Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày đầu bắt mạch chính thức

Phiên bản Dịch · 1270 chữ

“Hiểu rồi!” Hứa Du Nhiên hiểu chuyện gật đầu, cam đoan nói: "Ngụy đại phu có thể yên tâm, thân phận của ngài tuyệt đối sẽ không bị lộ, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau.”

“Đa tạ!” Ngụy Hàn yên lặng thở phào nhẹ nhõm.

Lại càng thưởng thức thiếu nữ biết tiến lùi đúng lúc này hơn.

"Không nghĩ tới đường đường là Kiều Phong, Kiều quản sự, lại là một thiếu niên 14 tuổi, thiếp thân thật sự bội phục!" Ánh mắt Hứa Du Nhiên lóe lên ý cười, sau đó dịu dàng nói: "Hôm nay nếu đã gặp ở đây, thiếp thân liền nhiều lời một chút vậy. Gần đây Trần gia gặp phiền toái lớn, nếu ngài có thể thoát thân thì tốt nhất nên rời đi sớm.”

“Phiền toái lớn?” Ngụy Hàn nhíu mày: "Trần gia ở huyện Thanh Sơn đã trăm năm, có thể có phiền toái gì?"

“Sau này ngài sẽ biết, Trần gia gặp chuyện không nhỏ, nếu không cẩn thận sẽ gặp phải đại hoạ sát thân.” Hứa Du Nhiên tốt bụng nói: “Nếu gặp phải chuyện nguy hiểm đến tính mạng có thể chạy đến tiêu cục Vũ Uy. Cao thủ tiêu cục chúng ta nhiều như mây, có thể bảo vệ ngài an toàn.”

“Hiểu rồi!” Ngụy Hàn gật đầu cảm kích: "Đa tạ chưởng quỹ. ”

"Kêu Hứa chưởng quỹ thật xa lạ, không bằng gọi tỷ tỷ đi?" Hứa Du Nhiên vui vẻ trêu ghẹo, Ngụy Hàn bật cười cũng không đáp lời.

"Còn một chuyện." Hứa Du Nhiên nghiêm mặt nói: "Quan phủ đang chuẩn bị trục xuất nạn dân, lần trước ngài dặn dò ta mỗi tháng chia tiền lời thành hai phần. Đổi thành mì, gạo, áo bông cũ cứu trợ nạn dân. E rằng không được rồi, nhưng có rất nhiều phụ nhân già yếu và cô nhi nếu bị trục xuất… Chỉ sợ lại phải lang bạt chịu khổ, người còn sống chắc cũng rất ít.”

Hứa Du Nhiên còn chưa nói hết, Ngụy Hàn không khỏi nheo mắt lại. Hắn không ngờ rằng chuyện này lại diễn biến như thế, quan phủ muốn trục xuất mọi người sao?

Cũng may Ngụy Hàn đã ổn định cuộc sống, còn vào hiệu thuốc Trần thị, nếu không hắn cũng sẽ bị trục xuất.

“Cũng không phải là quá bất lực, nếu có thể sắp xếp cho họ thì tốt. Quan phủ cho phép nạn dân ở lại định cư.” Hứa Du Nhiên tiếp tục nói: “Vì thế ta quyết định xuất tiền cộng với một nửa lợi nhuận phải cho ngài thành lập một Bách Thiện Đường. Đến lúc đó tiếp nhận những phụ nữ già yếu và cô nhi này, cũng có thể cho bọn họ một con đường sống, ý của ngài như thế nào?"

“Được rồi! Hết thảy đều do Hứa chưởng quỹ làm chủ, tại hạ không có ý kiến.” Ngụy Hàn nghe vậy không chút suy nghĩ, lập tức đồng ý.

Hứa Du Nhiên đưa ra đề nghị quả thật không tồi, hắn không có lý do phản đối. Dù sao cũng là làm việc thiện, tùy nàng trêu đùa hắn nhưng lại khiến hắn bất ngờ.

Sáng sớm hôm sau, Ngụy Hàn làm xong việc ở tửu lâu Tụ Phúc thì đến hiệu thuốc. Hôm nay là ngày đầu tiên hắn trở thành đại phu chính thức, một mình ngồi ngoài sảnh khám bệnh. Bồ Hưng Hiền và Tạ Thành Dũng mang theo một đám học đồ chờ ở cửa lớn từ sớm.

“Sư phụ, sư huynh!” Ngụy Hàn chắp quyền thi lễ: "Sao mọi người đều đợi ở đây thế? Ta đến trễ rồi sao?”

“Không có, không có, canh giờ vừa khéo, chúng ta cũng vừa mới tới." Tạ Thành Dũng cười trêu ghẹo: "Đây chẳng phải là ngày đầu tiên đệ ngồi chẩn bệnh một mình sao? Chúng ta đến sớm cổ vũ đệ.”

“Đa tạ sư phụ, sư huynh!” Ngụy Hàn vô cùng cảm kích.

Bồ Hưng Hiền vỗ bả vai hắn, ân cần hỏi: "Không cần như thế, hôm qua gặp tiểu thư Trần gia như thế nào? Con xem có thuận mắt không?”

“Chỉ sợ là con trèo cao.” Vẻ mặt Ngụy Hàn xấu hổ mỉm cười: "Người ta vẫn chưa coi trọng con, ngược lại cực lực tác hợp tỳ nữ nhà nàng với con..."

"Hỗn xược!" Bồ Hưng Hiền nghe vậy lập tức tức giận đến mặt tái mét.

Đánh chó cũng phải nể mặt chủ, đệ tử của ông muốn cưới nữ nhi họ Trần không tính là trèo cao. Nhưng nàng ta không thích Ngụy Hàn thì thôi, còn dám giới thiệu tỳ nữ của nàng cho hắn, đây chẳng phải là khinh nhục người khác sao?

"Ngụy Hàn đừng tức giận, qua hai năm nữa sư huynh giới thiệu cho đệ." Tạ Thành Dũng an ủi.

“Cũng đúng!” Bồ Hưng Hiền cũng trấn an nói: "Danh tiếng đại phu của con vẫn chưa truyền ra ngoài. Qua vài năm nữa các nàng muốn cầu thân còn chẳng kịp, đến lúc đó con chưa chắc đã coi trọng nàng.”

Ngụy Hàn mỉm cười không nhắc đến đề tài này nữa. Hắn không có ý định thành hôn, chuyện này ứng phó qua loa là được, gây sóng gió thì không tốt.

"Sư phụ, gần đây nghe nói Trần gia sẽ gặp phiền toái lớn, ngài có biết gì không?" Ngụy Hàn nhỏ giọng chuyển đề tài, hỏi đến chuyện mình quan tâm nhất.

Ánh mắt Bồ Hưng Hiền chuyển động, sắc mặt chợt trở nên khó coi.

Tạ Thành Dũng tò mò hỏi: "Đệ nghe tin gì vậy? Trần gia đại nghiệp to lớn, làm sao có thể dính phải rắc rối?”

Quả thật có! Bồ Hưng Hiền thở dài một hơi rồi nói: "Đây không phải là chuyện các con cần biết, đều làm việc đi. Hôm nay Ngụy Hàn chẩn bệnh, chú ý nhiều một chút, không hiểu thì gọi sư huynh ngươi.”

“Vâng!” Ngụy Hàn thấy ông không muốn nói nhiều, cũng không hỏi tiếp nữa.

Hắn chuyên tâm chuẩn bị việc mình ngồi khám bệnh hôm nay. Hiệu thuốc Trần thị tổng cộng có năm vị trí ngồi khám bệnh, ngày thường Bồ Hưng Hiền không thường xuyên ngồi khám bệnh. Bởi vậy có một vị trí quanh năm bỏ trống, hiện giờ vừa lúc để Ngụy Hàn bổ sung.

Buổi sáng cửa hiệu thuốc vừa mở ra, các bệnh nhân đau ốm bị bệnh tật hành hạ liền xếp hàng đi vào. Bọn họ nhìn thấy trong năm đại phu hôm nay ngồi ở sảnh đường lại có một thiếu niên lang như Ngụy Hàn, không khỏi có chút kinh ngạc nói thầm.

"Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Tại sao một thiếu niên lang lại làm đại phu chính thức? Nhà thuốc Trần thị hết người rồi sao? "

“Suỵt! Nhỏ giọng điểm, đây là đệ tử bế môn của Bồ tiên sinh, nghe đồn rất có thiên phú. Vào hiệu thuốc chưa đến hai tháng đã được thăng chức đại phu chính thức, hôm trước còn xem bệnh cho Lưu lão đầu ở phố Tây.”

“Đúng vậy, nghe nói hắn uống xong một thang thuốc. Lưu lão đầu liền thải được trùng trong bụng, hôm sau gặp ai cũng tinh thần phấn chấn, khoe rằng Ngụy tiểu thần y lợi hại."

"Thật sao? Vậy ta phải xem..."

Các bệnh nhân nhỏ giọng nghị luận, thỉnh thoảng có người chạy đến bên Ngụy Hàn xếp hàng.

Bạn đang đọc Thế Giới Thần Quỷ: Ta Treo Cẩu Máy Thành Trường Sinh (Bản Dịch) của Phì Lặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TửKhuynhNhưMộng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 216

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.