Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1324 chữ

Hàn Thịnh Vĩ cởi đai an toàn rồi xuống xe mở cửa xe giúp Hàn Hướng Nhu: “Nơi này có làm thẻ hội viên, cần có thẻ hội viên mới có thể vào. Lần trước Đổng Lực Dương cầm thẻ hội viên của ông già nhà cậu ta mời bọn anh ăn một bữa, anh trở về vẫn nhớ mãi không quên. Chỉ là thẻ nhà này khó làm quá, bằng không anh đã mời em tới ăn từ sớm rồi.”

Hàn Hướng Nhu cười cười, mở ví tiền ra lấy một tấm thẻ đưa cho Hàn Thịnh Vĩ: “Đưa cho anh này.”

“Đây là cái gì?” Hàn Thịnh Vĩ nương theo ánh đèn lồng treo trên cửa nhà nhìn thấy rõ hàng chữ trên tấm thẻ: “Tiệm ăn tại nhà Cổ Mộc…… Thẻ hội viên kim cương?” Đột nhiên anh ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Hướng Nhu, trên mặt hiện ra sắc mặt hoảng sợ: “Chẳng lẽ tiệm ăn tại nhà này có quỷ?”

Một chữ cuối cùng bị Hàn Thịnh Vĩ đè xuống gần như không nghe thấy, Hàn Hướng Nhu thấy môi anh run run vì bị dọa bèn cười ha hả: “Tốc độ phản ứng của anh rất nhanh nha.”

“Có thật rồi!” Lập tức Hàn Thịnh Vĩ nhảy ra phía sau Hàn Hướng Nhu, vẻ mặt cảnh giác nhìn cửa lớn của tiệm ăn, biểu cảm khẩn trương giống như đang xem một căn nhà ma: “Là lệ quỷ sao?”

Hàn Hướng Nhu tiện tay lấy ra một lá bùa dán lên trán anh và cười giải thích: “Vậy thì không có, chỉ là một nhóm cây cỏ thành tinh mở cửa tiệm, người ta dựa bảo bản lĩnh ăn cơm chứ không hại người.”

Hàn Thịnh Vĩ nhẹ nhàng thở ra, giơ tay lên lấy lá bùa xuống rồi vui vẻ nói: “Nhu Nhu à, lá bùa này của em cải tiến rồi hả? Không cần nước bọt cũng có thể dán được.”

Hàn Hướng Nhu mím môi cười: “Chuẩn bị cho anh đó, dán băng dính hai mặt.”

Hai anh em cười đùa đi vào cửa lớn của tiệm ăn tại nhà, tuy miệng Hàn Thịnh Vĩ nói không sợ nhưng khi đi ngang qua đình viện nhìn thấy cây cổ thụ chọc trời bên trong vẫn hơi run chân. Chủ yếu là ánh sáng phần sân vào buổi tối của tiệm ăn tại nhà này toàn dựa vào đèn lồng, ánh sáng quá yếu mà cây cối lại nhiều nên ít nhiều gì nhìn cũng âm u hơn.

Lúc Hàn Thịnh Vĩ đi vào thì các bạn của anh đã tới, nhìn thấy Hàn Thịnh Vĩ thì vội vàng vẫy vẫy tay, chỉ là trong sảnh còn có nhiều khách khác nên bọn họ ngại lớn tiếng gọi.

Sau khi Hàn Thịnh Vĩ đi vào và chào hỏi, anh vỗ vỗ bả vai của Hàn Hướng Nhu: “Đây là em gái Hàn Hướng Nhu của tớ.” Đồng thời anh lại chỉ vào mấy người đàn ông trước mặt giới thiệu: “Đây đều là bạn anh, Trương Khôn, Trần Thiều, Tả Đằng Dương, người này chính là Lưu Tân Khải.”

Những người bạn của Hàn Thịnh Vĩ thấy Hàn Hướng Nhu thì trong ánh mắt đều lộ ra sự kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô, nhưng ngại cô là em gái của bạn nên mọi người đều đè nén sự rạo rực trong lòng, chào hỏi khách sáo với Hàn Hướng Nhu.

Lưu Tân Khải chỉ vào một bàn giữa đại sảnh và nói: “Mình không đặt phòng VIP, đại sảnh lại không cho đặt, lúc mình tới chỉ còn mỗi vị trí này thôi.”

Từ khi lấy được thẻ hội viên kim cương, Hàn Thịnh Vĩ vẫn chờ cơ hội khoe khoang, anh búng tay một cái gọi nhân viên phục vụ bên cạnh tới, dưới ánh mắt kinh ngạc của các bạn, anh lấy thẻ hội viên kim cương ra: “Hãy sắp xếp một phòng cho chúng tôi.”

Nhân viên phục vụ nhận lấy thẻ hội viên, thấy số trên thẻ hội viên thì đột nhiên mở to mắt, vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Hàn Hướng Nhu đang đứng ở đối diện mỉm cười nhìn mình, lập tức bị dọa đến mức màu tóc tái nhợt đi, sau đó cầm lấy thẻ hội viên rồi quay đầu chạy.

Tưởng khoe khoang trước mặt bạn bè một chút, nụ cười trên môi Hàn Thịnh Vĩ cứng lại, tình huống này là sao? Không hề giống với tưởng tượng chút nào! Nhân viên phục vụ, mày là yêu quái tao còn chưa chạy mà mày lại chạy cái gì nha!

Lưu Tân Khải buồn cười ôm bả vai Hàn Thịnh Vĩ: “Không phải cậu làm giả thẻ hội viên đó chứ?”

“Không phải!” Hàn Thịnh Vĩ nhìn khách hàng xung quanh đang nhìn về phía mình, mặt cảm thấy nóng rát: “Đó thật sự là thẻ hội viên.”

Cũng may là chỉ qua một phút, giám đốc Liễu Triết vội vội vàng vàng chạy tới rồi cung kính đưa thẻ trả lại cho Hàn Hướng Nhu: “Đại……”

Hàn Hướng Nhu không muốn ông ta nói đại sư gì trước mặt công chúng nên kịp thời ngăn cản lại: “Tôi họ Hàn.”

“Chào cô Hàn.” Liễu Triết biết phải thay đổi xưng hô: “Phòng đã chuẩn bị xong cho cô rồi, là phòng Dao Thảo Kỳ Hoa ở lầu ba ạ.”

Hàn Hướng Nhu đưa thẻ hội viên trong tay cho Hàn Thịnh Vĩ: “Anh, chẳng phải anh thích nơi này sao, về sau anh dùng thẻ hội viên của em là được.”

Hàn Thịnh Vĩ xấu hổ liếc nhìn Liễu Triết, sợ ông ta lấy lại thẻ hội viên.

Liễu Triết sờ sờ mũi cười ngại ngùng: “Thật sự xin lỗi, nhân viên phục vụ mới tới của chúng tôi hơi nhát gan, chúng tôi lập tức cấp thẻ hội viên mới cho vị khách này coi như bồi thường ngay đây ạ.”

Mấy người Lưu Tân Khai mơ màng đi đến phòng Dao Thảo Kỳ Hoa, trong phòng được trang trí như một công viên xinh đẹp nho nhỏ, có mặt cỏ xanh biếc, có hoa tươi xinh đẹp diễm lệ, có dòng suối nhỏ trong vắt thấy đáy thỉnh thoảng có cá Koi nhảy lên khỏi mặt nước.

Hàn Hướng Nhu tranh thủ lúc mọi người tham quan phòng thì lấy ra một lá bùa đưa cho Liễu Triết: “Lần sau không cần khách sáo như vậy, nếu không tôi cũng ngại tới.”

Liễu Triết nhìn lá bùa Linh Vũ cực phẩm ngập tràn linh lực trong tay thì kích động đến mức đầu tóc bắt đầu bay bay: “Cảm ơn cô Hàn.”

Từng món ăn tinh xảo được bê lên bàn, Hàn Hướng Nhu đã bói bụng từ lâu, cô uống chén canh cá trước mới cảm thấy dạ dày đỡ sôi hơn, lúc này mới bắt đầu nếm những món ngon trên bàn, Hàn Thịnh Vĩ vừa ăn vừa nói chuyện với bạn bè, còn Hàn Hướng Nhu chỉ đến vì ăn, mỗi món nơi này đều phát huy hương vị đến cực hạn, đặc biệt là vị của thức ăn chay cực kỳ ngon, ăn khoảng nửa tiếng Hàn Hướng Nhu mới buông đũa xuống.

Cô dùng khăn lau môi, bỗng nhiên Hàn Hướng Nhu quay đầu nhìn về phía cửa, có một sợi đen đủi chui vào từ kẹt cửa. Hàn Hướng Nhu thấy thế bèn đứng lên đi về hướng cửa, ngoài ý muốn là hành lang không có người. Trong lúc Hàn Hướng Nhu chuẩn bị về phòng thì đột nhiên phòng kế bên đi ra một người rồi nhìn cô với vẻ ngoài ý muốn: “Thư ký Hàn?”

Hàn Hướng Nhu nhớ tới cảnh đá mông Cố Bách Nhiên trong ảo cảnh, lập tức cảm thấy hơi chột dạ: “Chào tổng giám đốc Cố.”

Bạn đang đọc Thư Ký Của Tôi Biết Bắt Quỷ (Dịch) của Tín Dụng Tạp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienChauVuNhien
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.