Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

HỒI 186

Phiên bản Dịch · 2609 chữ

Người áo đen liền ngắt lời:

- Chuyện đó vốn dĩ chẳng liên quan gì đến nhà Cô Tô Mộ Dung chúng ta cả, thế nhưng chúng ta nói các ngươi nào có ai chịu tin đâu, nếu như nói chuyện không xong thì chỉ còn nước quyền cước phân hơn thiệt. Ví như thế, hai người mình hôm nay đánh nhau một trận, cũng như trước khi diễn trò thì đánh phèng la chiêng trống, sắp vào vở tuồng thì "nói lối" mấy câu giáo đầu, có thế mới vui. Còn đến tiết Trùng Dương mồng chín tháng chín, Phong mỗ sẽ đến chùa Thiếu Lâm, từ dưới đánh lên, không sót một mống, thế mới thống khoái. Có điều chỉ đánh được chừng mười bảy mười tám mạng là Phong mỗ khắp người thương tích, không còn đánh tiếp được nữa, muốn giao thủ với Huyền Từ lão phương trượng, chắc là không thể nào có cơ duyên. Tiếc quá! Tiếc quá!

Y vừa nói vừa xắn tay áo dường như muốn xông lên động thủ. Hán tử to cao nói:

- Tứ đệ, hãy khoan đã, nói năng cho minh bạch rồi đánh cũng chưa muộn.

Người áo vàng chặn lại:

- Sai bét rồi, không phải vậy! Nói cho minh bạch xong thì đâu cần đánh nữa. Tứ đệ, cơ hội tốt chớ để mất, nếu muốn đánh nhau thì chớ có nói cho minh bạch.

Người đàn ông to cao kia không nhìn nhõi gì đến y quay sang nói với Hư Trúc:

- Tại hạ là Đặng Bách Xuyên còn người này là nhị đệ Công Dã Can.

Y vừa nói vừa chỉ vào người nho sinh, rồi chỉ vào người áo vàng:

- Còn đây là tam đệ Bao Bất Đồng, chúng tôi đều là thủ hạ của Mộ Dung công tử.

Hư Trúc liền chắp tay chào bốn người miệng nói:

- Đặng thí chủ, Công thí chủ…

Bao Bất Đồng chen vào:

- Sai bét rồi, không phải vậy! Nhị ca ta họ kép là Công Dã, ngươi lại gọi Công thí chủ, thật sai hết chỗ nói.

Hư Trúc vội nói:

- Xin lỗi! Xin lỗi! Tiểu tăng chẳng có học vấn, xin Công Dã thí chủ đừng trách. Bao thí chủ…

Bao Bất Đồng lại chặn ngang:

- Nhà ngươi lại cũng sai nữa rồi. Ta tuy họ Bao thật nhưng xưa nay đã từng bố thí cho sư cho vãi bao giờ đâu, không thể nào gọi ta là Bao thí chủ được.

Hư Trúc lật đật nói:

- Dạ! Dạ! Bao tam gia, Phong tứ gia.

Bao Bất Đồng liền đáp:

- Ngươi lại sai rồi! Phong tứ đệ của ta muốn cùng người giao đấu, không kể ai ăn ai thua thì ngươi cũng một phen thêm lịch duyệt, võ công ắt là trường tiến, thế chẳng phải đã bố thí cho ngươi hay sao?

Hư Trúc vội đáp:

- Vâng! Vâng! Phong thí chủ, có điều là tiểu tăng nhất quyết không đánh nhau. Người xuất gia tu hành là gốc, học võ chỉ là ngọn, võ công trường tiến hay không, cũng không quan hệ gì lắm.

Phong Ba Ác thở dài: Nguồn tại http://truyenyy[.c]om

- Ngươi coi võ học xem thường như thế, võ công chắc cũng tầm thường, thôi trận này chẳng cần đấu nữa.

Nói xong lắc đầu quầy quậy ra chiều thất vọng. Hư Trúc chẳng khác gì trút được gánh nặng trên vai, mặt mày tươi rói nói:

- Phải lắm! Phải lắm!

Đặng Bách Xuyên nói:

- Hư Trúc sư phụ, cánh thiếp anh hùng này, chúng tôi đại diện công tử nhận. Công tử chúng tôi mấy tháng trước đây đã từng đến bái phỏng quí tự, không lẽ chưa tới nơi hay sao?

Hư Trúc đáp:

- Chưa thấy đến. Phương trượng đại sư vẫn mong Mộ Dung công tử đến thăm nhưng đợi lâu quá mà không thấy, đã từng hai lần phái người đến quí phủ bái phỏng, nghe tin Mộ Dung lão thí chủ qui tây, thiếu thí chủ ra ngoài. Phương trượng đại sư lần này nhờ thủ tọa Đạt Ma Viện đến tận tôn phủ ở Tô Châu đưa thư, lại sợ Mộ Dung thiếu thí chủ không có nhà nên gửi anh hùng thiếp đến đông đảo đồng đạo giang hồ, những điều thất lễ xin nhờ bốn vị bẩm lại Mộ Dung công tử cho minh bạch. Sang năm Mộ Dung thí chủ giá lâm tệ tự, phương trượng đại sư sẽ đích thân tạ tội sau.

Đặng Bách Xuyên nói:

- Tiểu sư phụ không phải khách sáo quá. Kỳ hội còn đến hơn nửa năm, tới lúc đó công tử chúng tôi thể nào cũng đến thăm quí tự, bái kiến phương trượng đại sư.

Hư Trúc chắp tay khom lưng chào nói:

- Mộ Dung công tử cùng các vị giá lâm Thiếu Lâm Tự, phương trượng đại sư chúng tôi cực kỳ hoan nghênh. Hai chữ "bái kiến" thật không dám nhận.

Phong Ba Ác thấy y cực kỳ chấp nê, không có chút gì khẳng khái hào sảng của võ lâm, tuy cũng là nhà sư đấy nhưng thật chẳng có vẻ gì là "hòa thượng chùa Thiếu Lâm" danh tiếng trên đời, trong lòng không lấy gì làm vui lắm, chẳng ngó ngàng gì đến y nữa, quay sang xem xét bọn Đinh Xuân Thu. Y thấy quần đệ tử phái Tinh Tú tay cầm binh khí, hiển nhiên cũng là người trong võ lâm, liền tìm xem có người nào xứng đáng là đối thủ để mời ra đánh nhau một trận.

Du Thản Chi từ khi thấy bốn người này đi vào lương đình, lập tức nấp vào đằng sau sư phụ. Đinh Xuân Thu thân thể cao to, che khuất y nên bọn bốn người Đặng Bách Xuyên không nhìn thấy cái đầu sắt quái dị. Phong Ba Ác thấy Đinh Xuân Thu đồng nhan hạc phát, tiên phong đạo cốt, trông ra vẻ thế ngoại cao nhân, trong bụng không khỏi có chiều kính ngưỡng, thành thử chưa dám ngang nhiên tiến lên khiêu chiến liền hỏi:

- Vị lão tiền bối kia xin hỏi cao tính đại danh là gì?

Đinh Xuân Thu mỉm cười đáp:

- Ta họ Đinh.

Vừa lúc đó Hư Trúc bỗng kêu lên một tiếng nói:

- Sư thúc tổ lão nhân gia cũng đã đến rồi.

Phong Ba Ác quay đầu lại thấy trên đường cái bảy tám hòa thượng đi tới, đi đầu là hai vị lão tăng, còn lại có hai người khiêng một chiếc cáng, trên đó có người nằm. Hư Trúc vội vã đi ra khỏi lương đình, hành lễ với hai nhà sư già rồi bẩm lại lai lịch của bốn người Đặng Bách Xuyên.

Nhà sư phía bên phải gật đầu, đi vào trong đình tiến đến chào bọn Đặng Bách Xuyên rồi nói:

- Lão nạp là Huyền Nạn.

Ông chỉ về nhà sư già kia nói:

- Còn đây là sư đệ của lão nạp Huyền Thống may mắn được gặp bốn vị đại hiền của Cô Tô Mộ Dung Trang.

Bọn Đặng Bách Xuyên từng nghe danh Huyền Nạn từ lâu, thấy ông mặt dăn deo nhưng đôi mắt thần quang thăm thẳm, vội vàng trả lễ. Phong Ba Ác nói:

- Đại sư phụ là thủ tọa Đạt Ma Viện của chùa Thiếu Lâm, nghe nói thần công ghê gớm lắm, hôm nay xin được lãnh giáo.

Huyền Nạn mỉm cười đáp:

- Lão nạp và Huyền Thống sư đệ phụng pháp dụ của phương trượng đến phủ Mộ Dung thí chủ tại Giang Nam cung trình thiếp mời, đây là lần thứ ba chùa chúng tôi sai người đến Yến Tử Ổ. Thế nhưng may sao ngay tại đây được cùng quí vị giải cấu tương phùng, duyên pháp quả là không nhỏ.

Nói xong từ trong túi lấy ra một thiếp mời màu đỏ. Đặng Bách Xuyên hai tay cầm lấy thấy trên bao thư có viết:

Cung trình Mộ Dung thí chủ ở Yến Tử Ổ đất Cô Tô

Bằng chữ lớn, liệu chừng bên trong thiếp cũng giống như cái thiếp Hư Trúc vừa đưa cho bèn nói:

- Hai vị đại sư phụ là cao tăng đại đức của chùa Thiếu Lâm, vọng trọng trong võ lâm mà phải thân lao đại giá đến tệ trang, quả thực Mộ Dung Cô Tô được nở mày nở mặt quá. Mới đây vị Hư Trúc tiểu sư phụ cũng đã đưa cho một danh thiếp anh hùng, chúng tôi đã nhận rồi, nhất định thể nào cũng bẩm lại bề trên. Đến giai tiết Trùng Dương mồng chín tháng chín, tệ thượng là Mộ Dung công tử thể nào cũng lên chùa lễ Phật, đích thân cảm tạ các vị cao tăng chùa Thiếu Lâm rồi trước mặt anh hùng thiên hạ, nói rõ các chuyện hiểu lầm.

Huyền Nạn nghĩ thầm: "Ngươi bảo "các chuyện hiểu lầm", hóa ra Huyền Bi sư huynh không phải do nhà Mộ Dung Cô Tô các ngươi giết chết hay sao?" Bỗng nghe ở sau có tiếng người kêu lên:

- A, sư phụ, chính y đó!

Huyền Nạn nghiêng đầu nhìn qua, thấy một người hình thù kỳ quái chỉ vào chiếc cáng, ghé tai một ông lão tóc bạc thì thầm. Du Thản Chi nói với Đinh Xuân Thu:

- Gã sư mập nằm trên cáng kia chính là người bắt được con băng tàm, không biết vì sao lại bị phái Thiếu Lâm bắt.

Đinh Xuân Thu nghe nói nhà sư đó là nguyên chủ của con băng tàm, vui sướng không đâu cho hết, hỏi nhỏ:

- Ngươi không nhìn lầm người chứ?

Du Thản Chi đáp:

- Không đâu, tên y là Tuệ Tịnh. Sư phụ thử xem, cái bụng tròn quay của y phồng lên thế kia.

Đinh Xuân Thu thấy bụng Tuệ Tịnh còn to hơn đàn bà chửa sắp đẻ, nghĩ thầm một hòa thượng mập như thế, dù ai gặp y một lần thì suốt đời không quên, bèn quay sang nói với Huyền Nạn:

- Đại sư phụ, vị hòa thượng Tuệ Tịnh kia có quen với ta, y bị bệnh gì chăng?

Huyền Nạn chắp tay đáp:

- Cao tính đại danh thí chủ là chi? Không biết nguyên do nào mà lại biết sư điệt của lão nạp?

Đinh Xuân Thu nghĩ thầm: "Gã Tuệ Tịnh kia lại đi cùng với các hòa thượng Thiếu Lâm, quả thực là phiền. Cũng may gặp ngay trên đường đi, chặn lại cướp lấy thật dễ hơn vào trong chùa Thiếu Lâm mà bắt, mà lại dễ dàng hơn nhiều." Y nghĩ đến sự linh dị thần hiệu của con băng tàm, ngực không khỏi nóng hôi hổi nói:

- Tại hạ là Đinh Xuân Thu.

Ba tiếng "Đinh Xuân Thu" vừa ra khỏi cửa miệng, Huyền Nạn, Huyền Thống, Đặng Bách Xuyên, Công Dã Can, Bao Bất Đồng, Phong Ba Ác sáu người không hẹn mà cùng kinh ngạc kêu lên một tiếng, mặt ai nấy đều hơi biến sắc. Ác danh Tinh Tú Lão Quái Đinh Xuân Thu vang dậy thiên hạ, ai ngờ lại gặp nơi đây trông khí độ ung dung, phong thái tiêu sái đến thế. Sáu người ai nấy lập tức đều có ý phòng bị.

Thế nhưng chỉ trong một nháy mắt Huyền Nạn đã bình tĩnh lại ngay nói:

- Thì ra là Đinh lão tiên sinh của Tinh Tú Hải. Đã ngưỡng mộ đại danh từ lâu, quả thực như sấm rền bên tai.

Những câu khách sáo như "may mắn thay được gặp" ông không nhắc đến, nghĩ thầm: "Người nào gặp phải ngươi đúng là kiếp trước vụng tu." Đinh Xuân Thu nói:

- Không dám, môn Tụ Lý Càn Khôn của thủ tọa Đạt Ma Viện chùa Thiếu Lâm nổi danh thiên hạ, lão phu cũng từng ngưỡng mộ lâu rồi. Vị Tuệ Tịnh sư phụ này, ta đang muốn đi tìm đây, bây giờ gặp được nơi đây thật là hay quá, hay thật là hay.

Huyền Nạn hơi nhíu mày nói:

- Nói ra quả thật xấu hổ, gã sư điệt Tuệ Tịnh của lão nạp đây, chỉ vì bổn tự thiếu giáo huấn nên phạm nhiều thanh quy giới luật, hơn một năm trước trốn ra khỏi chùa, làm nhiều điều ác. Phương trượng sư huynh của tệ tự sai người đi khắp nơi tìm kiếm, chẳng dễ gì kiếm được y, bắt đem về chùa. Đinh lão tiên sinh đã từng gặp y rồi ư?

Đinh Xuân Thu đáp:

- Thì ra không phải y bị bệnh mà là bị người ta đả thương, thương thế có nặng lắm không?

Huyền Nạn không trả lời, một hồi sau mới nói:

- Y không tuân theo pháp dụ của phương trượng, ngược lại còn ra tay đánh người nữa.

Ông nghĩ thầm: "Y kết giao với những loại tà ma ngoại đạo như ngươi, lại phá thêm một đại giới nữa." Đinh Xuân Thu nói:

- Tại hạ ở núi Côn Lôn, tốn biết bao nhiêu tâm huyết mới bắt được một con băng tàm, là một loại cực kỳ hữu dụng, ngờ đâu lại bị gã Tuệ Tịnh sư điệt của đại sư ăn cắp mất. Tại hạ vạn lý xa xôi từ biển Tinh Tú tới Trung Nguyên, chẳng qua cũng chỉ để lấy lại con băng tàm…

Y nói chưa dứt lời, Tuệ Tịnh đã kêu lên:

- Con băng tàm ư? Này, có phải ngươi trông thấy con băng tàm? Con tằm đó ta khổ sở mới kiếm thấy được trong núi Côn Lôn… ngươi… ngươi ăn trộm của ta phải không?

Từ khi Du Thản Chi tiến ra thì thầm, Phong Ba Ác chăm chăm nhìn cái lồng trên đầu y, mắt láo liên, những gì Huyền Nạn, Đinh Xuân Thu và nhà sư Tuệ Tịnh đối đáp y hoàn toàn không nghe gì cả. Y đi vòng quanh Du Thản Chi mấy bận, thấy cái mặt nạ đúc thật khít khao, cứ đeo mãi trên đầu không bỏ xuống, toan đưa tay ra ra gõ thử, lại coi thêm một lát mới hỏi:

- Này bồ, khỏe chứ?

Du Thản Chi ấp úng:

- Tôi… tôi khỏe.

Y thấy Phong Ba Ác lúc nào cũng lanh chanh, tay chân không yên, trong bụng cũng khiếp. Phong Ba Ác lại hỏi:

- Cái mặt nạ của bồ làm sao đúc được vậy? Tôi đi khắp nơi nhưng chưa bao giờ thấy cái mặt nạ nào như vầy.

Du Thản Chi cực kỳ ngượng ngập, cúi đầu xuống nói:

- Hèm, tôi… tôi bị người ta ép buộc, không… không làm sao được.

Phong Ba Ác nghe y nói thấy thật đáng thương, giận dữ hỏi dồn:

- Sao có người chơi trò gì ác ôn vậy? Họ Phong muốn biết là đứa nào.

Nói xong y liếc mắt nhìn Đinh Xuân Thu, cho rằng đây là công trình của lão già này. Du Thản Chi vội kêu:

- Không… không phải sư phụ tôi đâu.

Phong Ba Ác lại nói:

- Ai đời con người ta đang yên lành, nay đem nhốt trong cái mặt nạ bằng sắt là sao? Lại đây, để ta tháo ra cho ngươi.

Y vừa nói vừa rút trong ống giày ra một con dao găm sáng quắc, đủ biết cực kỳ sắc bén toan gỡ cái lồng sắt ra. Du Thản Chi biết rằng chiếc mặt nạ này đã dính liền vào mặt mũi và sau đầu y, nếu cố tháo đi thì có thể chết được vội vàng nói:

- Không, không tháo được đâu.

Thiên Long Bát Bộ - Chương #186

Trước Sau

Bạn đang đọc Thiên Long Bát Bộ của Kim Dung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thieuquocviet1999
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.