Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ra Ngoài

Tiểu thuyết gốc · 1175 chữ

Buổi lễ kết thúc, Quân về phòng nghỉ ngơi chuẩn bị cho tương lai bên ngoài gia tộc của mình.

Sáng sớm 5 ngày sau, vừa bước chân ra khỏi phòng, hăn ta giật mình kinh ngạc nhìn một gã thân mặc quần áo thường ngày, đứng trước sân mình. Vừa thấy Quân ra ngoài, hắn ta cung kính đến bên nói:

- Thiếu gia, xe ngựa của ngài đã chuẩn bị xong. Bọn thuộc hạ đã chờ bên ngoài. Thiếu gia muốn khi nào xuất phát.

Sờ tay lên cằm, Nguyễn gia là một gia tộc lớn, năng lực làm việc hiệu suất cao như vậy cũng không có gì là lạ. Nhưng tiết tấu này là muốn đuổi hắn ra khỏi nhà càng nhanh càng tốt á.

Lắc đầu loại bỏ những suy nghĩ vớ vẩn, hắn ta nói:

- Đợi ta thay quần áo, thu dọn đồ đạc xong cái rồi đi luôn.

Nói xong mặc kệ tên kia, hắn ta quay vào phòng mang theo nhũng vật cần thiết, viết một lá thư để lại cho Thiên Linh. Những người khác thì thôi bỏ đi. Ngoài nàng ta, đâu còn ai để ý hắn nữa.

Nhanh chóng thu dọn đồ đạc thu vào trong không gian giới chỉ, tiện tay hắn mang theo luôn không gian giới chỉ của mẹ hắn.

Trước đây mẹ hắn là một tiểu Tiên Y. Nên trong không gian giới chỉ không thiếu thảo dược và thuốc quý. Mang đi là quá hợp lý.

Ra đến xa ngựa, hắn ta giật mình phát hiện, đoàn người không chỉ có nam như hắn nghĩ. Thành viên nữ có đến tận 2 nàng đều như hoa, như ngọc.

Bước trên một con đường mòn trong rừng, Nguyễn Quân quay sang người gần nhất hỏi:

- Cha ta ngoài chiến trường khỏe chứ. Có dặn các ngươi theo giám sát ta chứ.

Bất ngờ trước câu hỏi của Quân, thanh niên nói:

- Tướng quân cũng có dặn vậy, nhưng ngài ấy cũng dặn phải tuyệt đối nghe theo mệnh lệnh của người.

Quân khóe miệng hơi nhếch, nói:

- Thật sao. Ông ta cũng quan tâm tới đứa con phế vật này a.

Thanh niên kia như không nhận ra ý mỉa mai trong câu hỏi của Quân, hắn ta trả lời chắc lịch:

- Đúng vậy, là mọi mệnh lệnh của ngài, kể cả đi chết.

Thu hồi lại vẻ mỉa mai, Quân bình thản hỏi:

- Kể cả ta là một tên phế vật, không có tương lai, tiền đồ. Không thể tu luyện?

Tên kia không hề suy nghĩ, trả lời ngay:

- Đúng. Kể cả thiếu gia là một phế vật.

Khóe miệng Quân giật giật, nghiêng đầu nhìn về phía sau, liếc nhìn đám người còn lại trong tiểu đội hỏi:

- Bọn họ cũng vậy ?

Thanh niên lại nhanh chóng trả lời:

- Như ta. Ta có thể dùng tính mạng để đảm bảo.

Quân vui vẻ gật đầu nói:

- Vậy coi như ta nhặt được một món bảo lớn đi... ha ha...

Đi được vài bước, Quân hắn ta suy nghĩ lại, ra lệnh:

- Tìm một chỗ tốt trú chân lại đêm nay đi.

Vốn bọn hắn đang đi đường lớn ngồi xe ngựa. Không hiểu sao tên thiếu gia kia nổi điên đòi đi bộ băng qua rừng. Làm hại mọi người phải qua đêm trong rừng sâu núi thẳm.

Tên thanh niên vừa nói chuyện với Quân là tiểu đội trưởng, tên Quang. Nhanh chóng tìm thấy một bãi đất trống gần đấy, mỗi người một việc nhanh chóng bắt đầu kiếm củi, dựng trại lấy nước nấu cơm.

Nhìn mọi người tất bật, Nguyễn Quân cũng muốn kiếm việc gì đó để làm. Thấy trong team mình có 2 cô nàng xinh đẹp, hắn mon men hỏi thăm mới biết được chút ít thông tin của 2 nàng.

Một cô gái có mái tóc màu đỏ kia tên Phượng. Tu luyện hỏa hệ phụ trợ. Thoáng qua người ta đã biết tính cách của nàng khá nóng nẩy, đã được Quang phân công đi săn ma thú kiếm thực phẩm tươi mới cho tiểu đội cùng Thành, là thành viên khác của tiểu đội rồi.

Cô nàng còn lại của tiểu đội là Nga, đang nhóm củi nấu cơm.

Thấy Quân tiến lại gần mình, Nga ngẩng đầu lên chào qua loa, rồi tiếp tục công việc của mình.

Thấy cô nàng có nàn da trắng như một tiểu bạch thỏ không muốn để ý đến mình, Quân chán nản đành phải ra phía bờ sông giúp Trường, một thành viên khác của tiểu đội rửa rau.

Không như những kẻ khác trong tiểu đội chỉ biết tuân lệnh và chiến đấu. Nga là một một dược sĩ cao cấp trong tiểu đội cũng như gia tộc.

Sau khi tiểu đội nàng được nhận lệnh thành lính tư nhân của Quân, Nga đã tìm hiểu và biết được một số tin tức của lão bản mới.

Thằng nhóc 15 tuổi này bình thường ở gia tộc không có gì nổi trội trong lớp thế hệ ấy. Nghe đâu loáng hắn ta không thể cảm nhận được khí và pháp trong thiên địa.

Nhưng ngay từ đầu nàng đã không tin hắn ta là một con người đơn giản rồi. Nhìn cách ăn nói chững chạc, anh mắt sắc sảo được di truyền từ cha.

Theo như nàng phán đoán, nếu vấn đề pháp và khí của hắn được cải thiện, sau này hắn ta sẽ không kém gì vị đại tướng quân ngoài biên cương kia.

Đến khi nàng thoát khỏi mớ lung tung trong đầu, thì tên nhóc công tử đã quay lưng bỏ đi.

Nhìn bóng lưng đang đi xa, Nga cảm thấy thế giới xung quanh không ngừng quay cuồng, mờ nhạt trong tầm mắt của nàng. Khung cảnh xung quanh biến đổi.

Trong lớp sương mù dày đặc như thực chất. Không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình, cơ thể của nàng như cứng lại, không thể cử động cũng như phát ra bất cứ âm thanh nào.

Chỉ có thể bị động nghe và nhìn khung cảnh mờ ảo xung quang. Cảm giác thật khó chịu, khiến tâm lý người ta phải chịu một gánh nặng cực lớn.

Qua một lúc lâu không có chuyện gì xảy ra, Nga cũng có thể bình tâm lại đôi chút. Theo tâm tình nàng bình tĩnh lại, sương mù cũng dần tản ra.

Bóng lưng của tiểu thiếu gia lại xuất hiện trong tầm mắt, tưởng đã trở lại bình thường thì nàng chợt nhận ra một việc.

Bóng lưng đó đúng là của tiểu thiếu gia rồi. Nhưng nàng chắc chắn là không phải hiện tại, mà là của vài năm sau, một tiểu thiếu gia trưởng thành, chững chạc.

Càng khiến nàng hoảng sợ hơn khi đứng đối diện vs tiểu thiếu gia là một con quái vật cao 2m, cơ bắp cuồn cuộn, nàn da đen bóng như cao su.

Bạn đang đọc Thế giới và Em sáng tác bởi anhquandzhale
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anhquandzhale
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.