Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt đầu tu luyện

Tiểu thuyết gốc · 3000 chữ

Đọc đến đây Lâm Phong liền không khỏi đổ mồ hôi, bởi vì xuyên suốt nội dung phần này đều ghi chép rất hạn hẹp, hầu như đều chỉ nói cho qua loa, không rõ ràng, dường như mục đích là để người đọc phải tự mình trải nghiệm, tìm hiểu tại cái thế giới tu đạo này. Nghĩ thế, Lâm Phong liền rùng mình, nếu như quả thực để hắn tự mình trải nghiệm, tìm tòi tại thế giới này, thì hắn thà không biết còn hơn, tính ra Lâm Phong hắn đã chết một lần rồi, không muốn đem tính mạng mình lên ngọn đầu đài một lần nữa.

Lâm Phong liền lật sang trang kế tiếp, tại nội dung trang này liền không giống với tất cả các trang trước đó, thay vào đó chính là cách thức, hướng dẫn người đọc tu luyện, hướng dẫn họ làm thế nào để có thể hấp thụ linh khí từ thiên địa cũng như đả thông tất cả kinh mạch hoặc tiến thăng lên cảnh giới mới. Lâm Phong không khỏi hứng khởi, hắn liền đặt tâm pháp 'Thiên Tâm Quyết' xuống giường, hai chân ngồi xếp bằng lại thành tư thế ngồi thuyền dựa theo như trong hình minh họa.

Dựa theo nội dung được ghi chép bên trong, để một người bình thường có thể tiến bước vào con đường tu tiên thì đối phương cần phải đả thông Thập Nhị Chính Kinh, sau đó liền Kỳ Kinh Bát Mạch. Tại Thập Nhị Chính Kinh gồm có : Thủ Thái Âm Phế Kinh - Thủ Dương Minh Đại Tràng Kinh - Túc Dương Minh Vị Kinh - Túc Thái Âm Tỷ Kinh - Thủ Thiếu Âm Tâm Kinh - Thủ Thái Dương Tiểu Tràng Kinh - Túc Thái Dương Bàng Quang Kinh - Túc Thiếu Âm Thận Kinh - Thủ Quyết Âm Tâm Bào Kinh - Thủ Thiếu Dương Tam Tiêu Kinh - Túc Thiếu Dương Đảm Kinh - và cuối cùng là Túc Quyết Âm Can Kinh.

Tại nơi này, Thập Nhị Chính Kinh được chia làm hai nơi, đó chính là phần tay và phần chân, bởi vì hai phần này được những tu sĩ ví như hai thái cực đó là cực âm và cực dương. Tại Thập Nhị Chính Kinh được chia đều tại hai vị trí ở trên tay ( Dương ) và ởchân ( Âm ), tại phía tay bao gồm : Thủ Thái Âm Phế Kinh - Thủ Dương Minh Đại Tràng Kinh - Thủ Quyết Âm Tâm Bào Kinh - Thủ Thiếu Dương Tam Tiêu Kinh - Thủ Thiếu Âm Tâm Kinh - Thủ Thái Dương Tiểu Tràng Kinh. Về phần phía chân gồm có : Túc Dương Minh Vị Kinh - Túc Thái Âm Tỷ Kinh - Túc Thái Dương Bàng Quang Kinh - Túc Thiếu Âm Thận Kinh - Túc Thiếu Dương Đảm Kinh - và cuối cùng là Túc Quyết Âm Can Kinh.

Tại mỗi kinh mạch trong Thập Nhị Chính Kinh đều được thành nhiều nhiều huyệt nhỏ lẻ khác, ví dụ như tại Thủ Thái Âm Phế Kinh được chia làm hai mươi hai huyệt bên mỗi cánh tay, mỗi tay gồm mười một huyệt chính là : Trung Phủ - Vân Môn - Thiên Phủ - Hiệp Bạch - Xích Trạch - Khổng Tồi - Liệt Khuyết - Kinh Cử - Thái Uyên - Ngư Tế - Thiếu Thương. Sau khi đả thông thành công tất cả huyệt tại mỗi kinh mạch, thì người tu luyện sẽ bắt đầu tiến đến kinh mạch thứ hai, trong suốt quá trình đả thông kinh mạch hay huyệt đạo, người tu hành tuyệt đối không được khiến bản thân rối loạn, bằng không sẽ ảnh hưởng đến kinh mạch.

Sau khi đả thông toàn bộ thành công Túc Quyết Âm Can Kinh, cũng là kinh mạch cuối cùng trong Thập Nhị Chính Kinh, thì người tu hành bắt đầu tiến vào giai đoạn thứ hai, đó chính là đả thông Kỳ Kinh Bát Mạch. Tại Kỳ Kinh Bát Mạch được chia theo thứ tự bao gồm : Đốc Mạch - Nhâm Mạch - Xung Mạch - Đái Mạch - Âm Duy Mạch - Dương Duy Mạch - Âm Kiểu Mạch - và cuối cùng là Dương Kiểu Mạch.

Đọc đến đây, Lâm Phong liền có cảm giác như choáng cả đầu, một phần vì nội dung tại đây không những dài dòng mà còn khó hiểu, khiến người đọc hoa cả mắt, giờ thì hắn đã hiểu lý do tại sao mà Trần Thiên Minh lại nói rằng có người đã dành cả đời của mình để tìm hiểu nhưng vẫn không thể nào bước chân vào con đường tu hành này. Thực sự mà nói thì đến cả một kẻ đến từ thế giới hiện tại, công nghệ phát triển vượt bậc hơn thế giới này như Lâm Phong hắn, khi nhìn vào một mớ nội dung này cũng chưa chắc có thể hiểu được toàn bộ, huống chi là những bình dân thiếu kiến thức này.

Trải qua nửa canh giờ suy ngẫm, cuối cùng Lâm Phong hắn cũng đã hiểu được nội dung ghi chép phía dưới, tuy nói là hiểu thế nhưng Lâm Phong hắn cũng không dám chắc khẳng định bản thân mình có thể làm đúng như trong chỉ dẫn, bởi vì dù sao thì những phần nội dung ghi chép này cũng chỉ là lý thuyết ghi trên giấy, còn về thực hành thì thành công hay không vẫn chưa thể dám chắc được.

Lâm Phong bắt đầu tập trung tinh thần, loại bỏ những suy nghĩ tạp nham, ổn định lại tâm trí, hai mắt nhắm nghiền lại, dựa theo phần nội dung bên dưới, hắn bắt đầu tận dụng tối đa tất cả sáu giác quan của mình, để cảm nhận lấy linh khí xung quanh mình. Cứ thế một canh giờ lại trôi qua, Lâm Phong vẫn giữ tư thế như cũ không hề cử động dù chỉ một chút, bầu không khí xung quanh hắn trở nên im lặng đến lạ thường, không một chút âm thanh nào phát ra, tại phía bên ngoài cửa, Lam Lam nhìn thấy Lâm Phong đang lâm vào tình trạng phong bế, nàng cũng không tiện làm phiền, nhẹ nhàng khép cửa, để Lâm Phong lại một mình yên tĩnh cùng bốn bức tường.

Thời gian lại dần dần trôi qua một cách nhanh chóng, thoáng cái đã trôi qua hai canh giờ, Lâm Phong vẫn ngồi yên một chỗ, vẫn là tư thế hai chân xếp bằng như ban đầu, mắt nhắm nghiền, vẫn hết sức tập trung vào việc làm của mình. Về phía Lâm Phong, hắn gần như đã đánh mất đi sự kiên nhẫn, bởi trải qua hai canh giờ liền, hắn không hề cảm nhận được một chút sự hiện diện của linh khí tại nơi này, Lâm Phong hoài nghi bản thân mình chẳng lẽ tư chất của hắn lại kém đến mức không thể nào cảm nhận ra được linh khí xung quanh sao.

Ba canh giờ lại tiếp tục trôi qua, Lâm Phong lâm vào ngõ cụt, vào giây chút hắn chuẩn bị từ bỏ thì chợt cơ thể hắn khẽ động, hắn cảm nhận được một chút gì đó lạ thường xung quanh vị trí của mình, nhận ra được sự lạ thường đó, Lâm Phong không khỏi vui mừng, hắn liền ổn định lại tâm trí, bắt đầu tập trung lại một lần nữa. Thoáng chốc, nội tâm Lâm Phong liền sung sướng, như muốn hét ầm lên, bởi sự lạ thường mà hắn cảm nhận được đó chính là những sợi linh khí màu vàng óng ánh, tuy những sợi linh khí này mỏng hơn so với trong ghi chép thế nhưng có thể cảm nhận được linh khí đối với hắn là đã mãn nguyện lắm rồi.

Dần dần, Lâm Phong cảm nhận được từng sợi linh khí ngày càng nhiều hơn, hầu như xung quanh hắn đều có sự tồn tại của linh khí, chẳng qua là bằng vào mắt thường thì những người khác sẽ không thể nào nhìn thấy được. Lâm Phong cảm thấy bước thứ nhất gần như đã hoàn tất, tuy có tốn thời gian khá nhiều, thế nhưng đối với Lâm Phong hắn, thì như thế đã là tốt lắm rồi, Lâm Phong liền bắt đầu tiến đến bước thứ hai tại bên trong nội dung bên trong 'Thiên Tâm Quyết'.

Lâm Phong dần dần dẫn từng sợi linh khí mỏng manh này tiến nhập vào cơ thể mình, quá trình này diễn ra vô cùng chậm chạp khiến Lâm Phong hắn cũng không khỏi nôn nóng, hắn cảm thấy khó hiểu bởi những gì đang diễn ra trước mắt, bởi theo phần nội dung ghi chép, thì quá trình hấp thụ linh khí diễn ra rất nhanh chóng, không giống như hắn. Mặc dù có chút bất mãn với sự việc đang diễn ra, thế nhưng Lâm Phong cũng không lơ là tập trung, thoáng chốc, từng sợi linh khí tiến vào cơ thể hắn ngày một nhiều hơn.

Lâm Phong cảm nhận được linh khí bên trong cơ thể mình hấp thụ đã đủ, hắn bắt đầu dựa theo ghi chép bên dưới, dẫn từng dòng linh khí bên trong cơ thể tiến về kinh mạch đầu tiên tại Thập Nhị Chính Kinh, Thủ Thái Âm Phế Kinh. Từng dòng linh khí được Lâm Phong luân chuyển sang phía hai cánh tay, thông qua từng huyệt dạo bên trong, Lâm Phong liền nhíu mày, bởi mỗi khi linh khí đi qua từng huyệt đạo thì hai cánh tay hắn liền không ngừng run rẩy, cảm giác đau nhói như bị hàng nghìn kim đâm vào.

Cái cảm giác này diễn ra liên tục suốt nửa canh giờ thì trở lại bình thường, Lâm Phong cảm giác như hai tay của mình dường như được có chút biến đổi, nhìn bền ngoài thì hai tay của hắn hầu như không có chút thay đổi gì đáng kể, thế nhưng Lâm Phong hắn cảm nhận được tại từng huyệt đạo bên trong hai tay, gần như đã được cường hóa lên. Cảm nhận được sự khác lạ từ hai tay, Lâm Phong liền nhanh chóng định thần lại, một lần nữa tiến vào trạng thái bế phong, hắn muốn kiểm tra xem mọi chuyện thực hư như thế nào.

Tiến vào trạng thái phong bế, Lâm Phong liền thăm dò đến vị trí Thủ Thái Âm Phế Kinh, hắn muốn thăm dò xem, tại kinh mạch này, trải qua nửa canh giờ thì rốt cuộc bản thân hắn đã đả thông được bao nhiêu huyệt đạo. Trải qua gần nửa canh giờ dò xét, Lâm Phong cuối cùng cũng xác nhận được bản thân mình đả thông tổng cộng mười hai huyệt đạo tại Thủ Thái Âm Phế Kinh. Đối với kết quả này, Lâm Phong hắn vô cùng hài lòng, nói đúng hơn là vượt ngoài sự mong đợi từ đầu, bởi từ lúc bắt đầu, Lâm Phong cũng không mang chút hi vọng gì về chuyện này, cùng lắm thì cũng chỉ có thể cảm nhận được sự hiện diện của linh khí, ai ngờ sau cùng, lại có thể đả thông được mười hai huyệt đạo.

Dường như không muốn dừng lại tại kết quả này, Lâm Phong liền bắt đầu tập trung, ổn định lại tâm trí, hắn muốn thừa cơ hội này tiến xa hơn nữa, ít nhất đối với hắn thì trong đêm nay phải đả thông thành công kinh mạch đầu tiên, Thủ Thái Âm Phế Kinh. Thời gian dần trôi qua thật nhanh, thoáng chốc, sắc trời liền sáng dần, khung cảnh bên ngoài một lần nữa lại trở nên náo nhiệt, không còn là cái không gian tĩnh lặng đáng sợ như trước nữa.

Về phía Lâm Phong, hắn vẫn kiên trì, ngồi bất động một chỗ, hầu như không dịch chuyển một li nào từ suốt đêm qua đến tận bây giờ, Hùng Thiên Lãnh cùng Lam Lam nhìn thấy thế cũng không muốn làm phiền, đặc biệt là Hùng Thiên Lãnh, khi nhìn thấy Lâm Phong như thế, hắn cũng không khỏi lắc đầu cười khổ. Mặc dù biết Lâm Phong không gọi là lâu, nhưng cũng không phải là ngắn, trải qua nhiều lần tiếp xúc với Lâm Phong, thì hắn cũng biết người thanh niên tên Lâm Phong này đôi lúc hay nói những từ ngữ làm cho người khác khó hiểu, thế nhưng cũng là một người đàng hoàng, ít nhất là vẫn chưa làm gì ảnh hưởng đến hai cha con hắn.

Thời gian lại dần trôi qua, thoáng chốc trời đã đứng bóng, Lâm Phong phía bên trong phòng cũng bắt đầu choàng mở mắt, đôi mắt trở nên sắc bén hơn, dường như muốn nhìn thấu tất cả thiên địa, Lâm Phong thở ra nhẹ nhàng, lắc đầu thì thầm.

-"Haiz.... Trả qua suốt một đêm thì cuối cùng cũng chỉ có thể đả thông được một kinh mạch duy nhất, cứ tiến độ thế này thì biết bao giờ mới có thể hoàn thành hết Thập Nhị Chính Kinh và Kỳ Kinh Bát Mạch đây."

Lâm Phong nhìn ra phía ngoài ô cửa sổ, nhìn thấy sắc trời đã đứng bóng, liền giương mình đứng dậy, hắn thầm nghĩ liệu có nên kiểm tra thử thực lực của bản thân hắn sau khi đả thông thành công kinh mạch đầu tiên trong Thập Nhị Chính Kinh không. Bởi vì xét cho cùng, thì khi một người nào đó có thể đả thông được một kinh mạch trong số Thập Nhị Chính Kinh hay Kỳ Kinh Bát Mạch thì đều sẽ có thực lực mạnh hơn người thường rất nhiều.

Lâm Phong liền ra khỏi nhà, hướng một mạch đến khu rừng phía sau Thiên Môn Trấn, trên đường đi hắn không lúc nào là không cảm thấy hào hứng, tuy vẫn chưa đặt chân vào con đường tu đạo này, thế nhưng có thể đả thông được kinh mạch thì đối với hắn đã là điều không tưởng rồi, dù sao thì với Lâm Phong hắn vẫn còn trẻ, thời gian còn dài, hắn không tin là bản thân mình không thể bước vào được con đường này.

Bước đến trước khu rừng, đập vào mắt Lâm Phong chính là từng hàng cổ thụ to lớn không tưởng, thậm chí đến tận mười người chỉ sợ vẫn chưa bao bộc được thân của những cây cổ thụ này. Lâm Phong nhìn thấy khung cảnh trước mắt cũng không khỏi trầm trồ, bất ngờ, Lâm Phong hắn cũng không phải bất ngờ trước những gốc cổ thụ to khổng lồ này, mà hắn cảm thấy bất ngờ chính là tại nơi này mà lại có thể sản sinh ra được nhiều gốc cổ thụ to lớn như thế, nếu là ở Hoa Hạ, thì hắn dám chắc sẽ có hàng trăm đại gia từ khắp nơi tới bỏ ra hàng tỷ đồng để mua những gốc cổ thụ này.

Lâm Phong liền tiến thẳng vào phía trong khu rừng, tìm kiếm những gốc cây nhỏ hơn để kiểm tra thực lực, mặc dù có thể là mạnh hơn so với người bình thường, thế nhưng để đem lên thử những gốc cổ thụ to lớn này, thì có mà gãy tay. Đi được một đoạn, Lâm Phong liền đến một mảnh đất trống, xung quanh chỉ vọn vẹn vài cái gốc cổ thụ, cảm thấy vừa với ý mình, Lâm Phong tiến đến một gốc cổ thụ tương đối, hai chân đứng tấn tạo thế, hít một hơi thật sâu, dồn hết tất cả nội lực vào tay, vung thẳng một chưởng hướng vào thân cổ thụ.

'Ầm', một chưởng của Lâm Phong đánh thẳng vào thân cổ tạo ra tiếng động lớn, khiến cả gốc cổ thụ không khỏi rung chuyển, những tán cây lung lây không ngừng, về phía Lâm Phong liền nhíu mày, sắc mặt không khỏi khẽ. Lâm Phong rút tay lại, nhìn về phía lòng bàn tay phải đánh chưởng liền đỏ lên, có chút rát, mặc dù là thế nhưng Lâm Phong hắn vẫn không có chút cảm giác đau đớn nào, thay vào đó là phấn khởi. Bởi vì trên thân gốc cổ thụ phía trước hắn, liền lưu lại một ấn chưởng cả lòng bàn tay cực sâu, nếu đổi lại người khác nhìn vào liền không khỏi hoảng sợ.

Cảm thấy hài lòng với thực lực hiện tại của mình, Lâm Phong xoay người, hướng ra phía ngoài khu rừng mà đi, đi không được bao lâu, tại gốc cổ thụ mà Lâm Phong dồn hết nội lực, vung một chưởng đánh vào liền đổ sập xuống. Trên đường về Thiên Môn Trấn, Lâm Phong chợt bắt gặp một nhóm người, mắt đảo trong đám người hắn liền phát hiện ra người quen, nói đúng hơn là người mà hắn đã cứu mạng vào lúc trước, Tần Mộng Thư liền không khỏi khẽ hừ mũi khinh thường.

Về phía Tần Mộng Thư nàng khi nhìn thấy Lâm Phong liền có chút bất ngờ vì không ngờ trùng hợp lại gặp đối phương tại nơi này, thế nhưng thái độ Tần Mộng Thư nàng liền trở lại bình thường, không để tâm đến Lâm Phong. Nhìn thấy thái độ của Tần Mộng Thư đối với mình, Lâm Phong cảm thấy tức giận, hắn thầm nghĩ dù sao thực lực của mình cũng đã mạnh hơn lúc trước rất nhiều, có nên đến dạy cho cô nàng một bài học để trả đũa lại lần trước không. Thế nhưng suy nghĩ này liền bị Lâm Phong loại bỏ, bởi trong đám người Tần Mộng Thư, có một kẻ khôi ngô tuấn tú, mặt thụ lâm phong, mặc bạch y bào, trên lưng mang đoản kiếm, phía trên ngực ngay tại y phục, liền thuê họa tiết gì đó khiến Lâm Phong hắn cảm thấy cực kì nguy hiểm.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Cao Thủ Tu Tiên sáng tác bởi phongxuydieptu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongxuydieptu
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.