Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Hắc! Đưa ta qua đó!

Tiểu thuyết gốc · 933 chữ

Lý Vệ một đường bay đi trên Loạn Ma Hải, hoàn toàn không biết sự chấn động mà hắn tạo ra, đã khơi gợi rất nhiều sự kiện tiếp nối sau đó.

Phía xa trên Phi Toa, ba nhát Lôi Chùy như tiếng thét đòi mạng ầm ầm bổ xuống Nguyệt Minh.

Mặc dù, Nguyệt Minh không còn bùa bảo mệnh, thế nhưng tu vi trúc cơ hậu kỳ cũng không phải để làm kiểng.

Vừa thấy hắc y trung niên ra sát chiêu, ngay tức thời, hắn cũng vận chuyển linh lực tạo thành lớp lớp phòng vệ, cùng lúc thi triển Phần Đao Thức, một trong những công pháp chủ đạo của gia tộc Nguyệt.

Đao quang và Lôi Chùy va chạm trên không trung phát ra âm thanh "Bang! Bang!", sóng xung kích tản xạ bốn phương tám hướng, đao quang, lôi quang toé lên như điện xẹt.

Chỉ là Lôi Chùy của hắc y trung niên cường hãn hơn rất nhiều, chưa nói tới công pháp là Thiên cấp, mà cơ bản tu vi so với Nguyệt Minh cao hơn một tiểu cảnh giới.

Dưới công kích mạnh mẽ của hắc y trung niên, Nguyệt Minh không đủ linh lực kháng cự lâu, đao quang tiêu thất mất dạng, màn bảo hộ bị chấn vỡ vụn đi.

Theo đà xung kích, Nguyệt Minh như diều đứt dây, ngã lùi ầm ầm về phía sau, nội tạng tổn thương trầm trọng, miệng phún ra một ngụm máu bầm, sắc mặt tái nhợt vô thần.

Nguyệt Nha thần sắc hốt hoảng, chạy lại đỡ Nguyệt Minh, nước mắt giàn giụa lo lắng nói:

"Ca Ca! Ca không sao chứ?"

Nguyệt Minh ho khụ khụ vài tiếng, miệng cười gằng nén đau đớn:

"Ta không sao!"

Nguyệt Nha chua sót, răng cắn vào môi muốn bật cả máu, mắt lộ lên sự kiên quyết nói:

"Nguyệt Nha dù có chết cũng sẽ bảo vệ Ca!"

Nguyệt Minh thở dài, cười dịu dàng:

"Nha đầu ngốc! Ai cần muội bảo vệ chứ!"

Lúc này, trên lưng Hỗn Đỗn Điểu, Lý Vệ vẫn tâm bình khí lặng như đi du ngoạn, bất quá thần sắc bỗng chốc thay đổi, nói ra:

"Phía trước có người! Tiểu Hắc! Đưa ta qua đó!"

Ngẫm nghĩ một lát, hắn lại nói:

"Ngươi trở lại bộ dạng Tiểu Điêu đi! Bộ dạng ngươi thế này không ổn chút nào!"

Nói xong, hắn nội liễm tu vi thành Trúc Cơ sơ kỳ.

Tiểu Hắc sau khi thành Tiểu Điêu, liền đậu trên vai hắn.

Cả hai thong dong đi tới Phi Toa.

Trước mắt Lý Vệ là một phi thuyền lớn màu xanh khảm ngọc, đây là đầu tiên trong đời hắn thấy một vật thể bay không sử dụng động cơ phản lực.

Trước kia những vật thể bay đều là máy bay, nếu có khác thì cũng là tên lửa, hoặc thậm chí là UFO (vật thể bay không xác định từ ngoài Trái Đất), nhưng dù sao cũng đều có nguyên lý khoa học, chỉ là kỹ thuật cao hay thấp mà thôi.

Còn với phi toa kia thì không giống, đơn giản chỉ là một phi thuyền cổ xưa.

Lý Vệ mắt nhìn lạ lẫm, trong lòng trầm trồ khen ngợi không ngớt, nếu lúc mới tới nơi này, cái đầu tiên hắn thấy là phi toa, hắn chắc chắn sẽ bất ngờ tới rớt con mắt ra ngoài.

Hiện tại, hắn có ánh nhìn khác, hiểu hơn về thế giới tu hành.

Việc sử dụng linh lực, nguyên lực, cấm chế, trận pháp...để áp dụng vào thực tế thật sự rất thường dụng và tiện lợi.

Trên phi toa là một đám người trang phục hắc y, cùng một đám người trang phục thanh y, khắp xung quanh thi thể nằm la liệt, không cần hỏi cũng mường tượng hiểu được, đây hai phe đối lập vừa quần chiến xong.

Lý Vệ nhìn về phía huynh muội Nguyệt Minh, thấy cả hai đều có vết thương trên người, đặc biệt ở nam tử mập mạp đang bị trọng thương rất nặng.

Chuyển ánh mắt về phía đại hán lực lưỡng đang ngồi ngông nghênh trên ghế, thần sắc rất chi bố đời, Lý Vệ hình dung ra nhân vật phản diện từng đọc trong truyện lúc trước.

Lý Vệ nhìn đại hán lực lưỡng, điệu bộ như người qua đường, hỏi:

"Ta chẳng may lạc đường! Đạo hữu có thể chỉ giúp ta phương hướng tới phường thị gần nhất được không?"

Đại hán lực lưỡng dò xét thấy Lý Vệ chỉ có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, ánh mắt không khỏi khinh thường, miệng cười thầm ra hiệu cho thuộc hạ giải quyết.

Trong lúc đang làm việc mờ ám, những kẻ xui xẻ vô tình gặp được, chết dưới hắc thủ hắn cũng không phải số ít, chỉ trách những tên đó quá xui xẻo.

Một hắc y ria mép gật gật đầu hiểu ý, nhìn về Lý Vệ lạnh giọng châm chọc:

"Nhãi con! Phường thị thì không có! Hoàng tuyền có một lối ngươi đi không?"

Đúng là chủ nào thì tớ nấy, vai phản diện trước giờ đều luôn có tính cẩu huyết tương tự, nếu không như vậy thì đâu còn đất cho nhân vật chính dụng võ chứ, Lý Vệ nghĩ thầm trong lòng như vậy.

Định nói gì đó thì Tiểu Hắc đã nhẩy cẩng lên nói trước:

"Con mẹ tổ tông nhà ngươi! Ăn phân mà lớn à? Sao miệng mồm thúi hoắc thế!"

Bạn đang đọc Thôn Thiên Đế sáng tác bởi xhanc2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xhanc2
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.