Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Được chọn

Tiểu thuyết gốc · 1104 chữ

Đi đến gần, tên hạ nhân kia bỗng A lên

- A, sao lại có thêm một con chó con ở đây vậy.

- Con chó con này không phải Thừa Tướng lão nhân gia săn được sao?

- Thưa không phải? Hẳn là vừa mới sinh.

Tôi vẫn giữ nguyên tư thế nằm ngửa, giả bộ co giật, phần miệng thì do bản thân không biết sùi bọt mép theo kiểu chó cho nên tôi cố thè lưỡi chảy nước miếng rơi tí tách xuống đất, cố gắng biểu lộ đáng thương nhất có thể.

- Con chó này trông có vẻ quái quái nhỉ, hay là lên cơn động kinh gì đó rồi.

Tôi chửi thầm:

- Cả nhà ngươi mới bị động kinh ý. Ta là đang bị bệnh có được hay không.

- Đệ xem triệu chứng thì giống như bị dại hơn, xem ra chút nữa đệ phải báo lại chuyện này với Văn quản gia, tránh ngài ấy ăn phải đồ ăn nhiễm bệnh. Phong ca, chúng ta đi chỗ khác tìm đi, hai con chó này để đệ xử lý sau.

- Đợi đã, ngươi nói nó nhiễm bệnh dại?

- Vâng, Phong ca có gì chỉ giáo?

- Nghe nói lúc lên cơn dại thì chó đều trở nên rất hung dữ và mất lý trí đúng không?

- Thưa vâng, tầm một tuần lên cơn một lần... Ý của Phong ca là định?

- Phải, ép con nhãi kia ký khế ước với con chó bệnh này, rồi khi nó phát bệnh thì ném chủ tớ nó vào cùng một chuồng, hẳn là tiểu thư sẽ rất thích xem cảnh này đấy. Hơn nữa con nhãi đó còn có tên là Cẩu tạp chủng, chó đi cùng chó, quả nhiên là tuyệt phối Ha ha ha.

Tôi vẫn đang giả bộ, nhưng trong tâm đã sớm chửi má chó

- Ha ha cái con beep, tao mà bị dại thật thì đứa đầu tiên tao cắn là mày. Mày với bệnh dại mới là tuyệt phối nhá. Đúng là chủ nào thì tớ nấy, đều độc ác như nhau.

- Ách, Phong ca à, việc này không tốt lắm đâu, lỡ nó lên cơn đi cắn người lung tung thì phải làm sao?

- Lo cái gì, ngoài con nhãi kia thì ai ở trong phủ này mà chả có tu vi luyện khí kỳ rồi, bọn họ còn không xử lý được một con chó con hay sao. Cùng lắm thì cảnh báo cho bọn họ trước là được rồi.

- Vâng, Phong ca nói đúng.

- Được rồi, ta về báo lại chuyện này cho tiểu thư đây, chắc khoảng chiều ngày mai ta sẽ mang con nhãi kia đến đây ký khế ước.

- Vâng, Phong ca đi thong thả.

Nói xong cả hai tên quay đầu rời đi. Tôi thở phào một hơi, cuối cùng cũng không phải diễn nữa, nằm ngửa thế này thật không thoải mái chút nào. Nhiệm vụ này coi như là hoàn thành, chỉ cần ngày mai ký khế ước xong là mình có thể nhận phần thưởng được rồi. Tuy nhiên, tình hình hiện tại vô cùng bất lợi khiến tôi không dám buông lỏng. Có thể nói, tôi hiện tại đang ở giữa lòng địch nhân. Ai cũng coi chủ nhân tương lai của tôi là quả hồng mềm mà hành hạ, mà tôi là yêu thú ký khế ước với cô bé đó hẳn cũng sẽ bị đối xử tương tự.

- Nhất định phải nhanh chóng mạnh lên mới được. Sau đó cùng vị tiểu chủ nhân kia của mình trốn đi. Nơi này cũng quá nguy hiểm rồi.

Còn việc báo thù ư? Để sau đi, giữ mạng mới là ưu tiên hàng đầu ở thời điểm hiện tại.

- Nhưng mà phải làm thế nào để mạnh lên đây? Muốn mạnh hơn thì phải cày cấp, mà muốn cày cấp thì phải giết quái mới được.

Tôi nhìn vào hàng rào trận pháp thở dài. Bị nhốt ở chỗ này thì muốn mạnh lên cũng không có cách. Cảm thấy thất vọng, tôi bật giám định nên thử xem có thể tìm ra biện pháp nào hay không.

"Hàng rào pháp trận: Là hàng rào được làm từ xác của Mộc thụ yêu, bên trên có khắc pháp trận vây khốn cấp thấp, cần dùng ấn pháp đặc biệt để mở"

- Xem ra là không thoát được rồi. Không biết làm mấy bài tập thể lực như tập chạy hay hít đất có tăng được chỉ số hay không nhỉ?

Tôi thử chạy hết sức xung quanh hàng rào vài vòng, đến mức mệt không thở nổi nhưng không có tác dụng gì, chỉ số của tôi có vẻ không tăng lên được bằng cách đó. À mà nhân tiện thì mẹ tôi đang nằm ngủ suốt trong quá trình tôi chạy, có vẻ bà ấy cũng không quan tâm đến mấy hành động kỳ lạ của tôi nữa.

Đến tầm chiều, một tên hạ nhân khác với hai tên ban sáng xuất hiện, ném đồ ăn vào các chuồng yêu thú. Có lồng ném thịt, có lồng ném rau, lồng của tôi được ném 2 tảng thịt. Mặc dù đều là thịt sống nhưng có vẻ là việc biến thành chó khiến vị giác tôi có thay đổi. Miếng thịt có vị khá ngon, ít nhất là đối với tôi, nó có vị của thịt lợn rán, nếu loại bỏ cảnh máu me khi tôi nhai miếng thịt ra thì món này không quá tệ. Hơn nữa việc tôi ăn được miếng thịt này chứng tỏ là tôi cũng không cần sữa mẹ mà có thể lập tức cai sữa ăn đồ ăn bình thường được luôn. Quả nhiên là yêu thú, mạnh hơn động vật bình thường nhiều.

Ting

Sau khi nuốt miếng thịt cuối cùng vào bụng bỗng nhiên âm thanh hệ thống vang lên. Tôi nhanh chóng mở bảng thông tin ra xem.

"Độ thông thạo kỹ năng đã đủ. Kỹ năng Cắn lv.0 đã tăng lên lv.1"

- Cái gì! Kỹ năng tăng cấp rồi? Chẳng lẽ là do mình nhai nuốt miếng thịt kia sao?

Tôi trầm ngâm suy nghĩ. Lúc đầu tôi tưởng rằng cấp độ kỹ năng phải dùng điểm để cộng hay dù có tăng độ thông thạo thì cũng phải đánh vào người hay yêu thú thì mới tính. Nhưng nếu chỉ việc cắn hay cào bất cứ thứ gì cũng có thể tăng độ thông thạo thì...

Tôi nhìn về phía hàng rào, nở nụ cười mà tôi tự cho là nham hiểm.

- Gâu gâu Gâu (Ke Ke Ke).

Bạn đang đọc Thiên Cẩu sáng tác bởi Amae94
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Amae94
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.