Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia Chủ Các

Tiểu thuyết gốc · 1461 chữ

Và rồi ngày này cuối cùng cũng đến. Ngay từ lúc mặt trời chưa ló dạng, hầu hết người dân đã sớm thức dậy, tất bật chuẩn bị cho lễ khai khiếu hằng năm của Lãnh gia trong đó có cả gia đình của Sơn Hải.

Cha mẹ Sơn Hải đã gọi hắn dậy từ sớm để chuẩn bị trang phục còn bọn họ thì đi khấn vái tổ tiên.

Đối với Cổ giới thì đây là một trong những sự kiện quan trọng nhất đời người. Sau lễ khai khiếu, số phận của một con người phần lớn đã sớm được định đoạt.

Những người có tư chất cao sẽ được gia tộc quan tâm và bồi dưỡng cẩn thận, mục đích khiến họ trở thành lực lượng cổ sư ưu tú hoặc gia lão sau này. Những người có tư chất trung bình vẫn sẽ được đào tạo, ngày sau họ sẽ trở thành lực lượng trung kiên, là nguồn sức mạnh bền vững của gia tộc. Còn những người không có tư chất, số phận của họ gần như đã vô vọng, cả cuộc đời họ chỉ có thể làm những người thường dân thấp hèn, không có tiếng nói trong gia tộc, thậm chí còn có thể phải làm phải làm người hầu cho các cổ sư.

Lãnh Sơn Hải ngay lúc này cũng rất lo lắng. Mặc dù cha mẹ hắn đều là cổ sư có tư chất tốt nhưng điều đó không hề nói lên bất cứ điều gì cả.

Theo như trí nhớ của cơ thể cũ về thế giới này, đã có rất nhiều người mặc dù là con cháu của thường dân nhưng bản thân lại mang tư chất cổ sư và ngược lại, kể cả mang trong người huyết mạch của cổ sư giáp đẳng thì chuyện ngươi không có tư chất vẫn rất bình thường. Và đặc biệt ở nơi Cổ giới mạnh được yếu thua này, dù ngươi có mang huyết mạch của ai đi chăng nữa, nếu ngươi không có sức mạnh thì cũng sẽ sớm bị đào thải.

Vì vậy nên bất kể là ai, dù gia thế hay huyết mạch có cao đến đâu đi nữa thì lễ khai khiếu vẫn là một sự kiện vô cùng trọng đại và không thể đoán trước.

Bỗng nhiên bên ngoài tiểu viện phát ra một tràng tiếng chuông "keng keng keng ..." phá vỡ mạch suy nghĩ của Sơn Hải. Đó là âm thanh chuông báo của phu canh đi tuần, bình thường vào thời gian này người dân Lãnh gia vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ nhưng hôm nay là một ngày đặc biệt."

"Cuối cùng cũng đến canh năm rồi, ngồi không chờ đợi thật là nhàm chán." Sơn Hải thầm nghĩ.

Chỉ một lúc sau, cha mẹ hắn cũng đã xong việc cầu nguyện với tổ tiên, tiến trở về phòng gọi Sơn Hải: "Đã đến giờ rồi, con đã chuẩn bị trang phục xong chưa, đi nhanh kẻo muộn bây giờ!"

Sơn Hải đứng dậy khỏi giường, chỉnh đốn lại trang phục của hắn rồi rời khỏi căn tiểu viện. Cha mẹ của hắn cũng đã chờ sẵn ở ngoài cửa.

Vừa bước ra khỏi cửa, Hồng Thảo liền tiến tới ân cần khuyên bảo: "Sơn Hải à, chúng ta tin rằng con đã biết được tầm quan trọng của lễ Khai khiếu ngày hôm nay. Đây chính là thời khắc quyết định số phận của con sau này sẽ ra sao. Vì vậy xin con, ngày hôm nay hãy cố gắng hết sức được chứ? Cha mẹ mong rằng lát nữa chúng ta sẽ chào đón thêm một cổ sư nữa trong gia đình. Được rồi, con hãy đi cẩn thận."

Sơn Hải tạm biệt cha mẹ sau đó từ tốn bước từng bước chậm chạp tiến tới mở ra cánh cửa phủ nặng nề làm bằng gỗ nhung của gia đình hắn, rồi sau đó hoà vào dòng người tấp nập trên đường chính.

Đây là lần đầu Sơn Hải rời khỏi tiểu viện nên bản thân hắn có chút hồi hộp. Dựa vào trí nhớ của chủ cơ thể cũ, hắn dần dần tiến tới nơi tổ chức Khai khiếu - Gia Chủ các.

Cùng đường đi với Sơn Hải cũng có rất nhiều thiếu niên tầm tuổi hắn đi tốp ba tốp năm với nhau nói chuyện vô cùng vui vẻ. Dĩ nhiên bọn họ cũng hều đang hướng tới cùng một nơi.

Hắn cũng nhận ra vài gương mặt quen thuộc trong những nhóm đó nhưng những ký ức của hắn về thế giới này khá rời rạc, vì vậy hắn không dám tiếp cận họ để bắt chuyện, những đâu hắn nói sai thứ gì lại tạo ra nghi ngờ không đáng có.

Sau khoảng một nén nhang, hắn cũng đã đến nơi.

Lúc này mặt trời cũng đã lên, từng ánh nắng ấm áp tới xua tan sương mù và sự âm u, để lộ ra khoảng sân mênh mông của Gia Chủ các. Nơi đây chính là trung tâm của Lãnh gia, mỗi khi có dịp lễ lớn hoặc chuyện hệ trọng thì Lãnh gia sẽ đều tổ chức và bàn luận ở nơi này.

Gia Chủ các được xây dựng hoàn toàn bằng đá cẩm thạch. Sân trước theo Sơn Hải ước tính đại khái rộng khoảng 700 mét vuông, thường được dùng để tổ chức lễ hội hoặc tập trung dân chúng. Còn toà Gia Chủ các phía sau cao 5 tầng, mỗi tầng đều có linh canh canh gác nghiêm ngặt, nơi này thường được dùng để cũng bái, cất giữ các kiện đồ vật quan trọng hoặc là nơi để các gia lão và tộc trưởng bàn chính sự.

Đứng chờ một lúc, sân trước của Gia Chủ các cũng đã bắt đầu đông đúc, lúc này đã có hơn 300 thiếu niên trạc tuổi Sơn Hải tập trung.

Chỉ một lúc sau, trên lầu cao nhất của Gia Chủ các, một ông lão râu tóc bạc trắng trông vô cùng phúc hậu bất ngờ xuất hiện. Theo như trí nhớ của hắn thì đây chính là vị trưởng lão đáng kính của Lãnh gia. Ông ta tên Lãnh Thành An, mặc dù là trưởng lão của Lãnh gia nhưng rất ít khi xuất hiện trước mặt dân chúng. Sơn Hải còn nghe nói ngược lại với vẻ hiền lành phúc hậu đó, ông ta lại chính là người đã sát hại trưởng lão đời trước, cũng chính là cha đẻ của lão ta để lên nắm quyền, nhưng Sơn Hải không quan tâm những chuyện đó cho lắm.

Lãnh Thành An bắt đầu phát biểu. Dù ông ta đứng nói ở rất xa nhưng lời nói đến tai Sơn Hải vẫn vô cũng dõng rạc: "Chào tất cả mọi người, ta - Lãnh Thành An sẽ là người chủ trì lễ Khai khiếu của Lãnh gia năm nay. Đã đến canh sau rồi, không dài dòng nữa chúng ta cùng bắt đầu thôi. Mời tất cả mọi người hãy di chuyển theo ta."

Vừa nói dứt lời, lão ta liền đứng lên trên lan can bằng gỗ của Gia Chủ các sau đó nhảy thẳng xuống, sau đó tiếp đất mà không gây bất kỳ tiếng động nào.

Những thiếu niên mới lớn trông thấy cảnh đó liền xôn xao không thôi, tất cả bọn hắn kể cả Sơn Hải đều phải khâm phục sức mạnh của cổ sư.

Không đợi lâu, Thành An liền bắt đầu di chuyển, các thiếu niên khác cũng di chuyển theo ngay sau lưng hắn, không ai dám ho he một tiếng.

Men theo rìa bên phải của Gia Chủ các, bọn hắn liền tiến ra sân sau. Ở đó có tồn tại một đường hầm không to không nhỏ nhưng sâu hun hút tối đen như mực không biết dẫn tới nơi đâu. Bên cạnh là rất nhiều người đang canh gác

Không đợi bọn hắn do dự, trưởng lão liền ngay lập tức bước vào căn đường hầm đó, làm bọn hắn phải chen chúc xếp hàng đi theo sau.

Di chuyển trong đường hầm tối thui, chỉ có chút ánh sáng từ cửa hầm chiếu vào giúp bọn hắn nhìn thấy mang máng đường đi. Từ lúc bắt đầu tiến vào đường hầm nãy giờ cũng đã có rất nhiều người ngã túi bụi vì di chuyển không cẩn thận.

Di chuyển trong nơi tối tăm đó khoảng 15 phút, cuối cùng bọn hắn cũng đã thấy một chút ánh sáng phía cuối đường hầm. Đi dần về phía đó, bọn hắn cuối cùng cũng biết thứ ánh sáng đó đến từ đâu.

Bạn đang đọc Thiên Ngoại Chi Lộ sáng tác bởi kendric2006
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kendric2006
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.