Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chợ Tây An

Tiểu thuyết gốc · 2147 chữ

Thời Tiết mùa này thật khó chịu sáng mưa to , trưa thì lại bắt đầu nắng gắt . Tô Lâm đã thay một bộ quần áo mầu thiên thanh tay hắn cầm quạt rất có phong phạm sĩ tử . Trưa nay Lê Đại Tư Đồ không về , Lê Anh có trách nhiệm dẫn Tô Lâm đi diện thánh . Tú thích lắm hắn chưa được vào hoàng cung bao giờ năn nỉ mặc theo một bộ đồ gia nhân cưỡi Ô Đỏ theo sau , hắn cao lớn các cơ bắp khỏe mạnh mặc dù mặc đồ gia nhân vẫn rất oai phong . Làm cho đôi khi Tô Lâm vô cùng tức giận , gia nhân gì còn nhìn gắt hơn cả chủ thế kia .

Mấy nay Ô Đỏ bị nhốt chung với mấy con ngựa cái , từ ngày nó bước qua cổng Lê Đại Tư Đồ nhìn thấy nó thì thích lắm khen ngợi không ngớt , còn khen nó cao lớn như Hãn Huyết Bảo Mã , lão định lấy giống nó nhưng lại hơi quá đà . Nhốt Ô Đỏ với gần mười con ngựa cái , Ô Đỏ làm việc quá sức đến ngày thứ ba đã không chịu nổi hung hăng lấy vó đá khắp nơi , mã phu định đến ngăn cản cũng bị nó đá gẫy hai răng mấy gia nô định xúm lại ngăn cản , liền bị Lê Anh tát cho mấy cái . Lê Anh lấy rau muống rửa sạch , lại gãi cằm cho nó vuốt vuốt bộ lông lại ôm đầu Ô Đỏ thủ thỉ :

-Khổ thân anh bạn bị nhốt cùng mấy nữ nhân xấu.

Lạ thay Ô Đỏ dụi dủi đầu vào người Lê Anh tỏ ra vô cùng ủy khuất , Tâm tình như bạn tâm giao ngậm lấy một cọng rau muống nhất định mời Lê Anh ăn tình cảm vô cùng thắm thiết . Đoàn người chậm dãi đi qua chợ Tây Nhai , mấy ngày hôm nay chợ Tây tấp lập lạ thường Từ khi hoàng thượng lên ngôi các thế lực ngậm như xã hội đen , cùng phật giáo , đạo giáo bắt đầu dục dịch phát triển . mỗi người thi nhau truyền đạo một kiểu khiến chợ Tây người đi lại vô cùng đông đúc . phía xa xa trên võ đài cao người tụ tập càng đông thi thoảng lại có tiếng chửi rủa và ồ nên phát ra .

Tô Lâm từ trong xe ngựa quay ra hỏi Lê Anh .

-Có chuyện gì sao đông người tụ tập vậy .

Lê Anh cưỡi một con ngựa trắng thân mặc trụ giáp , rất oai phong . bình tĩnh trả lời :

-Lâm ca chắc huynh không biết từ khi hoàng thượng lên ngôi , Minh quốc thấy hoàng thượng non trẻ nên liên tục cử người đến gây khó dễ chúng ta , chúng đều là nhân tài của Minh quốc đến đây theo danh nghĩa giáo phái liên tục thách thức nhiều môn phái võ công nổi tiếng trong nước ta mục đích đánh bại hết nhân tài nước ta làm toàn bộ người dân nể sợ sức mạnh của Minh quốc .

-vậy sao quan phủ không ngăn cản , làm càn thế vẫn bao dung sao ?

Tô Lâm Nhíu mày hỏi

-Không thể . đây là chuyện giang hồ với nhau đất nước không thể xen vào , nếu xenn vào sẽ thành chuyện đất nước như vậy tạo thành cái cớ cho Minh quốc xâm lược nước ta . đều đấy làm cha ta rất đau đầu .

Lê Anh buồn bực than thở .

-Có truyện vui vậy sao , chúng ta cùng đi xem đi .

Tú hớn hở ra mặt , từ ngày đến đây hắn như quay lại thời cấp ba . vô cùng thích láo nhiệt , chỗ nào phiền phức cũng thấy có mặt .

Cả đoàn người tiến vào sâu chợ Tây Nhai , ở đó đã vô cùng huyên láo mọi người thấy đoàn người mũ giáp đầy đ- đang tiến lại gần tất cả đều tránh ra một bên . Thanh danh Lê phủ là rất lớn tránh voi không xấu mặt nào . Trên võ đài một đạo sỹ đang giao thủ với một đệ tử trẻ tuổi của Nam Hồng Sơn , đạo sỹ xuất chiêu vô cùng nguy hiểm thế kiếm như nước , đối đầu với hắn cao thủ Nam Hồng Sơn cũng không hề kém cạnh , lé tránh gần hết nhưng một kiếm cuối cùng không tránh được bị đâm thẳng vào đùi , hắn kêu nên một tiếng rồi ngã khụy xuống . Tú lắc đầu , võ thuật cổ truyền tuy đẹp mắt nhưng trong lúc giao thủ quá yếu ớt , võ công dù nói văn hoa thế nào cũng chỉ là công cụ giết người , khí lực không đủ ăn uống thiếu làm thể trạng Môn Sinh của Nam Hồng Sơn hơi yếu , không đủ sức đối đầu với đạo giáo ắt tất bại . hắn thở dài không thôi .

Cả hai cùng chào nhau đi xuống võ đài trận đấu diễn ra nhưng không hề đuổi tận giết tuyệt rất có nghĩa khí . Tô Lâm thấy bóng người xa xa khá quen thuộc , người này tóc búi cao mặc bộ quần áo trắng nhìn rất sang trọng tay phe phẩy cầm quạt đang nhận xét trận đấu . à Thì ra là Đào Tiến , hắn là nhân tài trong lớp trẻ đông kinh đứng đầu tài hoa về văn thơ , mặc dù làm quan trong triều nhưng hiện giờ không mặc quan phục cũng được tính là hương dân . hắn ra đây một là tìm điểm yếu của minh quốc hai là nếu có thi thơ ca văn phú hắn sẽ cố gắng ra tay gỡ gạc lại thể diện , dù gì ngưoi đông kinh cũng được coi là nơi nghìn năm văn hiến .

Đào Tiến nhận ra Lê Anh , Liền tiến lại gần , Lê Anh chắp tay chào hỏi .

-Tiến huynh tình hình sao rồi?

Đào Tiến mặt âm trầm lắc đầu :

-Không khả quan lắm .

Lê Anh lo Lắng hỏi dò .

-chúng ta thắng mấy trận rồi .

Đào Tiến thở dài .

-Chưa được trận nào .

Lê Anh vô cùng ngạc nhiên , nhân tài đông đúc vậy sao lại không thể thắng được trận nào . hắn lo lắng hỏi dồn dập.

-Tây Sơn đâu ? Bình Định Gia đang ở chỗ nào tại sao lại không thể thắng .

Đào Tiến lắc đầu chán nản , cơ địa người việt nam khỏe mạnh nhưng ăn uống không đủ chất khiến cơ thể chở nên gầy yếu , cho dù võ công lợi hại nhưng cơ thể yếu hơn khí lực không đủ thì không thể thắng được .

-Đã nên nhưng thua rồi . bên Minh quốc có xuất ra rất nhiều cao thủ Y Long của Thiếu lâm tự . Trương Vô Kỵ của Võ Đang võ công vô cùng cao cường chúng ta thất bại vô số lòng người vô cùng chán nản .

Trên võ đài lại xuất hiện người nên kiêu chiến , là gã trung niên tự sưng mình là Võ Sư của phái Nhất Nam . hắn tên là Nhất Tâm , là chủ của giáo phái . Nhất Tâm dáng người thô to bước đi khỏe mạnh ánh mắt sáng ngời hô lớn muốn thách thức khiêu chiến với Y Long .

Một tăng sư trẻ tuổi nhảy nên võ đài hắn để mình trần các cơ bắp cuồn cuộn tuổi lại rất trẻ chỉ tầm hai năm hai sáu xuất hiện . hắn là Y Long . Y long rất mạnh từ nhỏ hắn đã sống ở Thiếu Lâm Tự am hiểu gần hết các loại võ công trong phái , lại tư chất hơn người trong lớp trẻ rất ít người là đối thủ của hắn

Y Long ngạo nghễ tiến nên hắn cao hơn Nhất Tâm một cái đầu . ông lão đứng đấy vẫn yên lặng bình thản như một quả núi , Y Long đã bước vào địa bàn của Nhất Tâm hắn cười gằn nên :

-Này lão già ta đã tiến vào vùng nguy hiểm của lão nếu lão không tấn công thì ta sẽ tấn công đấy .

Mắt Tú hơi nhíu lại quan sát , Lão Nhất Tâm hạ thấp cơ thể xuống làm một tư thế trung bình tấn đột nhiên hô lớn .

-Lưu thủy quyền pháp .

Quyền của lão phát ra vô cùng đẹp mắt như nước chảy mây trôi đánh rầm rầm vào người của Y Long , hắn ta không hề muốn tránh lé các cơ bắp co cứng lại , dồn hết lại che chắn các phần mềm trong cơ thể

-là “Kim chung tráo ” thập nhị huyền công trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của thiếu Lâm không ngờ có người luyện được đến trình độ này.

lão Thành than thở kêu nên .

Lê Anh giật mình nhìn Y Long kêu nên một tiếng :lão Nhất nguy hiểm rồi .

Lão Nhất tung ra hết tuyệt kỹ bụi bay mù mịt nhưng bức tượng thịt Y Long ở đó không hề có vết xước vẫn đứng yên đấy bất động. hắn cười khà khà .

-Đại việt thật yếu đuối .

Y Long làm vẻ mặt khinh bỉ hiện lên

- Con mẹ nhà ngươi câm mồm lại . lão nhất gầm lên tung hết sức mạnh đấm thẳng mặt Y Long rầm cú đấm bất ngờ làm hắn không kịp phản ứng máu mũi sịt ra .

-Khá lắm ta công nhận ngươi mạnh hơn những kẻ từng ra thách đấu với ta nhưng như vậy cũng là chưa đủ

Y Long vừa nói tay túm chặt lấy tay Lão nhất . hắn tung ra một quyền

-Thiết quyền

Lão nhất chỉ cảm nhận thấy mặt mũi tối sầm lại không xong rồi .

uỳnh

lão bay thẳng về phía sau trong sự ngỡ ngàng của tất cả người xem . Lão nhất bò dậy chân tay run run người đầy máu , nội tạng đã mấy chỗ dập nát . xương cánh tay đã gẫy rồi . giờ chỉ còn ý chí là không đầu hàng thôi .

Y long cười lớn tiến lại gần .

-Lão già phải công nhận lão khá đấy , nhưng sức mạnh Thiên triều của chúng ta vẫn mạnh hơn . Lão già người Đại việt yếu đuối chỉ biết văn thơ , từ bao đời đều dựa vào Minh quốc ta lão nên đầu hang đi .

Vừa nói hắn lại đá vào bụng lão nhất một cái lão Nhất cắn răng chịu đựng không kêu nên .

-Đừng chịu đựng nữa , hét lên đi .

Y Long trầm trọc trêu tức . hắn lại đá vào bụng lão nhất một cái nữa . lão nhất quằn quại dưới đất nước mắt giàn giụa nhưng vẫn nghiến chặt răng không kêu nửa lời y long muốn làm cách này để đánh tan toàn bộ nhuệ khí người dân Đại Việt , lão Thành hai tay siết chặt cúi gằm mặt lão không giám lao nên động thủ nhà lão là Đại Tư Đồ dù gì làm chuyện cũng nên nghĩ trước sau . một số phụ than ôm nhau khóc , thanh niên đứng đấy cúi gằm mặt xuống muốn cứu giúp nhưng vô lực . Y long vẫn tiếp tục nhạo bang chửi rủa . Lão Nhất gầm nên .

-Con mẹ ngươi ! dù ta có chết cũng sẽ không bao giờ cầu xin lũ cướp nước bẩn thỉu của bọn mày , ta có thể chết nhưng không bao giờ chịu khuất phục , đời này ,đời con ta cháu ta cho đến mãi sau này Đại Việt đều không chịu khuất phục . chúng ta không yếu đuối .

Lão Nhất hét lớn lên , cả đời Lão cũng chỉ muốn đóng góp cho đất nước cho dân tộc lão không muốn nhìn thấy con cháu mình làm lô nệ phải chịu khổ .

Y Long giận dữ thật sự hắn gầm nên chân giơ cao muốn một cước dẫm nát đầu lão nhất . vài người tre măt đi không giám nhìn cảnh tượng đấy .

Rầm . chân hắn vừa nên xuống thì thấy chân cứng ngắc như chạm phải đá , hắn giật mình nhận ra một bong người xuất hiện trước mặt hắn từ lúc nào .Tú đã nhảy lên võ đài lấy chân tre chắn cho lão Nhất một cú chí mạng hắn vô cùng tức giận . hắn giận thật rồi đông bào đang bị đổ máu đất nước đang bị sỉ nhục . một tinh thần yêu nước nồng nàn không cho phép hắn nhìn những người đang đấu tranh đi trước bị sỉ nhục phải chết trước mặt hắn . Tú đứng bằng một chân chân còn lại đang chặn cú đá toàn lực của Y Long . sát khí hắn tỏa ra đến cực điểm .

Bạn đang đọc Thịnh Thế Lê Sơ sáng tác bởi mocthanhluan123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mocthanhluan123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.