Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhật Niệm Hải Tận Kiếm Sát

Tiểu thuyết gốc · 1089 chữ

Lý Vệ mắt đăm chiêu nhìn về phía xa xăm của Loạn Ma Hải.

Mặt biển yên bình, dưới ánh Mặt Trời loang bóng gợn lên từng mảng trắng bạc, ẩn ẩn trên làn nước mát.

Có điều sự vận hành đó biến đổi liên tục, hoàn toàn không như cũ, hàng vạn hàng triệu hàng tỷ những mảng bạc cứ luân phiên biến đổi, chốc chốc lại cuộn lên thành những cơn sóng cao gào thét đổ xô đi.

Cảnh tượng đó làm tâm trí Lý Vệ chìm đắm vào trong cảm ngộ.

Phải nói, ở thế giới trước kia, cho dù có ngắm vạn cảnh sắc thì làm sao có được cảm ngộ gì, chẳng qua chỉ đủ để mở mang đầu óc.

Ở thế giới này, hắn đã là Nguyên Anh, hơn nữa bản thân thế giới có đạo tắc quy luật riêng biệt, người có thiên phú tu hành đối việc cảm ngộ là không có xa lạ gì.

Nhưng không phải ai cũng có thể cảm ngộ, và cảm ngộ cũng có yếu có mạnh.

Qua tầm ba khắc thời gian, Lý Vệ mở mắt, một đạo bạch quang lượn lờ ở bên trong, kèm theo là sự minh ngộ sâu sắc, trong mắt hắn như có vô vàn những tia bạch quang biến ảo, thoắt ẩn thoắt hiện.

Lý Vệ triệu hồi Vô Ảnh Kiếm, cả người yên tĩnh bất động, kiếm đưa về phía trước, nhìn như không có điều gì xảy ra.

Điều không ngờ tới, cả thân hình Lý Vệ chập chùng lúc ẩn lúc hiện, xung quanh tràng khí lăng lệ dâng cao bao phủ cả dặm.

Kiếm khí dày đặc, như thật như ảo, số lượng kiếm khí không thể đếm xuể.

Lý Vệ như hoà vào trong kiếm khí, cấp tốc trước mặt hắn xuất hiện một kiếm quang sát phạt hùng tráng.

Kiếm quang được đạo tắc hình thành, là ý chí của kiếm, mang theo hơi thở của trời đất, của thiên ý.

Kiếm quang ầm ầm lao đi, với tác dụng của Vô Ảnh đã hư hoá hoàn toàn, những nơi đi qua không gian như muốn sụp đổ, rung lắc giẫy dụa, nhiều khe nứt nhỏ li ti hình thành.

Mặt biển bị kiếm ý chém rách toạt, xẻ ra thành hàng vạn đường rãnh.

Kiếm quang đi tới đâu nơi đó trở thành địa ngục tu la.

Bóng kiếm đổ bộ đi hơn trăm dặm thì dừng lại tại một hòn đảo nhỏ, bất ngờ chém mạnh, hòn đảo tai bay vạ gió biến mất vô tung vô ảnh.

Một màn trước mắt làm Tiểu Hắc ngơ ngẩn, miệng líu lo:

"Lão Ca thật quá lợi hại! Chiêu này gọi là gì lão ca?"

Vừa thi triển xong thần thông vừa cảm ngộ, sắc mặt Lý Vệ xám ngắt, nguyên lực gần như tiêu hao toàn bộ.

Dù vậy, trước uy lực mà hắn tạo ra, cảm thấy rất hài lòng, tuy không thể dùng thường xuyên, nhưng có thể dùng để trấn áp, trang bức cũng không tệ, lúc cần còn có thể bảo mệnh.

Trầm ngâm hồi lâu, Lý Vệ đáp:

"Ta cũng vừa mới cảm ngộ được! Chưa có tên! Vậy gọi thần thông này là Niệm Nhật Hải Tận Kiếm Sát!"

Tiểu Hắc mắt toả sáng, trầm trồ:

"Lão ca quả là tuyệt thế thiên tài! Ngắm Mặt Trời và biển mà cũng tạo được thần thông! So với tiểu gia trước kia cũng không thua kém gì nha!"

Lý Vệ hừ lạnh:

"Không biết ngươi đang vỗ mông ngựa hay tự khen mình!"

Vỗ vỗ đôi cánh, Tiểu Hắc hú lên tiếng Điểu thật kêu rồi tiếp tục bay đi, điệu bộ như rất hưng phấn.

Âm thanh hệ thống:

"Ký chủ sáng tạo thần thông mang theo đạo tắc thiên địa! Tặng ký chủ một lần quay may mắn!"

Lý Vệ niềm vui ngoài mong đợi, sáng tạo thần thông lại kích hoạt hệ thống ban thưởng, nếu vậy sau này sẽ thường xuyên sáng tạo, coi vậy mà ngon ăn.

Không đợi nhắc nhở, Lý Vệ sử dụng luôn lần quay thưởng.

Âm thanh hệ thống:

"Chúc mừng ký chủ nhận được Bí Cảnh Sát Lục! Có thể sử dụng bất kỳ lúc nào!"

Xem qua phần thông tin ghi chú:

"Bí Cảnh Sát Lục - Bí Cảnh giả tưởng, thông qua Bí Cảnh để tăng cường sát khí cho bản thân."

Lý Vệ có chút chưa hiểu lắm, cũng không vội, tạm cứ để đó, có thời gian hắn sẽ thử nghiệm.

...

Lại nói, ngay khi thần thông Lý Vệ triển khai, một khoảng rộng lớn trên Loạn Ma Hải đều bị ảnh hưởng nghiêm trọng, khí tức lăng lệ kiếm ý quá mức khủng bố, đã kinh động nhiều cường giả ở những nơi lân cận 

Trong một đình viện tao nhã nào đó tại Loạn Ma Hải, một nữ tử vận bạch y trang nhã, nhan sắc tuyệt mỹ, lúc này, nàng đang du tẩu từng ngón tay nhỏ nhắn trắng ngần trên cổ cầm.

Âm thanh thanh thoát, rúng động lòng người, bỗng chốc dừng lại, nàng khẽ mấp máy đôi môi mọng nước:

"Kiếm ý thật mạnh mẽ! Là cường giả Thần Giới? Không đúng! Hàng vạn năm trước Đại Môn Thần Giới đã bị phá hủy! Làm sao có thể? Vậy rốt cuộc là ai?"

Trên một đỉnh núi hoang sơ nào đó, một lão giả thanh bào râu tóc bạc trắng, khí chất xuất trần.

Lão giả nhìn về phương hướng kiếm ý xuất hiện, nhỏ giọng:

"Sơn Hải Giới có lẽ sắp có biến đổi lớn! Sao Tinh Chủ đã xuất hiện! Đại nạn 100 vạn năm có điểm tháo tháo gỡ rồi!"

Nói rồi, lão giả dần biến mất hút.

Trong một hang động âm u lạnh lẽo, một bóng ảnh gầy gò trơ xương như thi hài, trên mặt lượn lờ hắc khí không rõ nhân dạng.

Không khó nhận ra đây là một lão già gần đất xa trời, lão như đang tu luyện một loại ma công nào đó, xung quanh xương cốt chất thành đống như núi.

Miệng thở ra từng hơi khí lạnh lẽo băng hàn, mắt bỗng mở ra tràn đầy sát ý, thì thầm:

"Mấy vạn năm! Ta đã đợi mấy vạn năm rồi! Thánh Thể Chí Tuyệt! Lão phu tới đây! Khà! Khà!"

Âm thanh quỷ dị im bặt, bóng ảnh như thi hài chớp mắt cũng biến mất.

Bạn đang đọc Thôn Thiên Đế sáng tác bởi xhanc2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xhanc2
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.