như nói bảy tên cao thủ Tiên thiên đánh lén gặp bất lợi chỉ là sự việc trùng hợp. Vậy Bắc Đường Ngạo bị giết làm cho Viên Thiên Ân càng khẳng định suy đoán của mình, cho nên mới hắn mới đích thân đến đây gặp Viên Phong Chính.

Nhưng việc làm cho Viên Thiên Ân thất vọng chính là, Viên Phong Chính ánh mắt vẫn chăm chú dừng trên tấm bản đồ kia, hiển nhiên cũng không định buông tha kế hoạch tiến quân ồ ạt vào Nhạn thành.

Qua một lúc lâu, thẳng đến khi Viên Thiên Ân sắp hoàn toàn buông tha khuyên nhủ lần này, Viên Phong Chính âm thanh mới nhàn nhạt vang lên:

"Đại quốc sư đã nói có biến số lớn, mà đơn giản gây ra từ một tên thiếu niên vắt mũi chưa sạch! Nếu đại quốc sư đã nhận thức hắn ta không thể trêu chọc, cùng lắm là để trăm vạn tướng sĩ đế quốc đi đường vòng, muốn chiếm Nhạn thành, không nhất thiết phải đi qua Cự tượng thành. "

Cùng lúc đó, Viêm Phong còn đang phát sầu vì trăm vạn đại quân sắp đến mà hồn nhiên không biết, chính bởi vì có sự xuất hiện của hắn, Cự tượng thành mới trực tiếp tránh khỏi một hồi thanh tẩy.

Cự tượng thành, hậu viện phủ thành chủ.

"Cái gì? Mẫu thân đã muốn qua đây? "

Vẫn đang chăm chú nghe mấy vị tướng quân bàn bạc chiến lược tác chiến, từ miệng Trâu Chính đột nhiên biết được tin tức mẫu thân lập tức sẽ tới Cự tượng thành, Viêm Phong nhất thời kinh hô một tiếng.

Sau khi phục hồi tinh thần lại phát hiện chu vi xung quanh đột nhiên trở nên an tĩnh rất nhiều, hơn nữa tất cả mọi người đều đang nhìn mình, Viêm Phong nhất thời xấu hổ cười cười. Nhưng hắn cũng không đoái hoài tới nhiều thứ như vậy, trực tiếp lôi kéo Trâu Chính đi nhanh ra phòng .

"Cậu, trước không nói phụ soái tại sao bằng lòng cho mẫu thân tới Cự tượng thành, nghe ý tứ cậu vừa nói, ngoại trừ mẫu thân ra, đồng hành chẳng lẽ còn có những người khác tới sao? "

Kinh hỉ qua đi, Viêm Phong mơ hồ nhận thấy được sự tình có điểm quái dị, nhưng lúc này hắn cũng lười suy nghĩ nhiều như vậy. Dù sao cùng mẫu thân gặp mặt so sánh với những chuyện khác đều không trọng yếu, làm cho hắn tò mò chính là tựa hồ mẫu thân cũng không phải là một mình qua đây, ngoài ra còn có người khác?

"Tiểu phong, không riêng gì Ngọc Tâm, còn có muội muội của ngươi cũng sẽ tới. "

Không giống với Viêm Phong đang hưng phấn cùng kích động, trên mặt Trâu Chính tuy khóe miệng mỉm cười nhàn nhạt, nhưng trong ánh mắt rõ ràng hiện lên vẻ rầu rỉ.

"Muội muội? Ta từ lúc nào nhiều hơn một vị muội muội? Ta làm sao còn chưa từng nghe nói qua? "

Nghe nói còn có một muội muội muốn tới, Viêm Phong nhất thời trợn tròn đôi mắt, hắn sau khi sinh không bao lâu đã bị dẫn tới Nhạn thành, căn bản không có bất kì ký ức nào, đừng nói là muội muội, ngay cả dáng vẻ mẫu thân trong đầu cũng chỉ còn sót lại một vài ấn tượng mơ hồ mà thôi.

"Tiểu phong, tiểu thư Yên Vũ là người Thi gia, từ năm năm trước Thi gia xuống dốc, sau đó Ngọc Tâm cùng tiểu thư Yên Vũ tính tình rất hợp, cho nên mới thu nàng làm nghĩa nữ. "

Giải thích xong thân phận của Thi Yên Vũ, Trâu Chính suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn là đem tin tức những năm gần đây hội con nhà giàu vẫn đang điên cuồng theo đuổi Thi Yên Vũ, gần nhất là Trịnh Luân Ngũ thiếu gia Trịnh gia, sự tình Trịnh Luân trực tiếp cửa toàn bộ đều nói hết một lượt.

Tuy Thi gia cùng Trịnh gia thực lực đều gần với tứ đại gia tộc, bất đồng chính là Thi gia những năm gần đây bắt đầu xuống dốc không phanh. Mà Trịnh gia được Ngô gia âm thầm trợ giúp càng phát triển nhanh chóng, mơ hồ vượt trước nhiều nhà, xu thế có thể cùng tứ đại gia tộc sánh vai.

Bất quá Viêm Phong cũng không có tâm tư suy nghĩ những thứ này, biết mẫu thân nhận một người khác làm nghĩa nữ, mình lại có thêm một muội muội kết nghĩa, hắn liền xoay người chuẩn bị ra khỏi thành tiếp đón.

Nhưng chưa kịp ra khỏi hậu viện, Viêm Phong bước chân đột nhiên dừng lại, lúc này hắn mới nhớ, hiện tại hắn không phải một mình muốn đi nơi nào thì đi, làm người đứng đầu một thành, trong thành đang ở thời khắc mấu chốt, sao có thể nói ra thành liền có thể đi ra?

Trâu Chính thật vất vả mới đuổi theo kịp, phát hiện Viêm Phong vẻ mặt khổ não, đang dừng lại trước cổng thành, lập tức thở phào nhẹ nhõm.

"Cửu thiếu gia, nếu ngài muốn đi ra ngoài thì đi đi, sự tình chỉ mất chút thời gian, yên tâm, nếu quả thật có chuyện gì, không phải còn có ta cùng Trâu đại nhân sao?"

Nghe được âm thanh vô cùng quen thuộc, trong lòng Viêm Phong nhất thời đại hỉ:

"Thiết Long tiền bối!"

Trước đó mấy ngày, hơn ngàn nhân sĩ võ lâm dồn dập rời đi, ngay cả Cao Lạc Trần cũng không có ngoại lệ, chuyện này làm cho Viêm Phong buồn bực một lúc lâu, nhưng hắn vạn lần không ngờ, vốn tưởng rằng Thiết Du Bích sớm đã rời đi dĩ nhiên lại quay trở lại.

Luận thực lực, Thiết Du Bích tuyệt đối ở trên hắn, hơn nữa thực lực Thiết Du Bích sớm đã được mấy nghìn binh lính Cự tượng thành tán thành, phương diện chỉ huy hoàn toàn không thành vấn đề.

Võ có Thiết Du Bích, văn có Trâu Chính, chỉ cần hai người bọn họ vẫn còn ở Cự tượng thành, đừng nói là mấy giờ, coi như là ly khai vài ngày, hắn cũng không cần lo lắng an toàn của thành nhỏ chút nào.

Viêm Phong trong lòng nóng ruột dẫn theo Viêm Bách cùng vài tên hộ vệ, cưỡi khoái mã trong nháy mắt biến mất ở cuối con đường lớn.

"Thiết Long các hạ, hoan nghênh ngươi trở về! Ta nghĩ nếu như mấy vị Thống lĩnh đại nhân biết tin tức này mà nói, khẳng định sẽ rất cao hứng." Trâu Chính ngẩng đầu lên nóc nhà, mỉm cười với Thiết Du Bích đang ở đối diện mà nói.

Nhắc tới mấy tên thống lĩnh trong quân đội, Thiết Du Bích nhất thời nhếch miệng nở nụ cười.

Thời điểm trước đây hắn tới Cự tượng thành, từng lấy lực một người đem mấy vị thống lĩnh thực lực mạnh nhất trong quân đều dạy dỗ qua một lần.

Sau khi lăn lộn quen thuộc lẫn nhau, những thống lĩnh bình thường lúc nào cũng mượn danh nghĩa tỷ thí, hy vọng có thể lấy lại danh dự. Kết quả không cần phải nói, Thiết Du Bích sẽ không hạ thủ lưu tình, không tới mấy ngày những thống lĩnh này từng người đều trực tiếp mềm nhũn.

Trong quân tôn trọng chính là thực lực, mặc dù Thiết Du Bích mang danh không được cầm binh đánh giặc được, nhưng sau một phen luận bàn, quan hệ giữa bọn họ ngược lại càng ngày càng tốt.

Thiết Du Bích từ trên nóc nhà xoay người chấm đất, hướng phía quân doanh mà đi tới, vừa cười vừa nói:

"Yên tâm, mấy tên gia hỏa kia chính là một tay ta hảo hảo huấn luyện. Ai, kỳ thực cùng mấy tên kia luận bàn thật không có ý tứ gì. Nếu tên tiểu tử kia lúc nào trở lại, ngươi cũng đừng quên nói với hắn một tiếng, lúc nào ta cũng chờ hắn đánh mấy trận. "

Nhìn Thiết Du Bích vào thành, Trâu Chính trên khuôn mặt hiện lên vẻ kinh ngạc cùng khó hiểu.

Cái tên Thiết Long này từ khi nào bắt đầu cùng tiểu phong quan hệ tốt như vậy? Hỗ trợ chỉ giáo mấy vị thống lĩnh trong quân một chút võ nghệ thì cũng cho qua, bây giờ vậy mà lại vẫn chủ động yêu cầu cùng tiểu Phong luận bàn?

Trên thực tế, mặc dù biết rất rõ Bắc Đường Ngạo chết ở trên tay Viêm Phong, nhưng trong mắt Trâu Chính, Viêm Phong nhiều lắm chính là lượm được cái đại tiện nghi, hoặc là vận khí quá tốt mà thôi.

Nhưng Trâu Chính lại hoàn toàn không biết, tuy nói lúc đó Thiết Du Bích đích thực ngăn cản chiến lực chủ yếu từ Bắc Đường Ngạo. Chỉ có Thiết Du Bích mới rõ ràng nhất, lấy uy lực kinh người một chỉ của Viêm Phong, mặc dù hắn không ra tay, Bắc Đường Ngạo cũng chưa chắc có thể còn sống sót mà ly khai.

Bạn đang đọc Tiềm Long Vũ Soái(Dịch) của Thoại Thiệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiepcongtudaica
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.