Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1064 chữ

"Đương nhiên không thể để chúng nó biến mất khỏi thế gian này đơn giản như vậy, tôi muốn chúng nó phải ngày ngày tháng tháng nhận hết tra tấn dưới tay bọn tôi thì mối hận trong lòng này mới giải được!" Hai nữ sinh vốn yếu đuối đáng thương đứng dậy, khuôn mặt cũng trở nên âm trầm, đôi mắt hóa thành màu đỏ tươi như sắp nhỏ máu.

Ngay đến luồng sương đen quanh thân bọn họ cũng nhiễm huyết sắc.

"Vậy những người vô tội thì sao? Bọn họ có tội tình gì?" Nghê Miểu cười lạnh đáp.

Hai nữ sinh không trả lời, những đôi mắt đỏ ngầu bây giờ chỉ là nơi chất chứa âm khí âm u.

Huyết khí trên người bọn họ đã chứng minh một điều, đó là bọn họ đã giết đến đỏ cả mắt rồi.

Lúc này cảnh tượng ban đầu cũng đã được khôi phục, Nghê Miểu Lần nữa trở về căn phòng học âm u, Mao Như Phong vẫn bị vây hãm ở trong ảo ảnh chưa thanh tỉnh, hai mí mắt rung động không ngừng.

Nghê Miểu điểm lên trán anh ấy một cái, Mao Như Phong đột ngột tỉnh lại, miệng còn không ngừng nói: "Tôi là người đàng hoàng mà! Đừng lột quần áo của tôi!"

Anh ấy nói xong mới nhìn quanh bốn phía, nào còn đám nữ sinh đang nhào lên người anh ấy đâu.

Mao Như Phong nhớ lại vẫn còn thấy sợ, vội giữ chặt quần áo của mình, sau đó chạy nhanh tới cầm kiếm gỗ đào rồi đứng chốn sau lưng Nghê Miểu.

Nữ quỷ đứng trước mặt bọn họ cũng khôi phục dáng vẻ đáng sợ ban đầu, bọn họ hét một tiếng rồi xông về phía đám Nghê Miểu.

Năm phút sau, Mao Như Phong tay cầm kiếm gỗ đào nhìn đám quỷ đã quỳ rạp trên đất không thể động đậy, lòng sùng bái với Nghê Miểu lên tới đỉnh điểm.

Đám ma quỷ có thể đánh trọng thương thầy và sư thúc nhà mình chỉ vài chiêu đơn giản như vậy đã bị K.O rồi sao?

Lúc này tiếng Nghê đại sư của anh ấy là thật sự tâm phục khẩu phục, bản lĩnh của Nghê Miểu anh ấy đã được tận mắt chứng kiến, đối với một đại sư có bản lĩnh như vậy đương nhiên anh ấy muốn có mối giao hảo tốt. Dù sao thì, hiện tại đại sư chân chính thật sự quá ít.

Nghê Miểu nghe thấy những lời này thì ho khan một tiếng rồi lấy ra túi vô lượng đã chuẩn bị từ sớm nhét hai nữ quỷ vào.

Hai mắt Mao Như Phong càng sáng hơn, anh ấy cảm thấy kiến thức trong tối hôm nay mà mình học được còn nhiều hơn kiến thức anh ấy tiếp thu vào đầu trong suốt mấy năm qua.

"Hai nữ quỷ này em đương nhiên sẽ xử lý tốt, chẳng qua nơi này bị ma quỷ chiếm cứ địa bàn đã lâu, khí âm khá nhiều rất có hại cho cơ thể con người. Như vậy đi, em sẽ vẽ cho thầy mấy chiếc bùa thanh chướng, thầy đặt ở các hướng đông tây nam bắc, chờ nửa năm là nơi này có thể hoạt động bình thường." Nghê Miểu nói.

Hiệu trưởng Giang không ngờ còn có hậu phục vụ như vậy nên không ngừng gật đầu.

"Có điều loại bùa này..." Nghê Miểu muốn nói lại thôi.

"Nghê đại sư yên tâm, giá bùa sẽ tính ngoài." Hiệu trưởng Giang hiểu ngay, ông đáp lời.

Nghê Miểu vừa lòng gật đầu, sau đó cô quay sang Mao Như Phong mượn mấy tờ giấy vẽ bùa, cô vẫn tay không vẽ bùa như trước, chỉ mất vài phút, bùa thanh chướng đã được hoàn thành.

Thao tác nhanh gọn như vậy đúng là lần đầu tiên anh ấy được nhìn thấy, tùy ý đến mức khiến anh ấy cho rằng đây là một chuyện vô cùng đơn giản.

"Tuy nói chỉ cần treo nửa năm nhưng là bùa này có thể dùng tới một năm, nửa năm sau thầy đặt ở chỗ khác cũng có cái lợi, cho nên em sẽ lấy của thầy một vạn một lá." Nghê Miểu nói.

"Tốt, tốt." Hiệu trưởng Giang vội đáp.

Hiệu quả của lá bùa do Nghê Miểu vẽ ông ấy đã được cảm nhận, bây giờ trên thị trường chỉ cần lá bùa có tí hiệu quả là đã bị nâng lên giá trên trời rồi, cho nên với hiệu quả của lá bù này, một vạn không tính là đắt.

Hiệu trưởng Giang lập tức chuyển tiền bùa cho Nghê Miểu, sau đó do dự lấy ra lá bùa trước đó Nghê Miểu cho ông ấy: "Nghê đại sư, vậy lá bùa này..."

Nghê Miểu nhận được tiền nên tâm tình khá tốt, cô phất tay: "Lá này tặng thầy, còn dùng được thêm mấy lần nữa đấy, thầy nhớ mang theo bên người."

Hiệu trưởng Giang lập tức vui vẻ không thôi, ông ấy cẩn thận đặt lá bùa vào trong túi.

Theo lý thuyết, chỗ này đáng ra phải còn một con quỷ nữa nhưng Nghê Miểu lại không cảm nhận được hơi thở của cô ta. Cô quan sát khắp nơi một lượt, xác nhận nơi này đã thật sự sạch sẽ, cô tìm nơi đặt bùa thanh chướng xong thì rời khỏi cùng với hiệu trưởng Giang và Mao Như Phong.

Ngay lúc bọn họ vừa mới rời đi không lâu, ở nơi đó bỗng xuất hiện hai quỷ sai tay cầm dây câu hồn.

"Chúng ta tới chậm rồi, hồn phách của hai con ma nữ kia đã bị đại nhân thu về túi mất rồi."

Một quỷ sai trong đó ảo não nhìn bóng dáng rời đi của đám người.

"Làm sao bây giờ? Có cần đuổi theo không?" Một quỷ sai khác nhíu mày hỏi.

"Cậu điên rồi à? Lần trước nẫng đồ ăn của vị đó suýt nữa đã bị đánh rồi, lần này còn dám xông ra trước mặt nữa chắc!"

"Nhưng mà Diêm Vương đại nhân muốn chúng ta phải mang một hồn phách về, nếu tay không quay về chúng ta biết báo cáo kết quả công tác thế nào?"

Bạn đang đọc Thiên Kim Giả Là Bậc Thầy Huyền Học của Nguyệt Bán Đinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BaoToBa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.