Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cây cao đón gió, người dì "đảm đang" (2/2)

Phiên bản Dịch · 1277 chữ

Túc Vương phủ ở Khúc Thọ Nhai so với mấy tòa phủ đệ đèn lồng rực rỡ xung quanh, có vẻ hơi ảm đạm.

Túc Vương phủ là phủ đệ triều đình ban thưởng cho Hứa gia, Hứa gia quanh năm ở Tây Lương, cơ bản là bỏ không, tám tên hộ vệ cộng thêm Hứa Bất Lệnh và lão bộc, tổng cộng chỉ có mười người.

Càng không cần nói đến nha hoàn xinh đẹp, có Lục phu nhân phòng thủ nghiêm ngặt, sợ Hứa Bất Lệnh bị thiếu nữ vô lương nào đó ức hiếp, ngay cả người nấu cơm cũng là đàn ông.

Nói ra thì, Hứa Bất Lệnh – vị thế tử này sống cũng hơi đáng thương.

Tuyết rơi mùa đông, Hứa Bất Lệnh đi qua hành lang đến thư phòng, vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy một lão quản gia ngồi trên bậc thang ngoài cửa.

Lão quản gia tên là Lão Tiêu, là hộ vệ của Hứa Bất Lệnh, năm đó ở sông Vị bị ám sát, chính là Lão Tiêu liều mạng bảo vệ Hứa Bất Lệnh trốn thoát.

Lúc này, Lão Tiêu chống gậy trên hai đầu đầu gối, mũ vải của quản gia đội lệch lạc, liếm ngón tay lật xem một quyển album tranh, mượn ánh trăng có thể nhìn thấy bốn chữ “Xuân Cung Ngọc Thụ Đồ”.

“Khụ khụ——”

“Ấy chà ~ Tiểu vương gia đã về, thật là khách quý!”

Lão quản gia vội vàng cất album tranh vào trong tay áo, chống gậy đứng dậy đi tới, cười nịnh nọt: “Tôi đã nói là tiểu vương gia ngài trốn không thoát đâu, Lục phu nhân góa bụa ở nhà không có việc gì làm, mỗi ngày đều nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của ngài, ba ngày không thấy ngài, có thể phái Ngự Lâm quân lục soát cả thành, ngài cứ ngoan ngoãn ở lại Quốc Tử Giám đọc sách đi.”

“Nói chính sự.”

Hứa Bất Lệnh cầm bầu rượu tu một ngụm, có một người dì "đảm đang" như vậy, chỉ cảm thấy rượu đắng vào cổ họng đau đến tận đáy lòng.

Lão Tiêu chống gậy đi theo bên cạnh, khẽ cười nói: “Tiểu vương gia, “Tỏa Long Cổ” mà ngài trúng phải là độc cổ của người Miêu Cương, triều đình sớm đã cấm tuyệt, không ai biết lai lịch. Nhưng mà mấy ngày trước tôi nghe mấy vị phương sĩ giang hồ nói, mười năm trước Tập Trinh ti thanh trừ giang hồ thế gia, từng xuất hiện “Tỏa Long Cổ”, Tập Trinh ti có thể biết chút ít tin tức…”

Đại Nguyệt lấy võ cường quốc, người luyện võ rất nhiều, thường nói “Khách dùng võ phạm cấm”, người giang hồ quá nhiều không phục quản thúc, tự cho là cản trở sự thống trị của người nắm quyền.

Mười năm trước, tân đế đăng cơ, phái trọng binh thanh trừ những kẻ không phục quản thúc trong giang hồ, Tập Trinh ti được thành lập vào lúc đó, chuyên môn phụ trách phương diện này, thuận tiện giám sát các vị vương hầu, hung hãn như sói như hổ, được xưng là “Lang Vệ”.

Nghe nói Tập Trinh ti có thể biết tin tức về “Tỏa Long Cổ”, Hứa Bất Lệnh nhíu mày: “Đến Trường An một năm, Tập Trinh ti đều không tra được manh mối, nếu là cố ý che giấu, ta đi hỏi cũng vô dụng, có cách nào trà trộn vào Tập Trinh ti xem thử không?”

Lão Tiêu lắc đầu: “Tập Trinh ti quyền thế quá lớn, quanh năm giám sát các vị vương hầu và thế gia, trong đó bao gồm cả Túc Vương chúng ta, sợ là trà trộn không vào được.”

Hứa Bất Lệnh nhíu mày: “Nuôi dưỡng gian tế cũng không được?”

Lão Tiêu sờ tay vịn của cây gậy: “Việc này tự nhiên là có thể… Địa Cẩu doanh của Tập Trinh ti mới tới mấy tên Lang Vệ, trong đó có một tiểu cô nương mới mười sáu tuổi, tôi đã theo dõi mấy ngày, tâm tư đơn thuần…

… Mấy ngày trước tôi cố ý để lộ tin tức cho cô nương kia, hẳn là sẽ đi điều tra Phúc Lai lâu ở Đại Nghiệp phường, Phúc Lai lâu có chút lai lịch không dễ chọc, cô nương kia nhất định sẽ chịu thiệt, chúng ta đi chờ sẵn là được.”

“Lai lịch Phúc Lai lâu cứng cỡ nào?”

“Không biết, dù sao không cứng bằng tiểu vương gia ngài.”

Hứa Bất Lệnh gật đầu, lấy trường kiếm bên hông rồi đi ra ngoài.

Đến thế giới này một thời gian, tuy Hứa Bất Lệnh chưa từng đi nơi khác, nhưng đối với Trường An lại khá am hiểu.

Một trăm lẻ tám phường đều thiết lập phường chính, trừ Ngự Lâm quân ra, mỗi phường sẽ có ba tên Lang Vệ trấn giữ, ban đêm không giới nghiêm, phường náo nhiệt ca hát suốt đêm là chuyện thường thấy.

Đại Nghiệp phường nằm gần hoàng thành, thanh lâu, quán trà, tiệm vải, tiệm châu báu… nối liền thành một dãy, có thể xem là nơi tiêu tiền nổi tiếng ở Trường An, Long Ngâm các ở Trạng Nguyên nhai, thậm chí còn có cách nói “Vào cửa là con nhà ngàn vàng, ra cửa là hai tay áo gió bay”.

Hứa Bất Lệnh giục ngựa chạy qua Đại Nghiệp phường – nơi người đi đường chen chúc, đến con phố phía sau, vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy một nữ bộ khoái ngồi ở quán trà trước quán rượu.

Nàng mặc hắc y kiểu Tập Trinh ti, thắt lưng đeo lệnh bài, trên bàn đặt loan đao, đúng chuẩn trang phục Lang Vệ. Đôi mắt to sáng ngời, búi tóc gọn gàng, nhìn qua khoảng mười lăm mười sáu tuổi, bộ ngực đầy đặn, thanh lệ động lòng người.

“Tiểu vương gia, chính là cô nương này.”

Lão Tiêu chống gậy, đánh giá nữ Lang Vệ trong quán rượu từ xa, nghiêm túc nói nhỏ: “Mấy ngày nay ta đã điều tra, họ Chúc tên Mãn Chi, người vùng Phân Hà, xuất thân bần hàn, sau khi mẫu thân qua đời thì làm bộ khoái, tháng trước mới được điều đến kinh thành.”

Hứa Bất Lệnh quan sát vài lần, khẽ nhíu mày: “Một tiểu cô nương, phải bồi dưỡng đến bao giờ mới có thể vào kho lưu trữ tra xét hồ sơ?”

Lão Tiêu suy nghĩ một chút: “Kho lưu trữ là trọng địa, người của Tập Trinh ti cũng không thể tùy tiện vào. Ba ngàn Lang Vệ, chia làm Thiên Cang Địa Sát một trăm lẻ tám người, chỉ có Lang Vệ đứng đầu chữ Thiên mới có thể vào kho lưu trữ…

… Công việc của bộ khoái rốt cuộc là dùng để bắt trộm, lập công lớn, rất nhanh có thể được đặc cách vào chữ Thiên.”

“Phải công lao lớn cỡ nào?”

“Tập Trinh ti treo giải thưởng cho những kẻ giang hồ hung hãn, ít nhất phải bắt được vài tên có thưởng ngàn lượng bạc trở lên, sau đó đưa cho quan trên chút bạc lót đường, chắc là được rồi.”

Hứa Bất Lệnh gật đầu, bèn ôm kiếm ngồi yên lặng chờ đợi gần quán trà, Lão Tiêu thì giả làm ông lão kể chuyện phiếm.

Tiếp theo, tự nhiên là vở kịch cũ rích nữ bộ khoái gặp rắc rối, Hứa thế tử anh hùng cứu mỹ nhân, thuận tiện vênh váo hoàn thành nhiệm vụ Lục phu nhân giao phó…

Bạn đang đọc Thế Tử Rất Hung (Dịch) của Quan Quan Công Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lazyc97
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.