Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu Nữ Bóng Tối đã cạn năng lượng

Tiểu thuyết gốc · 2199 chữ

—-

Trở lại nhà của Diệc Thần.

Sau khi trở về từ Suối Nguồn Sinh Mệnh, Thiên An cuối cùng cũng tỉnh giấc sau một giấc ngủ dài. Cơ thể cô đã hồi phục rõ rệt, và cả tinh thần lẫn sức khỏe đều cảm thấy sảng khoái hơn trước.

Thiên An bước xuống phòng khách, và ngay lập tức bị thu hút bởi sự hiện diện của hai cô gái lạ mặt. Điều ngạc nhiên hơn là hai người này dường như rất thân thiết với anh trai cô.

Với vẻ bối rối và không mấy hài lòng, Thiên An tiến đến gần Diệc Thần, đôi mắt ánh lên sự bất mãn:

“Anh là tra nam sao? Em chỉ mới ngủ một chút mà anh đã dẫn thêm hai cô gái mới về nhà rồi à?”

Diệc Thần vội vàng phân trần:

“Em hiểu nhầm rồi! Họ là…”

Diệc Thần chưa nói hết câu thì Vy Vy đã tiến tới chỗ Thiên An nói:

“Em gái anh dễ thương quá!”

Mắt đối mắt với Vy Vy, Thiên An không khỏi bị cuốn hút bởi nét đẹp của cô ấy.

Cô nàng vừa ngỡ ngàng vừa ngượng ngùng nhìn chị gái lạ mặt từ trên xuống dưới.

Vy Vy không chỉ có vẻ ngoài hoàn mỹ mà đôi mắt còn tỏa ra sức hút mạnh mẽ, khiến Thiên An không thể rời mắt.

Vẻ mặt cô rối, giọng lắp bắp hỏi:

“Chị…chị…là…”

Vy Vy mỉm cười đáp lại:

“Chị là bạn gái đầu tiên của anh trai em. Theo quan hệ mà nói thì chị là vợ cả.”

Thiên An lắp bắp kinh ngạc:

“Vợ…vợ…cả…cả…”

Vy Vy tiếp tục với nụ cười hài lòng:

“Phải rồi, chính xác! Lại đây cho chị ôm cái nào.”

Chưa kịp phản ứng, Thiên An đã bị Vy Vy ôm chặt vào lòng.

Vy Vy dúi mặt của Thiên An vào ngực mình, nhìn gần đã thấy ngực của Vy Vy rất đồ sộ rồi, khi chạm vào mới thấy chúng thậm chí còn lớn hơn và mềm mại nữa chứ.

Thấy Vy Vy ôm lấy Thiên An như thế khiến cho mọi người xung quanh đỏ mặt cả lên. Ngay sau đó, Kiều Trang liền kéo Thiên An ra, cô có chút tức giận nói:

“Tỷ tỷ, tỷ đang làm Thiên An nghẹt thở đó.”

Nhìn lại Thiên An bây giờ thì cô bé đã ngất xỉu, đúng thật là đã bị hai ngọn núi đó đè sập.

Vy Vy hối hận nói:

“Ah xin lỗi, chị không để ý.”

Diệc Thần nhìn cảnh tượng đó chỉ biết câm nín, hắn không dám xáp lại gần Vy Vy vì sợ mình sẽ có kết cục giống Thiên An.

Vân Nghi bước vào tình huống, nhẹ nhàng giải quyết bầu không khí ngượng ngùng này:

“Kiều Trang, em đi nấu gì đó cho mọi người ăn đi. Chị sẽ đưa Thiên An lên phòng. Còn Khả Hân, em bỏ tay Diệc Thần ra được rồi đó, ôm nãy giờ chưa đủ sao?”

Khả Hân, đang bám chặt lấy tay Diệc Thần, bị phát hiện, liền đáp lại với chút không hài lòng:

“Em chỉ ôm tay anh ấy chút thôi mà…”

Chỉ có Lạc Tiên là lặng thinh ngồi đó, cô khẽ quan sát Diệc Thần.

Diệc Thần thấy thế thì đứng dậy, hắn tới gần hôn lên trán cô một cái, nụ hôn của hắn khiến cho cảm xúc của Lạc Tiên kiềm nén nãy giờ mới dâng trào.

Lạc Tiên bất giác ôm lấy Diệc Thần, từng giọt lệ lăn trên má cô.

Phải cô đã chờ đợi khoảnh khắc này hơn 500 năm rồi, dù biết rằng tương lai Diệc Thần sẽ tái sinh nhưng cô cũng không thể yên lòng.

Lạc Tiên thút thít như một đứa trẻ, cô cất giọng nghẹn ngào:

“Anh để em chờ lâu quá đấy!”

Diệc Thần cúi đầu, lòng trĩu nặng. Hắn khẽ đáp, giọng nói đầy áy náy:

“Anh xin lỗi…”

Vy Vy và Khả Hân nhìn thấy hai người ôm ấp nhau thế có chút ghen tị, dù biết rằng trong các Quỷ Vệ Hồn, Diệc Thần thương Lạc Tiên và Lưu Ly nhất, hiểu được suy nghĩ của Diệc Thần cũng chỉ có hai người họ, đi chinh chiến mấy trăm năm mỗi kế hoạch lớn nhỏ Diệc Thần đều hỏi ý hai người họ.

Không thể chịu nổi khung cảnh trước mắt Vy Vy liền đẩy nhẹ cốc trà khiến nó rơi xuống thu hút sự chú ý, cả hai người Lạc Tiên và Diệc Thần thấy thế mới ngừng lại. Vy Vy giả vờ đau khi bị đứt tay mà thu hút Diệc Thần.

Diệc Thần nhanh chóng bước đến kiểm tra, trong một phút lo lắng hắn quên mất Vy Vy có khả năng tự hồi phục mà quay đi tìm kiếm băng gạt mà băng lại vết thương cho cô.

Vy Vy đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, cô khống chế không cho vết thương trên tay tự hồi phục lại để có được sự chăm sóc đặc biệt này.

Khả Hân đứng phía xa nhìn thấy mà bó tay với hai cô chị này, đây rõ ràng là hậu cung nội chiến mà.

Một mình tranh giành ca ca với hai người kia đã khó, giờ lại xuất hiện thêm hai cô chị này, Khả Hân sợ rằng mình sẽ sớm vào lãnh cung mất thôi.

Một lát sau Kiều Trang cũng đã chuẩn bị xong bữa tối.

Vân Nghi định đánh thức Thiên An dậy để ăn chung nhưng lại bị Lạc Tiên cản lại.

Tối nay họ còn nhiều kỷ niệm muốn ôn lại với Diệc Thần, có Thiên An ở đây e rằng sẽ không tiện.

Ngồi vào bàn ăn, Diệc Thần hắn quan sát mấy nữ quỷ trước mắt, trong lòng xuất hiện chút hạnh phúc.

Vy Vy khen tài năng nấu ăn của Kiều Trang, và thức ăn của con người ngon hơn cô tưởng tượng nhiều.

Lạc Tiên lúc này rất tập trung ăn uống, vì dù gì cô mới lên cấp, ăn uống lúc này là rất quan trọng.

Vân Nghi thì chỉ ăn một ít, Khả Hân thì không kén ăn, cô cũng giống như Lạc Tiên ăn mọi thứ mà cô thích.

Còn Kiều Trang chỉ chăm chú nhìn vào Diệc Thần khiến cho hắn có chút ngượng ngùng.

Lúc này, Vân Nghi mới lên tiếng:

“Ca ca, anh đã có dự định gì tiếp theo chưa ạ!”

Diệc Thần nhìn Lạc Tiên rồi hỏi:

“Chúng ta có nên trở về Quỷ Tộc không?”

Lạc Tiên dừng ăn, cô lắc đầu, giọng có chút không đồng tình:

“Ca ca, theo em thì bây giờ vẫn chưa phải lúc.”

Cô nhìn chằm chằm vào Diệc Thần, rồi hỏi:

“Anh trông yếu hơn trước rất nhiều. Lần này, quá trình trùng sinh của anh có vấn đề phải không?”

Nghe vậy, Diệc Thần cảm thấy có chút đau lòng. Hắn không muốn điều này xảy ra, nhưng tất cả là do Vĩ Na làm ăn không ra gì.

Lạc Tiên đã sớm nhận ra sự thay đổi này khi gặp hắn, nhưng cô chỉ hỏi để xác nhận lại.

Vy Vy hơi bất ngờ, cô tiến lại gần, áp mặt mình vào ngực Diệc Thần:

“Ừm… đúng là ca ca yếu hơn trước rất nhiều!”

Khả Hân ngay lập tức kéo Vy Vy ra, biết rõ Vy Vy chỉ đang lợi dụng cơ hội để gần gũi Diệc Thần.

Khả Hân giọng khó chịu nói:

“Chị có thể dùng tay để kiểm tra, không cần phải áp mặt sát như vậy đâu!”

Vừa nhắc tới Vĩ Na, cô ấy lập tức xuất hiện. Khi Diệc Thần còn đang chìm trong suy nghĩ, một giọng nói yếu ớt bất ngờ vang lên trong đầu hắn.

Diệc Thần nhắm mắt lại, và khi mở ra, hắn thấy mình đã ở Ngôi Đền Quên Lãng.

Vĩ Na chệnh choạng, bước vài bước rồi ngã vào người hắn. Diệc Thần cảm thấy một nỗi lo lắng dâng lên, vội vàng hỏi:

“Cô bị sao vậy?”

Vĩ Na giọng yếu ớt đáp:

“Chủ nhân… tôi không…”

Màu sắc cơ thể của Vĩ Na dần phai nhạt, một dấu hiệu rõ ràng của sự cạn kiệt năng lượng.

Diệc Thần ngay lập tức đã nhận ra sự nghiêm trọng:

“Cô đã hết năng lượng duy trì rồi sao?”

Ba lần sử dụng sức mạnh để ngưng đọng thời gian nhằm giúp hắn thoát nạn đã làm cô kiệt quệ.

Vĩ Na vốn dĩ đang ký sinh trong cơ thể Diệc Thần, cô có thể nạp lại năng lượng thông qua hấp thu sức mạnh từ Diệc Thần, nhưng hắn ta bây giờ quá yếu thì cô lấy gì mà hấp thu.

Vĩ Na giọng yếu ớt nói:

"Chủ nhân…tôi cần… phải ngủ đông…”

Diệc Thần cảm thấy không còn cách nào khác, đành phải đồng ý. Hắn nhẹ nhàng đỡ Vĩ Na và đặt cô vào một tư thế thoải mái.

Tuy nhiên, khi hắn vừa thả lỏng, Vĩ Na đã dùng chút sức lực còn lại để kéo Diệc Thần ngã xuống. Cả hai ngã xuống mặt đất, môi của họ chạm nhau trong một khoảnh khắc bất ngờ.

Vĩ Na, với ánh mắt nhắm chặt và vẻ mặt mãn nguyện, cô dựa vào sự tiếp xúc này để truyền lại chút sức mạnh cuối cùng của mình cho Diệc Thần.

Cùng lúc đó, cô mở ra một phần ký ức mà trước đó đã che giấu.

Phần ký ức đó không phải là của Diệc Thần mà nó thuộc về Thiên Tân, chủ nhân của cơ thể này.

Thuở xa xưa, trong tiên giới, có một cặp nam nữ cùng nhau song tu để đạt đến cảnh giới cao nhất của Tiên Tộc. Họ kiên trì và nỗ lực, vượt qua mọi thử thách để cuối cùng chạm đến đỉnh cao của tu luyện.

Tuy nhiên, khi đạt đến cảnh giới tối thượng, họ mới phát hiện ra rằng chỉ một trong hai người có thể sống sót để trở thành Tiên Vương, còn người kia phải chết.

Vì tình yêu sâu đậm và sự gắn bó không thể tách rời, họ không thể chấp nhận việc phải mất đi đối phương.

Quyết định trong trái tim, họ chọn cùng nhau đồng quy vu tận, không để bất kỳ ai phải chịu đựng nỗi đau phải chia lìa.

Tuy nhiên, khi thời điểm quyết định đến gần, người nam bắt đầu dao động. Dù tình yêu dành cho người nữ vẫn còn mãnh liệt, lòng tham và ham muốn quyền lực trong hắn dâng lên không ngừng.

Hắn cảm thấy không thể từ bỏ cơ hội trở thành Tiên Vương, sự vinh quang và bất tử đang nằm trong tầm tay.

Khi thời khắc định mệnh đến, mặc dù cả hai đều chuẩn bị cho cái chết, người nam không thể từ bỏ ham muốn quyền lực.

Hắn đã âm thầm phá vỡ lời hứa và giữ lại một phần sinh mệnh cho riêng mình. Người nữ, khi phát hiện sự phản bội trong khoảnh khắc cuối cùng, cảm thấy đau đớn và thất vọng tột cùng.

Trước khi tan biến thành hư vô, cô đã phân chia linh hồn mình thành 13 mảnh, mỗi mảnh tương ứng với một tiên nữ.

Còn Thiên Tân hiện tại chính là phần xương cốt không thể tan biến mà tạo thành.

Mặc dù câu chuyện bi kịch của họ đã xảy ra hàng ngàn năm trước, nhưng tại sao Thiên Tân hiện tại chỉ mới 20 tuổi ?

Đó là vì phần xương cốt kia đã bị tên nam nhân che giấu và phong ấn. Đến khi Diệc Thần giết hắn nó mới được giải phóng.

Diệc Thần vừa giết Tiên Vương không lâu thì cũng chết do cơ thể đã mục nát.

Vừa hay cỗ tiên cốt kia lại vô chủ nên đã chọn hắn làm chủ mới, tiên và quỷ là hai sức mạnh đối kháng nhau, và Diệc Thần phải mất gần 500 năm để dung hòa và đồng bộ chúng.

Ngay cả Vĩ Na, khi thức tỉnh, cũng không hề biết đến câu chuyện này. Nếu không nhờ biến cố gặp Tiên Mệnh Bà Bà, cô cũng không có lý do để điều tra sâu về quá khứ bí ẩn này.

Diệc Thần khi biết rõ mọi chuyện thì mới nhận ra sự trớ trêu của số phận. Hắn đã hủy diệt Tiên Tộc, nhưng chính nhờ cỗ tiên cốt còn lại từ những kẻ hắn đã tiêu diệt mà hắn được tái sinh.

Sự đối lập này khiến hắn cảm thấy mình như đang sống trong một trò chơi định mệnh nghiệt ngã.

Khi hắn định thần lại, cơ thể Vĩ Na từ từ tan biến, và Ngôi Đền Quên Lãng bắt đầu sụp đổ. Trong giây phút đó, mắt Diệc Thần bỗng dưng rơi lệ. Hắn nói nhỏ, giọng đầy cảm kích:

“Cảm ơn cô vì tất cả, Vĩ Na.”

Bạn đang đọc Thiên Hà Phân Tranh: Phong Lưu Chi Lộ sáng tác bởi sotcay1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sotcay1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.