Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tầm tiên

Phiên bản Dịch · 1687 chữ

Chương 2: Tầm tiên

“Thế nào?”

"Coi như thuận lợi, bọn họ cố kỵ con, cũng không có động thủ."

Tống Tiêu ngồi bên biển trà khẽ cau mày: “Chỉ là gần đây loại chuyện như thế này ngày càng nhiều.”

“Có thể tìm được con, hoặc là để con gặp được, suy cho cùng cũng chỉ là số ít…”

“Sư phụ, một số kẻ ngày càng vô pháp vô thiên rồi!”

Ở phía đối diện là một lão nhân gương mặt gầy gò, mặc đạo bào màu xám, búi tóc.

Đang ngồi đó pha trà.

Ngẩng đầu ánh mắt nhìn Tống Tiêu, nói: “Dựa theo miêu tả của con thì đám người đó không hề đơn giản.”

“Bất quá cũng không cần buồn lo vô cớ, thế gian tự có duyên phận của nó.”

“Con có thể giải quyết thuận lợi, đã là tốt lắm rồi, có thể xuất sư được rồi.”

Lão nhân nói, cầm ấm tử sa cũ kỹ trong tay, rót chén trà cho Tống Tiêu.

Tống Tiêu cau mày nhìn chằm chằm chén trà đen: “Sư phụ, con cảm thấy bản thân còn quá kém cỏi.”

Lão nhân hơi nâng cằm ra hiệu cho hắn uống trà.

“Đây là trà Ngộ Đạo được hái ở sơn mạch Bồng Lai, xuyên qua Phùng Khích duyên đưa đến đây, bảo bối chân chính đấy”

“Ta cũng không nỡ uống, cố ý để lại cho con, thứ này đối với còn có lợi.”

“Sư phụ…” Vẻ mặt Tống Tiêu không tình nguyện.

Lão nhân chỗ nào cũng tốt, chỉ là có phần lão ngoan đồng, không hề bàn đến võ đức, lúc nào cũng trêu cợt hắn.

Làm mấy cái chuyện không đâu vào đâu, lần nào cũng khoác lác ba hoa chích chòe.

Không phải là cống phẩm thiên đình thì là đặc sản tiên sơn Côn Luân Bồng Lai.

Kết quả, lần nào lần ấy đều khó mà nói thành lời.

"Uống."

Lão nhân gõ ngón tay lên bàn: “Đừng có mà không biết tốt xấu, người khác có muốn cũng không có mà uống đâu!”

Tống Tiêu bất đắc dĩ, vẻ mặt đau khổ nâng chén trà lên, thật cẩn thận, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

Con mắt lập tức sáng ngời.

Lần này vậy mà không khó uống?!

Không những không đắng, khó nuốt mà còn có vị ngọt dịu, lan tỏa vị giác ngay tức thì.

Đồng thời còn có một đạo năng lượng huyền diệu, theo kinh lạc, truyền khắp toàn thân trong chốc lát.

Tống Tiêu khẽ nhắm mắt lại, vận hành kim thân kinh.

Ánh sáng kim sắc như vầng thái dương đầu tiên đỏ rực!

Còn mãnh liệt hơn nhiều so với lúc ở tòa đại viện kia.

Giống như thần quang hộ thể, phản chiếu cả người như một vị thần.

“Khá lắm, tốc độ tu hành kim thân kinh của con vượt quá dự liệu trước đó của ta, nếu đã như vậy thì ta yên tâm rồi.”

Lão giả lấy tay vuốt vuốt chòm râu dê, trên gương mặt già nua đầy rãnh chân chim nở nụ cười vui vẻ yên tâm.

Tống Tiêu không nói gì, cầm chén trà như cũ, đắm chìm trong trạng thái ấy, thể ngộ cẩn thận.

Lần này sư phụ không có lừa hắn, loại trà này hoàn toàn khác với những món đen xì ngày trước, trong phút chốc đầu óc hắn trở nên vô cùng minh mẫn.

Phảng phất như trong một khắc này, dù có học gì đi nữa… cũng có thể dễ dàng lĩnh ngộ đến tinh túy!

Thật lâu sau.

Tống Tiêu đặt chén trà xuống, đứng dậy khom mình hành lễ với lão nhân: "Tạ ơn sư phụ."

Lão nhân tỏ vẻ không thú vị nói: “Ngồi xuống ngồi xuống, chớ có làm cái điệu bộ ấy với lão, người trẻ tuổi, phải học được tí hoạt bát, nếu không thì sao mà tìm được bạn gái!”

Tống Tiêu ngồi xuống, bất đắc dĩ phun: “Người là tiến sĩ hai bảng đấy, sao mà lắm lời bông đùa vậy chứ?”

Lão nhân liếc mắt nhìn hắn, nói: “Người mà, tất nhiên phải bắt kịp với thời đại.”

“Giờ những quỷ vương kia cũng bắt đầu ngồi xe con lướt điện thoại rồi, vi sư học dăm ba câu từ mới mẻ thì có gì mà lạ?”

Tống Tiêu nhìn về phía lão nhân: “Sư phụ, thế giới này thực có phát triển tiếp… như người nói trước đây?”

Lão nhân nâng chén nhấp một ngụm trà, trầm mặc thật lâu.

Sau cùng cười khổ khẽ thở dài: “Thiên đình sự suy thoái, địa phủ sụp đổ, sự giao nhau của hai giới tất sẽ ngày một rõ”

“Những năm này dị tượng bên ngoài không phải càng ngày càng nhiều sao?”

“Rất nhiều người thường đã bắt đầu để ý đến những thứ này rồi.”

“Đại thế như sông lớn, không thể ngăn được.”

Tống Tiêu thở dài: “Bây giờ sinh linh trong thế giới tâm linh cũng bắt đầu công khai hành tẩu ở nhân gian."

Lão nhân nhướng mày, cười hehe, đáp: “Bọn chúng?”

"Bình thường."

“Trận chiến phong thần chia lại phạm vi thế lực, những thứ đó bị chúng ta gọi là sinh linh của yêu, cũng bởi vậy an phận mấy ngàn năm."

“Đến cận đại, thiên đình suy thoái, ẩn nấp không ra, địa phủ sớm đã sụp đổ.”

“Người thế gian không có lòng kính sợ, yêu mà quỷ quái các nơi… đương nhiên không nhịn được mà rục rịch.”

Tống Tiêu hỏi: “Trăm năm trước phương Tây cường công nước ta, cũng có liên quan đến những thứ này?”

Lão nhân than nhẹ: "Thiên biến sắp tới, ai không muốn thế lực bản thân mình mạnh hơn?”

“Hơn nữa mấy năm gần đây, thay đổi ngày càng mạnh mẽ, tựa như nước sôi lửa bỏng, giai đoạn chuyển biến đã qua, con phải cẩn thận đấy.”

Lão nhìn Tống Tiêu: “Trước đây vi sư có phần lơ là với con, aizzz, cứ cho rằng còn thời gian, cảm thấy không nhanh đến vậy.”

“Đồ nhi ngoan, sau này con phải cố gắng hơn nữa!”

"Lăn chúng thật mạnh! Lăn chết chúng!"

Tống Tiêu: ". . ."

“Nếu thiên biến thì tiền tài, quyền thế, địa vị… Những thứ này đều trở nên không đáng một đồng, trật tự thế giới sẽ điều chỉnh lại một lần nữa."

Cuối cùng, lão nhân nhìn Tống Tiêu, nói khẽ: “Đã quên đi những từng trải không vui vẻ rồi!”

“Sớm đã quên rồi!” Tống Tiêu chân thành đáp: "Con sẽ nhớ kỹ những gì sư phụ dạy bảo."

Lão nhân gật gật đầu: “Con là đệ tử ta vừa ý nhất đời này!”

“Đệ tử ngu dốt, tu hành đã lâu vậy rồi, cũng không có thể bước vào tầng kim quang nội liễm…” Tống Tiêu có chút hổ thẹn.

“Con mẹ nó!”

Lão nhân liếc mắt, cười mắng: “Con mới tu hành bao nhiêu năm mà dám nghĩ đến kim quang nội liễm?”

“Lời này nếu để các sư huynh tu hành cả mấy trăm năm của con nghe được còn không xấu hổ đến mức đi đầu thai lại?”

Nghe sư phụ thường diss mấy sư huynh chưa từng gặp mặt kia, Tống Tiêu chỉ có thể duy trì mỉm cười cho phải phép.

Lão nhân đứng dậy, lấy một con dao pha tra từ trên kệ gỗ trang trí, cùng bình đựng trà Thanh Hoa cỡ lòng bàn tay.

Phi tới trước mặt Tống Tiêu.

Ánh mắt hoài niệm, nói: “Đây là thứ trà thánh Lục Vũ đã từng dùng, là bảo vật, có thể dùng phòng thân.”

“Bình đựng trà là pháp khí đầu tiên năm đó vi sư đích thân luyện chế, niệm chú ngữ có thể phóng to thu nhỏ.”

“Con không thích trà có thể dùng để đồ, thứ này có thể đựng vật sống.”

“Sau này đến khi thực lực con đủ mạnh, có lẽ còn có thể dùng vào việc khác.”

Mắt Tống Tiêu sáng lên, trà thánh đao, bình không gian… đều là những bảo bối hắn muốn đã lâu.

Nhưng ngày thường sư phụ giữ rất kỹ, đến đụng vào một chút cũng không được, hôm nay sao đột nhiên lại hào phóng đến vậy, trực tiếp tặng cho hắn luôn?

Liên tưởng đến những lời sư phụ vừa mới nói cái gì mà "Xuất sư" cái gì mà "Yên tâm", sắc mặt Tống Tiêu dần trở nên ngưng trọng.

Lão nhân mỉm cười nói: "Thiên biến sắp tới, thiên ý khó mà không tuân, người nào người nấy đều có thể tranh đấu.”

“Sư phụ cũng không thể mãi cố thủ nơi này, phải học tập Tần Hoàng tiền bối năm đó, đi tầm tiên thôi!”

Tống Tiêu vô thức đứng dậy, kinh ngạc nói: “Sư phụ, người phải đi sao?”

Lão nhân khoát khoát tay: "Hoảng cái gì, ngồi xuống, mỗi lần gặp đại sự phải bình tĩnh! Ta dạy con thế nào hả?”

“Nhưng mà…”

“Ta và con có duyên phận sư đồ hai mươi năm, cũng không ngắn đâu!”

“Trừ đại sư huynh và ngũ sư huynh của con ra thì con là đệ tử quan môn ở bên ta lâu nhất đấy.”

Lão nhân nhìn Tống Tiêu đứng tại chỗ, cười tự giễu: “Trước khi là một vi sư, ta rất hài lòng với hiện trạng, không muốn nó phát triển tiếp đến cỡ nào, nhưng bây giờ thì không được."

“Nhưng khi làm sư phụ rồi, luôn phải làm gương cho đồ nhi của mình, đi mở đường cho các con đi ra.”

“Con đừng lo, tuy rằng bên kia hung hiểm nhưng cũng không phải nơi chết chóc gì, nếu không những thế lực cổ xưa đã bị diệt sạch sẽ không còn một mống rồi.”

“Càng huống hồ, thiên đình ở bên đó, vi sư có người quen.”

Tròng mắt Tống Tiêu đỏ hoe, đáp: “Người lừa con, thế giới đó, con thấy còn rõ hơn người nữa!”

Bạn đang đọc Thế Giới Chân Thực (Bản dịch) của Tiểu Đao Phong Lợi

Truyện Thế Giới Chân Thực (Bản dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Takitori
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.