Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nội gián trong môn

Tiểu thuyết gốc · 1725 chữ

Trên đỉnh Hàn Ảnh phong của dãy U Xuyên quanh năm u vân bao phủ. Trong lòng bình nguyên trên sơn đỉnh có một bãi đất bằng. Nơi ấy hoa thơm ngào ngạt nắng chiếu quanh năm. Có lẽ đây là nơi ấm áp nhất trong U Xuyên lạnh lẽo. Chính giữa bãi đất có một ngôi mộ nhỏ bằng đá cẩm thạch. Mộ thất đơn sơ nhưng trang nhã. Quanh mộ, hoa cỏ được cắt tỉa tinh tươm chứng tỏ vẫn có người thường xuyên lui tới. Hôm ấy là sau tiết Trùng thập vài ngày. Phía trước mộ thất, một văn nhân mặc một bộ trường bào màu lục tay cầm ngọc tiêu đang độc tấu. Tiếng tiêu vừa da diết vừa ngầm ẩn bao bi niệm sâu xa. Đến cuối của nhạc khúc, văn nhân đột nhiên gia tăng khí lực làm những cánh hoa quanh mộ bay lả tả. Đôi mắt ông ta đột nhiên xô lại những nếp nhăn, mái tóc đôi sợi bạc bay phất phơ trong gió đông lạnh lẽo. Đôi hàng lệ chảy xuống ông ta nâng một nhành hoa trước mộ. Văn nhân cất lời tâm sự, giọng ông ta với người dưới huyệt ấm áp đến đau khổ:

- Tiểu Mai, cuối cùng ta cũng tìm thấy nữ nhi rồi. Ta còn mang đến cho nàng một bất ngờ. Nữ nhi của chúng ta cũng không phải khổ. Bao năm nay, vẫn có người chiếu cố nó. Cậu ta là một nam nhân tốt, võ công lại giỏi. Nàng đừng lo ta nhất định dẫn nữ nhi và nữ tế đến diện kiến nàng sớm thôi. Đừng lo.

Ông ta ngồi bình tĩnh nhổ cỏ bên mộ thất. Dáng người nhàn nhã nhưng chan chứa nhu tình. Đôi mắt đen trầm tĩnh giờ đã đỏ hoe. Sau bụi cỏ bỗng có tiếng loạt soát. Một cái bóng xanh vút đi. Giây lát đã thấy văn nhân nắm cổ một người lôi đi xa bãi đất. Ông ta thoăn thoắt đi đến giữa bìa rừng rồi ném phịch người kia xuống. Người kia quỳ xuống van xin:

- Tông chủ, xin tha mạng.

Văn nhân lạnh lùng đáp:

- Ta đã nói với ngươi bao lần rồi không được làm phiền tiểu Mai. Nói đi có chuyện gì?

- Khởi bẩm tông chủ, Thần Toán đường thông báo đã tìm được tiểu thư.

- Được rồi. Lần này ta tha cho. Nhớ lần sau không được vào cấm địa nữa.

Người đang quỳ dưới đất lạy ta rồi lẳng lặng bỏ đi. Văn nhân lại quay về bên mộ thất. Ông ta chính là Huyết Dạ, đại ma đầu người người ghê sợ. Thân ảnh ông ta dừng lại, trước mộ thất ông ta lại ôn tồn. Một kẻ vang danh thiên hạ như vậy nhưng ông ta ở đây lại kính cẩn như con chiên với tín ngưỡng của mình.

- Tiểu Mai, nàng nói xem, tên lão tặc Hoàng Quang sao còn chưa chết. Hắn hại chúng ta như vậy rút cuộc là vì cái gì? Haizz. Thiên lý ở đâu?

Nói rồi ông ta lại thổi tiêu. Tiêu hứng bình đạm nhẹ nhàng như nước chảy.

Hậu sơn Âm sơn cùng ngày. Hoàng Quang đạo nhân ngồi trầm tĩnh như suy nghĩ điều gì. Ông ta pha một tách trà rồi thưởng thức. Mùi trà thơm thoang thoảng đưa lên mũi là ông ta thư thái cũng như đầu óc ông ta tỉnh táo hơn.

- Sư muội, ta xin lỗi. Ta nhất định phải làm vậy. Tuy ta có lỗi với hai người nhưng ta đã chăm sóc con gái của hai người xem như bù đắp cho nó rồi.

Ông ta vừa dứt câu thì có bốn người tiến đến ngôi nhà trúc. Hoàng Quang đã dứt ra khỏi tư niệm để quay về thực tại. Bốn người đó chính là đám người Ưu Phàm vừa về tới sơn môn. Hoàng Quang đạo nhân lại trở lại vẻ bình đạm vốn có của mình. Ông ta ôn tồn hỏi thăm mọi người.

- Ưu Phàm chuyến đi lần này con và Lệ Giang có thu hoạch gì không?

- Hồi sư phụ, ngoài Thiên Cực kinh chúng con còn lấy được hai thanh lợi khí là Hồng Quang và Hắc Huyễn

Đoạn, chàng vận kình vào kiếm chém xuông một viên cự thanh gần đó. Viên cự thạch bị cắt ngọt như bánh. Các thớ đá đứt lìa. Hoàng Quang nhìn viên đá rồi lại nhìn cây hắc kiếm trong tay Ưu Phàm. Ông ta không nói đứng yên lặng hồi lâu. Rồi ông ta quay ra nói với Triều Phong:

- Triều Phong ta phong con làm phó môn chủ Văn Khúc môn.

Rồi ông ta nắm tay Băng Diễm rồi đi thẳng. Lát sau, Triều Phong cũng rời đi. Còn lại Ưu Phàm và Lệ Giang.

Trời đêm trên Âm sơn se lạnh. Sao đêm sáng lấp lánh. Ưu Phàm nấu vài món ăn thanh đạm cùng Lệ Giang ngắm sao trời. Bữa ăn đến nửa chừng Lệ Giang nói:

- Phàm ca, huynh không thấy bữa nay sư phụ huynh rất lạ sao?

- Có sao? Muội nói xem.

- Hôm nay, chưởng môn không còn niềm nở với huynh như trước. Huynh lập công cho bổn môn ông ấy cũng không phong thưởng

- Lệ Giang ta và nàng đâu phải là kẻ ham hư vinh. Ta có muội là đủ rồi. Không phải sao?

Ưu Phàm vừa nói vừa nhìn nàng cười. Lệ Giang hai má đỏ ửng, nàng hờn mát:

- Ta không nói chuyện với huynh nữa.

Rồi nàng xoay lại ngồi quay lưng về phía chàng. Lệ Giang thấy một cảm xúc rất lạ trong lòng. Lần đầu nàng thấy hồi hộp như vậy. Chàng trai trước mặt đã cùng nàng trải qua bao năm tháng. Lần trước dưới Tịch Công uyên, chàng thổ lộ lòng mình và nàng đồng ý như một lẽ tự nhiên. Nàng thấy sự ấm áp khi ở bên chàng. Nàng không thể tưởng tượng nếu một ngày hai người xa nhau và nàng cũng không chấp nhận điều ấy. Nàng từ nhỏ là cô nhi, được Hoàng Quang nhận nuôi nhưng luôn bị Băng Diễm bắt nạt khiến nàng trở nên lầm lì ít nói. Cho đến khi gặp Ưu Phàm, nàng được chàng chăm sóc nên cảm mến chàng. Tình cảm giữa hai người cứ thế nảy sinh dựa nhau mà sống. Hôm nay nghe chàng thổ lộ, nàng thấy mình không trấn tĩnh được. Ưu Phàm nhè nhẹ nắm tay nàng. Chàng khẽ đặt lên trán nàng một nụ hôn. Ưu Phàm cười, ánh sáng của vầng trăng lên muộn chiếu lên khuôn mặt anh tuấn của chàng.

- Lệ Giang muội đang nghĩ gì vậy?

- Muội.. muội không có.

Một áng mây bay qua che khuất vầng trăng đêm và che luôn đôi má đang hồng rực của nàng. Nàng khẽ tựa đầu vào vai chàng thiêm thiếp ngủ. Ưu Phàm lấy trường bào khoác lên người nàng rồi lặng lẽ ngồi ngắm khuôn mặt xinh đẹp của Lệ Giang. Từ khi mất đi cha mẹ, chàng coi nàng là người thân duy nhất của mình. Đứng trước cô gái nhỏ này, chàng vừa yêu mến vừa thương cảm. Chàng luôn muốn chăm sóc bảo vệ cho nàng. Bởi thế, tiếng là nha đầu nhưng Lệ Giang vốn không hề biết đến trù phòng. Ưu Phàm còn dạy cho nàng bao nhiêu tuyệt kĩ. Tuy nhiên, Lệ Giang là người không ham học võ nên nàng chỉ đạt đến cảnh giới hạng hai hạng ba trong võ lâm.

Đêm về khuya, cả hai người bừng tỉnh vì những tiếng động lạ. Trên thân kiếm của cả hai người bỗng tỏa ra những luồng lệ khí dày đặc từ phù văn. Ưu Phàm và Lệ Giang cùng ngó xuống, đó là một loại công pháp kì dị trái ngược với Nhạc Dương. Hai người vốn không định hành công chỉ xem cho biết nhưng càng đọc càng mê. Vốn đã có Tam nguyên quy vị trong người nên chân khí tự động lưu chuyển. Chẳng bao lâu, chân khí của cả hai trở nên hỗn loạn kì dị. Hai người liền ngồi xuống hành công. Công pháp ấy chính là Thôn Tinh Phệ Nguyệt chú mà văn nhân áo lục để lại trên kiếm. Chú pháp này trái ngược với cương dương chi đạo của Nhạc Dương môn. Giả sử người thường nếu luyện qua công pháp Nhạc Dương luyện phải sẽ chết ngay. Tuy nhiên, hai người có Tam nguyên quy vị nên Nhạc Dương, Lôi Âm và Thôn Tinh Phệ Nguyệt nhanh chóng theo ba mạch Thiên Hỏa, Địa Hàn và Nhân Thủy dung hợp và uy lực càng mạnh. Ưu Phàm tu vi thâm ảo nên chẳng bao lâu, chàng đã luyện hóa xong. Chàng vừa mở mắt thì thấy ba mũi ám khí bay tới chỗ Lệ Giang. Chàng hiểu rằng nếu lúc này nàng bị trúng thương nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma nặng thì táng mạng. Không kịp suy nghĩ chàng phất tay áo gạt mạnh ba mũi phi tiêu trở. Một mùi tanh nồng bốc lên chứng tỏ ám khí có độc. Một hắc y nhân xuất hiện. Ưu Phàm rút cây Hắc Huyễn vụt lên. Một luồng lôi điện lăng không đánh về phía người kia. Người kia đưa trường kiếm lên đỡ. Kiếm pháp và nội lực đích thực của Nhạc Dương môn. Chỉ thấy hắn lùi lại hai bước. Đường kiếm lạng đi rõ ràng cổ tay đã bị trúng thương.

Vừa lúc đó Lệ Giang tỉnh dậy. Nàng vươn mình dù rất khẽ nhưng cũng là Ưu Phàm chú ý. Hắc y nhân liền ném mạnh ba mũi phi tiêu chia ra đánh cả hai người. Ưu Phàm phi thân chắn trước Lệ Giang, Hắc Huyễn khua lên chém vụn ba mũi phi tiêu. Hắc y nhân cũng thừa lúc đó mà bỏ chạy mất dạng. Lệ Giang nhìn Ưu Phàm lo lắng hỏi:

- Có sao không?

- Ta không sao. Tiếc rằng để hắn chạy mất. Mà công pháp vừa rồi thật kì lạ

- Đúng vậy, không biết kì nhân đó là ai

Ưu Phàm chỉ lắc đầu nhè nhẹ. Đêm đã về khuya, hai người ai về phòng nấy.

Bạn đang đọc Thiên Cực Kinh sáng tác bởi DạBằng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DạBằng
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.