Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp lại Nhã Sa

Phiên bản Dịch · 1560 chữ

Nhã Sa nhẹ gật đầu nói:

- Đúng rồi, không ngờ trên đời có người giống ca ca như đúc.

Một con rồng đỏ dài bốn mươi thước đập cánh to hỏi:

- Nhân loại, tại sao tự tiện xông vào Long Đảo? Nếu không nói ra nguyên nhân, thì Lạc Phu đại nhân ta đây không khách sáo!

Lâm Thiên phớt lờ con rồng đỏ, mắt nhìn chằm chằm nhóm Nhã Sa.

Con rồng đỏ tức giận quát:

- Nhân loại to gan, dám không trả lời Lạc Phu đại nhân ta đây!

Rồng đỏ há mồm muốn phun lửa rồng.

Thiếu nữ tóc bạc lên tiếng:

- Lạc Phu ca ca, mẫu thân của ta bảo Lạc Phu ca ca tha cho nhân loại kia.

Thiếu nữ biến thành rồng bạc dài ba mươi thước bay hướng Lâm Thiên.

Rồng đỏ buồn bạc nói:

- Y Na, nhân loại này rất đáng ghét.

Trong lòng Lạc Phu muốn chiến đấu một phen, nhưng hiện tại Ái Lệ Ti đảm nhiệm chức đại trưởng lão Long Đả, nàng kêu thả thì Lạc Phu không dám không thả.

Rồng bạc tò mò nhìn Lâm Thiên, phát ra thanh âm trong trẻo:

- Nhã Sa tỷ cũng kêu ca ca thả người, nếu Lạc Phu ca ca không chịu thì đi mà nói với Nhã Sa tỷ. Ta biết ca ca ngứa tay, hay là ta nói với Nhã Sa tỷ đánh một trận với Lạc Phu ca ca?

Rồng đỏ tên Lạc Phu vội nói:

- Đánh với Nhã Sa đại nhân? Không, không cần, đa tạ ý tốt của Y Na.

Đánh với Nhã Sa? Đùa. Thực lực của Lạc Phu mới đến thánh giai, Nhã Sa thì từ hai trăm năm mươi năm trước đã là thần giai, rất có thể bây giờ vượt thần giai, đánh với nàng chẳng khác nào ăn hành.

Lâm Thiên cười hỏi:

- Em tên Y Na? Tên rất đẹp. Nhớ năm xưa ta còn ôm nàng, chính xác hơn là ôm nàng khi còn là quả trứng.

Lâm Thiên cao giọng nói:

- Tiểu Sa, ba trăm năm không gặp, không nhận biết ca ca rồi sao?

Nhã Sa đứng yên cùng Ái Lệ Ti chợt tinh thần rung động mãnh liệt, nàng quá quen thuộc thanh âm này, thường nghe được trong mơ.

Nhã Sa bay lên, rất nhanh đến trước mặt Lâm Thiên:

- Ca ca, là ca ca sao?

Lâm Thiên nhìn Nhã Sa với khoảng cách gần, cảm thán rằng:

- Tiểu Sa, lâu không gặp, tiểu Sa không còn là con nít nữa. Mới rồi ca ca ở học viện ma pháp Hán Tư nghe tin tiểu Sa đã là đại thánh giả, chúc mừng.

- Ca ca, thật sự là ca ca!

Nhã Sa kích động rơi lệ, nhưng bây giờ nàng không còn là cô bé, không như trước kia nhào vào ngực Lâm Thiên.

Lâm Thiên vươn tay lau nước mắt cho Nhã Sa:

- Là ta, rất xin lỗi, lâu vậy không thăm tiểu Sa.

Nhã Sa nói:

- Ca ca, chúng ta xuống dưới nói chuyện, ta có rất nhiều lời muốn nói với ca ca.

Lâm Thiên gật đầu nói:

- Tốt.

Rồng đỏ Lạc Phu giật mình kêu lên:

- Ca ca của Nhã Sa đại nhân, vậy đó là Lâm Thiên đại nhân?

Y Na cười khúc khích nói:

- Lạc Phu ca ca, may mắn ta vừa rồi ngăn ca ca lại, không thì bây giờ ca ca sẽ bầm mình.

- Đa tạ, đa tạ. Trời, không ngờ đó là Lâm Thiên đại nhân, ta lại muốn đánh nhau với Lâm Thiên đại nhân, quá điên cuồng!

Lạc Phu cảm giác khí lạnh từ cái đuôi xộc thẳng lên đầu, cơ thể cứng ngắc.

Một bình rượu, mấy món ăn ngon miệng. Lâm Thiên và Nhã Sa trò chuyện, Ái Lệ Ti không quấy rầy hai người.

Lâm Thiên cười hỏi:

- Tiểu Sa, sau khi kết hôn cuộc sống thế nào? Tiểu tử Khải Lâm có ăn hiếp tiểu Sa không?

- Ca, ta sống rất tốt, cuộc sống ở Tinh Linh sâm lâm cũng tốt, Khải Lâm rất tốt với ta. Ca ca thì sao? Tẩu tử của ta đâu?

Lâm Thiên nói:

- Bọn họ không ở trong giới này.

- Bọn họ? Xem ra ca ca không chỉ tìm một tẩu tử cho ta. Nhưng cũng đúng, với điều kiện của ca ca thì chắc chắn vô số nữ hài tử muốn gả cho ca ca.

Nhã Sa nói:

- Quả nhiên ca ca rời khỏi thế giới này, ta biết ngay nếu ca ca còn ở thì đã đến thăm tiểu Sa.

Lâm Thiên trầm giọng nói:

- Tiểu Sa, thế giới này sắp hủy diệt, trong vòng hai trăm năm.

Nhã Sa giật mình kêu lên:

- Ca ca nói thật sao?

Lâm Thiên gật đầu nói:

- Thật.

Nhã Sa lại hỏi:

- Ca, không ngăn được nó?

Lâm Thiên nhẹ gật đầu. Thế giới Tinh Giới khuếch trương, tất cả thế giới Tinh Giới đều không thể giữ lại, nếu còn sót một cái thì thế giới Tinh Giới không cách nào tiến vào giai đoạn thứ hai.

Vì thế giới Tinh Giới không thể không phát triển tiếp, tất cả thế giới Tinh Giới bị hấp thu chỉ là thời gian sớm muộn.

Lâm Thiên thấy không khí hơi nặng nề, vội chuyển đề tài:

- Tiểu Sa và Khải Lâm có mấy đứa rồi?

- Hai đứa, bây giờ bọn họ không phải con nít. Một ở nước Tinh Linh làm đại tướng quân, một ở nước nhân loại làm quốc sư Thanh Vân đế quốc.

Nói đến con của mình, Nhã Sa nở nụ cười nói:

- Còn hai trăm năm thế giới mới hủy diệt, bây giờ ta lo thì hơi sớm. Ca ca cùng nhau đi Tinh Linh sâm lâm không? Phong cảnh ở đó rất đẹp.

Phong cảnh Tinh Linh sâm lâm đúng như Nhã Sa nói, cực kỳ xinh đẹp. Lâm Thiên ở trong rừng mười ngày mới từ biệt Nhã Sa.

Trong thế giới Tinh Giới, Lâm Thiên lẩm bẩm:

- Ngụy Phong có nữ nhi, Nhã Sa thậm chí có tôn tử, tôn nữ. Sao ta cảm giác mình còn như con nít, không có chút ý muốn làm phụ thân của người ta?

Tiểu Linh biến thành hình dạng Linh Anh xuất hiện trước mặt Lâm Thiên, cười nói:

- Chủ nhân, đó là bởi vì mục tiêu của người cao xa, hiện tại còn chưa tới lúc có con.

- Có lẽ đi, giờ có con thì ta cũng không nhiều thời gian cùng chúng, tạm thời không làm tốt vai trò phụ thân thì đừng cưỡng cầu.

Lâm Thiên nói:

- Tiểu Linh, nếu dung hợp linh hồn với Linh Anh thì Tiểu Linh có cách nào tăng nhanh tu vi của mình không?

Tiểu Linh nói:

- Chủ nhân, ta không có tu vi tâm cảnh. Ta và Linh Anh dung hợp linh hồn có thể nhanh chóng tăng vọt thực lực, nhưng bị mức độ hòa hợp linh hồn hạn chế. Nếu ta và Linh Anh chỉ dung hợp linh hồn bước đầu song hồn cùng tồn tại thì thực lực tăng đến Đại Thừa Kỳ là cùng. Nếu hoàn toàn dung hợp có thể lên đến cấp Thần Quân, còn tăng tiếp thì rất phí thời gian.

- Không ngờ có lợi lớn như vậy.

Lâm Thiên cảm thán rằng:

- Tiểu Linh, nếu hai người hoàn toàn dung hợp thì sau đó người này là Tiểu Linh hay Linh Anh?

Tiểu Linh chớp mắt hỏi:

- Chủ nhân muốn người dung hợp rồi là ta hay Linh Anh?

Lâm Thiên nói:

- Cái đó . . . Ta thân với Tiểu Linh hơn, nhưng ta không mong ý thức của Linh Anh hoàn toàn biến mất. Nếu tranh quyền thì ta nghĩ Linh Anh không đánh lại Tiểu Linh.

Tiểu Linh nói:

- Chủ nhân nói sai rồi, nếu tranh quyền thì bên yếu là ta. Ta không phải nhân loại, linh hồn tuy rằng cường đại không tinh thuần, cộng thêm đây là cơ thể của Nhược Hàm, vì vậy nếu giành thì ta yếu thế hơn.

- Thế nhưng loại tình huống kia sẽ không xảy ra, bởi vì chúng ta dung hợp không khiến người nào biến mất. Sau khi dung hợp hình thành linh hồn mới có toàn bộ ký ức, tình cảm của chúng ta.

- Chủ nhân thấy Nhã Sa có phải hối hận ngày xưa không thu nàng không? Hi hi.

Lâm Thiên lườm Tiểu Linh:

- Nói gì vậy? Ta chỉ xem nàng là muội muội.

Tiểu Linh nói:

- Cứ chối đi, nếu thật sự xem Nhã Sa là muội muội thì tại sao lâu như vậy không đi thăm nàng? Có một từ gọi là ‘cay đắng’. Chủ nhân không muốn đối mặt đúng không?

- Tiểu Linh biết nhiều quá.

Lâm Thiên bất đắc dĩ nói:

- Ta thừa nhận ta hơi có ý tưởng xấu xa, nhưng chuyện này rất bình thường. Nhã Sa là mỹ nữ, ta là một nam nhân bình thường. Nhưng nói hối hận thì không, Nhã Sa có hạnh phúc của mình, Tiểu Linh nhìn xem hiện tại nàng sống rất vui vẻ thấy không?

Tiểu Linh nhỏ giọng nói:

- Chủ nhân, Linh Anh cũng là một mỹ nữ, hay là chủ nhân có chút ý tưởng với nàng?

- A, cái đó . . . Tiểu Linh . . .

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.