Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

HỒI 234

Phiên bản Dịch · 3065 chữ

Y lập tức nghĩ ra: "Kẻ đại địch của Đồng Mỗ ở ngay trước mặt, đâu ai còn thì giờ nào mà châm chọc cuộc tình của ta để mua vui? Bên trong hẳn có thâm ý. A! đúng rồi! Hôm xưa Tiêu Dao Tử tiền bối muốn ta kế thừa chức chưởng môn phái Tiêu Dao, vẫn cứ chép miệng tiếc rằng mặt mũi ta khó coi, về sau Tô Tinh Hà tiền bối cũng có nói, muốn khắc chế Đinh Xuân Thu thì phải đi tìm cho được một thanh niên tuấn tú, ngộ tính cực cao, khi đó ta không hiểu ra sao, bây giờ nhớ lại, hẳn là phải có liên hệ gì với bà Lý Thu Thủy này. Tiêu Dao Tử tiền bối dặn ta đi tìm một người để chỉ điểm võ nghệ, phải chăng là đi kiếm bà ta? Tô Tinh Hà tiền bối cũng nói, người này chỉ thích những thanh niên đẹp đẽ."

Còn đang suy nghĩ, đột nhiên ánh lửa bùng lên, tầng thứ nhất sáng bừng kế đó tiếng vù vù liên hồi. Hư Trúc tiến lên bậc đá, nhìn lên, thấy một bóng trắng và một bóng xám xoay tròn, hai bóng người khi tụ lại, khi chia ra, phát ra những tiếng lịch bịch ròn như pháo nổ, hiển nhiên Đồng Mỗ và Lý Thu Thủy đang đấu với nhau kịch liệt.

Trên những khối băng có cắm một ngọn đuốc, tỏa ra một ánh sáng vàng vọt. Hư Trúc thấy hai người thân thủ cực nhanh, quả thực không sao ngờ nổi, chẳng còn làm sao phân biệt được đâu là Đồng Mỗ, đâu là Lý Thu Thủy?

Ngọn đuốc cháy thật nhanh, chỉ chốc lát đã tới tận gốc, rồi chỉ nghe sèo một tiếng, trong hầm trở nên tối đen nhưng vẫn nghe thấy tiếng chưởng phong vù vù. Hư Trúc trong lòng bồn chồn: "Đồng Mỗ đứt mất một chân, đấu lâu xem ra bất lợi, làm sao mình giúp bà ta được một tay đây? Có điều Đồng Mỗ tâm tính dữ dằn, thủ đoạn độc địa, một khi thắng thế thể nào cũng giết sư muội, thế thì hỏng mất. Huống chi hai người võ công cao cường như thế, làm sao mình chen vào cho được?"

Chỉ nghe bịch một tiếng lớn, Đồng Mỗ kêu rú lên một tiếng dài, dường như đã bị thương. Lý Thu Thủy cười khanh khách nói:

- Sư tỉ, chiêu đó của tiểu muội ra sao? Xin sư tỉ chỉ điểm.

Đột nhiên y thị giận dữ quát hỏi:

- Định chạy đâu?

Hư Trúc bỗng thấy một làn gió hắt tới rồi tiếng Đồng Mỗ nói bên tai:

- Đệ nhị pháp môn! Xuất chưởng!

Hư Trúc còn chưa hiểu đầu đuôi, đang định hỏi lại: "Cái gì?" thì đã thấy gió lạnh thốc vào mặt, một luồng chưởng lực vô cùng lợi hại đánh tới, không còn kịp suy nghĩ gì nữa, lập tức sử dụng cách phá Sinh Tử Phù thứ hai Đồng Mỗ truyền cho đánh ra, trong đêm tối hai chưởng chạm nhau, Hư Trúc chấn động mãnh liệt, khí huyết nhộn nhạo, tưởng như không chịu nổi, vội vàng dùng thủ pháp thứ bảy hóa giải ngay.

Lý Thu Thủy kêu lên một tiếng kinh ngạc, quát lớn:

- Ngươi là ai? Sao lại biết sử dụng Thiên Sơn Lục Dương Chưởng? Ai dạy cho ngươi?

Hư Trúc lạ lùng hỏi lại:

- Cái gì mà lại Thiên Sơn Lục Dương Chưởng?

Lý Thu Thủy đáp:

- Ngươi còn không nhận nữa ư? Chiêu thứ hai Dương Xuân Bạch Tuyết và chiêu thứ bảy Dương Quan Tam Điệp là bí quyết không truyền ra ngoài của bản môn, ngươi học được ở đâu thế?

Hư Trúc ngẩn ngơ nhắc lại:

- Dương Xuân Bạch Tuyết? Dương Quan Tam Điệp ư?

Y trong lòng hoang mang, nửa hiểu nửa không, mang máng đoán được dụng ý của Đồng Mỗ. Đồng Mỗ đứng sau lưng y, cười khẩy nói:

- Vị Mộng Lang đây, đã mang danh hiệu con người phong lưu lãng tử đệ nhất Trung Nguyên, dĩ nhiên cầm kỳ thư họa, y bốc tinh tướng, uống rượu ngâm thơ, đánh lệnh giải đố, các ngón nghề ăn chơi môn nào chẳng giỏi, môn nào chẳng thông? Có thế mới xứng ý Tiêu Dao Tử, được y thu làm đệ tử quan môn sai đi trừ Đinh Xuân Thu thanh lý môn hộ chứ?

Lý Thu Thủy cao giọng hỏi:

- Mộng Lang, những điều đó đúng hay sai?

Hư Trúc thấy cả hai người đều gọi mình là Mộng Lang, không khỏi đỏ mặt tía tai, lời Đồng Mỗ nửa phần trên thì là bịa đặt nhưng nửa sau lại đúng sự thật, thành thử nếu trả lời là đúng cũng không được, mà trả lời là sai cũng không xong. Mấy thủ pháp đó do chính Đồng Mỗ truyền thụ để tiêu giải Sinh Tử Phù, thế mà sao Lý Thu Thủy lại gọi là Thiên Sơn Lục Dương Chưởng? Đồng Mỗ muốn mình học Thiên Sơn Lục Dương Chưởng để dùng đối phó với sư muội của bà ta, ta đã kiên quyết không học, không lẽ mấy thủ pháp này chính là Thiên Sơn Lục Dương Chưởng hay sao?

Lý Thu Thủy lại gay gắt hỏi:

- Cô cô hỏi ngươi, sao không trả lời?

Vừa nói vừa vung tay chộp vào vai y. Hư Trúc và Đồng Mỗ sách giải chiêu số cực kỳ thuần thục, lại chỉ toàn trong đêm tối, nghe gió biện hình, tùy cơ ứng biến vừa cảm thấy ngón tay Lý Thu Thủy chạm vào vai mình, lập tức hạ vai nghiêng người, lật chưởng lại đè vào lưng bàn tay bà ta. Lý Thu Thủy lập tức rụt tay về, khen ngợi:

- Giỏi lắm! Chiêu Dương Ca Thiên Câu nội lực đã hồn hậu mà sử dụng lại nhuần nhuyễn. Tiêu Dao Tử sư ca đem công phu cả đời truyền cho ngươi, có phải không?

Hư Trúc ấp úng:

- Lão… lão nhân… nhân gia… đem tất cả công lực truyền cho vãn bối.

Y chỉ nói Tiêu Dao Tử đem công lực truyền cho mình chứ không nói công phu, hai chữ công lực và công phu tuy sai nhau một chữ nhưng hàm nghĩa khác nhau một trời một vực. Thế nhưng Lý Thu Thủy trong lúc tâm tình khích động, đâu có để ý đến chỗ sai biệt, lại hỏi tiếp:

- Sư huynh ta thu ngươi làm đệ tử, sao ngươi không gọi ta là sư thúc?

Hư Trúc liền khuyên:

- Sư bá, sư thúc hai vị đều là người nhà cả, sao lại để oán hờn lâu năm không giải, nhất định phải tranh thắng đến cùng làm gì? Việc cũ thôi hai bên bỏ hết đi là xong. xem tại t_r.u.y.ệ.n.y_y

Lý Thu Thủy nói:

- Mộng Lang, ngươi còn trẻ, không biết lão tặc bà dụng tâm hiểm ác, ngươi đứng ra một bên…

Bà ta nói chưa dứt câu, đột nhiên "a" lên một tiếng, hóa ra đã bị Đồng Mỗ đứng sau lưng Hư Trúc bất thình lình tấn công lén, đánh cho một chưởng. Chưởng đó vô thanh vô tức, sử dụng toàn kình lực âm nhu, hai người lại đứng gần nhau, đến khi Lý Thu Thủy phát giác, toan bề chống trả thì chưởng của Đồng Mỗ đã đánh tới ngực, vội vàng nhảy vọt về sau nhưng vẫn chậm mất một bước, chỉ thấy ngộp thở, kinh mạch đã bị thương rồi. Đồng Mỗ cười nói:

- Này sư muội! Chiêu đó của tỉ tỉ ra sao? Mong sư muội chỉ điểm.

Lý Thu Thủy vội vận nội lực điều tức, không dám buông lời trả đũa. Đồng Mỗ đánh trộm thành công, không nhường nhịn gì nữa, một chân nhảy lò cò, xông thẳng vào, chưởng vù vù đánh ra. Hư Trúc kêu lên:

- Tiền bối! Khoan đừng hạ độc thủ.

Y liền dùng thủ pháp Đồng Mỗ truyền dạy, chặn đứng ba chưởng của bà ta đánh vào Lý Thu Thủy. Đồng Mỗ nổi cơn lôi đình chửi lớn:

- Tiểu tặc, ngươi dùng công phu gì đối phó với ta thế?

Thì ra tuy Hư Trúc từ chối không học Thiên Sơn Lục Dương Chưởng nhưng Đồng Mỗ biết rằng ngày đại nạn tới, trong cơn nguy cấp có thêm một tay giúp mình, nên khi dạy y giải trừ Sinh Tử Phù, đã kèm theo cả công phu Lục Dương Chưởng, rồi đến khi cùng y sách giải, lại đem những biến hóa tinh vi, những pháp môn xảo diệu giốc túi truyền hết cho y. Ngờ đâu đến khi mình vừa thắng thế, Hư Trúc lại phản lại bà ta mà đứng ra giúp đỡ Lý Thu Thủy? Hư Trúc đáp:

- Tiền bối! Vãn bối xin bà nghĩ đến tình đồng môn mà thủ hạ lưu tình.

Đồng Mỗ giận dữ quát lên:

- Cút ra mau! Cút ra mau!

Lý Thu Thủy được Hư Trúc tiếp tay nên tránh được những thế công gấp rút của Đồng Mỗ, nội tức điều hòa trở lại nói:

- Mộng Lang, ta không sao đâu, ngươi cứ việc tránh ra.

Tả chưởng đánh ra, hữu chưởng đi theo, sức của bên trái liền đi vòng qua người Hư Trúc, tấn công Đồng Mỗ. Đồng Mỗ trong bụng kinh hãi thầm: "Con tiện nhân này đã luyện thành Bạch Hồng Chưởng Lực,(37.1) muốn thẳng muốn cong gì cũng được, quả ghê gớm thật." Nghĩ thế bèn giơ tay chống đỡ.

Chỉ thấy hai người đấu với nhau một hồi lâu, kình phong phả vào mặt sắc như dao, Hư Trúc chịu không nổi, đang định lui về bậc thang của tầng thứ nhất, thứ hai, bỗng nghe bịch một tiếng, rồi nghe Đồng Mỗ đau đớn kêu lên, hóa ra đã bị Lý Thu Thủy đánh bật vào những tảng băng. Hư Trúc vội kêu:

- Dừng lại! Dừng lại!

Y xông tới liên tiếp đánh ra hai chiêu Lục Dương Chưởng, hóa giải đòn tấn công của Lý Thu Thủy. Đồng Mỗ thuận thế nhảy lùi về sau, chưa đứng vững đã rú lên một tiếng, từ trên bậc đá lăn lộc cộc xuống, đến mãi tận giữ tầng thứ hai và tầng thứ ba mới ngừng lại.

Hư Trúc kinh hãi gọi:

- Tiền bối, tiền bối! Bà có sao không?

Y vội vàng chạy xuống, mò mò đỡ Đồng Mỗ lên. Chỉ thấy hai bàn tay lạnh ngắt, thăm hơi thở thì không còn hô hấp nữa. Hư Trúc vừa kinh hoàng, vừa thương tâm, kêu lên:

- Sư thúc, bà… bà… bà đánh chết sư bá rồi, quả là độc ác.

Y nhịn không nổi khóc òa lên. Lý Thu Thủy nói:

- Mụ ta gian trá lắm. Một chưởng đó chưa chắc y đã chết đâu.

Hư Trúc vừa khóc vừa đáp:

- Còn gì mà chưa chết? Bà ta không còn thở nữa, tiền bối… sư bá ơi, vãn bối đã bảo sư bá đừng nên ghi hận nhớ thù làm gì…

Lý Thu Thủy lại lấy trong bọc ra một ngọn đuốc nhỏ, đốt lên thấy trên những bậc đá lấm tấm những giọt máu tươi, khóe môi, trên ngực Đồng Mỗ cũng đầy những máu là máu. Người tu luyện Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công, ngày nào cũng phải uống máu tươi, nếu như nghịch khí đoạn mạch thổ huyết thì chỉ cần một nửa chén nhỏ lập tức khí tuyệt thân vong vậy mà trên những bậc thang máu đổ ra phải đến mấy bát lớn. Lý Thu Thủy biết người sư tỉ mà mình căm ghét mấy chục năm qua nay đã qua đời, trong lòng cực kỳ sung sướng nhưng cũng lại cảm thấy tịch mịch thê lương.

Một hồi sau bà ta mới cầm ngọn đuốc chậm rãi bước xuống những bậc đá, buồn bã nói:

- Tỉ tỉ, chị chết thật rồi sao? Sao em chưa thấy yên lòng chút nào.

Đi tới còn cách Đồng Mỗ chừng năm thước, chiếc đóm bập bùng leo lét tỏa ra một ánh sáng vàng vọt, chiếu lên khuôn mặt nhăn nheo, những nếp gấp quanh miệng đầy máu, trông thật ghê rợn. Lý Thu Thủy nói khẽ:

- Sư tỉ, cả đời em đã chịu bao nhiêu đày đọa dưới tay chị rồi, tỉ tỉ có giả chết tiểu muội cũng không mắc bẫy đâu.

Tay trái vung ra, phóng chưởng đánh vào ngực Đồng Mỗ, lách cách mấy tiếng, cái xác Đồng Mỗ gân cốt cũng gãy lìa. Hư Trúc tức quá, quát lên:

- Sư bá đã chết về tay sư thúc rồi, sao còn nỡ nào hại đến cả di thể người ta?

Y vừa thấy Lý Thu Thủy toan đánh ra chưởng thứ hai, lập tức vung tay ra đỡ. Lý Thu Thủy liếc nhìn y, thấy người được gọi là "Trung Nguyên võ lâm đệ nhất phong lưu lãng tử" kia mắt to mũi lớn, tai vểnh mồm rộng, trán dồ mi đậm, tướng mạo rất cục súc, có chút nào anh tuấn tiêu sái đâu? Bà ta trong cơn sững sờ nhận ra ngay đây chính là chú tiểu hôm trước cõng Đồng Mỗ trên núi tuyết, lập tức vung tay chộp ngay vào đầu vai Hư Trúc. Hư Trúc nghiêng qua nói:

- Tôi không đấu với bà, chỉ khuyên bà đừng đụng đến di thể của sư bá.

Lý Thu Thủy liên tiếp đánh ra bốn chiêu, Hư Trúc luyện Thiên Sơn Lục Dương Chưởng đã thuần thục lắm rồi nên đều tránh được, trong khi chống đỡ lại còn ẩn dấu thế công cực kỳ hồn hậu. Lý Thu Thủy đột nhiên thất thanh kêu lên:

- Ý, sau lưng ngươi là ai thế?

Hư Trúc chưa từng có kinh nghiệm lâm địch, kinh hãi quay đầu lại nhìn, bỗng thấy ngực đau nhói thì ra đã bị Lý Thu Thủy điểm trúng huyệt đạo, tiếp theo hai vai, hai đùi cũng bị điểm theo, toàn thân tê dại mềm nhũn, sụm xuống bên cạnh Đồng Mỗ. Y vừa hoảng hốt vừa tức giận kêu lên:

- Bà là trưởng bối, sao lại gian trá đánh lừa người ta.

Lý Thu Thủy cười khanh khách nói:

- Binh bất yếm trá, hôm nay dạy cho tiểu tử một bài học.

Bà ta giơ tay chỉ vào Hư Trúc, cười ngặt nghẽo:

- Ngươi… ngươi… cái thứ chú tiểu xấu như ma thế kia, sao dám tự xưng là đệ nhất phong lưu lãng tử Trung Nguyên…

Đột nhiên nghe bịch một tiếng lớn, Lý Thu Thủy rú lên một tiếng dài, huyệt Chí Dương sau lưng đã trúng phải trọng thủ, chính là do Đồng Mỗ đánh. Đồng Mỗ lại đánh tiếp quyền bên trái ra, trúng ngay huyện Đãn Trung trên ngực. Một chưởng một quyền đó đều ra hết sức, Lý Thu Thủy không nói gì giơ tay đỡ gạt hay nghiêng qua tránh, đến cả vận khí bảo vệ yếu huyệt cũng không kịp nên bị đánh tung đi, rơi bịch trên những bậc đá, chiếc đóm trong tay cũng tuột ra bay mất.

Đồng Mỗ hờm sẵn từ nãy giờ nên quyền đó đánh ra cực kỳ mạnh mẽ khiến cây đuốc từ tầng hầm thứ ba bay qua tầng hầm thứ hai lên đến tận tầng thứ nhất mới rơi xuống. Trong phút chốc cả tầng hầm thứ ba lại tối đen như mực nhưng vẫn nghe tiếng Đồng Mỗ lạnh lùng cười ha hả không ngớt. Hư Trúc vừa kinh hãi vừa vui mừng kêu lên:

- Tiến bối, hóa ra bà chưa chết? Hay… hay quá!

Thì ra Đồng Mỗ còn kém một ngày nên không luyện được thần công, lại thêm trên đỉnh tuyết phong bị Lý Thu Thủy chặt đứt một chân, công lực bị thương tổn rất lớn, lần này quyết một phen sống mái, đấu đến hơn hai trăm chiêu, biết rằng hôm nay mình không thể nào thắng nổi nên khi trúng một chưởng của Lý Thu Thủy thì thế hơn kém đã rõ ràng, lại thêm Hư Trúc không chịu ra tay tương trợ, tuy có ngăn cản không cho Lý Thu Thủy thừa thắng đuổi theo nhưng cũng khiến cho ngụy kế của mình không thể nào thực hiện được, biết rằng nếu đấu tiếp thì thể nào cũng thảm bại, bèn nghiến răng chịu một chưởng giả vờ tắt thở. Còn như trên bậc đá và ngực lẫn khóe miệng dính đầy máu tươi, chẳng qua bà ta dự bị sẵn máu hươu rồi, cốt để dụ kẻ địch vào tròng.

Ngờ đâu Lý Thu Thủy cực kỳ cơ cảnh, tuy đã thấy rõ ràng bà ta chết rồi nhưng vẫn đánh thêm một chưởng vào ngực. Đồng Mỗ đành đâm lao theo lao, lại phải cố gắng chịu đựng, nếu như không có Hư Trúc nhân từ đứng bên ngăn trở, ắt là Lý Thu Thủy sẽ liên tiếp đánh ra cho tan nát cái "thi thể" của bà ta, lúc đó có tài thánh cũng đành chịu.

Còn Lý Thu Thủy thấy mặt thật của anh chàng có mỹ danh kẻ phong lưu lãng tử nhất Trung Nguyên rồi, không khỏi thất vọng, lại thêm tức cười, sơ ý không đề phòng, tuy biết Đồng Mỗ giảo hoạt nhưng đâu có ngờ bà ta lại kiên trì đến thế.

Trước ngực sau lưng Lý Thu Thủy đều bị trọng thương, nội lực không còn khống chế được nữa, chẳng khác gì hồng thủy dâng tràn, muốn phá vỡ bờ đê mà ra. Nội công phái Tiêu Dao vốn dĩ là công phu hạng nhất trong thiên hạ, thế nhưng nếu không còn kiềm chế được nữa thì thay vì phát tiết ra ngoài lại chạy tán loạn khắp toàn thân, xung đột lẫn nhau, cái cảnh tán công đó đau đớn không ngôn ngữ nào tả nổi. Chỉ trong khoảnh khắc, bà ta thấy toàn thân nơi mọi huyệt đạo đều ngứa ngáy, biết thương thế của mình không cách gì trị được, kinh hoàng kêu lên:

- Mộng Lang, nếu ngươi có lòng tốt thì mau dùng sức đánh mạnh một chưởng vào huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu ta.

Thiên Long Bát Bộ - Chương #234

Bạn đang đọc Thiên Long Bát Bộ của Kim Dung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thieuquocviet1999
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.