Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp mặt Văn Tiểu thư

Tiểu thuyết gốc · 1078 chữ

Khi tôi mở mắt dậy thì mặt trời đã lên cao, đồng hồ trong hệ thống báo đã gần 12 giờ. Trước mặt tôi là một tảng thịt, tôi nhìn xung quanh. Kết giới của hàng rào đã được bật lại như cũ, cọc gỗ do tôi cắn gãy cũng đã được thay mới.

Có vẻ như tên hạ nhân đưa đồ ăn đã phát hiện ra kết giới bị tôi cắn hỏng nên đã sửa lại nó lúc tôi đang ngủ. Vươn vai duỗi người một chút, tôi đi về phía miếng thịt nhai ngấu nghiến. Ăn no nê xong, tôi lười biếng đi về phía hàng rào, dùng kỹ năng bắt đầu tấn công nó. Tuy nhiên, chưa chạm tới cọc gỗ thì kết giới mới này đột nhiên phát động đánh tôi bay ngược về phía sau. Cú đập này có lực rất mạnh, làm tôi mất hơn nửa thanh máu, bất tỉnh.

Có vẻ tên hạ nhân này không chỉ sửa lại kết giới, mà hắn còn gia cố thêm vào một tầng phòng hộ có lực phản chấn cực mạnh. Tôi trong lúc bất ngờ đã phải chịu một đòn đau từ nó, đánh tôi ngất đi. Đến khi tôi tỉnh lại thì mặt trời đã bắt đầu ngả bóng. Tôi nhìn bộ lông dính đầy máu, trong lòng cười khổ nghĩ:

- Còn đang nghĩ làm cách nào để khiến mình trông yếu đuối lừa ả Văn Kim Anh kia, giờ thì không cần nữa rồi.

Đang suy nghĩ thì hai tiếng bước chân vang lên từ đằng xa, hai tên hôm qua đã trở lại.

- Hả? Sao bây giờ chỉ còn một con chó vậy? Con lớn kia ngươi giết rồi à?

- Dạ không, có vẻ tối qua nó đã cắn hỏng kết giới chạy trốn rồi, may mà nó bị bệnh, Văn quản gia cũng không cần nó nữa, nếu không đệ hôm nay đã bị phạt không thể đi cùng huynh hôm nay. Ách, có vẻ con chó con này động phải cấm chế rồi, không biết có sống được không?

- Ta tưởng cấm chế này không phải loại gây sát thương cơ mà?

- À là thế này, tên cấp dưới của đệ thấy con chó kia thoát được nên đã gia cố thêm kết giới. Con chó này sắp chết rồi, hay là chúng ta đổi yêu thú khác cho con nhãi kia...

- Không được, ta đã báo cáo lại cho tiểu thư, không đổi được, mà con chó này sắp chết cũng không sao, chỉ cần con nhãi kia ký Tiên khế xong thì nó chết hay không cũng không còn quan trọng nữa.

- Vâng, Phong ca nói phải.

Hai tên hạ nhân mở kết giới, đi đến chỗ tôi đang giả ngất đi, rồi một tên nắm đầu tôi mang đi ra ngoài.

Chúng mang tôi đến một tòa đình viện vô cùng xa hoa. Ở nơi đây, phi tử và thái giá... à nhầm tì nữ và hạ nhân đi lại tấp nập, lối vào đình viện to lớn đủ để chứa một chiếc xe tải, hai bên trồng đầy các loài hoa đủ màu sắc, xa xa tôi còn nhìn thấy một tòa giả sơn làm bằng đá hoa cương vô cùng to lớn. Tôi thầm chửi:

- Mẹ ơi, phải tham ô kinh khủng đến mức nào mới xây được cái đình viện này đây? Lão vua của cái nước này hẳn phải bị mù đôi mắt mới để cho cái loại gia tộc này sống đến bây giờ.

Đi một lúc lâu, cuối cùng hai tên hạ nhân đã mang tôi đến nơi. Trước mặt tôi bây giờ là một người phụ nữ tầm 30 tuổi có khuôn mặt khá ưa nhìn, quần áo quý phái, chắc do tôi xem quá nhiều diễn viên xinh đẹp trong mấy bộ phim Nhật rồi nên mặt của cô ta cũng không quá xuất sắc gì trong măt của tôi, hơn nữa ánh mắt ả như độc xà của ả ta phối hợp cùng khuôn mặt kênh kiệu khiến tôi rất không thích. Tôi thử dùng Giám định lên người ả.

[Chủng tộc: Nhân loại

Tên: Văn Kim Anh

Đẳng cấp: Trúc cơ kỳ tầng 1

Cấp độ: 13/50

Trạng thái: Khỏe mạnh

Máu: 352/352

Tiên khí: 98/98

Sức tấn công: 73

Sức phòng thủ: 52

Tiên lực: 85

Tốc độ: 37

Kỹ năng: +Chủ động: Hỏa cầu chưởng lv.5, Hấp thu linh khí lv.3

+Bị động: Đại hỏa quyết lv.3, Hỏa năng lv.2, Luyện thể lv.1

Giới thiệu: Tiểu thư út Văn gia, tu vi yếu kém do dùng đan dược tăng lên, kinh nghiệm chiến đấu gần như không có.]

- Ồ, thì ra đây là ả tiện nhân họ Văn.

Tôi cúi đầu thấp hơn một chút, chơi trò giả chết. Hiện tại mặc dù tôi khá muốn dùng kỹ năng cào lv.4 vả vào mặt ả ta nhưng tôi biết hiện tại còn chưa phải lúc. Mà bên cạnh ả còn có một con Vẹt có bộ lông ngũ sắc, nó to hơn con Vẹt thường gần gấp đôi, tuy nhiên kích cỡ của nó không quá lớn nên tôi không nghĩ ả họ Văn kia có thể cưỡi con vẹt này để bay giống như vị nhân vật chính cụt tay đeo trọng kiếm trong phim truyền hình mà tôi từng xem. Tôi không thể Giám định được nó, hẳn là do chênh lệch về sức mạnh của tôi và nó quá cao.

Tên gia nhân tên Văn Phong kia ném tôi bịch xuống đất, rồi cùng tân còn lại cúi đầu chờ lệnh. Một lúc sau, ả họ Văn mở miệng:

- Được rồi, ngươi đi mang con nhãi kia đến đây đi.

- Vâng thưa tiểu thư.

Sau khi tên hạ nhân tôi không biết tên rời đi, ả họ Văn kia lại nói:

- Tiểu Phong, có vẻ ngươi đã "chăm sóc" rất tốt cho con chó kia đấy nhỉ.

- Tiểu nhân có tội, mong tiểu thư trách phạt.

- Không sao, ngươi làm rất tốt, chó của con nhãi súc sinh kia thì cũng chỉ ti tiện giống như nó mà thôi. Sau khi con nhãi kia ký Tiên khế xong, ngươi tìm Văn Tiện (Văn quản gia) lĩnh 10 lạng bạc đi.

- Đa tạ tiểu thư khen thưởng.

Văn tiểu thư đang định nói tiếp thì tên hạ nhân kia trở về mang theo một cái lồng sắt khá lớn đi vào.

Bạn đang đọc Thiên Cẩu sáng tác bởi Amae94
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Amae94
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.