Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chọn phần thưởng

Tiểu thuyết gốc · 1166 chữ

Khi tôi tỉnh lại thì trời đã tối mịt. Nơi tôi ở hiện tại không phải là tòa đình viện lúc trước được mang đến hay là mảnh vườn nơi tôi xuyên không tới, mà là một cái nhà kho khá rộng. Xung quanh xếp đầy gỗ đã được chặt và xếp thành từng bó chồng lên nhau. Nói chính xác ra thì tôi không phải đang ở trong cái nhà kho này mà là ở trong cái cũi chứa bé Hà. Có vẻ bé Hà vẫn chưa tỉnh lại, tôi tranh thủ thời gian mở hệ thống ra để kiểm tra kỹ năng mới bằng giám định.

"Móng độc lv.1: Cào đối phương bằng móng vuốt chứa độc có hại cho sinh vật sống, đẳng cấp kỹ năng càng cao thì độc càng mạnh. Kỹ năng chủ động. Thời gian hồi chiêu: 5 phút. Yêu khí tiêu hao: 15

Dạ ẩn lv.1: Khiến bạn khó bị phát hiện hơn khi di chuyển vào lúc trời tối hoặc di chuyển ở nơi tối tăm, ít ánh sáng. Kỹ năng bị động.

Giảm đau lv.1: Giảm đi cảm giác đau đớn khi bị thương. Lưu ý: lượng sát thương bạn phải nhận không bị giảm, chỉ giảm đi cảm giác đau đớn. Kỹ năng bị động."

Đây là ba kỹ năng phần thưởng mà tôi phải lựa chọn một. Nói thật thì cả ba kỹ năng này tôi đều cần, một kỹ năng giúp tăng sức tấn công, một kỹ năng ẩn nấp và một kỹ năng giúp tôi không bị vết thương ảnh hưởng khi chiến đấu.

À mà mấy chữ (Hiếm) hay (Thường) sau kỹ năng thì theo kết quả giám định là độ hiếm và sức mạnh của kỹ năng đó. Độ hiếm của kỹ năng được sắp xếp theo thứ tự: Thường, Bất phàm, Hiếm, Siêu hiếm, Đặc Biệt, Huyền thoại, Cổ đại, Truyền thuyết.

Độc nhất nằm ngoài mục độ hiếm trên, kỹ năng dán mác này đều chỉ có duy nhất một cái trên đời nên nếu xét ra thì nó còn vượt qua cả cấp độ truyền thuyết. Tuy nhiên uy lực của kỹ năng độc nhất khá là ngẫu nhiên, có mạnh có yếu nên nó mới nằm ngoài mục độ hiếm.

Không suy nghĩ quá lâu, tôi đưa ra lựa chọn kỹ năng mình muốn.

Ting

"Bạn đã lựa chọn kỹ năng Dạ ẩn lv.1"

Đương nhiên, tôi chọn kỹ năng này không chỉ vì nó có giá trị cao nhất, mà là nó là kỹ năng có lợi cho tôi nhất ở thời điểm hiện tại. Kỹ năng Móng độc tốn quá nhiều yêu khí, lượng yêu khí tối đa của tôi chỉ có 3 điểm, hoàn toàn không đủ để sử dụng nó. Kỹ năng Giảm đau thì hiện tại tôi không cần. Chỉ có kỹ năng dạ ẩn này là có tác dụng rất lớn đối với tôi. Lý do của nó chính là 2 kỹ năng mà tôi nhận được sau khi ký Tiên khế.

"Chia sẻ lv.1: Chủ nhân của bạn sẽ có được một kỹ năng sao chép từ bảng kỹ năng của bạn. Kỹ năng sau khi sao chép thì sẽ không thể thay đổi được.

Liên kết lv.Max: Chủ nhân và yêu thú có thể cảm nhận được vị trí, tình trạng sức khỏe của nhau. Chủ nhân và yêu thú có kỹ năng này có thể chia sẻ máu, yêu khí, tiên khí cho nhau sử dụng."

Với kỹ năng Chia sẻ, tôi có thể sao chép dạ ẩn cho bé Hà, khiến khả năng chạy trốn của cả hai chúng tôi tăng lên đáng kể. Kỹ năng liên kết cũng rất hữu dụng, tôi hiện vừa mới dùng nó chuyển một nửa lượng máu của tôi sang người bé Hà. Sau khi chuyển máu sang, cơ thể bé trở nên hồng hào hơn một chút, các vết thương trên người cũng ngừng chảy máu, thậm chí còn bắt đầu kết vảy.

Một lúc sau, bé Hà tỉnh lại, dụi dụi mắt.

- Tiểu Bạch. Ngươi ở đâu.

- Gâu gâu (Tiểu Hà, ta ở đây.)

Vừa lên tiếng, tôi chợt giật mình. Tôi quên mất mình không thể nói tiếng người, chẳng lẽ mình phải giao tiếp bằng cách viết chữ xuống đất?

- Tiểu Bạch!

Bé Hà ôm chầm lấy tôi như ôm búp bê, không chịu bỏ tôi ra. Mặc dù nếu tôi dùng sức thì tôi vẫn thoát được nhưng vì sợ làm tổn thương đến bé Hà nên tôi cũng chỉ có thể thử lên tiếng xem có thể nói chuyện với bé Hà không.

- Gâu gâu gâu (Tiểu Hà, thả ta ra, ta không thở được.)

- A.

Bé Hà vội bỏ tôi xuống nói:

- A, ta xin lỗi, tiểu Bạch ngươi có sao không?

- Gâu gâu gâu? (Tiểu Hà, em hiểu được lời ta nói sao)

- Vâng.

- Gâu gâu gâu? (Em cảm thấy cơ thể thế nào rồi?)

- Ưm, em không còn thấy đau nữa, là tiểu Bạch chữa cho em sao?

- Gâu gâu gâu. gâu gâu? (Đúng vậy, em không đau là tốt rồi. Mà em có đói không?)

- Vẫn chưa đến bữa a. Cách một ngày em mới được ăn một lần. Phải tối mai em mới được cho ăn. Có khi người cho ăn quên mất thì phải tối ngày kia em mới được ăn.

Cô bé ủy khuất nói.

Tôi nhìn xung quanh, quả nhiên xung quanh chẳng có thứ gì có thể ăn được cả. Thầm chửi thề đám Văn gia vài câu, tôi nói:

- Gâu gâu gâu (Để ta đi kiếm đồ ăn, em chờ ở đây một chút nhé?)

- Tiểu Bạch đừng đi, nếu bị phát hiện sẽ bị đánh đấy. Ta... ta từng ăn trộm đồ ăn một lần, sau đó bị đánh rất đau, rất đau.

- Gâu gâu gâu. Gâu gâu gâu (Không sao đâu, ta sẽ không bị phát hiện. Ta đã hứa với em rồi, ta nhất định sẽ bảo vệ em.)

- Nhưng...

- Gâu gâu gâu. Gâu gâu gâu (Nếu tiểu Hà không tin, thì hãy cứ nhắm mắt nghĩ về ta thử xem. Nếu ta bị đánh thì em nhất định sẽ cảm nhận được.)

Bé Hà thử nhắm mắt lại cảm nhận.

- A, ta cảm nhận thấy tiểu Bạch rồi.

- Gâu gâu gâu (Được rồi, ta đi đây, chờ ta chút xíu nhé.)

Nói xong, tôi đi đến một chỗ góc khuất của cái cũi. Cái cũi này thậm chí còn không có kết giới gì, tôi chỉ cần cắn nhẹ là đứt ra một khoảng trống nhỏ vừa đủ để tôi chui ra ngoài. tôi không dám phá hoại cái cũi này quá nhiều vì sợ bọn hạ nhân sẽ lại gia cố nó làm ảnh hưởng đến kế hoạch chạy trốn. Tôi cũng làm tương tự và cào được một cái lỗ chó ở một góc khuất trong gian phòng. Tôi chui ra khỏi phòng củi và bắt đầu bước đi.

Bạn đang đọc Thiên Cẩu sáng tác bởi Amae94
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Amae94
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.