Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tâm tư của Tiểu Linh. (1)

Phiên bản Dịch · 1554 chữ

Lâm Thiên ngạc nhiên nhìn Tiểu Linh:

- He he, không lẽ Tiểu Linh cũng thích ca ca? Nếu Linh Anh đồng ý thì Tiểu Linh và nàng ta là một người.

Tiểu Linh đỏ mặt:

- Chủ nhân ghét quá đi!

Tiểu Linh chợt biến mất.

Lâm Thiên mỉm cười:

- A . . .

Tình cảm Lâm Thiên dành cho Tiểu Linh không yếu hơn nhóm Thạch Huyên Hiên, có chút cảm giác với Linh Anh. Sau này nếu linh hồn Tiểu Linh dung hợp với linh hồn Linh Anh, có thể tặng thêm một tỷ muội cho đám Thạch Huyên Hiên.

Thành Cửu Châu Thiên Đạo thị trường giao dịch.

Từ khi Lâm Thiên giúp Diệp Phiêu Linh thu phục những người trong Thiên Đạo tông thì Thiên Đạo tông nghênh đón mùa xuân phát triển. Trước khi Lâm Thiên giúp đỡ thực lực Thiên Đạo tông không kém nhưng đa số tiêu hao trong nội đấu, nhiều người trong môn phái có ý tưởng riêng, không đồng lòng chung sức nên Thiên Đạo tông biểu hiện rất yểu.

Một bó đũa bẻ từng cây thì một chốc sau sẽ bẻ gãy hết. Nhưng nếu cột hết đũa lại, cho ngươi cả ngày cũng bẻ không gãy được. Trước khi Thiên Đạo tông nhúng tay vào Thiên Đạo tông như các chiếc đũa, khi hắn xen vào thì Thiên Đạo tông là bó đũa, thế lực khác rất khó khăn khi đối phó Thiên Đạo tông.

Lâm Thiên cưa đi hành tinh Thiên Đạo, hắn từ cảnh tượng Thiên Đạo thị trường giao dịch là phỏng đoán được tình hình Thiên Đạo tông:

- Năng lực của Diệp Phiêu Linh không tệ, hiện giờ Thiên Đạo tông được nàng quản lý gọn gàng ngăn nắp.

Lần trước Lâm Thiên đi vào nơi này không có cảnh tượng như vậy, khi đó Thiên Đạo tông khá loạn, Thiên Đạo thị trường giao dịch bị ảnh hưởng. Thiên Đạo thị trường giao dịch trước kia phồn vinh có thể hình dung bằng hai chữ tiêu điều, hiện tại Thiên Đạo thị trường giao dịch xứng miêu tả phồn hoa.

Lâm Thiên chậm rãi đi, dọc đường nghe nhiều người ca ngợi Diệp Phiêu Linh.

Lâm Thiên nhìn kiến trúc trước mắt, sửng sốt:

- A, không ngờ tới đây.

Đây là nơi đổi tinh thạch, ngày xưa Lâm Thiên gặp Diệp Phiêu Linh tại đây.

Một thanh âm trong trẻo vang lên:

- Lâm Thiên!

Trong thanh âm chất chứa vui mừng, Diệp Phiêu Linh không ngờ hôm nay nàng nổi hứng tới đây xem lại may mắn gặp Lâm Thiên.

Lâm Thiên cười chào:

- Diệp chưởng môn khỏe không?

Diệp Phiêu Linh ai oán nói:

- Lâm Thiên, làm ơn đừng kêu ta như vậy được không? Bảo ta là Linh Lạc hoặc Phiêu Linh được không?

Lâm Thiên nói:

- Vậy ta gọi nàng là Phiêu Linh đi.

Diệp Phiêu Linh nhoẻn miệng cười:

- Ta cứ tưởng dù Lâm Thiên đồng ý cũng sẽ gọi ta là Linh Lạc, nhưng ngươi kêu ta là Phiêu Linh thì ta càng vui vẻ.

Lâm Thiên cười nói:

- Ha ha, cho tới nay ta hơi nhỏ nhen. Vì xin lỗi, ta mời Phiêu Linh uống rượu chịu không?

- Tốt, người bình thường sợ là không có tư cách uống rượu với Lâm Thiên, đặc biệt là ngươi còn chủ động mời, tiểu nữ tử vô cùng vinh hạnh.

Diệp Phiêu Linh cười tươi như hoa:

- Vậy bây giờ chúng ta có phải là không chỉ là nửa bằng hữu mà là bằng hữu hoàn chỉnh không?

Lâm Thiên gật đầu nói:

- Chỉ cần Phiêu Linh muốn, trở thành bằng hữu với mỹ nữ thì cầu còn không được.

Diệp Phiêu Linh liếc xéo Lâm Thiên:

- Rất giả, trước kia và bây giờ ta đều giống nhau, sao không thấy ngươi chấp nhận ta trở thành bằng hữu của ngươi? Hơn nữa trên đường cái này có nhiều mỹ nữ, ngươi có thể làm bằng hữu với bọn họ hết không?

Lâm Thiên chỉ cười:

- Ha ha ha!

Đi vào một tửu điếm, hai người kêu ít rượu và đồ ăn.

Ngồi xuống rồi Diệp Phiêu Linh mở miệng nói:

- Lâm Thiên, sao ta thấy kỳ kỳ, cảm giác hôm nay ngươi khác với trước.

Lâm Thiên cười nói:

- Vậy sao? Khác chỗ nào?

- Trước kia Lâm Thiên ngăn cách với người, thậm chí chỉ cho một nửa bằng hữu, bây giờ thì tốt hơn nhiều.

Diệp Phiêu Linh nói:

- Chắc chắn đã có chuyện gì xảy ra với Lâm Thiên.

- Không có gì đặc biệt, chẳng qua tu vi tâm cảnh tăng lên một chút.

Lâm Thiên nói:

- Mới rồi đi trên đường nghe nhiều người khen Phiêu Linh, Thiên Đạo tông được Phiêu Linh quản lý rất tốt.

Diệp Phiêu Linh vén tóc mái, mỉm cười nói:

- Tất cả cao thủ trong môn phái đều nghe theo lệnh lệnh, trong tình huống đó miễn không phải là đồ ngốc sẽ quản lý tốt.

Lần này gặp Diệp Phiêu Linh, hai người trò chuyện khá vui, nhưng Lâm Thiên không ở lại bao lâu đã trở về thế giới Tinh Giới.

Tiểu Linh lại xuất hiện, mặt còn hơi đỏ:

- Chủ nhân, sao rồi? Cảm giác buông xuống vài thứ có phải là tốt hơn nhiều?

- Đúng vậy! Tốt hơn chút, một nửa bằng hữu, ha ha ha, buồn cười. Làm bằng hữu tức là bằng hữu, làm gì tính một nửa khiến người rối rắm?

Lâm Thiên cười nói:

- Tiểu Linh, ta ra ngoài xem Linh Anh thế nào, chắc bây giờ thời gian phát tác của nàng ngày càng ngắn.

- Chủ nhân, Linh Anh còn kiên trì được khoảng ba năm,

Tiểu Linh nói:

- Chủ nhân ở chung với Linh Anh nhiều và tốt nhất khiến nàng yêu chủ nhân sâu sắc, vậy thì ta và nàng dung hợp linh hồn dễ dàng hơn nhiều.

- Linh Anh yêu ta thì Tiểu Linh và nàng dung hợp linh hồn dễ dàng hơn nhiều? Sao ta cảm thấy . . . Hi hi.

Lâm Thiên cười gian:

- Có phải vì cùng ý tưởng thì sẽ dễ dàng hơn? Nếu vậy thì ta sẽ cố gắng!

Tiểu Linh hờn dỗi nói:

- Chủ nhân . . . ! Ta méc nhóm Tuyết nhi, nói là chủ nhân ăn hiếp ta!

Tiểu Linh lắc người biến mất.

Ra khỏi thế giới Tinh Giới, Lâm Thiên xuất hiện trong Vân Ngọc tông.

Rất nhanh có người phát hiện Lâm Thiên, vội vàng bước nhanh đi tới hành lễ:

- Kính chào Lâm tiền bối!

Lâm Thiên vẫy tay:

- Không cần đa lễ, ta sẽ ở trong Vân Ngọc tông các ngươi một thời gian, cứ xem ta là khách bình thường được rồi.

- A, Lâm tiền bối sẽ ở lại Vân Ngọc tông chúng ta một thời gian? Tốt quá rồi, ta sẽ báo tin tốt này cho chưởng môn ngay! Phải rồi Lâm tiền bối, Linh Anh tiểu sư muội ở trong căn phòng lúc trước tiền bối ngụ, mấy ngày nay tiểu sư muội toàn ngủ bên đó.

Lâm Thiên nói:

- Ừm! Đa tạ đã cho biết.

Đệ tử sợ hãi lâng lâng nói:

- Lâm tiền bối không cần khách sáo.

Cao thủ như Lâm Thiên không nhiêu người bình dị gần gũi giống hắn, các cao thủ này ít ai vì chút chuyện nhỏ mà cảm ơn một tiểu bối.

Lâm Thiên biết rõ căn phòng lúc trước ở, hắn đã ở đó hơn nửa năm. Lâm Thiên lòng máy động, xuất hiện trong căn phòng lúc trước ở.

Lâm Thiên nhìn Linh Anh ngủ say sưa trên giường, khẽ thở dài:

- Lại ngủ.

Lâm Thiên cúi người xuống kéo cái chăn bị Linh Anh đã văng ra, hắn ngồi bên giường.

- Trên đời này tại sao có bệnh lạ vậy? Bẩm sinh khiếm khuyết linh hồn, nếu linh hồn bị khuyết thì sao thể thuận lợi đầu thai luân hồi?

Lâm Thiên cau mày đăm chiêu:

- Tiểu Linh không biết gì về chuyện này sao?

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

- Chủ nhân, Tiểu Linh chỉ biết đó là bẩm sinh khiếm khuyết linh hồn, biết chút ít cách giải quyết. Còn về tại sao linh hồn bẩm sinh bị khiếm khuyết thì Tiểu Linh không rõ ràng. Lý ra chỉ cần hạch tâm linh thức không bị tổn hại sẽ phát dục linh hồn hoàn chỉnh, linh hồn bị tổn hại hạch tâm linh thức thì không cách nào vào luân hồi.

Lâm Thiên nói:

- Vậy mới lạ, hạch tâm linh thức của Linh Anh không bị tổn hại, tại sao linh hồn bị khiếm khuyết nghiêm trọng như vậy?

Tiểu Linh nói:

- Chủ nhân, có lẽ có người làm ra, nhưng khả năng này rất nhỏ. Muốn làm được điều này ít nhất phải có tu vi cấp Thần Đế, nhưng người tu vi cấp Thần Đế sao rảnh rỗi vậy được?

Lâm Thiên nói:

- Đúng là sẽ không. Ài, sau này từ từ tìm nguyên nhân đi. Nếu đúng là có người âm thầm sinh sự thì kẻ gây rối đó sẽ tự nhảy ra, ta sẽ tát cho mấy cái vỡ mồm.

- Ưm!

Linh Anh chợt mở mắt ra:

- Lâm đại ca về rồi, ta đang nằm mơ sao?

- Nha đầu ngốc, sao mà nằm mơ được?

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.